Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 179




Có 300 đồng tiền của mẹ ông ta, ông ta sẽ không cần ra ngoài vay mượn nữa.

Hơn nữa mượn bên ngoài rồi bao giờ mới trả được hết chứ? 300 đồng đâu phải ít ỏi gì.

Bà Dung nhìn ông ta thật lâu, sau đó lấy xấp tiền từ trong túi đưa ra.

Dung Văn Trạch vui vẻ vội vàng cầm lấy.

Rồi quay đầu nhìn về phía Dung Yên, lạnh giọng: “Đây, theo như lời cô nói, cô viết giấy đi.”

Dung Yên mặt vô biểu tình bảo ông ta: “Ông không cần vào cùng đâu, sau khi tôi viết xong sẽ cho cha tôi ký tên, sau đó sẽ đưa giấy lên sở bất động sản.”

Nói xong liền xoay người đi vào.

Dung Văn Trạch:....

Mẹ Dung không có rời đi, bà ta đứng chắn ở cổng lớn, hiển nhiên là không muốn để ba người này vào nhà.

“Chị dâu, em muốn gặp anh cả….” Dung Văn Trạch hậu tri hậu giác phản ứng lại….Cha của nha đầu này có thể ký tên?

Thân thể anh trai ông ta thực sự có chuyển biến tốt à?

Ông ta không tin.

Mẹ Dung trừng mắt nhìn ông ta: “Chị dâu cái đếch gì, ai là chị dâu của cậu, nhà tôi với nhà cậu từ nay về sau không có quan hệ gì cả, đừng có mà gọi bừa.”

Dung Văn Trạch:...

Bà Dung trầm khuôn mặt: “Nó không được vào, chẳng lẽ đến tôi cũng không được gặp con trai mình sao?”

Mẹ Dung không hề có ý tứ tránh ra.

Trên mặt bà lộ vẻ trào phúng: “Không dám nhận thân, nếu bà đã chọn nhà lão nhị, vậy về sau cùng cả nhà bọn họ tương thân tương ái đi! Lão Dung nhà tôi không phiền bà nhọc lòng nữa, dù sao mẹ ruột còn muốn ông ấy c.h.ế.t đi cơ mà, tôi là vợ ông ấy, vẫn mong ông ấy có thể sống lâu trăm tuổi.”

Bà Dung tức đến mức muốn phát tiết, lời này của cô ta là có ý gì? Chẳng lẽ đang nói bà ta thân là mẹ ruột lại muốn hại c.h.ế.t con trai mình sao?

Dung Yên đương nhiên không để cho cha Dung ký tên.

Đêm qua cô có xem qua chữ ký của cha cô rồi, cô bắt bước nó rất dễ dàng cho nên cô trực tiếp bắt chước luôn.

Ngay cả dấu tay, cô cũng lấy mực đóng dấu ở trong không gian ra, ấn lên ngón tay cha Dung để đóng dấu, sau đó còn cẩn thận lấy nước sát trùng rửa lại tay cho ông.

Làm xong mọi việc, thấy không còn vấn đề gì mới cầm giấy đi ra ngoài.

“Đưa tiền trước.” Dung Yên gọn gàng dứt khoát nói với Dung Văn Trạch.

Dung Văn Trạch nghiến răng nghiến lợi nhìn cô.

Nhưng mà đã đến lúc này rồi, ông ta cũng không sợ cô nuốt lời.

Cho nên lấy từ trong túi ra đếm đủ một ngàn hai trăm đồng tiền đưa cho cô.

“Đây, tất cả đều ở đây.”

Mẹ Dung cầm lấy tiền, còn cẩn thận đếm lại ba lần.

Chuyện này khiến cho Dung Văn Trạch tức không chịu được…..Bà ta đây là có ý gì?

Mẹ Dung mặc kệ sắc mặt của ông ta như thế nào, đếm đủ tiền xong thì cất đi, gật đầu với con gái.

“Đủ tiền rồi.”

Dung Yên đưa giấy tờ cùng với chứng nhận bất động sản qua, bởi vì nhà ở trước kia là do bên trên cấp xuống, thủ tục cũng đầy đủ hơn so với nhà khác.

“Được rồi, bây giờ đi cục quản lý bất động sản thôi.”

Chỉ cần có đủ giấy tờ cùng với chứng nhận, ở thời đại quản lý lỏng lẻo này liền có thể trực tiếp đến cục quản lý yêu cầu sở hữu nhà đất.

Bởi vì chuyện để cho bà Dung đứng tên, cho nên Dung Yên cũng phải đi theo chứng kiến.

Dung Văn Trạch cầm được đồ về, trong lòng một khắc cũng không muốn chậm trễ nữa, vì thế không nói hai lời xoay người rời đi.

Mẹ Dung tỏ vẻ muốn đi cùng, bà không yên tâm con gái nhà mình.

Dung Yên không khuyên được bà, cho nên đành để bà đi theo.

Một đám người cùng nhau đi đến cục quản lý bất động sản, dựa theo yêu cầu của Dung Yên, lúc quản lý bất động sản làm giấy tờ chứng từ đã cố ý thêm tên của bà Dung vào.

Chuyện này thực ra rất ít thấy, dù sao nhân viên làm trong nghề nhiều năm như vậy cũng chưa từng gặp qua trường hợp này.

Nhưng không phải là không được.

Làm xong chuyện, Dung Yên nói với mẹ Dung: “Mẹ, chúng ta về thôi.”

Mẹ Dung bán nhà trong tay đi rồi, tiền cũng cầm được rồi, trong lòng nhẹ nhàng.

“Được, đi về nhà.”

Còn ba người sắc mặt không tốt đứng ở kia…..Tâm tình của bọn họ thế nào đều không liên quan đến bà.

Hai mẹ con về tới nhà, Tần Dư nhìn thấy hai người đã trở lại thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Tiểu Dư, không có ai tìm đến nhà mình chứ?” Mẹ Dung hỏi.