Mãng Hoang Kỷ

Chương 337: Thần thông của Kỷ Ninh





"Kỷ Ninh thắng!"

"Kỷ Ninh Hắc Bạch Học cung quận An Thiền thắng!"

Một âm thanh vang vọng khắp quảng trường hoàng thành. Người từ ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương điều cực kỳ kích động, hưng phấn bàn về trận chiến vừa rồi. Trận chiến vừa rồi đúng là quá ác liệt! Bởi vì khi trước, đám Hắc Thạch chân nhân, Hạ Mang Tử Sơn, Cửu Tử chân nhân, Lạp Tháp chân nhân đều đánh bằng côn, bổng, hoặc là tay trần.

Có lẽ chiến đấu sẽ tinh diệu hơn, có lẽ điên cuồng hơn.

Nhưng tính về mức độ 'sát phạt' thì không thể nào bằng Đao Đạo, Kiếm Đạo được. Bởi vì Kiếm Tiên và Đao Ma đều cực kỳ giỏi tấn công. Hai người bọn họ bất chấp đối thủ làm gì, cứ thế ra tay. Khi bọn họ gặp nhau...mới thật sự biểu hiện ra thế nào là đòn đánh của hai trường phái Kiếm Tiên, Đao Ma.

Nhìn phát hãi, xem mà da đầu run cả lên.

Kiếm quang, ánh đao kia. "Một đường thôi là đã đủ để giết chết Nguyên Thần đạo nhân!"

Kỷ Ninh trở về chỗ sau Diên Vương ở chủ điện Thiên Mang Điện, ngồi cạnh Lạp Tháp chân nhân, Uất Trì Tích Nguyệt, Dư Vi.

Rất nhiều ánh mắt cùng đổ dồn về phía Kỷ Ninh.

"Nhất thiết không được đối công với Kỷ Ninh kia. Phải lấy cái dài của ta đánh cái ngắn của địch."

"Kiếm Tiên chém giết thật quá lợi hại."

"Không thể cứng đối cứng được."

Những Vạn Tượng chân nhân khác xếp trong hai mươi bốn người đứng đầu đều thầm tính. Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Bọn họ đều hiểu Kiếm Tiên cực giỏi tấn công, mà bọn họ cũng hiểu được ưu thế của bản thân. Đám người Cửu Tử chân nhân, Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Thiếu Viêm Hiên, Hắc Thạch chân nhân đều thầm nghĩ.

Chín vị Thuần Dương chân tiên cao cao tại thượng cũng rất nghi hoặc.

"Khi trước còn không thấy rõ." Bắc Địa tiên ông nghi ngờ." Nhưng khi Kỷ Ninh một đấu một với Đao Nô thì hoàn toàn thấy rõ. Nếu tính về cảnh giới thì kiếm pháp và đao pháp của hai người cũng không kém nhau bao nhiêu. Nhưng khi cứng đối cứng thì Kỷ Ninh lại hơn. Đao Nô chính là đệ tử của lão Đông Hoa bạn ta nên thần thông cũng có không ít. Nhưng Kỷ Ninh kia lại có thần thông còn mạnh hơn. Hay nói cách khác là uy lực kiếm trong tay hắn còn mạnh hơn nhiều!"

Xích Cực chân quân cũng gật đầu: "Kỷ Ninh kia tu luyện ba mươi năm đã tới cảnh giới đó thì hẳn là từng có đại kỳ ngộ. Chắc là học được một môn thần thông phụ trợ bên trong, từ ngoài nhìn không thấy."

"Chắc chắn là có thần thông lợi hại." Lã Động Tân cười ha ha nói. "Có điều, người đi đến bước này trong đại hội Tiên Duyên thì nhất định là người được thế giới Đại Hạ này cực kỳ yêu quý. Chắc chắn là mỗi người đều phải có đại kỳ ngộ. Từ lúc khai thiên lập địa tới nay, có vô số thần thông, có loại chuyên dùng độc, có loại chuyên đè nén, có loại chuyên tấn công chém giết, cũng có loại chuyên dùng tăng lực lượng...rất nhiều. Kỷ Ninh kia chắc là có một môn thần thông chuyên về lực lượng."

"Đúng."

"Tốc độ của hắn thật sự không quá lợi hại."

Cả đám đều gật đầu.

Dù sao cũng có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng tới thực lực của một cá nhân. Có thứ là thiên phú từ lúc sinh ra, cho dù là tu luyện tới tầng thứ mười hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ thì cũng phải nhờ rất nhiều vào thiên phú từ lúc mới sinh! Vì thế nên người cùng cảnh giới lại có thực lực khác nhau. Tới cả việc tu luyện 'Thủy Nguyên Chú' mà mỗi người tu luyện lại cần một lượng nguyên dịch riêng. Dù sao mỗi người đều có thân thể riêng biệt được trời đất sinh ra, chỉ có Đạo là còn không khác nhau mấy.

Binh khí, khả năng hiểu Đạo, thần thông đặc biệt, bí thuật bùng nổ nguyên lực...

Đều có thể làm thực lực có chút biến đổi.

Khi trước bọn họ còn chưa phát hiện ra Kỷ Ninh có thần thông lợi hại. Nhưng sau trận chiến giữa Kỷ Ninh và Đao Nô, hai người một là Kiếm Đạo một là Đao Đạo, khi đấu với nhau thì mọi thứ đều hiện ra rõ ràng. Lúc này nhóm Thuần Dương chân tiên mới xác định được Kỷ ninh có một môn thần thông lợi hại.

Nhưng họ cũng chỉ gọi là nhận định như thế chứ cũng chả làm gì.

Thần thông lợi hại thì cũng chẳng sao. Tới quốc khố của hoàng đế Đại Hạ mà còn giấu loại thần thông tầm cỡ xếp hạng một trăm trong tam giới như 'Chúc Long Chi Nhãn' cơ mà. Có điều trong bảo khố cũng chỉ là 'phần đầu Chúc Long Chi Nhãn', Thần Ma có thể tu luyện tới cấp độ Phản Hư. Còn phần sau thì cũng không có. Thật ra vì những thần thông lớn này theo lý thuyết dù có là phần đầu thì cũng không dễ truyền ra ngoài.

Sở dĩ bảo khố của Đại Hạ có chính là vì vị 'Chúc Long Sơn' sáng tạo ra 'Chúc Long Chi Nhãn' đã sớm chết.

Thần thông do người bản lĩnh lớn sáng tạo ra đều là những loại đỉnh cao.

Như 'đại thần thông Huyền Vũ' của Huyền Vũ Đại Đế uy danh vang dội cũng vậy. Ông ta thỉnh thoảng cũng tạo ra một vài loại thần thông kỳ lạ có khuynh hướng chạy trốn hay phòng thủ, tấn công...Nói chung thì những loại sáng tạo tùy ý này cũng có giá trị nhưng thấp hơn nhiều. Chỉ có thần thông tốn vô số tâm huyết mới nghĩ ra, ẩn giấu để làm tuyệt chiêu thì mới thật sự trân quý.

Như 'đại thần thông Huyền Vũ' của Huyền Vũ Đại Đế

Như 'Trích Tinh Thủ' của Tam Thọ đạo nhân'

"Trận thứ hai, tán tu Cửu Tử chân nhân đánh với Vũ Hoa chân nhân của Phi Tiên Môn."

Đây là trận chiến của hai cô gái.

Cửu Tử chân nhân có thân thể như pháp bảo nên Vũ Hoa chân nhân không thể làm gì được. Khả năng tấn công của nàng cũng không thể nào mạnh bằng Kiếm Tiên Kỷ Ninh!

Trận chiến này, Cửu Tử chân nhân thắng. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Trận thứ ba..."

"Trận thứ tư..."

Từng trận đấu diễn ra làm người xem trên hoàng thành phải nói thở. Thiên Tiên, Thuần Dương chân tiên trong chủ điện Thiên Mang Điện cũng cẩn thận quan sát. Nhóm Thuần Dương chân tiên cũng bởi vì tin 'Xích Minh đạo tổ cần thu đệ tử' nên mới chú ý tới vậy.

"Trận thứ tám, Thiếu Viêm Hiên đấu với Hướng Thiên Tiếu."

Trận chiến này được cực kỳ nhiều người quan tâm.

Bởi vì trong hai mươi bốn người này, chí có bốn người là thuộc bộ tộc lớn ở vương triều Đại Hạ. Đó là Hạ Mang Tử Sơn thuộc hoàng tộc, Thương Ngô Thứu thuộc Thương Ngô tộc, Thiếu Viêm Hiên thuộc Thiếu Viêm tộc, Hướng Thiêu Tiếu thuộc Hướng Thiên tộc. Điều này cũng nói lên rằng số lượng nhân tài trong bộ tộc lớn cũng không thể nào bì kịp được số lượng thiên tài trên vùng đất vô tận này.

Trong trận chiến này, Hướng Thiêu Tiếu cực kỳ điên cuồng, hoàn toàn mang đủ cái ý nghĩa của cái tên 'Hướng Thiên tộc' - dũng khí điên cuồng khiêu chiến với trời. Nhưng cuối cùng hắn vẫn thua vì thực lực đúng là yếu hơn Thiếu Viêm Hiên kia.

Huống chi Thiếu Viêm Hiên cũng mang theo trọng trách của bộ tộc gửi gắm, nên cũng dùng toàn bộ sức lực.

Trận thứ tám, Thiếu Viêm Hiên thắng!

"Tốt tốt tốt, tốt lắm." Huyền Cơ lão tổ cũng không nhịn được, nhếch miệng lên cười. Ai cũng biết tính khí điên cuồng, lạnh lùng của hắn. Vạn năm cũng không thấy hắn cười một lần, nhưng vào lúc này, hắn lại nở nụ cười làm nhóm Thiên Tiên đều hiểu ra tâm tình của Huyền Cơ lão tổ.

"Hiên nhi, tốt tốt, cứ thế mà xông lên, ngươi đã tiến vào vòng mười hai người rồi." Huyền Cơ lão tổ nhìn Thiếu Viêm Hiên đằng sau lưng. Lúc này hắn nhắc nhở. "Đã tới rất gần ba thứ hạng đầu rồi."

Cuối cùng mười hai trận chiến ở vòng ba đã kết thúc.

Tìm ra được mười hai người đứng đầu!

Mười hai người nhóm Kỷ Ninh cùng đứng trong đại điện, chờ hoàng đế Đại Hạ ban cho ngàn vạn cân nguyên dịch.

"Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân, Thiếu Viêm Hiên, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân, Cửu Tử chân nhân, Bạch Long chân nhân, Càn Nhất chân nhân, Quy Nguyên chân nhân, Kim Ô chân nhân." Hoàng đế Đại Hạ ở trên đại điện đọc tên từng người lên. "Các ngươi là mười hai người mạnh nhất trong đại hội Tiên Duyên lần này. Lúc trước ta đã nói, mười hai người thắng, mỗi người được ngàn vạn cân nguyên dịch."

Hoàng đế Đại Hạ vung tay lên.

Trên không trung xuất hiện mười hai bình ngọc màu tím. Mười hai bình ngọc màu tím chia ra bay về từng người trong đám Kỷ Ninh.

Việc này làm nhóm Thiên Tiên cũng không nhịn được. Mười hai bình ngọc màu tím chứa ngàn vạn cân nguyên dịch kia thừa đủ để bọn họ phải thèm tới đau cả ruột. Vậy mà mười hai đứa nhỏ kia lại được ban cho.

Đám người Kỷ Ninh đưa tay nhận lấy.

Thần thức vừa đảo qua!

"Oa!" Kỷ Ninh thầm hãi. "Bình ngọc màu tím chứa nguyên dịch này cũng là một pháp bảo cực tốt.. Có thể chứa được cả ngàn vạn cân nguyên dịch thì đã có giá trị ngang với phi kiếm thiên giai thượng phẩm rồi."

"Có chỗ ngàn vạn cân nguyên dịch này thì Nguyên Thần thứ hai của ta có thể vọt tới Phản Hư viên mãn được rồi." Kỷ Ninh thầm tính. "Có điều cũng không nên vội. Nguyên Thần thứ hai của ta mới dừng lại ở 'cảnh giới Nguyên Thần' quá ít thời gian. Cần phải thêm thời gian nữa để tìm hiểu thêm." Mỗi một cảnh giới đều sẽ có thêm khả năng hiểu biết về trời đất hơn.

Nếu như tiên nhân chuyển thế, đã ngộ qua rồi thì cũng không cần phải ở lại. Nhưng Kỷ Ninh lại không phải tiên nhân chuyển thế, nên tốt nhất là ở mỗi cấp độ nên có chút thời gian dừng lại tìm hiểu. Đương nhiên tới khi bản thể đột phá tới Nguyên Thần thì Nguyên Thần thứ hai hoàn toàn có thể lao tới cấp độ Phản Hư.

"Các ngươi tiến vào trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ." Bỗng nhiên hoàng đế Đại Hạ nói. "Ta sẽ cho thời gian ở chỗ các ngươi thay đổi. Chúng ta ở bên ngoài chờ một canh giờ thì đại khái các ngươi ở bên trong có thể tĩnh tu ba ngày."

Mười hai người nhóm Kỷ Ninh đều kinh ngạc.

Tới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ tĩnh tu ba ngày?

"Quái, khi trước, hơn mười vạn người chúng ta vào thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, tốc độ trôi đi của thời gian trong đó vẫn y hệt như bên ngoài cơ mà? Làm sao mà bây giờ lại một tiếng ở bên ngoài bằng ba ngày bên trong thế?" Kỷ Ninh nghi hoặc.

"Kỷ Ninh!" Tiếng nói của con gấu lông vàng vang lên trong đầu Kỷ Ninh. "Xem ra hoàng đế vương triều Đại Hạ ngươi cũng khá là có hiểu biết về 'Đại Đạo Thời Gian' đó. Có điều muốn thay đổi tốc độ trôi đi của thời gian thì phải tiêu hao pháp lực rất nhiều. Tuy hoàng đế Đại Hạ là Thuần Dương chân tiên thì cũng không dám làm một lúc cho cả mười vạn người được.

"Nhưng mười hai người các ngươi thì sẽ tạo ra gánh nặng chẳng đáng bao nhiêu."

Vù vù vù! ! !

Mười hai người nhóm Kỷ Ninh tiến vào trong bức tranh. Sau đó bức tranh bay về tay của hoàng đế Đại Hạ.

"Hạ Mang, ngươi làm gì mà phải để bọn họ tĩnh tu ba ngày?" Xích Cực chân quân cười nói. "Xem ra ngươi rất coi trọng lần đại hội Tiên Duyên này."

"Không phải coi trọng mà đây chính là cống hiến sức lực cho sư tôn. Chẳng những phải cống hiến hết sức mà còn phải tận tâm." Hoàng đế Đại Hạ nói. "Hiện tại, đại hội Tiên Duyên chỉ còn lại mười hai người. Những trận chiến vừa rồi cũng gây ra áp lực cho bọn chúng rèn luyện tâm tính...Thật ra bọn chúng đang biến chất rất nhiều. Ta cho bọn chúng ba ngày chính là để bọn chúng có thể đột phá. Đương nhiên ta sẽ tìm ra ba thiên tài giỏi nhất cho sư tôn chọn."

"Đúng vậy, làm việc cho sư tôn thì dốc sức là một chuyện, còn phải tận tâm nữa." Lã Động Tân gật đầu. "Không trách tại sao Xích Minh đạo tổ lại quý mến Hạ Mang ngươi thế.'

Đám người Kỷ Ninh xuất hiện trên một ngọn núi. Đỉnh núi rộng trăm trượng nên dĩ nhiên là đủ cho mười hai người tĩnh tu. Xung quanh còn có cả vật cản vô hình nên đám Kỷ Ninh cũng không thể ra ngoài phạm vi ngọn núi được.

Lúc này, cả đám Kỷ Ninh cùng khoanh chân ngồi xuống, không hề nói bất cứ lời nào.

Mỗi người đều cảm nhận thấy trong đầu hiện lên rất nhiều tia sáng, không chừng lại có thêm tiến bộ. Chỗ tiến bộ nay chính là sự đột phá để họ vươn lên ba thứ hạng đầu! Đây chính là đệ tử của Xích Minh đạo tổ đó. Ai lại không muốn đây?

Kỷ Ninh cũng có khát vọng lớn trở thành đệ tử của Xích Minh đạo tổ!