Lâm gia hôm nay đặc biệt náo nhiệt, không, hẳn là đặc biệt làm ầm ĩ! Lâm Ngạn cái nhân sĩ nửa tàn phế này ngồi ở trên ghế salon trong phòng khách, nhìn Diệp Cảnh Văn ngồi ở bên phải phía trước cậu, vị đại ca này từ sáng sớm hôm nay vào cửa liền không nói câu nào, cả người tản ra khí tức boss cuối cùng, thân thể ổn định trên ghế salon, nhưng mắt không rời khỏi từ trên người Diệp Hằng đối diện đang đập hạt dưa vui vẻ, Lâm Ngạn trầm mặc, hai cái người này lần này lại chơi cái trò chơi gì?!
Diệp Hằng ngồi ở bên trái phía trên Lâm Ngạn đang đập hạt dưa rất là chuyên nghiệp, rất là quên mình, cổ ác khí trong lòng phỏng chừng đều đi qua một bàn xác hạt dưa này phát tiết ra ngoài. Lão luyện ngồi ở nơi đó, hoàn toàn không có vẻ hoảng sợ của tối ngày hôm qua đến tìm nơi Lâm Ngạn nương tựa, ngay cả dư quang cũng chưa từng cho anh cậu, cứ như vậy một lòng một dạ phấn đấu đập hạt dưa, Lâm Ngạn đổ mồ hôi, lúc này phỏng chừng khí lớn phát rồi! (Khí này như nổi nóng, phát bực bực bội)
Lại nhìn cái bàn trong phòng khách, gần đây thường xuất hiện cô Chu Lam đã hoàn toàn không thấy cảnh cáo của anh trai cô, cùng đôi tham ăn chơi coi như là rất hăng hái. Đậu bao ôm chân Chu Lam, còn kém đi tới gặm một ngụm, đây đối với hai cô cháu không biết xấu hổ đang cùng một đứa bé Lâm Thang Viên sáu tuổi chơi tính toán hai mươi mốt điểm. Đáng thương Lâm Thang Viên thông minh đi nữa, cũng không đuổi theo được Chu Lam cái thiếu nữ hai mươi tám cái xuân xanh này. Khuôn mặt nhỏ nhắn kéo căng, Lâm Ngạn đều nhìn không được. Lâm Ngạn nghĩ, bé con kia lúc này phỏng chừng sẽ nãy sinh ác tâm học toán số học rồi!
Quay đầu nhìn phòng bếp, một giọt mồ hôi của Lâm Ngạn nhất thời liền rơi xuống, Chu Mặc cư nhiên một thân tây trang đứng thẳng ở phòng bếp cùng vú Tào học tập hầm canh…. Đây là cảnh tượng cỡ nào phá hủy tam quan a! Tâm Lâm Ngạn đều sắp bị dọa run rẩy, hôm nay đây là thế nào?! Kỳ thực có thể coi là, không sai biệt lắm Chu Mặc đã một tuần không có cùng cậu nói chuyện đang hoàng rồi. Xác định rõ ràng coi như, chắc là từ lúc cậu xảy ra tai nạn xe cộ kia, vị đại ca này mặt vẫn căng chặt. Ăn uống cái gì cũng không lọt, thế nhưng đối với mình liền một bộ mặt nợ hắn một trăm vạn.
Đè ót, đau đầu, quang cảnh lộn xộn gì a. Dùng cái chân trái vẫn còn hoàn chỉnh kia đá Diệp Hằng vẫn luôn không hé miệng một cái, “Có muốn tớ tránh đi hay không?”
Diệp Hằng nhướng mày nhìn cậu một cái, “Cậu dám?”
Lâm Ngạn quay đầu nhìn Diệp Cảnh Văn tản ra khí lạnh một chút, có chút khẩn trương, khí tràng mạnh mẽ của vị này còn là trước sau như một.
“Anh Diệp, Diệp Hằng đây là lo lắng e bị thương cho nên liền vội vã trở về nước, anh đừng nóng giận.”
Diệp Hằng nghe vậy, nhất thời hưng hăng trừng mắt liếc cậu, rốt cuộc nhận tình cậu. Hướng Diệp Hằng đối diện rõ ràng buồn bực, đè xuống lửa giận trong lòng, rất là ôn hòa mở miệng.
“Chuyện lần này anh xin lỗi.”
Diệp Hằng tay túm hạt dưa ngừng lại, Diệp Cảnh Văn cư nhiên có thể sảng khoái xin lỗi như vậy, cho dù là Lâm Ngạn bị buộc dự thính cũng kinh ngạc một chút. Xem ra lần này Diệp Cảnh Văn đã làm chuyện gì tiên trảm hậu tấu.
Quả nhiên, Diệp Hằng lên tiếng, “Anh cứ như vậy không cần gặp tôi, muốn đem tôi từ diệp gia đẩy ra.
Diệp Cảnh Văn hạ khóe miệng cười, “Không đem em từ hộ khẩu Diệp gia ra, chúng ta mới tính là chân chính loạn luân!”
“…”
“…”
Vị đại ca này cư nhiên cũng biết cái từ này? Hai người không lời chống đỡ đồng thời toát ra một câu như thế. Trái với tư thái Diệp Cảnh Văn khí định thần nhàn, Lâm Ngạn đổ mồ hôi, Diệp lão đại quả nhiên khí phách!
Lâm Ngạn ngồi ở trên ghế salon, hết sức làm cho mình trở nên nhỏ bé một chút, cổ nhân nói rất hay, biết càng nhiều chết càng sớm!
“Vì sao không chịu cùng anh kết hôn?” Diệp Cảnh Văn nhìn chằm chằm ánh mắt Diệp Hằng, nghiêm nghiêm túc túc hỏi.
Diệp Hằng mở mở miệng, có chút không biết giải thích như thế nào, theo lý thuyết cậu hiện tại đã không hề bài xích ở cùng một chỗ với Diệp Cảnh Văn, thế nhưng vừa nghĩ tới kết hôn, trong lòng cậu lại hoảng. Cho nên lần này Diệp Cảnh Văn cầu hôn, cậu liền chạy, hơn nữa chạy tương đối chật vật.
Đại khái biểu tình Diệp Hằng quá mức mê man, sắc mặt Diệp Cảnh Văn có chút khó coi. Tâm Diệp Cảnh Văn có tí thất bại, đã nhiều năm như vậy rồi, chính mình vẫn là không có được trái tim ấm ấp này?
Lâm Ngạn ngồi ở một bên rất xấu hổ, vô cùng xấu hổ, không khí này quá không đúng! Chu Mặc đứng ở phòng bếp liếc mắt nhìn phòng khách, mắt thấy Lâm Ngạn cũng nhanh đem mình chôn ở trong salon, lúc này mới hảo tâm từ trong phòng bếp chạy đến, cúi người.
“Cách thời gian ăn cơm còn chút, có muốn về phòng nghỉ ngơi trước hay không?”
Lâm Ngạn nhất thời cảm kích nhìn hắn, anh em, quá thượng đạo rồi!
Chu Mặc nhìn bộ dáng tội nghiệp này của cậu, không khỏi phát ra tiếng cười, giống như loại chó nào đó a….
Khom lưng ôm lấy Lâm Ngạn, liếc mắt nhìn Diệp Cảnh Văn một chút, “Dù sao tạm thời cũng không đi được, buổi tối Khâu Thiện mời khách.”
Diệp Cảnh Văn gật đầu, thấy Diệp Hằng như vậy quả thực cũng không đi được. Diệp Hằng ngồi ở đó như đi vào cõi thần tiên vũ trụ, hoàn toàn không có để ý đến bạn cùng phòng thân thiết của cậu bị Chu Mặc cứ như vậy ôm kiểu công chúa trở về phòng. Không may có ba người một lớn hai nhỏ xem màn này đều có chút trợn mắt há hốc mồm.
Lâm Thang Viên nhìn cha bé, lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Chu Mặc, bình tĩnh cúi đầu miệt mài khổ tính. Lâm Đậu Bao thấy, học theo, lập tức chìa tay Chu Lam, “Cô, ôm!”
“…” Mọi người trầm mặc.
Lâm Ngạn mắc cỡ mặt đỏ rần, này đều là cái tình tiết cẩu huyết gì a!!
“Tự tôi đi, không có quá phế như vậy đi!” Lâm Ngạn giãy dụa.
“Còn có ba bước là tới cửa, em xác định?”
“…”
Nhìn bóng lưng vào cửa của bọn họ, Chu Lam run lên, thật là đáng sợ, anh trai cô thực sự là quá không biết xấu hổ rồi!
Diệp Cảnh Văn cũng có chút vô cùng kinh ngạc, Chu Mặc cư nhiên có thể cưng chìu Lâm Ngạn đến như vậy. Nhìn Diệp Hằng còn như đang đi vào cõi thần tiên, thở dài, lần này lại là chính mình nóng lòng. Đi tới, vỗ vỗ đầu Diệp Hằng, “Lần này như thế nào không trốn đi?”
Diệp Hằng có chút mê man ngẩng đầu, “Cũng như nhau đều sẽ bị anh tìm được.”
Nghe vậy, Diệp boss vẫn tỏa ra khí lạnh rốt cuộc nở nụ cười một chút, tốt, xem ra GPS giấu ở trong điện thoại của em ấy có thể nghỉ ngơi một chút rồi!
“Tôi mấy ngày nay muốn ở nhà Lâm Ngạn.” Đồng chí Diệp Hằng rất không có ánh mắt trả giá.
“Em nếu như không bị Chu Mặc đá ra, liền nương nhờ ở nơi này đi.” Diệp Cảnh Văn đứng lên, đi tới cửa mấy bước, chỉ chỉ cái bao lớn vẫn còn nằm ở dưới đất, “Lần sau nhớ kỹ gửi vận chuyển, những thứ này ít nhất có hơn mười ký đi.”
“…” Diệp Hằng nhìn anh cậu, nội tâm yên lặng rơi lệ, đứng lên ốm lấy Lâm Đậu Bao hung hăng gặm một cái, Lâm Đậu Bao bị gặm cảm nhận được nội tâm thê lương của cha nuôi nhóc, hôn trả Diệp Hằng mấy ngụm, hai cha con này mới lưu luyến không rời tạm biệt. Lâm Thang Viên ở bên cạnh nhìn chỉ thở dài, lại bắt đầu diễn kịch dài tập rồi, còn là diễn cái loại cẩu huyết vun vãi này!
Diệp Cảnh Văn đứng ở cửa một hồi, thấy Diệp Hằng chậm rãi đuổi kịp, chìa tay kéo cậu, “Lời cầu hôn của anh hẫu hiệu suốt đời.”
Diệp Hằng bị kéo nguyên bản còn có chút không được tự nhiên, bị y nói như vậy, nhất thời ngây ngẩn cả người.
“Ông nội sẽ không đồng ý.”
Ông nội trong miệng Diệp Hằng tự nhiên là người đứng đầu lớn nhất Diệp gia, ông nội của Diệp Cảnh Văn. Năm đó cha Diệp ngoài miệng thăm dò Diệp Cảnh Văn muốn đem toàn bộ cổ phần công ty của Diệp Cảnh Văn chuyển cho Diệp Hằng, thế nhưng cái này cũng chỉ là ngoài miệng. Sau khi cha Diệp về nước ngoài, chuyện này vẫn kéo dài, Diệp lão gia tử tự nhiên không biết hai cha con này trong lúc đó hẹn gặp mặt. Cho nên Diệp Hằng chậm chạp không đồng ý kết hôn, chỉ sợ là vì tồn tại nguyên nhân này. Vừa rồi ngồi trên ghế salon suy nghĩ hồi lâu, mới suy nghĩ cẩn thận lo lắng trong lòng mình. Nói cách khác, cậu không muốn dẫm vào con đường xưa của mẹ cậu, làm một người đồng tính, cậu sợ rằng ngay cả mẹ cậu so ra đều kém.
Diệp Hằng vừa mở miệng, Diệp Cảnh Văn lập tức hiểu rõ nguyên do lần này bị cự tuyệt. Xem ra chuyện tình bậc cha chú năm đó để lại ảnh hưởng trong lòng Diệp Hằng không thể phai mờ, thế cho nên ngày hôm nay cùng chính mình tâm ý tương thông còn mang theo một phần lo lắng như vậy. Diệp Cảnh Văn nắm tay cậu, “Nếu như ông nội đồng ý, em nếu như còn dám lại đào hôn, anh nhất định làm chết em!”
Diệp Hằng bị lôi kéo một cái lảo đảo, trợn mắt hốc mồm nhìn Diệp Cảnh Văn, Diệp Cảnh Văn lần thứ hai đổi mới nhận thức thế giới này của cậu …