- Bảo bối nhiều như vậy, lai lịch phi phàm ah, lại không để ý tới tính mạng chỉ vì Vĩnh Hằng thần huyết.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
- Từ đó đã đủ để khiến cho ta hoài nghi bọn họ chính là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Đúng vậy a, có lẽ là tay sai a.
Bởi vì Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức, số lượng rất là thưa thớt, ít nhất đều là cấp độ Sinh Tử Đạo Quân nha.
- Chỉ là đây cũng chỉ là hoài nghi mà thôi.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
- Dù sao bọn chúng cũng đã dựa theo quy củ mà chủ nhân định ra, xông qua rất nhiều tiên cảnh, lại từ sinh tử ma bàn sống sót mà ra. Nếu như không phải có ngươi, ta cũng chỉ có thể đem Vĩnh Hằng thần huyết cho A La Dịch mà thôi.
- Uhm.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Vĩnh Hằng thần huyết này đối với ngươi không có công dụng lớn, cho nên sau khi ngươi rời khỏi đây phải mau chóng chạy về Đại Mạc Viện.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
- Nói cho Đại Mạc Đạo Quân ngươi đã nhận được Vĩnh Hằng thần huyết, muốn bán cho Đạo Minh.
Thiếu nữ ở bên cạnh cũng gật đầu nói:
- Đại Mạc Đạo Quân có thực lực phi phàm, mặc dù chưa từng sờ đến biên giới hợp đạo, thế nhưng cũng đã là Đạo Quân tiếng tăm lừng lẫy ở trong cương vực vô tận rồi. Ở trên suy diễn nhất đạo, ở bên trong các Đạo Quân trong cương vực, hắn có thể xếp phía trước ba a. Chỉ cần hắn tiến thêm một bước nữa, đạt tới biên giới hợp đạo, khi đó chỉ sợ sẽ là tồn tại không thua gì chủ nhân của ta.
- Không thua gì Vạn Thần Đạo Quân?
Kỷ Ninh thầm giật mình.
Đại Mạc Đạo Quân...
Thật sự là lợi hại ah, ở biên giới hợp đạo đã có thể sánh ngang với Vạn Thần Đạo Quân sao? Khó trách ngay cả đại ca Thiên Nhất Đạo Quân cũng phải khách khí như vậy.
- Đám đại năng như Đại Mạc Đạo Quân kia không thể tham ô Vĩnh Hằng thần huyết của ngươi a.
Thiếu nữ cười nói:
- Ngươi giao cho hắn là phương pháp xử lý an toàn nhất. Nếu như ngươi giao cho Sinh Tử Đạo Quân khác ở trong Đạo Minh. Tám chín phần mười sẽ bị giết người đoạt bảo, bởi vì một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đối với Đạo Minh mặc dù không phải quá mức quan trọng. Thế nhưng Đạo Minh cũng sẽ nguyện ý đưa ra hai trăm vạn Hỗn Độn linh dịch để mua xuống a.
- Hai trăm vạn?
Kỷ Ninh có chút rung động, đây quả thực là bánh từ trên trời rớt xuống nha.
Chỉ có điều những thứ này đều là ngoại lực, cuối cùng việc bản thân cường đại mới là quan trọng nhất!
- Chỉ sợ bên Vĩnh Hằng quốc độ cũng sẽ nguyện ý ra một ngàn vạn để mua a.
Thiếu nữ nở nụ cười, nói tiếp:
- Chỉ là Đạo Minh không có khả năng bán cho bọn họ, bởi vì nếu bán cho bọn họ thì sẽ khiến cho cường giả bên Vĩnh Hằng quốc độ sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa.
- Hai trăm vạn? Một ngàn vạn?
Kỷ Ninh cảm thấy số lượng tài phú này quá kinh người, bỗng nhiên hắn nhớ tới một việc. Đại ca Thiên Nhất Đạo Quân mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ, chính là đưa lên số bảo vật đủ để luyện chế ra hai cỗ pháp thân tốt nhất hoàn mỹ nhất.
Kỷ Ninh hỏi:
- Sinh Tử Đạo Quân cần luyện chế pháp thân, một cỗ pháp thân tốt nhất hoàn mỹ nhất thì cần bảo vật có giá trị bao nhiêu?
- Hoàn mỹ nhất?
Thiếu nữ cười, lại liếc nhìn Kỷ Ninh:
- Đám Sinh Tử Đạo Quân bình thường luyện chế pháp thân, đều là luyện chế một ít pháp thân tương đối đơn sơ. Dù sao người như Sinh Tử Đạo Quân một bước một sinh tử, đã đến hậu kỳ, sau khi có được thực lực không thể tưởng tượng nổi thì mới dám nói có thể luyện chế ra một cỗ pháp thân hoàn mỹ. Bảo vật cần thiết để luyện chế ra một cỗ pháp thân hoàn mỹ, sợ rằng sẽ không thua một ngàn vạn phương a! Cho dù là đối với Sinh Tử Đạo Quân biên giới hợp đạo mà, cũng cơ hồ là toàn bộ thân gia trên người rồi.
Kỷ Ninh nghe xong lập tức giật mình.
Đại ca Thiên Nhất Đạo Quân vì mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ cho nên đã dốc hết bảo vật, Thiên Nhất Đạo Quân chính là cung chủ Thiên Thương Cung, sống vô số năm. Lần này là vì hợp đạo cho nên mới bỏ được mà xuất ra nhiều bảo vật như vậy a.
- Một ngàn vạn phương, đó là thứ mà đại năng biên giới hợp đạo bình thường mới cầm ra được a.
Thiếu nữ kia ljai nói:
- Một chút Sinh Tử Đạo Quân bình thường, yếu đuối thì thân gia trên người cũng chỉ có mấy chục vạn Hỗn Độn linh dịch mà thôi.
- Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đã có thể sánh ngang với Sinh Tử Đạo Quân bình thường rồi.
...
Kim Nhãn khôi lỗi trịnh trọng nói:
- Hỗn Độn vô tận mênh mông, bên trong ẩn chứa không biết bao nhiêu bảo vật. Vi dụ như một mảnh lá cây thần bí cũng đã có giá trị mấy trăm vạn phương, ví dụ như một giọt Tâm Kính Thủy cũng đủ để khiến cho đại năng biên giới hợp đạo điên cuồng. Cho dù có cầm ra ngàn vạn muốn mua cũng không mua được. Thế nhưng những thứ này đều là hư ảo, bảo bối chỉ là ngoại lực, con đường tu hành cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình.
Kỷ Ninh gật đầu.
Như Thiên Nhất Đạo Quân đi Dịch Ba Giới vậy. Dường như chính là vì một loại bảo vật nào đó. Vì kiện bảo vật kia, Thiên Nhất Đạo Quân lại đi di tích Tố Phong mạo hiểm. Có được Vĩnh hằng tín phù lại phải tốn một cái giá lớn cực lớn để mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ. Thế nhưng lại phải không để ý tới nguy hiểm sinh tử để tiến vào Dịch Ba Giới... Bởi vậy cũng có thể thấy được, có một ít bảo vật hoàn toàn đủ để cho Đạo Quân biên giới hợp đạo điên cuồng.
- Đúng vậy a, bảo vật cuối cùng cũng chỉ là ngoại lực mà thôi.
Thiếu nữ cũng cảm thán, nói:
- Chủ nhân của ta vì hợp đạo cho nên liều tính mạng tìm một ít bảo vật, lại mời rất nhiều bằng hữu tới hỗ trợ, cũng chuẩn bị vô cùng sung túc. Thế nhưng cuối cùng hợp đạo vẫn bị thất bại. Mà trong truyền thuyết, cũng có đại năng căn bản không có chuẩn bị cái gì. Chỉ trong lúc ngủ mơ đã tự nhiên mà hợp đạo, thành tựu vĩnh hằng a.
- Cho nên tu hành mới là căn bản.
Thiếu nữ cảm khái.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỷ Ninh đã sớm hiểu rõ điểm này, kỳ thật như Thiên Nhất đại ca, như Vạn Thần Đạo Quân, ai mà không hiểu điểm này cơ chứ? Chẳng qua là khi đí tới cuối con đường, đứng ở biên giới hợp đạo, lại không có nắm chắc hợp đạo, cho nên mới tìm kiếm ngoại vật trợ giúp, để đề thăng khả năng hợp đạo a.
- Chuyện Vĩnh Hằng thần huyết nên xử lý như thế nào, chắc ngươi cũng đã biết rồi chứ?
Thiếu nữ chỉ vào từng bức điêu khắc chung quanh, trên vách tường ở trong điện sảnh rộng trăm dặm có trọn vẹn mấy ngàn bức điêu khắc.