Chuyện này đúng là một chuyện vui bất ngờ.
Bà ấy còn tự hỏi có phải bệnh viện khám sai hay không? Hay là do ba của Dung Yên sau khi nhìn thấy con gái về nhà thì cơ thể liền tốt lên?
“Không sao, sức khỏe của ông Dung nhà tôi đã tốt lên rất nhiều, hơn nữa, không khí ở quê rất tốt, càng thích hợp chăm sóc sức khỏe cho ông ấy, đi trước một khoảng thời gian rồi nói, đến khi đó lại trở về, thật ra……” Mẹ Dung cười một chút, “Ông bà già chúng tôi muốn gặp con rể đó một chút, nhà tôi gả Yên nhi đi mà hai vợ chồng chúng tôi cũng chưa gặp mặt người con rể này nên trong lòng có chút lo lắng.”
Thím Kim vừa nghe lời này lập tức hiểu ra.
Hai vợ chồng họ thật ra là đi gặp con rể, dù sao cũng không thấy ai yêu con gái như hai vợ chồng này.
“Đến gặp cũng tốt, nhà ở đây bà cứ yên tâm, tôi trông nom giúp bà.”
“Được rồi.” Mẹ Dung nói xong chuyện này sau đó nói phải trở về thu dọn đồ đạc.
Thím Kim cũng không giữ bà ấy ở lại lâu.
Ngày mai đã phải đi, còn phải thu dọn rất nhiều thứ.
Ai, chỉ có một con gái, đúng là luôn khiến người làm cha mẹ lo lắng không yên……
Dung Yên bên đây đến ga tàu hỏa, định trả lại vé, sau đó mua lại chỗ mới cho mọi người ở cùng nhau.
Như vậy sẽ tiện cho bốn người bọn họ hơn.
Đáng tiếc là không có vé giường nằm.
Nếu không, chắc chắn cô không thiếu tiền mua vé giường nằm.
Vừa đến ga tàu hỏa, đang chuẩn bị đi tới chỗ bán vé.
Lúc này, đột nhiên có người va vào cô từ phía sau.
Ánh mắt Dung Yên lạnh lẽo, cô không tránh đi, chẳng qua sau khi người nọ đụng phải người cô rồi muốn rời đi thì cô trực tiếp nắm lấy vai của anh ta.
“Lấy đồ của tôi rồi mà anh còn muốn đi đâu?”
Người đàn ông không ngờ cô sẽ bắt lấy hắn ta, vẻ mặt hơi hoảng hốt, ngay sau đó hung dữ trợn mắt, “Cô buông tôi ra……”
“Buông anh ra?” Dung Yên cười lạnh một tiếng, sau đó kêu lớn, “Mọi người ơi, ở đây có ăn trộm.”
Người đàn ông nghe thấy cô kêu như vậy, vừa tức vừa gấp gáp, hắn ta dùng sức cố gắng thoát ra, lại không ngờ tay người phụ nữ này lại vô cùng mạnh, hắn ta căn bản không thoát được.
Điều này khiến cho hắn ta tức muốn hộc máu.
“Cô kêu gì mà kêu? Ai ăn trộm? Cô, người phụ nữ không biết xấu hổ này, chỗ đông người mà cô nắm lấy tôi làm gì?”
Ga tàu hỏa là đông đúc người nhất, chẳng mấy chốc đã có rất nhiều người vây quanh, tất nhiên giữa những người này cũng có kẻ trộm.
Dù sao bọn chúng vẫn luôn gây án theo băng nhóm.
Chính là người của bọn chúng đang ồn ào, “Đúng vậy, cô là một người phụ nữ không biết xấu hổ sao? Thiếu đàn ông đến như vậy sao?”
Những lời này lại hoàn toàn chọc giận Dung Yên, đặc biệt là tự nhiên có hai người bước tới muốn đẩy cô…… Đây rõ ràng là muốn cứu người trong tay cô.
Đương nhiên Dung Yên sẽ không bỏ qua cho bọn họ, vào lúc hai người đàn ông kia giơ tay ra, chân cô đá thẳng vào từng người một, đá ngã hai người đàn ông đó xuống đất ngay lập tức.
Động tác của cô vừa nhanh vừa tàn nhẫn, khiến cho những người xung quanh bất ngờ, họ không ngờ một cô gái thoạt trông gầy gò yếu ớt như vậy, trên tay còn đang giữ một người, lại có thể nhẹ nhàng đạp ngã hai người đàn ông khác thoạt nhìn khá cao lớn xuống đất.
Hai người đàn ông bị đá ngã xuống đất tỉnh lại cũng không ngờ bọn họ cùng lúc bị thương, lập tức nổi nóng bò lên khỏi mặt đất.
“Đồ đàn bà thối tha, mày muốn chết……” Hai người đàn ông tức giận mắng một tiếng, sau đó cùng lúc tiến lên, định hung dữ dạy dỗ người phụ nữ này.
Nhưng liên hoàn đá của Dung Yên càng mạnh hơn.
Tay cô đặt lên vai người đàn ông mà cô bắt lấy, lấy hắn ta làm điểm tựa rồi cả người bay xéo lên, lần này cú đá càng tàn nhẫn hơn, hai người đàn ông sau khi bị đá ra, một hồi lâu vẫn chưa thể bò dậy khỏi mặt đất.
Nếu lần đầu là ngoài ý muốn, vậy lần thứ hai vẫn là ngoài ý muốn sao?
Hai người đàn ông bị đá ngã xuống đất ý thức được người phụ nữ này thật sự không dễ đụng.
Bọn họ cũng lại không muốn bị bắt, vì thế muốn bò dậy chạy trốn, đáng tiếc vừa rồi bị đá quá đau, trong lúc nhất thời không dậy nổi.
Lúc này, Dung Yên gào to một tiếng về phía những người vây xem:
“Mọi người còn ngây ra đó làm gì? Mấy người này đều là một bọn, bọn chúng đều là ăn trộm, các người nhìn bọn chúng chạy như vậy sao, để sau này bọn chúng tiếp tục ở đây ăn trộm tiền của mọi người sao?”
“Còn không mau giữ chúng lại chờ công an tới.”
Cô kêu như vậy, thức tỉnh mọi người xung quanh, đám đông tiến lên bắt giữ hai người đàn ông……
Đối với kẻ trộm, mọi người vẫn căm thù đến tận xương tuỷ, dù sao tiền của mọi người cũng không dễ kiếm.
Nếu thật sự để bọn trộm trộm đi, như vậy, họ cũng bị thiệt hại nhiều.
Những người còn lại nhanh chóng đi báo công an.
Rất nhanh công an đường sắt đã tới vì vốn dĩ họ đang tuần tra khu vực này.
“Có chuyện gì xảy ra?” Đội trưởng Lý hỏi, hôm nay anh ấy chịu trách nhiệm tuần tra ở đây.