Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại

Chương 13: 13: Không Đạt Được Mục Đích





Bây giờ cô mặc kệ anh có giả vờ hay không, chỉ cần anh chịu giả vờ thì Tần Lâm vẫn có lòng tin sẽ sống tốt những ngày tháng sau khi xuyên sách thế này.

Dù sao thì cô cũng không phải nguyên chủ, cô sẽ không làm mấy chuyện như tìm đường chết.

Tần Lâm hài lòng, cô bắt đầu ăn cơm.

“…” Đợi cho đến khi Tần Lâm nhìn thấy rõ trong bát là cháo, rau dại và dưa muối thì cô mới biết mình hài lòng cũng quá sớm rồi.

Vị của món cháo rau dại này không ngon chút nào, dưa muối thì mặn vô cùng.

Thế nhưng Tần Lâm vẫn cố gắng ăn hết số cháo rau dại và dưa muối này.

Trước khi xuyên sách, cô là bệnh nhân ung thư bao tử giai đoạn cuối nên vẫn thường khó ăn, ăn không vào, miễn cưỡng ăn là sẽ nôn mửa, nôn đến khi nôn ra máu mới thôi.

Thế mà bây giờ cô đã có thể ăn hết bát cháo thế này cũng xem như là một khởi đầu tốt rồi.

Chu Chí Quốc thấy cô đã ăn hết bát cháo rau dại và dưa muối thì trong lòng có cảm giác rất lạ.


Vốn dĩ anh cũng muốn thăm dò phản ứng của cô thế nào.

Bây giờ lại thấy cô không nháo, không náo loạn, cũng không ghét bỏ, thậm chí lúc ăn còn rất nghiêm túc và cẩn thận, giống như đây là món ngon gì đó…
Thế nhưng cháo rau dại và dưa muối thì làm sao có thể là món ngon?
Trừ phi lời cô nói là thật.

Cô thật sự để ý đến anh sao?
Cho nên sau khi họ nói chuyện rõ ràng và chung phòng thì cô bắt đầu trở nên dịu dàng, ngoan ngoãn.

Dường như anh đã từng nghe người ta nói, tình cảm giữa vợ chồng cũng bắt đầu sau khi ngủ mà có…
Không nói đến cô, chỉ riêng thái độ anh đối với cô đúng là cũng có điểm không giống.

Dù sao thì hiện tại cô cũng là người phụ nữ của anh rồi.

Chu Chí Quốc nhìn cô ngoan ngoãn ăn sạch miếng cháo sau cùng thì trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

Bình thường đồ ăn trong nhà đã không tốt nhưng bây giờ đang là mùa vụ, rau xanh ngoài vườn vẫn phải có, làm gì đến mức chỉ nấu cháo rau dại và dưa muối thế này?
Hôm nay đúng là Lý Cầm đã cố ý không xào rau, bà ta chỉ chuẩn bị dưa muối mà Tần Lâm ghét nhất.


Bà ta đang cố ý kí,ch thích để Tần Lâm náo loạn, tốt nhất là phải thừa dịp này để Chu Chí Quốc và Tần Lâm ly hôn, rồi đuổi Tần Lâm ra khỏi nhà.

Thế nhưng Lý Cầm đã đợi rất lâu mà trong phòng vẫn không ầm ĩ, bà ta vểnh tai lên nghe, một tiếng cãi vã cũng không có.

Đúng là xúi quẩy!
Sao Tần Lâm kia lại không làm loạn lên?
Sao đột nhiên Tần Lâm kia lại thay đổi thế này?
Lúc đi ra khỏi phòng, trên tay Chu Chí Quốc cầm cái bát không.

Mấy người nhà họ Chu vừa nghe thấy tiếng động thì nhìn về phía anh.

“Chí An, con sang đây với cha một lát.

” Cha Chu định từ từ nói chuyện với anh.

Lý Cầm vui vẻ trong lòng, vẫn phải để lão Chu nói bọn họ ly hôn mới được.

Chu Chí Quốc đi theo cha Chu vào phòng ông ta.

Lý Cầm thu dọn bát đũa sang nhà bếp, chị em Chu Hồng Tinh và Chu Hồng Kỳ lén lút đến cửa phòng cha mình nghe lén.

“Rốt cuộc con nghĩ thế nào về chuyện của Tần Lâm?” Cha Chu ngồi trên giường hỏi.