“Vậy thì tốt, sau này, khi các cháu đến Bắc Kinh, muốn sống ở đâu cũng được“
Mặc dù ông Tần hy vọng có thể sống chung nhà với cháu trai cháu gái, dù sao thì bọn họ cũng là người một nhà.
Nhưng sau hai ngày ở chung, ông ấy cũng biết cháu trai lớn của mình là người như thế nào.
Nếu như Tần Dã không muốn sống trong căn nhà này, vậy thì cũng không sao, đến lúc đó cứ ở riêng trước đã, đợi sau khi bọn họ thích nghi với cuộc sống ở thủ đô, rồi mới chuyển về đây ở chung cũng được.
“Ông nội cả... Ông không tức giận sao?” Tần Chân không nhịn được mà hỏi
Ông Tần liếc nhìn anh.
“Ông giận gì chuyện này chứ? Ông cũng không phải là người độc tài đến thế, hơn nữa, nếu như bọn nhỏ không để ý chuyện một tháng ông sang đó sống mấy ngày, vậy là tốt nhất.”
Tần Chân:……
Thật sự không nhận ra ông lại là người thông tình đạt lý như thế!
Anh ấy ngượng ngùng cười: “Như vậy là tốt nhất, thật ra cũng không có chuyện gì, ở gần như vậy... Sau này ông có thể bảo cả nhà Tần Dã một tuần đến đây sống hai ngày, cũng xem như là bầu bạn với ông.”
Tần Chân vừa nói ra những lời này, khiến ông Tần rất vui mừng, ông nhìn cháu trai lớn đầy mong đợi, giống như đang muốn nói chuyện này được chứ?
Tần Dã nhìn thấy ánh mắt này... Không nhịn được mà gật đầu.
“Đương nhiên là được.” Ở chung một hai ngày, cũng không phải là không được, có lẽ vợ anh cũng sẽ đồng ý.
Ông Tần vừa nghe thấy anh đồng ý, ông ấy vô cùng vui mừng, sợ anh hối hận nên nhanh chóng nói: “Vậy cứ quyết định như vậy nhé. Đúng rồi, những thứ còn thiếu, ông nội sẽ mua cho mấy đứa.”
“Không cần đâu, bây giờ tụi cháu cũng không ở đây, mua cũng lãng phí, trong nhà cần mua cái gì, cứ đợi vợ cháu đến đây đã... Cô ấy mới là người quyết định.” Tần Dã nói lời này, bày tỏ vợ anh là người quyết định tất cả mọi chuyện trong nhà.
May mắn thay ông Tần không bận tâm đến chuyện này, “Được rồi, vậy chờ cháu dâu đến đây rồi quyết định, nhưng số tiền này...”
Ông ấy lại muốn nhét tiền cho Tần Dã, nhưng anh vẫn từ chối: “Không cần, tụi cháu có tiền.”
Ông Tần:......
Trên thế giới có người ngốc như vậy sao, đưa tiền cũng không thèm lấy.
Haiz.
“Đúng rồi, cháu định ngày mai về nhà.” Tần Dã đang nhớ mong người nhà, trong lòng thực sự không yên tâm.
Ông Tần nghe vậy có chút sốt ruột: “Cháu không thể ở lại thêm vài ngày nữa sao?”
Mới đến đây có mấy ngày mà đã phải về rồi, ông ấy vẫn chưa ở chung đủ mà.
“Em ba, khó lắm mới đến đây được một chuyến, em ở lại thêm vài ngày đi!” Tần Chân cũng mở miệng khuyên nhủ.
Tần Dã đã quyết định chuyện ngày mai về nhà, cho nên kiên quyết lắc đầu: “Ngày mai về.”
Hơn nữa, anh cũng nhìn ra được, sức khỏe của ông nội vẫn còn rất tốt, trong thời gian ngắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Ông Tần không còn cách nào: “Nếu cháu nhất định phải về nhà, vậy cũng được, nhưng mà, cháu nhất định phải đem những thứ ông nội chuẩn bị cho cháu về nhà đó.”
May mắn là ông ấy đã nhờ người mua từ sớm rồi, nếu không thì, ngày mai Tần Dã về nhà, giờ muốn mua cũng không kịp.
Không đợi Tần Dã lên tiếng, Tần Chân đã nói: “Thế này đi! Nếu như đồ phải đem về nhiều quá, vậy cứ đến bưu điện gửi trực tiếp về đó đi! Như vậy thì sẽ tiện hơn.”
Đôi mắt của ông Tần sáng lên, “Đúng vậy, cứ gửi qua đó đi.”
Bọn họ đều đã quyết định như vậy, Tần Dã đành phải gật đầu, nhưng vẫn nói: “Đừng gửi nhiều quá.”
Đây không phải việc Tần Dã có thể quyết định, ông Tần có ý định buổi chiều nhờ người đi mua thêm, dù sao ông ấy cũng muốn mua nhiều đồ cho cháu trai, cháu gái một chút.
Tối hôm đó, những người khác trong nhà họ Tần biết ngày mai Tần Dã sẽ về nhà cho nên lại tổ chức một bữa tiệc khác, cũng xem như là tiệc chia tay.
May mắn là bữa tiệc này, Tần Dã không uống rượu.
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, cho đến tận tám giờ tối mới tan tiệc.
Sau khi Tần Hướng Nam, cũng là cha của Tần Chân về rồi, ông ấy lại quay lại.
“Tần Dã, chú có chuyện muốn hỏi cháu.”
Tần Dã nhìn ông ấy, “Chú, có chuyện gì vậy?”
Trong thế hệ của cha Tần Dã, Tần Tương Nam lớn hơn cha Tần Dã mấy tuổi, cho nên là lão đại.
Tần Tương Nam có chút xấu hổ: “Là thế này... Chỗ vợ cháu còn loại thuốc viên bồi dưỡng sức khỏe kia không? Chú muốn mua thêm hai bình.”
Ban đầu ông ấy cũng không tin tưởng loại thuốc viên này.
Nhưng sau khi ông ấy thấy cha ông ấy và ông nội Tần Dư uống xong đều không có chuyện gì, thậm chí sức khỏe còn thật sự trở nên tốt hơn... Mấy ngày trước, ông ấy cố ý đưa cha đến bệnh viện kiểm tra, có rất nhiều chỉ tiêu sức khỏe đã tốt hơn trước nhiều.
Vị bác sĩ kiểm tra sức khỏe kia còn đặc biệt hỏi một câu, cha ông ấy đã uống loại thuốc bổ nào vậy?
Cho nên, thuốc viên bồi dưỡng sức khỏe kia thật sự rất tốt.
Cho nên ông ấy muốn mua.
Chủ yếu là mua cho cha mẹ vợ tuổi già sức yếu của ông ấy.