- Tôi tớ của ngươi thật đúng là lợi hại, vậy mà bức ta đến trình độ kia, ha ha, ta cũng phải cám ơn hắn, cám ơn hắn a, không phải hắn bức ta đến tuyệt vọng, ta ở đâu có thể ngộ ra ý cảnh Huyết Sắc Điêu Linh.
A La Dịch rất đắc ý, hắn nhìn chằm chằm vào Phù Khai.
- Phù Khai, có bản lĩnh ngươi cũng đột phá, ngươi cũng đạt tới cấp độ siêu việt viên mãn đỉnh phong cho ta xem...
- Ngươi nhất định phải thua, nhất định phải thua, Vĩnh Hằng Thần Huyết là của ta.
A La Dịch có mười phần tin tưởng.
- Quyết đấu của ta còn chưa từng bắt đầu, ngươi bây giờ đắc ý quá sớm.
Phù Khai mặt âm trầm nói.
- Ngươi nhìn sắc mặt ngươi khó coi như thế nào a, lần thứ nhất chứng kiến sắc mặt ngươi khó coi như vậy.
A La Dịch cười nhạo.
Bộ dáng của Phù Khai vẫn không quan tâm hơn thua, một mực lạnh nhạt tự tin.
Nhưng bây giờ, sắc mặt lại vô cùng âm trầm.
Bởi vì trong nội tâm Phù Khai không có một chút lòng tin, từ Thế Giới Thần viên mãn lại phóng ra một bước, đạt tới siêu việt Thế Giới cảnh viên mãn đỉnh phong, khó khăn như thế nào? Thế nhưng trong nội tâm Phù Khai vẫn tồn tại hy vọng xa vời, khao khát:
- A La Dịch có thể đột phá, vì cái gì ta không thể đột phá? Ta cũng nhất định có thể đột phá, ta còn muốn đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết, ta còn muốn thành Sinh Tử Đạo Quân, con đường của ta mới bắt đầu... Ta không thể bại, không thể bại!
- Trận thứ năm.
Nam tử ba mắt mở miệng.
- Cũng không cần ta nhiều lời, hiện tại còn không giao thủ chỉ còn lại hai người các ngươi, vừa rồi một hồi quyết đấu kia rất đặc sắc, thật lâu không thấy được trong Thế Giới cảnh siêu việt viên mãn đỉnh phong rồi, các ngươi cũng đừng làm cho ta thất vọng a.
A La Dịch nở nụ cười.
Phù Khai như trước sắc mặt ngưng trọng.
- Đi thôi.
A La Dịch hạ lệnh.
- Hảo hảo cùng hắn chơi đùa.
- Vâng.
Đứng ở sau lưng A La Dịch là một dị tộc phảng phất như Tinh Tinh, bộ lông toàn thân màu đen, mặc giáp khải màu vàng, lúc hắn phát ra uy áp, một cổ chấn động tràn ngập ra, phảng phất như sóng xung kích.
- Hừ.
Phù Khai hừ lạnh một tiếng, vèo, liền hóa thành lưu quang bay đến phía trên.
- Chết đi.
Dị tộc sát khí trùng thiên, bay đến Sinh Tử Ma Bàn.
Đám người Kỷ Ninh đều ở dưới quan sát.
- Quả cầu bằng ngọc xanh biếc kia, vậy mà cất giấu nhiều Trùng thú như vậy.
Tô Vưu Cơ tán thán nói.
- Bảo bối thật nhiều.
Phược Long Thế Giới Thần cũng không nhịn được nói.
- Chậc chậc, hắn và A La Dịch, đều không phải Thế Giới cảnh bình thường.
Kỷ Ninh cũng vô cùng cảm khái, quá tài đại khí thô rồi, quả cầu bằng ngọc xanh biếc kia, có lẽ là một phương thế giới, đào tạo đại lượng Trùng thú, bởi vì quy tắc đã đề ra, cho nên Phù Khai chỉ triệu ra chín Trùng thú, chín Trùng thú mỗi một con đều có được thực lực Thế Giới cảnh đỉnh phong, đủ để địch nổi Kỷ Ninh!
Một hồi chém giết triển khai.
Phù Khai lần lượt cố ý để cho mình lâm vào hiểm cảnh, cho đến mình ở dưới áp lực đột phá.
Thế nhưng đột phá ở đâu dễ dàng như vậy, bởi vì lần lượt cố ý để cho mình ở vào tuyệt cảnh, thậm chí có một lần thật sự thiếu chút nữa chơi xong, phải sử dụng một đạo phù mới giữ được tánh mạng.
Trận chém giết này trọn vẹn giằng co hơn hai canh giờ.
- Chủ nhân, ta tận lực.
Dị tộc kia phát ra gầm nhẹ, tiếp tục hơn hai canh giờ điên cuồng chém giết, để cho thần lực của hắn hoàn toàn tiêu hao hầu như không còn.
- An tâm đi thôi, ta sẽ che chở bộ tộc của ngươi.
A La Dịch lại cười.
Chiến đấu đã xong.
Một phương thần lực tiêu hao hầu như không còn bỏ mình, Phù Khai chiến thắng! Thế nhưng mà Phù Khai lại không có chút vui mừng nào, hắn thu Trùng thú, có chút chết lặng bay xuống Sinh Tử Đại Ma Bàn.
- Phù Khai.
A La Dịch nhìn Phù Khai.
Phù Khai nhìn hắn.
Ánh mắt hai người va chạm, ai đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết người đó có thể sống. Cái khác, thì chỉ có tử vong.
- Ngươi thua.
A La Dịch nói.
- Không, không...
Phù Khai cắn răng, cuộc tỷ thí này hắn là thắng, thế nhưng mà hắn và A La Dịch tranh đoạt hắn lại thua, tuy hắn lần lượt cố ý lâm vào tuyệt cảnh, nhưng không có đột phá chút nào! Hắn biết rõ, thực lực của A La Dịch bây giờ vượt xa hắn, Vạn Thần Đạo Quân định ra Sinh Tử lưỡng trọng thiên khảo nghiệm, dùng Vạn Thần Đạo Quân kiêu ngạo, nhất định sẽ dựa theo quy củ.
Đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết, không thể nào là Phược Long Thế Giới Thần, Cốt Khải Thế Giới Thần, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ, Phù Khai.
Chỉ có một khả năng!
A La Dịch!
Tồn tại siêu việt viên mãn đỉnh phong quá hiếm thấy, hắn có tư cách thông qua khảo nghiệm.
- Năm tràng quyết đấu chấm dứt.
Nam tử ba mắt mở miệng.
Ở đây mỗi người nhìn về phía nam tử ba mắt.
- Thế Giới cảnh, còn sống năm cái.
Nam tử ba mắt quét nhìn A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới Thần, Phù Khai, Phược Long Thế Giới Thần, Tô Vưu Cơ, năm Thế Giới cảnh này sống sót, năm cái khác đã bị chết.
- Bất kể có đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết hay không, các ngươi đều có một phần kỳ ngộ.
Nam tử ba mắt mỉm cười chỉ cửa chính của Thần Phủ.
Ầm ầm....
Cửa chính của Thần Phủ không biết đóng bao lâu, bắt đầu chậm rãi mở ra, quả thực phảng phất như hai mảnh Thiên Địa cực lớn tách ra, trong cửa lớn một mảnh hắc ám, căn bản nhìn không thấy.
- Các ngươi có thể đi vào, đều có chút chỗ tốt.
Nam tử ba mắt nhìn về phía đám người A La Dịch, Phù Khai.
- Ba người các ngươi trải qua trùng trùng điệp điệp nguy hiểm đến nơi này, cho dù không chiếm được Vĩnh Hằng Thần Huyết, cũng sẽ có một phần kỳ ngộ.
- Về phần các ngươi.
Nam tử ba mắt nhìn về phía Phược Long Thế Giới Thần, Tô Vưu Cơ, Kỷ Ninh.
- Các ngươi bị ta cưỡng ép chuyển dời qua, lại tiến hành sinh tử chém giết, đã sống sót, ta tự nhiên cũng sẽ cho các ngươi một phần chỗ tốt.
- Vĩnh Hằng Thần Huyết đâu?
A La Dịch lại vội vàng nói.
- Kỳ ngộ khác ta không quan tâm, ta quan tâm chính là Vĩnh Hằng Thần Huyết.
- Biểu hiện của các ngươi không tệ, có tư cách đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết.
Nam tử ba mắt nói.
- Bất quá đến cùng ai đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết, chờ tiến vào Thần Phủ các ngươi sẽ biết, các ngươi sẽ bị đưa vào khu vực bất đồng trong Thần Phủ, một cái thành công, sẽ được đưa đến chỗ Vĩnh Hằng Thần Huyết.
- Vì cái gì hiện tại không lấy ra?
A La Dịch cau mày nói.
- Mười Thế Giới cảnh sống sót năm cái! Ngoại trừ ta, chẳng lẽ bọn hắn cũng xứng đạt được Vĩnh Hằng Thần Huyết?
A La Dịch có chút nóng nảy.