Mãng Hoang Kỷ

Chương 939




Mặc dù Kỷ Ninh giật mình Đại Mạc Đạo Quân cùng trận linh Vạn Sơn này quan hệ, nhưng vẫn nghi hoặc hỏi:

- Chẳng lẽ tiền bối muốn tương lai ta đối phó vị Vĩnh Hằng Đế Quân này?

- Phải.

Lão giả gật đầu.

- Tiền bối đánh giá ta quá cao rồi.

Kỷ Ninh im lặng.

Vĩnh Hằng Đế Quân, đó là đại năng hợp đạo thành công! Vạn Thần Đạo Quân đã chết bao lâu, vị Mai Lạc Ba Đại Đế kia như trước sống rất tốt.

Lúc trước Vạn Thần Đạo Quân đuổi giết Mai Lạc Ba Đại Đế lâu như vậy, cũng không giết được, có thể thấy cả hai thực lực là tương đương. Qua lâu như vậy, Mai Lạc Ba Đại Đế có lẽ còn mạnh hơn.

- Ha ha, chỉ là bỏ ra một hạt giống, không có hy vọng xa vời có thể thành công.

Vạn Sơn nói.

- Hơn nữa Mai Lạc Ba Đại Đế là địch nhân của cả Đạo Minh! Ngươi là theo Đại Mạc Viện Phược Long Thế Giới Thần đến, có thể làm cho hắn tín nhiệm như vậy, hẳn là một phương của Đạo Minh a, ngươi yêu nghiệt như vậy, không thể nào là tự nhiên có thành tựu.

- Đạo Minh gì?

Kỷ Ninh có chút không rõ.

- Hỗn Độn vô tận, liên minh của cơ hồ tất cả tu luyện giả.

Vạn Sơn nhìn Kỷ Ninh.

- Đại Mạc Đạo Quân cũng là một cái trong số đó, lúc trước ta cùng hắn cũng kết qua thiện duyên, ha ha, đây chính là trong các hạt giống ta bỏ ra đến nay chói mắt nhất, đệ tử Đại Mạc Viện của hắn ta đều biết, ngươi có thể đi cùng Phược Long Thế Giới Thần, cũng có thể tính là người Đạo Minh, ngươi là đệ tử của Đại Mạc Viện, hay là tông môn nào khác?

- Thiên Thương Cung.

Kỷ Ninh mở miệng nói.

Thiên Nhất Đạo Quân cùng Đại Mạc Đạo Quân quan hệ tốt như vậy, hơn nữa lại công khai gặp mặt, hẳn thuộc về một phương.

Có điều Đạo Minh nghe thật sự là cường đại ah.

Cơ hồ liên minh của tất cả tu luyện giả? Nghe cũng rất khoa trương.

- Ân.

Vạn Sơn gật đầu.

- Thiên Thương Cung ta nghe Đại Mạc đã từng nói qua, đúng là chi nhánh của Đạo Minh, ngươi chưa nghe nói qua cũng bình thường. Ngươi quá yếu, coi như là Thế Giới cảnh, 99% cũng không biết Đạo Minh! Chỉ có một chút Thế Giới cảnh cực kỳ chói mắt mới có thể được thu nạp vào, lực lượng chủ yếu của Đạo Minh là Sinh Tử Đạo Quân... Phược Long Thế Giới Thần kia có lẽ nghe nói qua Đạo Minh a.

- Trong Hỗn Độn vô tận cực kỳ thần bí, không phải ngươi có khả năng do thám biết, có một ít uy hiếp, là nhằm vào tất cả tu luyện giả... Mai Lạc Ba Đại Đế là một cái trong số đó.

Vạn Sơn nhìn Kỷ Ninh.

- Không nói nữa, một ít bí mật trong Hỗn Độn vô tận, chờ ngươi thành Thế Giới cảnh, môn phái của ngươi sẽ nói cho ngươi biết, ta biết đến đều quá cũ rồi.

Vạn Sơn nói.

- Nói đi, ngươi muốn cái gì?

- Ngươi thông qua được khảo nghiệm, sẽ đạt được bảo tàng.

Trận linh nhìn Kỷ Ninh.

- Ta có rất nhiều bảo vật, ngươi muốn nhất cái gì? Nếu như ta có, ta có thể cho ngươi.

Trong nội tâm Kỷ Ninh còn đang suy nghĩ lấy sự tình Đạo Minh, nghe trận linh của Vạn Trùng sơn hỏi thăm, không hề đa tưởng, thoáng do dự mới mở miệng nói:

- Tuyết Giám đồ quyển, có không?

- Không có.

Trận linh lắc đầu, Vạn Thần Đạo Quân ở chỗ nó lưu lại đại lượng bảo vật đích xác không có Tuyết Giám đồ quyển.

- À..

Kỷ Ninh cũng suy tư.

Bảo tàng?

Mình cần bảo tàng gì? Lại để cho mình tuyển, cái cơ hội này là rất khó được, trong lúc nhất thời trong nội tâm Kỷ Ninh hiện lên rất nhiều ý niệm, trải qua Tranh Bảo Hội, để cho Kỷ Ninh rõ ràng bảo bối tốt nhiều lắm.

- Là ta sai rồi, ngươi lại không biết ta có bảo bối nào, cho ngươi nói, hoàn toàn chính xác làm cho ngươi khó xử. Vậy ta hỏi ngươi... Ngươi am hiểu cái gì?

Vạn Sơn nở nụ cười.

- Ngoại trừ Kiếm đạo.

- Ta am hiểu nhất Kiếm đạo, ngoài ra chính là Lôi Điện, Thủy hành.

Kỷ Ninh nói.

- Chủ nhân biệt hiệu Vạn Thần.

Vạn Sơn nói.

- Cũng là bởi vì chủ nhân am hiểu nhiều lắm! Luyện đan, trận pháp,… nhưng hoàn toàn chính xác không thông Kiếm đạo, Lôi Điện ngược lại cực kỳ am hiểu! Có điều ngươi am hiểu vượt cấp chiến đấu, nếu như cho ngươi một môn pháp môn Lôi Điện, đối với ngươi trợ giúp không lớn.

Mặt Vạn Sơn tràn đầy nếp nhăn, hiển nhiên đang suy tư.

- Đã có!

Vạn Sơn nhìn Kỷ Ninh, duỗi tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện không gian chấn động, tiếp đó xuất hiện một cuốn ngọc giản.

- Cái ngọc giản này, là của ngươi.

Vạn Sơn vung tay, ngọc giản trôi nổi bay về phía Kỷ Ninh.

- Còn có bảo vật của bảo tàng này...

Vạn Sơn lại ném ra pho tượng hỏa hồng sắc.

- Cũng là của ngươi, pho tượng kia là năm đó chủ nhân chém giết một đại tội nghiệt Hành Hỏa Đạo Quân lấy được, nếu bán pho tượng kia đi, cũng đáng một hai ngàn phương Hỗn Độn linh dịch. Về phần cuốn ngọc giản này, là bí thuật chủ nhân tự nghĩ ra, giá trị không thể đo lường, cầm năm ba kiện Vĩnh Hằng Thần Binh cũng mơ tưởng đổi được.

Kỷ Ninh nghe vậy cả kinh.

Giá trị pho tượng một hai ngàn phương, coi như bình thường. Nhưng cuốn ngọc giản này liền kinh người rồi.

Kỷ Ninh thu pho tượng, sau đó cầm ngọc giản, cái ngọc giản này toàn thân hắc sắc, mắt thường có thể chứng kiến trong Mặc Ngọc ẩn ẩn văn tự, tâm thức thẩm thấu, đầu tiên liền phát hiện một Bổn mạng thệ ngôn.

- Ta dùng sinh mạng thề, cuốn Cửu Nguyên Thần Lôi bí thuật này ở trước khi thành Sinh Tử Đạo Quân, là tuyệt không tiết lộ ra ngoài...

Thệ ngôn rất đơn giản.

Mặc kệ ở Tranh Bảo Hội mua sắm pháp môn, hay môn phái truyền thụ cho pháp môn, đều phải lập ra Thệ ngôn.

- Oanh...

Vừa lập Thệ ngôn xong, liền có đại lượng tin tức dũng mãnh vào trong óc, năm đó Vạn Thần Đạo Quân lưu lại môn Bí Thuật Lôi Điện kinh thế hãi tục này, hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Kỷ Ninh.

Môn bí thuật này, tên là Cửu Nguyên Thần Lôi.

Vạn Thần Đạo Quân ở phương diện luyện đan, luyện khí, trận pháp… đều chân chính có thành tựu cực cao, hơn nữa đã đến cảnh giới kia, tự mình ngộ ra thần thông, bí thuật mới là thích hợp với mình nhất! Cho nên hắn sẽ tự nhiên dùng một ít tâm tư sáng tạo bí thuật, mục tiêu của bí thuật... Chính là truy cầu uy lực!

Uy lực càng lớn càng tốt!

Năm đó Vạn Thần Đạo Quân tự nghĩ ra chín môn bí thuật cường đại, mặc dù cận thân chém giết, hay ở rất xa thi triển bí thuật, đều có thể đơn giản quét ngang cùng cấp, thậm chí ỷ vào cái này giao thủ với Vĩnh Hằng Đế Quân!

Mà Cửu Nguyên Thần Lôi, chính là một trong chín đại bí thuật!

- Còn có bí thuật như vậy?

Sau khi Kỷ Ninh xem xong liền trợn mắt há hốc mồm.