Bởi vì bọn họ phát hiện, bọn hắn không có cách nào động.
Kể cả hai vị nguyên lão ở trên không trung cũng không có cách nào động.
- Ai.
Một tiếng thở dài vang lên ở trong thiên địa.
Xa xa trong hư không đi tới một thiếu niên mặc áo đen, trước kia vẫn còn chỗ xa xa, vừa cất bước liền đi đến trên không Thiên Tốn Bảo.
Tất cả mọi người ở đây hoảng sợ, kể cả ngân giáp kỵ sĩ, hai vị nguyên lão, trong nội tâm cũng phát lạnh, bởi vì mặc dù Tướng Quân có thể nói xếp hạng Top 3 của toàn bộ thiên hạ, cũng xa xa không bằng thiếu niên mặc áo đen kia. Vị thiếu niên mặc áo đen này đứng ở đó, phảng phất như một phương thế giới này dùng hắn làm trung tâm, ẩn ẩn run rẩy, tựa hồ thiếu niên mặc áo đen có thể đơn giản tiêu diệt thế giới này.
- Ngươi là thủ lĩnh của những kỵ sĩ kia?
Kỷ Ninh đứng ở phía trước lão giả râu bạc, ngân giáp kỵ sĩ, nhìn ngân giáp kỵ sĩ hỏi.
Ngân giáp kỵ sĩ chợt phát hiện, mình có thể mở miệng, gật đầu:
- Vâng.
- Ngươi là thủ lĩnh của thành lũy này?
Kỷ Ninh nhìn về phía lão giả râu bạc.
Lão giả râu bạc cũng phát hiện mình có thể mở miệng, liền nói:
- Vị tiền bối này, Huyền Băng kỵ kia trực tiếp hủy bộ tộc của ta, giết chóc người vô tội, kính xin tiền bối có thể cho chúng ta một công đạo.
Kỷ Ninh nhìn về phía ngân giáp kỵ sĩ.
- Lấy bản tính của hắn còn đòi công đạo? Toàn bộ Thiên Tốn Bảo, là sào huyệt của ma đầu, toàn bộ đáng chết.
Trong mắt Ngân giáp kỵ sĩ tràn đầy hận ý.
Kỷ Ninh đưa tay, liền dò xét trí nhớ của ngân giáp kỵ sĩ, lão giả râu bạc, hoàn toàn hiểu được sự tình, cũng minh bạch trong nội tâm ngân giáp kỵ sĩ kia ẩn chứa hận ý vô tận.
- Thiên Tốn Bảo chúng ta tạo phúc một phương, tuy nhiều người có chút tốt xấu lẫn lộn, nhưng tiền bối hoàn toàn có thể nghe ngóng thanh danh của Thiên Tốn Bảo chúng ta.
Lão giả râu bạc minh bạch tồn tại xuất hiện trước mắt là hy vọng duy nhất của hắn, trong mắt hắn đã chảy ra nước mắt.
- Những Huyền Băng kỵ đáng hận này, ngay cả hài tử cũng không buông tha a.
- Không cần nói thanh danh nữa.
Kỷ Ninh nhìn lão giả râu bạc, ánh mắt bình tĩnh như nước.
- Thiên Tốn Bảo bảo chủ, thủ lĩnh Hắc Phong quật.
Sắc mặt lão giả trắng bệch.
Thiên Tốn Bảo hoàn toàn chính xác có thân phận thứ hai là Hắc Phong quật, từng nam đinh đều được huấn luyện, thậm chí từ ba tuổi liền tôi luyện ra sát tính, chỉ là con thỏ không ăn cỏ gần hang, Thiên Tốn Bảo ở chung quanh thanh danh hoàn toàn chính xác rất tốt, thích làm việc thiện. Thế nhưng mà bọn hắn ở ngoại địa... Lại là Hắc Phong quật chân chính việc ác bất tận! Giết chóc vô số, cướp bóc vô số, mới có Thiên Tốn Bảo cường đại giàu có như vậy.
Thế nhưng mà bí mật này, người biết rõ cực nhỏ!
Huyết Cừu, cũng bởi vì thân là người bị hại, tăng thêm sau khi thành Huyền Băng kỵ mới hiểu rõ.
- Bọn hắn đều đáng chết, đáng chết.
Ngân giáp kỵ sĩ điên cuồng nói.
- Nhưng những hài tử kia thì sao? Những nữ quyến chưa bao giờ giết chóc kia thì sao? Đặc biệt là những hài tử vẫn còn trong tã lót kia thì sao?
Kỷ Ninh nhìn hắn.
- Trảm thảo trừ căn.
Ngân giáp kỵ sĩ nhìn Kỷ Ninh.
- Ta biết rõ tiền bối thực lực cường đại, nhưng thù ta đã báo, muốn chém giết muốn róc thịt mặc cho tiền bối, kính xin tiền bối đừng liên quan đến người khác. Các huynh đệ của Huyền Băng kỵ đều là nghe hiệu lệnh của ta, mới công giết nơi đây. Ta nhiều năm như vậy một mực ở trong cừu hận, hôm nay có thể báo thù, đã cam tâm rồi.
Ngân giáp kỵ sĩ đứng ở đó.
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Hô.
Kỷ Ninh vung tay lên, tất cả hài tử, nữ quyến ở trong thành đều bị Kỷ Ninh thu vào Tiểu Thế Giới của mình.
Sau đó Kỷ Ninh liền lăng không biến mất.
- Ân?
Tất cả mọi người cảm giác mình có thể động.
- Không có giết ta?
Ngân giáp kỵ sĩ sững sờ, sau đó trịnh trọng quỳ xuống dập đầu lạy ba cái.
Về phần lão giả râu bạc thì hoàn toàn phát mộng.
Hai gã nguyên lão thì thần sắc nghiêm túc và trang trọng, thúc giục nói:
- Huyết Cừu, tranh thủ thời gian giải quyết Ly Thiên Tốn, chúng ta phải nhanh ly khai, việc hôm nay này, phải bẩm báo cho Tướng Quân.
- Ân.
Ngân giáp kỵ sĩ gật đầu, lúc này đi ra phía trước, lão giả râu bạc thì nhắm mắt lại.
Phốc.
Trường thương vung tới, đâm vào lồng ngực của lão giả râu bạc, máu tươi phun ra, lão giả râu bạc ngã trên mặt đất, lập tức nở nụ cười, cười điên cuồng, khí tức từ từ không còn.
Qua không bao lâu, 3000 Huyền Băng kỵ ở dưới màn đêm che chở rời đi.
...
- Tam Giới oán khí, lệ khí càng lúc càng lớn rồi.
Hành tẩu ở trong thiên địa, Kỷ Ninh có thể ẩn ẩn cảm giác được toàn bộ thế giới ẩn chứa oán khí lệ khí.
Hai phân thân bản tôn của mình tiến vào Nguyệt Hạ đàm đã qua 160 năm, ở trong Nguyệt Hạ đàm đến cùng xảy ra chuyện gì, hắn không có cách nào cảm ứng, thế nhưng mà có thể xác nhận, hai phân thân còn sống. Bởi vì một khi chết, bản tôn phân thân khác có thể cảm ứng, có thể lại khôi phục ra hai bản tôn phân thân khác.
- Kỷ Ninh, ngươi muốn cứu sư tỷ, cái chiến tranh biên giới này ngươi tạm thời đừng có lẫn vào.
- Sư phó, sư tỷ là sư tỷ, chiến tranh là chiến tranh.
- Yên tâm đi, đợi đến lúc số mệnh chi tranh cuối cùng nhất quyết chiến, sẽ để cho ngươi tham gia, hiện tại? Nhiều thêm ngươi đối với đại cục cũng không có chút ảnh hưởng, ngươi liền an tâm hảo hảo tu luyện a, đám người Phục Hy thị, Toại Nhân thị đều rất coi trọng ngươi, có thể ở trước quyết chiến cuối cùng nhất thành Chân Thần Đạo Tổ, đó mới là trợ giúp càng lớn.
- Vâng.
Cái này là năm đó Kỷ Ninh cùng Bồ Đề đối thoại.
Từ nay về sau, Kỷ Ninh hành tẩu Tam Giới, hắn cũng nhìn thấy rất nhiều, bởi vì chiến tranh biên giới từng tràng liên tiếp, Vô Gian Môn cũng càng ngày càng điên cuồng, bởi vì bọn họ thẩm thấu ảnh hưởng càng lúc càng lớn, ngay cả thế tục phàm nhân cũng nhận lấy ảnh hưởng cực lớn, các loại giết chóc, cừu hận, lẫn nhau oan oan tương báo,… quá mức thông thường.
Kỷ Ninh chứng kiến nhiều lắm, cũng minh bạch, kỳ thật hết thảy căn nguyên đều là Vô Gian Môn đang khích bác, để cho hết thảy vốn là yên ổn trở nên hỗn loạn.
Vô Gian Môn, ưa thích đúng là loạn thế.
Nhưng loạn thế đến, mệnh của phàm nhân như cọng rơm cái rác!
Hơn nữa Kỷ Ninh vẫn cảm thấy hài tử là người vô tội, như năm đó hắn còn trẻ, vì báo thù cho Xuân Thảo, hắn tra tấn một cừu nhân ở bờ sông, thế nhưng mà đối đãi hài tử Thải Nhi của cừu nhân, Kỷ Ninh lại buông tha. Có bản lĩnh, ngươi tu luyện đại thành lại tìm ta báo thù. Thải Nhi năm đó cuối cùng cũng tu luyện thành Tử Phủ, về sau ở dưới Vô Gian Môn gây loạn chết rồi.