- Đã như vậy, ngươi cố gắng tiềm tu, nếu có thể ở trước quyết chiến cuối cùng đột phá trở thành Đạo tổ, sẽ rất tốt.
Bồ Đề mỉm cười nói, hắn cũng biết Kỷ Ninh cho Hồng Tuyết Thiên Thần một lọ Hỗn Độn linh dịch, trước lúc cho, Kỷ Ninh đã từng nói qua việc này cho Bồ Đề, đối với Bồ Đề mà nói, một lọ Hỗn Độn linh dịch quá ít.
Đối với Chân Thần Đạo tổ, tối thiểu nhất cũng phải một trăm bình Hỗn Độn linh dịch, mới có thể tu luyện ra Đào Ngô Thập Bát Thần Ma tầng thứ hai.
Vẻn vẹn một lọ? Chỉ có thể cho Thiên Thần Chân Tiên dùng.
...
Hai ngày sau, Bồ Đề liền dẫn một đám đệ tử dưới trướng tiến về Hoàng Đế giới vực Trục Lộc Đại Thế Giới trước, Trục Lộc Đại Thế Giới, cũng là Đại Thế Giới của Hoàng Đế Hiên Viên.
Trục Lộc Đại Thế Giới, trong hoàng cung.
Bồ Đề, Hiên Viên đều ngồi xuống, một đám đệ tử Kỷ Ninh đều đứng ở một bên, Kỷ Ninh cũng cẩn thận quan sát vị Hiên Viên Hoàng Đế có tính truyền kỳ, đã từng đánh bại Thần Nông thị cướp lấy thiên hạ này, luận hình dạng, Hiên Viên chính là mỹ nam tử tiêu chuẩn, ánh mắt càng làm cho người như tắm gió xuân, bất tri bất giác liền sinh lòng hảo cảm.
Cần biết lúc trước Hiên Viên chỉ là Đạo tổ viên mãn, tuy nói Thần Nông thị vô tâm dẫn binh, nhưng Thần Nông thị dù sao cũng là cấp độ tương đương Đạo Môn Phật môn. Cuối cùng chiến tranh có thể thắng, cũng có thể thấy Hiên Viên dẫn binh lợi hại.
Phóng nhãn Tam Giới, luận dẫn binh, chỉ sợ Hiên Viên được sắp xếp đệ nhất.
- Ngoại trừ Kỷ Ninh, những đệ tử này của ta đều tham chiến.
Bồ Đề cười nói.
- A.
Hiên Viên đại hỉ, liền nói.
- Như thế rất tốt, lúc trước ta đang phiền não việc này, đại trận càng lợi hại, yêu cầu đối với hạch tâm trận pháp lại càng cao. Năm đó trước khi Nữ Oa nương nương đi lưu lại Tam đại đại trận trấn tộc, theo lý thuyết tốt nhất là do Đạo tổ đến thống lĩnh. Nhưng bây giờ Đạo tổ không có cách nào nhúng tay, cũng chỉ có thể để cho Thiên Thần Chân Tiên thống lĩnh. Thiên Thần Chân Tiên càng mạnh càng tốt, ta đang lo cũng không đủ Thiên Thần Chân Tiên lợi hại, Bồ Đề, lần này ngươi thật đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Lần này chiến tranh không giống dĩ vãng, lúc trước chiến tranh giới vực đều là quy mô nhỏ, lần này động tĩnh lớn hơn.
Bồ Đề trịnh trọng nói.
- Sau chiến tranh giới vực lần này, sẽ là cả đám đại quy mô chiến tranh khác. Hoàng Đế giới vực của ngươi chính là đầu lĩnh, nhất định phải đánh xinh đẹp, trọng thương Vô Gian Môn kia.
- Ân.
Hiên Viên cũng gật đầu.
- Một bước nhanh, từng bước nhanh, lần này hoàn toàn chính xác trọng yếu.
Cái gọi là con đê ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến!
Lần chiến tranh này, chính là chiến tranh thuộc về tính mấu chốt, một khi thua, đằng sau liền khó đánh nữa.
...
Thời gian trôi qua.
Ngoại trừ Bồ Đề dẫn theo Thiên Thần Chân Tiên tới, Đại Năng Giả khác trong Tam Giới cũng phái tới một đám Thiên Thần Chân Tiên trợ giúp, thậm chí có không ít Thiên Thần Chân Tiên một mình chạy đến, trong một tháng ngắn ngủn, trên đại thế giới tụ tập số lượng Thiên Thần Chân Tiên liền đạt đến hai nghìn tám trăm, bọn hắn đều học một ít trận pháp trụ cột cường đại.
Như Kim Ô, Phượng Tiêu ở trong Tam Giới được xếp hạng hàng đầu, hơn nữa tuyệt đối trung thành, thì có thể học được một ít hạch tâm đại trận cổ xưa.
- Oanh long long...
Bỗng nhiên có một ngày.
Toàn bộ Trục Lộc Đại Thế Giới rung động lắc lư, Kỷ Ninh đi ra chỗ ở của mình, ngẩng đầu nhìn xa xa, trong hai tròng mắt thiêu đốt lên ánh nến, rõ ràng chứng kiến mấy ngàn hơn vạn dặm bầu trời nứt ra, một thành thị tản ra huyết quang vô tận từ trong khe nứt bay tới, phát ra khí tức thậm chí mang toàn bộ Đại Thế Giới.
Cái thành thị kia phạm vi chừng vạn dặm, chậm rãi hàng lâm, về sau lơ lửng ở trên không trung.
Ở trên không thành thị thì có huyết quang ngút trời.
- Là Ma Thủ Đạo Tổ.
Bồ Đề, Hiên Viên, Toại Nhân kề vai sát cánh nhìn về phía xa xa, Bồ Đề nhíu mày nói.
- Ma Thủ vậy mà đã đến, hơn nữa nàng vẫn là bản thể.
Toại Nhân cau mày, Toại Nhân thị ở đây vẻn vẹn chỉ là hóa thân, Bồ Đề cùng Hiên Viên đều là bản thể.
Vạn Ma chi chủ, có năng lực chạy trốn thần bí khó lường nhất trong Vô Gian Môn, ngay cả Nữ Oa nương nương cũng không làm gì được.
Hoàn Mộc chi chủ, thì để cho trận doanh Nữ Oa không muốn là địch, tồn tại tinh thông vô số pháp môn.
Ma Thủ Đạo Tổ, là một cái điên cuồng nhất trong Vô Gian Môn, thực lực vô cùng kinh người, nàng điên... ở Thượng Cổ phá diệt đại chiến, đã từng một mình cùng Nữ Oa nương nương ác chiến rất lâu, đã từng một người độc chiến hai đại lĩnh tụ của Phật môn Đạo Môn, về sau bị Tru Tiên kiếm trận của Tam Thanh Đạo Nhân trọng thương.
Cái này là người điên, nếu đánh nhau, sẽ không để ý tính mạng của mình.
Nhưng ai cũng không dám phủ nhận thực lực của nàng, mặc dù là ở Thượng Cổ phá diệt đại chiến, dám nói có thể đánh chết nàng, cũng chỉ có Nữ Oa nương nương cùng Tâm Ma chi chủ mà thôi.
- Xem ra Vô Gian Môn thật sự rất muốn thắng trận chiến này.
Bồ Đề nói.
- Mới phái Ma Thủ Đạo Tổ tới tọa trấn.
- Chúng ta muốn thắng, bọn hắn đương nhiên cũng muốn thắng.
Hiên Viên nói.
- Cuối cùng vẫn là trên chiến trường luận thắng bại.
- Chuẩn bị không sai biệt lắm a?
Toại Nhân thị hỏi.
- Ân.
Hiên Viên gật đầu.
...
Trục Lộc Đại Thế Giới, thần hồn nát thần tính.
Hai tòa thành thị, một tòa bao quanh huyết quang, một tòa bao quanh kim quang, đều lơ lửng ở trên không trung, lẫn nhau cách mấy chục vạn dặm, xa xa giằng co.
Bên trong đại quân đều tập kết, tùy thời có khả năng bộc phát chiến tranh.
- Trận chiến tranh này, chính là quyết chiến trước số mệnh chi tranh, quy mô lớn nhất rồi.
Ngân Nguyệt Thiên Thần cùng Kỷ Ninh đều đứng ở trên tường thành, nhìn Vô Gian Thành ở phía xa tản ra huyết quang.
- Lần này bên ta Thiên Thần Chân Tiên cộng lại đã gần ba nghìn.
- Thiên Thần Chân Tiên nhiều như vậy, Thiên Tiên Tán Tiên càng là vô cùng vô tận.
Kỷ Ninh nhẹ giọng cảm thán.
Trong lòng hắn có chút đáng tiếc.
Đáng tiếc, mình không có cách nào tham chiến.
Nhịn một chút a.
Dù sao coi như mình tham chiến, quy mô chiến tranh như thế, mình tham chiến hay không cũng ảnh hưởng không lớn. Chẳng qua là không biết... hai phân thân kia của mình ở trong Nguyệt Hạ Đàm rốt cuộc bao lâu.
Hai tòa thành thị lơ lửng xa xa giằng co.
Mà trận doanh của Vô Gian Môn càng là trước tiên phái ra đại quân, ở trên hoang dã gọi chiến.