Bộ dáng điên loạn đó của bà còn ai dám chống lại chứ.
Dung Văn Trạch cùng Dung Trân đều đã cảm nhận qua việc mẹ Dung ra tay tàn độc cỡ nào, bà thật sự sẽ không nói suông hù dọa bọn họ….Nếu thật sự bị chém, bọn họ còn có thể sống được sao?
Hai anh em sợ tới mức vội vã xoay người chạy mất.
Bà Dung cũng bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, cũng may Dung Văn Trạch chạy đến cửa thì bộc phát lương tâm, vội vã quay lại kéo theo mẹ mình chạy đi.
“Chị dâu tôi điên rồi, chị ta muốn g.i.ế.c người….” Dung Trân hoảng sợ vừa chạy vừa kêu to.
“Chị dâu tôi điên rồi, muốn c.h.é.m c.h.ế.t mẹ tôi…..” Dung Văn Trạch cũng vừa kéo mẹ mình chạy vừa kêu theo.
Vốn dĩ động tĩnh trong nhà khá lớn đã làm cho hàng xóm bên cạnh chú ý đến, bây giờ nhìn thấy bộ dáng chật vật chạy ra ngoài của bọn họ đều kinh ngạc không thôi.
Đã xảy ra chuyện gì?
Người đầu tiên kịp phản ứng lại chính là thím Kim, bà nhìn ba người Dung gia chạy đi liền quay đầu đi vào tìm mẹ Dung.
Lúc này, rìu đã bị mẹ Dung tùy tiện ném ở một bên, cả người nhìn qua cực kì bình tĩnh, không có một chút bộ dáng điên loạn nào.
“Mẹ Yên Yên, đây…..Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Mẹ Dung khôi phục lại bộ dáng thường ngày.
Ngữ khí vân đạm phong khinh trả lời:
“Không sao, mấy người đó muốn ép buộc Yên Yên nhà tôi ly hôn, nghe theo an bài của bọn họ, nên tôi dọa cho bọn họ sợ phải chạy đi rồi.”
“Gì? Ly hôn? Bọn họ bị điên à, người ta nói hủy đi mười tòa miếu cũng không thể hủy một mối lương duyên, sao bọn họ lại dám làm cái chuyện thiếu đạo đức như vậy??” Thím Kim mặt đầy tức giận, cực kì ghét bỏ nói.
Đám người Dung gia kia cũng đâu phải vật vô tri không biết nghĩ chứ, lời như vậy mà cũng dám nói ra khỏi miệng, thật không biết xấu hổ!
Đều nói khuyên hợp không khuyên ly, bọn họ thì hay rồi, làm ngược lại luôn!
Mà….khoan đã?
Khuyên ly hôn?
????
Thím Kim nhất thời ngốc, hậu tri hậu giác phát hiện ra lời của mình không đúng lắm: ”Bà nói Dung Yên nhà bà sao cơ? Con bé kết hôn? Con bé ở dưới quê kết hôn??”
Vẻ mặt không thể tin nổi.
Mẹ Dung vốn cũng chẳng tính giấu diếm chuyện này với hàng xóm láng giềng làm gì, dù sao đến em trai chồng con gái bà cũng dẫn về đây rồi.
“Đúng thế, nó kết thôn, ở dưới thôn tìm được cho tôi một đứa con rể rất tốt, đây là em trai của con rể.”
Bà chỉ vào Tần Dư giới thiệu.
Tần Dư lập tức thẹn thùng cười,”Con chào bác gái.”
Thím Kim ngây ngốc nhìn sang nhóc con diện mạo xinh đẹp, máy móc đạp lại:”.....A, chào con.”
Đóa hoa Dung Yên của bọn họ thế mà lại kết hôn ở dưới quê? Chuyện này khiến người ta nhất thời không tiếp thu được.
Mẹ Dung còn phải bận đi xem bạn già thế nào, vừa nãy ở đây lớn tiếng như vậy, chắc chắn ông đã nghe được hết rồi.
“À bà Kim này, bây giờ tôi phải đi chiếu cố lão Dung nhà tôi rồi, không tiện làm phiền bà nữa, bà mau về làm việc đi.”
Thím Kim ngốc ngốc gật đầu:”....A, được….”
Sau đó xoay người rời đi.
Biểu tình tựa hồ như vẫn còn đang phải đấu tranh với thông tin mình vừa nghe được, trời nơi…..Nếu thật sự đã kết hôn, vậy thì quá đáng tiếc rồi.
Chỉ bằng dung mạo xuất chúng kia của Dung Yên, con trai cả cái thành này, cô muốn gả cho ai cũng được.
Thật đúng là tạo hóa trêu ngươi…..
Mẹ Dung nhìn người ta rời đi xong liền nói với Tần Dư: ”Thím đi xem chú của cháu.”
“....Dạ.” Tần Dư nhanh chóng gật đầu.
Thực ra cậu cũng muốn đi theo, nhưng lại sợ mình làm vướng tay vướng chân, dù sao thân thể chú Dung không tốt.
Mà mẹ Dung vì còn đang mải nghĩ đến bạn già, cho nên cũng không chú ý tới tâm trạng của Tần Dư.
Nhanh chóng đi vào…..Sau khi vào trong liền phát hiện, ở trong nhà không có động tĩnh.
Trong lòng bà giật thót, thầm kêu một tiếng không tốt, cất giọng gọi:”Lão Dung….”
Người trên giường không có phản ứng, hai mắt nhắm chặt, khóe miệng còn có m.á.u đọng lại…
“Lão Dung, lão Dung….” Mẹ Dung kinh hãi, vội vàng gọi mấy tiếng.
Sao, sao lại hộc m.á.u rồi? Chắc chắn là vì khi nãy đã nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Lúc này mẹ Dung hối hận không thôi, biết vậy thì bà cứ nhẫn nhịn cho qua là xong, trước cứ dỗ ngọt cho mấy người đó đi trước rồi tính.
Người trên giường hai mắt nhắm nghiền như cũ, không có bất luận phản ứng gì.
Mẹ Dung quả thực muốn hỏng rồi, thiếu chút nữa khóc rống lên.
Cũng may bà vẫn giữ lại được một tia lý trí, nhanh chóng khiến mình bình tĩnh lại.
Duỗi tay run rẩy đặt dưới mũi bạn già…..Trong lòng không ngừng khẩn cầu, lão Dung à, ông phải tiếp tục sống, con gái ông nói nó có thể cứu ông trở về, ông phải cho nó mặt mũi chứ….