Chỉ thấy xa xa xuất hiện đại trận thật lớn, Kỷ Ninh bị vây ở trong đại trận kia.
- Phục Hi đúng không?
Thứ Tu Đại Ma Thần quay đầu cười lạnh nhìn Phục Hi thị.
- Nghe nói ngươi ở trận pháp, là lợi hại nhất trong thổ dân? Có bản lĩnh đi phá a. Ha ha ha...
Phục Hi nhìn đến sáu cây cột đá kia tâm liền nguội lạnh, trên cột đá có Thần Vân vô cùng huyền diệu, ẩn chứa không gian ảo diệu vô cùng thâm ảo, Phục Hi thị chỉ nhìn cũng cảm thấy mê muội, hắn lập tức minh bạch, đây tuyệt đối là một vị đại năng ở trên trận pháp xa xa vượt qua hắn sáng chế, căn bản không phải hắn có khả năng phá giải.
Hắn đoán vô cùng đúng, đây là một vị Hỗn Độn Tiên Nhân am hiểu trận pháp sáng chế, cũng là át chủ bài để Thứ Tu Đại Ma Thần ngao du Hỗn Độn vô tận, chuyên môn dùng để vây khốn cường địch.
Ngao du ở trong Hỗn Độn, đặc biệt là loại sống lâu, bình thường đều có chút át chủ bài.
Ví dụ như Thủy Nhai Tộc dưới trướng hắn, nếu như gặp được nguy hiểm, hắn sẽ mạnh mẽ để ba thủ hạ này chống đỡ, đây vẫn chỉ là thủ đoạn bình thường.
Trận pháp này, chính là át chủ bài quan trọng nhất của hắn, thả ra trận pháp sẽ vây tướng địch ở trong trận, muốn phá trận là cần có thời gian, thời gian dài như vậy, hắn đã sớm có thể bỏ trốn mất dạng.
Ta không làm gì được ngươi, trước vây khốn ngươi!
Thứ Tu Đại Ma Thần là hao phí không nhỏ mới lấy được tới tay, nếu như không phải thực lực của Kỷ Ninh đủ mạnh mẽ, hắn còn không nỡ bỏ ra, bởi vì lúc cường địch hao phí thời gian dài phá trận mà ra, trận pháp sẽ xuất hiện tổn hại, liền không có cách nào dùng lại rồi, cho nên loại trận pháp này hầu như đều chỉ có thể dùng một lần.
Thứ Tu Đại Ma Thần hắn cũng không có năng lực chữa trị.
- Trước hết giết Phật Tổ Như Lai, về sau thời gian đủ mà nói, lại giết chết Phục Hi thị.
Thứ Tu Đại Ma Thần nói thầm.
...
Kỷ Ninh vừa mới cùng Thứ Tu Đại Ma Thần giao thủ, chấn động bay ngược, liền chứng kiến chung quanh lăng không đánh xuống sáu cây cột đá, sau đó không gian chung quanh mình liền mịt mờ.
Tâm Lực không cách nào dò xét, Tâm thức không cách nào dò xét, mắt thường chỉ có thể nhìn đến trăm trượng phía trước.
- Trận pháp?
Kỷ Ninh nhìn không gian mịt mờ chung quanh.
- Ta bị nhốt ở trong trận pháp?
*Kỷ Ninh là nửa bước Tổ Thần, phía trước có lỡ bút ghi thành Nửa bước Thế Giới Thần, đã sửa chữa và xin lỗi.
*******
Kỷ Ninh một tay cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh, chỉ thấy chuôi thần kiếm huyết sắc này tốc độ tăng vọt, rất nhanh liền thành mấy vạn trượng.
- Phá.
Đối mặt không gian mịt mờ, Kỷ Ninh quát to, giơ thần kiếm lên cao cao bổ xuống.
Hô.
Thiên Băng Thức vừa ra, luận ý cảnh so sánh với năm đó Bàn Cổ Khai Thiên Tích Địa, cũng kém không nhiều lắm, Bàn Cổ sinh ra liền chấp chưởng Hỗn Độn Thiên Đạo, hắn Khai Thiên Tích Địa là bản năng, ở trong Thế Giới Thần ngược lại xem như yếu nhất. Còn chân chính dựa vào mình tu luyện thành Thế Giới Thần, mở một Hỗn Độn thế giới lại khác, sẽ không đến mức bởi vậy thân tử đạo tiêu.
Ầm ầm... thần kiếm lướt qua, chung quanh một mảnh ầm ầm.
- Ân?
Kỷ Ninh nhíu mày.
- Tuy rung động, thế nhưng mà trận pháp này rất ổn định, luận trình độ ổn định, viễn siêu đại trận vừa rồi kia.
Dùng lực phá pháp không thể thực hiện được.
Làm sao bây giờ?
- Hô.
Kỷ Ninh động, nhanh chóng phi hành ở trong trận pháp, hiện tại bên ngoài khẳng định cực kỳ kịch liệt, Phật Tổ Như Lai càng gặp phải nguy cơ, Kỷ Ninh dằn hết thảy suy nghĩ xuống đáy lòng, mình bây giờ có thể làm đúng là mau chóng phá trận đi ra.
Đã bay gần kề một cái hô hấp, Kỷ Ninh liền ngừng.
- Không có bất kỳ nguy hiểm...
- Ta ngắn ngủi một cái hô hấp, cũng đã bay mấy chục vạn dặm, lại không có bất kỳ nguy hiểm giáng lâm, cũng không có ảo cảnh gì, vĩnh viễn chỉ là một mảnh mịt mờ.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
- Chẳng lẽ... Đây là Vô Tận Lộ?
- Sáu cây cột đá kia, đúng, đáng chết, chính là trận pháp Vô Tận Lộ!
Sắc mặt của Kỷ Ninh lập tức trở nên rất khó coi.
Bắc Hưu Thế Giới Thần truyền thụ Kỷ Ninh rất nhiều kiến thức ở trong Hỗn Độn vô tận, một ít thường thức hắn vẫn phải biết, một ít trận pháp cực kỳ thông thường rồi lại khó chơi... Tự nhiên cũng nói cho Kỷ Ninh, trong đó có một môn trận pháp tên là Vô Tận Lộ.
Ở trong Hỗn Độn vô tận, có vô số Đại Năng Giả mạnh hơn Tam Giới nhiều lắm...
Bọn hắn cũng cần tu luyện cho nên lấy vật đổi vật cực kỳ bình thường! Rất nhiều Tổ Thần Tổ Tiên đều rất nguyện ý mua sắm một ít trận pháp khá lợi hại, trong đó có Vô Tận Lộ.
Trận pháp Vô Tận Lộ, nguyên lý vô cùng đơn giản.
Chính là lợi dụng Không Gian Chi Đạo ảo diệu, khiến không gian vốn chỉ có mấy vạn dặm, biến thành phạm vi không gian vượt qua ức dặm! Mà người bị khốn, là ở trung ương trận pháp.
Muốn rời khỏi trận pháp... Chỉ có chậm rãi bay, muốn bay khoảng cách xa như vậy, bởi vì trong trận pháp lại không thể xuyên thẳng qua hư không, cho nên cần không ít thời gian, thời gian lâu như vậy... Dùng để kéo dài địch nhân, hoặc trốn chạy để khỏi chết đều dư xài! Cho nên loại trận pháp này ở trong Hỗn Độn vô tận, cực kỳ dễ bán, mỗi lần có đại năng trận pháp lấy ra, đều bị cướp phá đầu.
Đương nhiên cũng có thể dùng lực phá trận!
Nhưng trận pháp này, nhìn như đơn giản, nhưng trong đó ẩn chứa Không Gian Chi Đạo huyền diệu cao thâm mạt trắc. Cho dù Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân đến phá, sợ rằng cũng phải cần một chút thời gian.
Về phần Tổ Thần Tổ Tiên càng không có trông cậy vào.
- Chỉ có thể đã bay!
Tuy Kỷ Ninh vô cùng lo lắng, sắc mặt khó coi, lại không có biện pháp.
Hưu!
Kỷ Ninh hóa thành một đạo Điện Xà màu đen, nhận thức đúng một phương hướng, cao tốc phi hành.
******
- Cứu Như Lai.
Ngoài trận, chiến đấu vô cùng điên cuồng.
Phục Hy suất lĩnh đám người Khoa Phụ, Ngọc Đỉnh điên cuồng tiến công, mà Đao Tổ Đao Tôn thì hóa thân vạn trượng, cầm trong tay một đao, ánh đao lạnh như băng hung lệ... đám người Phục Hy căn bản không cách nào vượt qua! Phục Hy thị dù sao chỉ là Chân Thần, tuy đạo ngộ cực kỳ cao, nhưng tinh lực của hắn chủ yếu ở nghiên cứu trận pháp.
Lợi dụng trận pháp hắn có thể miễn cưỡng ngăn cản Đao Tôn, nhưng hoàn toàn ở vào hạ phong.
Chỉ có nửa bước Tổ Thần như Kỷ Ninh, lại có thần kiếm Tử Quang Quỳnh, thần thể lại cường hoành cao minh, mới có thể đánh Đao Tôn đau đầu, thậm chí Thứ Tu Đại Ma Thần cũng không làm gì được Kỷ Ninh, bị ép lấy ra trận pháp Vô Tận Lộ trân quý đến vây khốn Kỷ Ninh.