Lúc trở về, Hứa Trần một lần nữa sử dụng bùa, lần này khoảng cách dịch chuyển không tính là xa, trực tiếp vào trong xe đậu ở bãi đậu xe, thứ đồ chơi này đúng là rất thuận tiện.
Lục Văn Tây khởi động xe, nhịn không được hỏi: "Hôm qua em mới bày trận xong, lại còn dùng bùa dịch chuyển, hôm nay còn thả ra nhiều bươm bướm như vậy, tinh lực còn đủ không?"
Đợi một hồi không nhận được câu trả lời, Lục Văn Tây quay đầu nhìn sang thì phát hiện Hứa Trần ở vị trí phó lái đã ngủ thiếp đi mất.
Ánh mắt Lục Văn Tây thoáng chốc trở nên nhu hòa, biểu cảm cũng dịu hiền hiếm thấy, anh nghiêng người qua giúp Hứa Trần thắt dây an toàn, sau đó khởi động xe quay trở về.
Hôm sau hai người đều nằm lỳ trong ổ chăn trên giường, không muốn thức dậy.
Lục Văn Tây lười biếng được Hứa Trần ôm trong lòng, tùy ý Hứa Trần hôn tới hôn lui trên người mình, mơ mơ màng màng ngủ thêm một giấc, tới khi một lần nữa mở mắt ra thì phát hiện Hứa Trần đang vừa ôm mình vừa chơi game, điện thoại để chế độ im lặng.
Trong mùa đông, chuyện tốt đẹp nhất chính là nằm trong ổ chăn ấm áp ôm ấp người yêu, Lục Văn Tây cảm thấy đặc biệt thoải mái.
"Ăn chút gì không em?" Lục Văn Tây vùi trong lòng Hứa Trần hỏi.
"Để em đi mua."
Thân phận của Lục Văn Tây đặc biệt, hai người cùng đi nhất định sẽ dẫn tới Scandal không cần thiết, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bớt đi những phiền phức kia.
Lục Văn Tây gật đầu, Hứa Trần liền bò ra khỏi chăn, mặc quần áo chỉnh tề rồi ra ngoài mua thức ăn.
Trong thời gian này Lục Văn Tây nhận được điện thoại của Lục Vũ Thương, hỏi anh còn sống hay không, còn muốn số điện thoại của Hứa Trần, dự tính liên hệ lúc cần với tư cách là người liên hệ khẩn cấp.
Sau khi cúp máy không lâu thì ông cụ Lý gọi tới.
"Anh bạn nhỏ, lúc nào thì các cậu qua?" Giọng điệu của ông cụ Lý vẫn hiền lành, đặc biệt thân thiết như cũ, mặc dù đã lớn tuổi nhưng cũng rất phấn khích.
"Chiều nay sẽ bay, ở khá gần, hơn một giờ sẽ tới." Lúc trả lời, Lục Văn Tây còn ngáp một cái.
"Tôi sẽ sắp xếp người tới sân bay đón bọn cậu."
"Được, cụ sắp xếp thì tôi yên tâm rồi."
Thật ra nói lời khách sáo như vậy cũng vì muốn nhắc nhở cụ Lý anh là nghệ sị, tài xế không đáng tin sẽ xuất hiện tin tức tiêu cực.
"Yên tâm đi, tôi đã sớm sắp xếp xong xuôi rồi." Cụ Lý nói.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Văn Tây cầm điện thoại thấy mình có tin nhắn bị tag, nhấn vào xem thì phát hiện là trang tin chính thức của "Vì Chính Nghĩa" gửi tin.
Trước đó trên trang chính thức chỉ đăng chút hình hóa trang, còn lại đều là hình chụp bên lề, lần này thế mà lại đăng một đoạn phim ngắn.
Phim Vì Chính Nghĩa: #Vì Chính Nghĩa# #Lục Văn Tây# #Đỗ Tử San# hành trình trưởng thành mạnh mẽ của một thiếu niên, cậu từng là một người rất khờ khạo, cuối cùng dần trưởng thành, tất cả đều vì chính nghĩa. @Lục Văn Tây, @Đỗ Tử San @Hà Chính Hiên [Video]
Video là một đoạn ngắt được cắt ghét biên tập lại từ bộ phim, chỉ vài ngày ngắn ngủi đã làm ra được vài phân đoạn, có điều hình ảnh lướt rất nhanh. Video này rất rõ ràng, đặc biệt cắt nối những cảnh quay của Lục Văn Tây, từ thiếu niên trong sáng lúc ban đầu, sau đó phát hiện ra bị lừa thì rất phẫn nộ và cuối cùng là bùng nổ.
Cậu cảnh sát trẻ Triệu Dương ngồi trong đồn cảnh sát cắn hạt dưa, cười hì hì nhìn đồng nghiệp trêu chọc, là hình tượng công dân thấp cổ bé họng, người thất bại tiêu chuẩn. Tiếp đó là hình ảnh cậu ta nôn mửa không có chút tiền đồ nào khi nhìn thấy xác chết, và cảnh khóc rống khi biết tin mẹ mình qua đời.
Đoạn cuối cùng là hình ảnh cậu ta phẫn nộ tới mức vặn vẹo, giống như thú dữ đang dồn sức chờ phát động, sau đó... cậu ta sẽ làm gì, trong video không biểu hiện, cần phải ra rạp mới xem được.
Đây cũng là lần đầu tiên Lục Văn Tây nhìn thấy hình ảnh sau khi được xử lý, còn xem đi xem lại ba lần, đột nhiên phát hiện trái tim mình đập dồn dập vì kích động, anh cảm thấy... khá hài lòng.
Có điều lúc xem bình luận thì anh vẫn có chút thấp thỏm, do dự một hồi lâu mới nhấn vào xem.
Lịch gia tam tam: Đệt mợ nó, đây là Lục Văn Tây?!
Bánh bao nhân đậu hũ rau xanh: Xem hết video có cảm tưởng nam chính thực đẹp trai, rất có mùi vị đàn ông, muốn xem thử đó là ai, kết quả phát hiện là Lục Văn Tây? Vội vàng mở xem lại lần nữa, xem kỹ thì nhìn ra thật, đúng là Lục Văn Tây!
Ngõ nam Thanh Phong: Ai có thể nói cho tui biết Lục Văn Tây đã trải qua chuyện gì không?
Cá mệt muốn chết: Fan sắt thép của lão đại nói ra cảm tưởng, không sai, trong video chính là Lục Văn Tây, ảnh đã theo lão tiền bối Cát Tân Long học tập nghiên cứu kỹ thuật diễn xuất, vì bộ phim này mà ảnh đã rất cố gắng. Xem hết video tôi cảm thấy rất vui mừng, lão đại thật sự rất tiến bộ. #30 tháng 7 Vì Chính Nghĩa#
Tiêu tan kho.ái cảm: Fan cuồng đừng hưng phấn quá giùm cái. Chỉ một đoạn ngắn như thế có thể nhìn ra được kỹ thuật diễn xuất gì chứ, nhất định là cắt những phần diễn không tệ thôi. Nếu không có cha mình, Lục Văn Tây cũng chả là cái cóc khô gì.
Vực sâu tăm tối: Xem xong mà nhiệt huyết sôi trào, hot quá hot quá! Lão đại thật sự rất tiến bộ.
Sau khi Hứa Trần trở lại, Lục Văn Tây đưa điện thoại cho Hứa Trần, để cậu xem video, sau đó nhìn chằm chằm biểu cảm của Hứa Trần, chờ đợi người yêu đưa ra đánh giá.
Hứa Trần nhấn vào xem một lần, sau đó mặt không biểu cảm nhấn phát lại, xem bốn lần mới ngừng, còn xem nhiều hơn Lục Văn Tây một lần.
Động tác kế tiếp chính là xem bình luận, lướt xem những bình luận trên đầu mới nói: "Hóa ra có rất nhiều người có suy nghĩ giống em, anh biểu hiện rất tốt."
Lúc này Lục Văn Tây mới nở nụ cười, tâm trạng rất tốt ngâm nga câu hát đi rửa mặt.
Trong lúc này Hàn Phạm Minh gửi tin Wechat tới, là Hứa Trần nhìn thấy trước.
Hàn Phạm Minh: Tôi thấy video rồi, lần này cậu biểu hiện không tệ, biểu cảm rất hợp lý, đã chọn kịch bản kế tiếp chưa? Mau lên đấy nhé."
Hàn Phạm Minh: Cậu lại kíc/h thích Du Ngạn đấy à? Sau khi cậu đi thì tình trạng của cậu ta không đúng lắm, đoàn phim cho cậu ta nghỉ một thời gian ngắn rồi. Ầy, sau này tôi chỉ có thể cố gắng để hai người giảm bớt cơ hội tiếp xúc lại thôi, thời gian tới công ty cũng trùng giờ.
Hàn Phạm Minh: Cậu cố gắng đi, bên Du Ngạn tôi sẽ xử lý, hôm nay tôi sẽ bay tới thành phố điện ảnh.
Hứa Trần nhìn tin nhắn rồi đặt điện thoại sang bên cạnh, chờ Lục Văn Tây rửa mặt xong thì đưa qua cho anh, tiếp đó đi qua bên kia ăn cơm.
Lục Văn Tây đang xem tin tức Hàn Phạm Minh gửi tới thì Lâm Hiểu gọi điện tới, anh lập tức nghe máy.
"Lão đại, có bận gì không?" Lâm Hiểu ở bên kia đầu dây nhàn nhã hỏi.
"Cũng tạm, em nói đi."
"Lúc nào anh về vậy, em dưỡng tóc cho anh."
Lục Văn Tây suy nghĩ một chút, không muốn lãng phí thời gian ở chung với Hứa Trần, vì thế lập tức từ chối: "Không cần, ngày nào Hứa Trần cũng nấu thuốc cho anh uống, khoảng thời gian này mặt mũi anh sáng lán, tóc cũng mướt mượt, không cần dưỡng."
Tác dụng của thuốc đông y có lớn hay không thì Lục Văn Tây không biết, nhưng thứ đồ chơi mà Hứa Trần bắ.n ra quả thực đã tẩm bổ cho anh rất tốt.
"Oh, vậy tới công ty tiêm Meso không?"
"Không tiêm, đẹp rồi."
"Anh được Hứa Trần chăm sóc rất tốt, tẩm bổ đủ loại luôn hả?"
"Ừa."
"Vậy chắc lông của anh cũng phát triển lắm về công ty triệt lông một phát đi."
Lục Văn Tây không nói gì, cứ cảm thấy mấy thứ này khó mà lấy lý do.
"Được rồi, anh biết rồi." Lục Văn Tây chỉ có thể thỏa hiệp, sau đó tiếp tục ăn.
"Lão đại, em xem đoạn video giới thiệu kia rồi, oách quá xá, ôi trời ơi! Kỹ thuật diễn xuất thoáng chốc tăng vọt một mảng lớn! Tuyệt đối là đẳng cấp ảnh đế nha!"
Được khen, tâm trạng của Lục Văn Tây lập tức bay bổng, cười híp mắt cúp điện thoại.
Bởi vì vui nên anh lại mở Weibo, muốn xem thử tên mình có lên hot search hay không, sau đó chỉ thấy tin tức khác ùn ùn ập vào mặt, là những chuyện mà anh không xen vào trước đó.
Hứa Tĩnh Không bị tạm giam vì lý do hình sự.
Giam giữ hình sự khác với giam giữ bình thường, đã có chứng cớ thật sự mới bị như vậy, dù sao Hứa Tĩnh Không cũng là nhân vật công chúng, không thể hành động qua quýt.
Thấy mấy tin tức này, trạng thái của Lục Văn Tây lại suy sụp, ném điện thoại qua một bên không quan tâm tới nữa.
...
Lúc tới thành phố N thì mới hơn ba chiều chiều, Lục Văn Tây và Hứa Trần lên xe do cụ Lý sắp xếp, tài xế nhiều lần quay đầu lại nhìn Lục Văn Tây. Thật sự là Lục Văn Tây bịt quá kín, giống như người cực kỳ sợ lạnh vậy, chỉ lộ ra mỗi cặp mắt, sau khi lên xe mới gỡ khăn quàng cổ.
Xe chạy gần bốn mươi phút mới dừng lại, tiến vào một khu biệt thự.
Biệt thự ở khu này rất xa hoa, có tầm nhìn hướng ra biển, có vài tòa khá cổ, đều là biệt thử riêng biệt, lúc mới tới đây hẳn là không có kiến trúc gì, sau này người ngày càng nhiều hơn mới phát triển hơn.
Căn nhà mà bạn ông cụ Lý đã mua thuộc về một biệt thự có vị trí rất tốt, xe vừa dừng lại thì Lục Văn Tây liền thấy ông cụ Lý và một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đã chờ sẵn ở cửa.
Lục Văn Tây lập tức mở cửa bước xuống xe, bắt chuyện với hai người xong, quan sát căn nhà thì anh không cười nổi.
Căn nhà trông rất hoành tráng, có thể nhìn ra được lúc ban đầu được xây dựng theo kiểu nhà nghỉ dưỡng tiêu chuẩn, lối kiến trúc của mười mấy năm trước, có điều đã qua nhiều năm như vậy, loại nhà cửa có phong cách châu Âu xa hoa thế này không khỏi có chút lạc quẻ.
Căn nhà này còn từng được sửa chữa lại, vì thế trông vẫn rất mới, chỉ là... âm khí nồng đậm hệt như sương đen bao quanh căn nhà.
Hiện giờ Lục Văn Tây đang ở trạng thái không nhìn thấy quỷ nhưng vẫn có thể thấy xung quanh căn nhà một tầng u tối hệt như sương đen, hẳn là hai người này cũng có thể nhìn thấy.
Lục Văn Tây nhịn không được nhếch môi, cười lạnh quay sang nhìn ông cụ Lý: "Cụ Lý, lúc đầu tôi tưởng đâu ngài nói thật, căn nhà này chỉ có chút kỳ lạ thôi. Nhưng dùng mắt thường cũng thấy được căn nhà này quá âm u mà, cụ nói giảm bớt nhiều quá."
Cụ Lý không ngờ vị đại thiếu gia Lục Văn Tây này lại nói thẳng trọng điểm mà không hề có chút ngại ngùng nào như vậy, cụ không khỏi bật cười giải thích: "Cũng không dối gạt cậu, lúc đầu tôi cũng chỉ nghe bạn tốt miêu tả thôi, hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy."
Lục Văn Tây lập tức nhìn sang người đàn ông hơn năm mươi tuổi.
Người nọ cười xấu hổ, khách sáo nói: "Chúng ta vào trong đi đã, vào trong rồi nói."
Nào ngờ Lục Văn Tây đặc biệt không nể mặt trực tiếp từ chối: "Thôi thôi, tôi sợ lắm. Ngài biết về quang hợp đúng không? Thực vật trải qua quá trình quang hợp mới có thể trưởng thành khỏe mạnh. Thứ âm khí này cũng có thể thấm vào trong cơ thể, tôi không dám vào đâu. Khi nãy hai vị ở bên trong à? Không phải tôi nói chứ hai vị đã lớn tuổi rồi đi vào đó lâu, cho dù tinh thần không bị ảnh hưởng thì cũng sẽ bệnh nặng một trận."
Lục Văn Tây vốn không hiểu, nhưng lần trước khi tới nhà Đặng Huyên Hàm, Hứa Trần vẫn luôn che chở anh thì có thể hiểu ra ít tiếp xúc với thứ này mới tốt.
Nghe Lục Văn Tây nói vậy, sắc mặt hai người đều có chút khó coi.
[hết 85]