Mãng Hoang Kỷ

Chương 780




Một phương đại năng của Thượng Cổ phế tích cũng có hơn mười vị, cái này thích hợp đại trận quần công.

- Cẩn thận.

Đám Chân Thần Đạo Tổ của Dị tộc không dám lại tiến công Như Lai, mà kiệt lực tự bảo vệ mình.

- Cái Tổ Hỏa này...

Ba gã cường giả của Thủy Nhai Tộc cũng nhíu mày, trốn ở trong trận pháp.

Trận pháp vừa ra, thực lực một phương Thượng Cổ phế tích lập tức đại giảm.

Vèo.

Một đạo hắc sắc điện xà xẹt qua trời cao, là cái thứ nhất giết về phía những Dị tộc này.

Lúc này Kỷ Ninh ba đầu sáu tay, trên sáu tay cầm lấy sáu chuôi Thần Kiếm, trong đó năm chuôi là Bắc Minh kiếm, còn có một chuôi là Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh. Đã đến trước mắt cuối cùng, Kỷ Ninh nhìn ra, Phật Tổ Như Lai chỉ sợ chống đỡ không được bao lâu, tùy thời có khả năng xong đời, lúc này mình đương nhiên phải toàn lực ứng phó.

- Chủ nhân, để ta chặn hắn lại.

Lão giả Hồng Hồ Tử gầm nhẹ một tiếng, râu đỏ của hắn tăng vọt, phô thiên cái địa bao phủ về phía Kỷ Ninh.

Lục đại thủ hạ dưới trướng Thứ Tu Đại Ma Thần, Đao Tôn là tự nguyện đi theo, thực lực mạnh nhất.

Tiếp theo chính là lão giả râu đỏ này! Về phần Thủy Nhai Tộc tam huynh đệ, là lẫn nhau liên thủ mới có thể ngăn cản cấp độ Tổ Thần, hơn nữa chỉ am hiểu phòng thủ ngăn cản.

- Hừ.

Sáu cánh tay của Kỷ Ninh vung vẩy.

Xôn xao, xôn xao, xôn xao, xôn xao, xôn xao, xôn xao.

Sáu đạo kiếm quang chói mắt lập tức xẹt qua trời cao, vô số chòm râu màu đỏ vốn phô thiên cái địa lập tức phá thành mảnh nhỏ, sợ tới mức sắc mặt của Hồng Hồ Tử đại biến, lui về phía sau trốn vào đại trận do mười mấy tên Chân Thần Đạo Tổ kia kết thành, kinh hoảng truyền âm nói:

- Chủ nhân, Bắc Minh Kiếm Tiên này thực lực kinh người, thuộc hạ ngăn không được.

Chém vỡ chòm râu màu đỏ, Kỷ Ninh trực tiếp xông về phía Phật Tổ Như Lai, muốn cứu Phật chủ.

- Đao, ngươi đi ngăn cản Phục Hi thị, Kỷ Ninh này giao cho ta.

Thứ Tu Đại Ma Thần cũng rõ ràng, Kỷ Ninh cùng Đao đều am hiểu tiến công, thần thể của Kỷ Ninh còn cực kỳ cường đại, Đao Tôn rất khó làm gì được Kỷ Ninh... Ngược lại Phục Hi thị phương diện công kích yếu nhược, so sánh với Đao có hại chịu thiệt.

- Tốt.

Đao Tôn gật đầu.

Vèo.

Thứ Tu Đại Ma Thần trực tiếp bay về phía Kỷ Ninh.

- Ầm ầm...

Một đạo lưu quang không hề có dấu hiệu rút về phía Kỷ Ninh, để Kỷ Ninh bị sợ nhảy lên, may mắn hắn thời khắc dùng Tâm Lực dò xét lấy chung quanh.

- Thật nhanh, cái đuôi của Dị tộc lĩnh tụ này, vậy mà cũng vượt qua Thiên Đạo cực hạn.

Kỷ Ninh kinh hãi.

Cái đuôi của Thứ Tu Đại Ma Thần này, tốc độ vô cùng kinh người.

Kỷ Ninh lập tức bổ ra một kiếm.

Xùy xùy xùy... kiếm bổ vào cái đuôi, sinh ra một đoàn hỏa tinh, thần thể của Thứ Tu Đại Ma Thần cũng vô cùng kinh người.

- Vậy mà ngăn được?

Thứ Tu Đại Ma Thần nhướng mày, hiện ra sáu cánh tay, như trước đánh về phía Kỷ Ninh.

Hai người lập tức chém giết.

Sáu tay đối với sáu tay.

Sau khi giao chiến, Kỷ Ninh liền lập tức phát hiện, tuy thực lực của Thứ Tu Đại Ma Thần cường đại, nhưng chỉ có cái đuôi có thể vượt qua Thiên Đạo cực hạn, cánh tay lại làm không được!

- Đi.

Rất đột ngột.

Kỷ Ninh sử dụng Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, lúc trước vẫn dấu kín uy năng của Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, cố ý không dùng ra toàn bộ thủ đoạn. Dường như Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh cùng năm thanh Bắc Minh kiếm khác tương đương... Nhưng bây giờ Kỷ Ninh bạo phát, Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh mạnh mẽ chém ra, đúng là Thiên Băng Thức trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật.

- Bành.

Kiếm quang như bôn lôi, Thứ Tu Đại Ma Thần vung tay ngăn cản.

Ầm ầm... một tiếng, Thứ Tu Đại Ma Thần bị nện đến sắc mặt đại biến, kìm lòng không được bay ngược ra sau.

- Cái gì.

Đám Đại Năng của Thượng Cổ phế tích kinh sợ, Thứ Tu Đại Ma Thần cùng Bắc Minh Kiếm Tiên kia chém giết, lúc trước tựa hồ Thứ Tu Đại Ma Thần còn chiếm chút thượng phong, vì sao thoáng cái liền bị đánh bay.

- Ngươi vậy mà ẩn giấu thực lực?

Thứ Tu Đại Ma Thần gầm thét xông lên lần nữa.

- Ta ra Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, vậy mà không có chiếm bao nhiêu tiện nghi.

Kỷ Ninh cũng nhíu mày, lại lần nữa xông lên.

Bành bành bành!

Hai người lẫn nhau giao thoa chớp động, điên cuồng chém giết.

Kỷ Ninh có Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh.

Thứ Tu Đại Ma Thần vốn là Tổ Thần.

Hai người vậy mà giết tương xứng! Cái cảnh tượng này cũng làm cho trận doanh Nữ Oa, Thượng Cổ phế tích có chút rung động.

- Dị tộc này thật cường đại.

- Bắc Minh Kiếm Tiên, vậy mà cũng mạnh mẽ như vậy.

Mỗi cái không khỏi rung động.

Rung động Dị tộc cường đại, rung động Kỷ Ninh cường đại! Vốn bọn hắn cho rằng Kỷ Ninh tu luyện chưa đủ ngàn năm, tuy bước vào cấp độ lĩnh tụ, chỉ sợ còn rất non nớt. Thế nhưng lúc trước Kỷ Ninh triển lộ ra thần thông hộ thể đáng sợ, hiện tại lại triển lộ ra phương diện tiến công không thua gì Dị tộc lĩnh tụ!

Có lẽ cách Thượng Cổ phá diệt đại chiến qua hơn nửa Hỗn Độn kỷ nguyên, cũng có đại năng ẩn giấu thực lực, ví dụ như Tam Thanh Đạo Nhân Tru Tiên kiếm trận, công kích có khả năng còn mạnh hơn Kỷ Ninh một bậc.

Thế nhưng mà luận tốc độ, Kỷ Ninh có Cửu Giác Điện Xà độn thuật thần thông.

Luận phòng ngự Kỷ Ninh có thần thông Kim Tượng hộ thể.

Luận tiến công, Kỷ Ninh cũng đứng ở hàng ngũ cao cấp nhất của Tam Giới.

Bởi vì Kỷ Ninh không có khuyết điểm, cho nên Kỷ Ninh càng thêm đáng sợ, hắn có thể ứng phó các loại khốn cảnh, bất kỳ Đại Năng Giả nào kể cả Thứ Tu Đại Ma Thần, đối mặt Kỷ Ninh cũng rất đau đầu.

- Nói hắn non nớt? Non nớt cái rắm, đám Vô Gian Môn ngu xuẩn kia, nghe nói bọn hắn còn lần lượt trêu đùa hí lộng Kỷ Ninh, bọn ngu xuẩn này, lại tự tay tạo ra quái vật như vậy.

Thứ Tu Đại Ma Thần cắn răng nói.

- Cùng Kỷ Ninh này đấu nữa không có ý nghĩa, thực lực của hắn quá lợi hại, căn bản giết không được, vẫn là trước giết Phật Tổ Như Lai a.

- Hừ hừ, Bắc Minh Kiếm Tiên? Ta là hao phí không nhỏ mới đạt được đại trận này. Đối thủ bình thường, ta còn không nỡ bỏ ra sử dụng.

Thứ Tu Đại Ma Thần thầm nghĩ trong lòng.

Bành.

Hai người lại một lần nữa giao thủ tách ra.

Thứ Tu Đại Ma Thần bỗng nhiên vung tay lên.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Sáu cây cột đá cực lớn trống rỗng xuất hiện ở chung quanh mấy vạn dặm, từ trên trời giáng xuống, cột đá hiện ra hào quang mịt mờ, lập tức che đậy Thiên Địa, không gian cũng bắt đầu biến ảo mơ hồ.

- Bắc Minh!

Đám người Phục Hi kinh hãi.