Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 281




Bên này Tần Dã đã đến đồn cảnh sát trên thị trấn.

“Anh nói anh tìm thấy xương ngón tay người trên núi sao?” Cảnh sát trực ban trợn mắt kinh ngạc.

Tần Dã gật đầu: “Đúng vậy, tôi và vợ tôi cùng nhau lên núi hái một ít thảo dược… Tôi vấp phải một cái hố nhỏ, sau đó tìm thấy một đoạn xương ngón tay út…”

Việc này liên quan đến một vụ án g.i.ế.c người, cảnh sát đương nhiên phải coi trọng, cho nên bọn họ nói: “Được rồi, bây giờ chúng tôi cùng anh đến đó xem thử.”

Tần Dã gật đầu, “Được.”

Vì chiếc xe ô tô duy nhất trong đồn cảnh sát đã được cảnh sát điều động ra ngoài rồi, cho nên viên cảnh sát đang trực ban đã gọi một đồng nghiệp khác.

Cả ba người cùng đạp xe đến thôn Tần gia.

Mấy người bọn họ đều là những người đàn ông trưởng thành, cho nên tốc độ đạp xe tất nhiên là rất nhanh... Khi bọn họ đến thôn Tần gia, tình cờ có một số người đang cầm bát đũa ngồi dưới gốc cây hòe già ăn cơm.

Khi nhìn thấy Tần Dã và hai viên cảnh sát đạp xe ngang qua, bọn họ vô cùng kinh ngạc, lại xảy ra chuyện gì vậy, sao cảnh sát lại đến thôn của bọn họ nữa?

Tần Dã: “Đồng chí, đậu xe đạp trước cửa nhà tôi đi, tôi đưa dẫn hai anh lên núi.”

Hai viên cảnh sát đương nhiên đồng ý: “Được.”

Ba người vừa đỗ xe đạp, Tần Dã còn chưa kịp giải thích với người nhà, liền trực tiếp dẫn hai viên cảnh sát lên núi.

Mẹ Dung có chút lo lắng: “Có chuyện gì thế? Lúc nãy hai đứa lên núi đã nhìn thấy gì vậy?”

Dung Yên: “Mẹ, chuyện này mẹ đừng lo lắng, đợi Tần Dã về đã.”

Mẹ Dung vừa nghe thấy điều này, bà ấy liền không hỏi thêm gì nữa.

Về phần Tần Dã, anh dẫn hai viên cảnh sát đến chỗ lúc nãy.

“Chính là chỗ này.”

Trí nhớ của anh khá tốt, chỉ cần nhìn và ghi nhớ một lần, trên cơ bản có thể nhớ được con đường này.

Hai viên cảnh sát đã nhìn thấy cái hố nhỏ, đồng thời cũng nhìn thấy một đoạn xương ngón tay lộ ra ngoài.

Chỉ cần nhìn đoạn xương này, đã biết rằng t.h.i t.h.ể này đã được chôn lâu năm.

Bọn họ ngồi xổm xuống và bắt đầu đào cẩn thận... Tần Dã cũng không rời đi.

Bởi vì lúc này trời đã tối rồi, cho nên Tần Dã dứt khoát làm một ngọn đuốc để chiếu sáng cho bọn họ.

Hai tiếng sau, bọn họ đào được một nửa thi thể.

Còn nửa kia thì bọn họ không tìm thấy.

Bởi vì bọn họ đoán rằng có thể lúc đó t.h.i t.h.ể đã bị động vật cắn xé, cho nên chỉ còn lại một nửa ở đây.

Tần Dã chỉ nhìn một cái rồi dời tầm mắt sang chỗ khác.

May mắn thay, hai viên cảnh sát đã có ý định trở về, “Đồng chí Tần Dã, cảm ơn anh đã báo án. Bây giờ chúng tôi xuống núi đây.”

Sau khi nhìn thi thể, bọn họ đã dùng một lớp đất phủ lên lại, bởi vì bây giờ bọn họ không tiện đưa t.h.i t.h.ể xuống núi.

Một tiếng sau, ba người đã đến cửa nhà Tần Dã.

Mẹ Dung nghe thấy tiếng động bên ngoài, liền nhanh chóng bước ra, nhìn thấy hai viên cảnh sát chuẩn bị đạp xe rời đi, cho nên vội vàng nói: “Đồng chí, muộn thế rồi, ăn cơm đã rồi hẳn đi.”

Hai viên cảnh sát sao có thể ở lại đây ăn tối, bọn họ vội vàng lắc đầu nói: “Cám ơn thím, chúng tôi có việc phải về trước đây.”

Nói xong mấy lời này liền ngồi lên xe đạp, nhanh chóng đạp xe về.

Lúc này mẹ Dung vội vàng nhìn con rể: “Tiểu Tần, chuyện này là sao vậy?”

Tần Dã không giấu diếm: “Hình như phát hiện một bộ xương người trên núi, có thể là một vụ án g.i.ế.c người nào đó, chắc ngày mai cảnh sát sẽ đến nữa.”

Việc này có lẽ hơi lớn, cho dù anh không nói gì, thì ngày mai cảnh sát cũng sẽ vào thôn để điều tra, đến lúc đó mẹ vợ cũng sẽ biết thôi, còn không bằng anh nói luôn bây giờ.

Mẹ Dung nghe thấy lời này thì bị dọa giật cả mình.

Mẹ ơi, vậy mà lại là loại chuyện này.

“Ôi trời, vậy mấy ngày nay hai đứa đừng lên núi nữa đó.”

Lỡ như lên núi gặp phải chuyện này chuyện nọ... Bà ấy chịu không nổi đâu!

“Vâng.” Sắp tới Tần Dã cũng không có ý định lên núi, dù sao cũng có người theo dõi…Anh đi cũng không tiện.

“Cũng muộn rồi, con mau đi rửa tay rồi ăn cơm, cả nhà đã ăn xong rồi, mẹ để đồ ăn nóng trong nồi cho con, mẹ bưng ra cho con ăn nhé.”

Mẹ Dung có chút may mắn vì trước đó bọn họ đã ăn rồi, nếu không thì, bây giờ nghe thấy loại chuyện này, bà ấy cũng không ăn nổi.

Tần Dã gật đầu, sau đó nghĩ đến điều gì đó, vội vàng nói với mẹ vợ: “Mẹ, mẹ đừng sợ.”

Mẹ Dung lắc đầu: “... Mẹ không sợ.”

Bà ấy chỉ có chút hoảng hốt mà thôi.

“Con mau đi rửa tay đi! ”

Sau đó bà ấy bước nhanh vào bếp.

Tần Dã đi đến giếng lấy nước rửa tay.

Lúc này, Tần Dư và Tần Mai nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.

“Anh cả! ”

Vẻ mặt hai anh em lúc này rất vui mừng, rất hiển nhiên đây là lần ba anh em bọn họ xa nhau lâu nhất.

Tất nhiên, đương nhiên không phải là nói đến Tần Dư.

Dù sao lần trước Tần Dư còn rời khỏi nhà lâu hơn.

Khi Tần Dã nhìn thấy em trai và em gái mình, vẻ mặt mặt anh dịu đi một chút.

“Dạo này hai em ở trường thế nào rồi? Có theo kịp bài vở trên trường không?”

Nụ cười của Tần Dư lập tức cứng lại.

Có thể không đề cập đến vấn đề này được không?

Tần Mai vội vàng nói: “Anh cả, hôm qua tụi em đã làm bài kiểm tra, kết quả vẫn chưa có, nhưng mà, chắc là kết quả cũng ổn, câu nào em cũng biết làm.”