Mãng Hoang Kỷ

Chương 305: Ám sát





Trên sân đá.

Đại trận phong cấm bao phủ toàn bộ khu vực này. Tiêu Lang áo tím cùng Ba Nhan tiên tử áo đỏ đứng đối diện nhau ở xa xa.

"Ha ha ha, Ba Nhan tiên tử, nếu cảm thấy không ngăn được ta thì cứ sớm nhận thua đi thì tốt hơn nhiều đấy." Tiêu Lang cười với vẻ quái dị. Theo tiếng cười của y, làn da cũng bắt đầu đỏ ửng lên như kiểu dưới làn da có dung nham nóng chảy đang chảy xuống. Ánh mắt của hắn cũng trở nên đỏ quạch như lửa đỏ.

Tay hắn hơi giơ lên cao.

Phù.

Xung quanh bắt đầu xuất hiện từng ngọn lửa. Mỗi ngọn lửa đều là tanh tưởi nóng rực. Đồng thời trong lúc này, cả sân đấu như biến thành một thế giới toàn lửa là lửa. Tuy rằng chỉ thấy có từng ngọn lửa lơ lửng nhưng cả đại trận phong cấm trở nên nóng cháy, không khí cũng bắt đầu bị méo mó.

"Hừ." Ban Nhan tiên tử hừ lạnh một tiếng. Vù. Chỉ thấy một cái dây đai màu xanh biếc gào rú bay ra. Cái dây đai màu xanh biếc này quay quanh, trong nháy mắt đã bao phủ kín kẽ toàn bộ phạm vi mười trượng quanh Ba Nhan tiên tử, đồng thời nó cũng làm cho hơi nước bốc lên tràn ngập. Khoảng đất xung quanh Ba Nhan tiên tử như là một thế giới nước.

Xung quanh Tiêu Lang có nhiệt độ cực cao

Còn xung quanh Ba Nhan tiên tử thì tràn đầy hơi nước.

Nước cùng với lửa bắt đầu va chạm tạo thành những âm thanh xẹt xẹt xẹt.

"Thuật mị hoặc của người kia vô dụng với ta." Tiêu Lang nói ra với giọng the thé lạnh lẽo. Lửa đỏ như nham thạch trở nên điên cuồng trong nháy mắt. "Nếu thử Huyết Diễm Địa Hỏa của ta đi!"

Theo sau tiếng rít, Tiêu Lang bỗng nhiên há mồm ra.

Vù!

Ngọn lửa như máu tươi cuồn cuộn lao tới, trong nháy mắt đã che trời ngập đất. Từng ngọn lửa lơ lửng ở xung quanh dẫn đường tạo thành một trận pháp lớn. Chỉ thấy ở giữa không trung xuất hiện một cơn xoáy từ Huyết Diễm Địa Hỏa. Cơn lốc xoáy xoay từ từ, nghiền tới.

"Rầm rầm..." Chỉ thấy dây đai màu xanh biếc quay từng vòng, phù văn ở trên thân nó sáng lên. Lúc bị đánh lui, lúc lại đánh tới. Dây đai kia thật sự khá cứng rắn, có thể ngăn được cả Huyết Diễm Địa Hỏa.

Đám người Kỷ Ninh ở ngoài trận cũng tập trung tinh thần xem. Chuyên Thủy Tiểu Lâu còn cười nói. "'Huyết Diễm Địa Hỏa' của Tiêu Lang đã tăng tới cấp một, lại kết hợp thêm với cả bí thuật 'Huyết Diễm Ma Bàn' nên uy lực tuyệt vời. Bình thường Nguyên Thần đạo nhân cũng không đỡ nổi sức ép của Huyết Diễm Ma Bàn này."

Thiên Nông Khúc Qua ở bên cười nói. "Ba Nhan tiên tử lại vừa khéo khắc chế được hắn. 'Thiên Thủy La Võng trận' của Ba Nhan tiên tử nổi tiếng về khả năng phòng thủ. Muốn phá Thủy La Võng trận hiện tại, khó càng thêm khó."

"Nhưng đòn đánh của Ba Nhan tiên tử rất ít." Chuyên Thủy Tiểu Lâu lắc đầu. "Ba Nhan tiên tử thường thi triển ra Thiên Thủy La Võng trận để tự bảo vệ mình, rồi sau đó dùng bí thuật thần niệm làm mê hoặc kẻ địch...Dù thuật mê hoặc của Ba Nhan tiên tử đã tới mức cực cao. Nhưng Tiêu Lang lại là một kẻ điên nên mê hoặc hắn thật sự rất khó."

"Ngoại trừ thuật thần niệm mê hoặc ra, Ba Nhan tiên tử còn am hiểu bí thuật thần niệm khác. Nên chỉ cần Tiêu Lang trúng một chiêu là Ba Nhan tiên tử sẽ có thể chuyển từ thủ thành công!" Thiên Nông Khúc Qua nói.

Kỷ Ninh ngồi bên dỏng tai nghe.

Trong tình báo ở Thiên Bảo Sơn cũng nói khá rõ về những bạn bè của hai người Thiên Nông Khúc Qua và Chuyên Thủy Tiểu Lâu.

"Con ả này bị điên. A! ! !" Tiêu Lang ôm chặt đầu rồi đột nhiên gào lên.

Còn Ba Nhan tiên tử thì lại cười nhạt. Dây đai vốn quay quanh bỗng mở rộng ra, đồng thời tựng giọt nước nặng như ngọn núi cùng bay thẳng tới chỗ Tiêu Lang!

"A A A!" Tiêu Lang rít lên. Sau đó người hắn bỗng mọc thêm bốn cái tay, trên đầu mọc thêm hai cái đầu.

Ba Đầu Sáu Tay!

Sáu bàn tay của Tiêu Lang đều cầm thoi. Y rít lên, theo đó Huyết Diễm Địa Hỏa hóa thành một đường lửa lao thẳng tới chỗ Ba Nhan tiên tử. Sáu cây thoi trong tay cũng làm cho trời đất xung quanh biến đổi, như thể chực đâm rách không gian vậy.

Phần phật! Phần phật! Phần phật!

Tiêu Lang ba đầu sáu tay điên cuồng tấn công, xung quanh y còn có một Huyết Diễm Địa Hỏa Ma Bàn khổng lồ nghiền theo.

"Cút ngay." Ba Nhan tiên tử gắng sức thi triển bí thuật thần niệm. Ba bí thuật thần niệm mà nàng hiểu biết nhất là mê hoặc, đánh lén bất ngờ, và tấn công.

Tất cả đều được nàng tu luyện tới mức cực cao. Nhờ vào thần hồn mạnh mẽ do là tiên nhân chuyển thế, cùng với bí thuật lợi hại, nàng mới tạo ra được uy danh lớn tới vậy.

Nhưng nếu kẻ địch có thể trụ vững trước bí thuật của nàng thì cơ hội thắng của nàng sẽ giảm đi rất nhiều.

"Oang." Dẫn theo Huyết Diễm Địa Hỏa Ma Bàn, Tiêu Lang ba đầu sáu tay điên cuồng công phá hoàn toàn tầng dây đai ngăn cản kia.

"Ta nhận thua." Một âm thanh không cam lòng vang lên.

"Ha ha ha..."

Lúc này Tiêu Lang mới dừng tay, thu hồi Huyết Diễm Địa Hỏa và thần thông ba đầu sáu tay lại, cười với vẻ quái dị. Toàn thân hắn vẫn tỏa ra nhiệt độ nóng rực. "Ba Nhan tiên tử, ta đã nói rồi đó, ngươi sẽ phải thua. Bí thuật thần niệm của ngươi ư? Ha ha ha, muốn lay động thần hồn của ta thì đúng là nằm mơ."

Đại trận phong cấm được mở ra, Ba Nhan tiên tử mang cái mặt lạnh tanh trở về chỗ ngồi của mình, lườm Tiêu Lang một cái.

"Kỷ Ninh, có muốn luận bàn không?" Tiêu Lang nhìn về phía Kỷ Ninh với vẻ đầy đắc ý.

"Không cần." Kỷ Ninh hờ hững nói.

"Hừ." Tiêu Lang bay thẳng về chỗ ngồi của mình. Hiển nhiên là y cực kỳ vui sướng. Nói chung là những kẻ có tính cách điên cuồng quái gở đều là những kẻ có đạo tâm cứng rắn tới đáng sợ. Tiêu Lang cũng là một kẻ điên như vậy. Hắn chưa bao giờ biết cúi đầu trước cái chết, luôn dùng tính khí quái gở của mình để chiến đấu và sinh hoạt. Tuy rằng vì tính cách ấy mà hắn đã đắc tội với rất nhiều người, nhưng hắn vẫn luôn là hắn.

Có điều, hắn cũng biết người nào không thể đắc tội được. Ví dụ như 'Chuyên Thủy Tiểu Lâu' từ trước tới nay hắn không dám va chạm vào.

Thủy Vân lâu, trên con đường dài thông tới chỗ Kỷ Ninh xuất hiện một lão già hói đầu. Đúng là 'Phù Vân tiên nhân' đã thay đổi dung mạo. "Kỷ Ninh!" Phù Vân tiên nhân nhẹ nhàng bước đi , trong đầu không hề có một ý nghĩ nào khác.

Chỉ có duy nhất một ý nghĩ: Giết chết Kỷ Ninh!

Khi trước thấy Kỷ Ninh dẫn một đám Kim Giáp cấm quân vào Thủy Vân lâu là Phù Vân tiên nhân đã hiểu ra. Hắn không còn một cơ hội nào khác. Nếu như Kỷ Ninh ở trong Diên vương phủ thì hắn sẽ không thể nào ám sát nổi. Khi Kỷ Ninh cưỡi thuyền cùng với một đám Kim Giáp cấm quân thì hắn cũng vẫn không hề có chút cơ hội nào.

Nhưng hiện tại, Kỷ Ninh đang uống rượu mua vui với người khác. Lúc này thông thường đám tôi tớ, hộ vệ đều sẽ ở chỗ khác.

Đây chính là cơ hội duy nhất cho Phù Vân tiên nhân.

Tuy rằng chắc chắn là trong Thủy Vân lâu có kẻ nào đó mạnh mẽ trấn thủ, đồng thời còn vô số trận pháp cấm chế. Nhưng với Phù Vân tiên nhân mà nói, thì đây đúng là cơ hội tốt cuối cùng rồi. Nếu cứ tiếp tục chần chừ để Kỷ Ninh về Diên vương phủ ở nguyên một ngày không ra khỏi cửa, thì Phù Vân tiên nhân hắn sẽ bị 'lời thề Thiên Đạo' trừng phạt cho hồn phi phách tán.

"Cơ hội cuối cùng."

"Kỷ Ninh, không phải ngươi chết thì chính là ta vong." Phù Vân tiên nhân bước nhẹ trên con đường đi thẳng tới tòa lầu cao ngàn trượng kia.

Ở cửa có hai tên Vạn Tượng chân nhân bảo vệ, cấm người khác tới quấy rầy.

"Sao?" Một tên canh cửa trong đó lập tức mở miệng: "Làm gì đấy?"

Thủy Vân lâu được cách âm rất tốt nên ở trong lầu cơ bản là không nghe thấy bên ngoài nói gì. Đám Kỷ Ninh vẫn ngồi uống rượu nói chuyện ở bên trong, không hề có chút cảnh giác nào.

"Ta tới gặp công tử Chuyên Thủy." Phù Vân tiên nhân nói. Tiếng nói vừa vang lên là hai tên Vạn Tượng chân nhân canh cửa lập tức cảm giác thần hồn choáng váng.

Ngay trong khoảng khắc thần hồn choáng váng!

Phù Vân tiên nhân lóe lên, đi thẳng vào cửa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Oang!

Cửa chính mở ra.

"Ha ha, Ba Nhan tiên tử, không phải ta muốn chê ngươi. Nhưng nhược điểm của ngươi rất rõ ràng. Nếu bí thuật thần niệm của ngươi mà không dùng được là ngươi gần như thua chắc rồi." Tiêu Lang vừa chiến thắng nên cực kỳ đắc ý. "Còn Kỷ Ninh nữa. Kỷ Ninh, ngươi mới tu luyện có hơn ba mươi năm. Ta thấy tốt nhất là ngươi đừng tới đại hội Tiên Duyên để đỡ mất mặt. Tốt nhất là tu luyện thêm ba trăm năm nữa đi."

"Đủ rồi." Chuyên Thủy Tiểu Lâu mở miệng.

Ngay trong khoảng khắc Chuyên Thủy Tiểu Lâu mở miệng, cửa chính mở ra.

"Sao?" Đám người Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Kỷ Ninh cùng quay đầu lại nhìn. Bởi vì bọn họ đang ngồi ở tòa lầu cao ngàn trượng, những người đưa rượu, vũ nữ, người hầu đều đi nhẹ nhàng theo lối khác. Chứ rất ít thấy kẻ nào đi thẳng vào lối cửa chính thế này.

Xoẹt.

Phù Vân tiên nhân vừa đẩy cửa vào là đã cất bước lao tới chỗ Kỷ Ninh, đồng thời trên tay hắn xuất hiện một cây châm dài trắng như xương cốt. Hắn dùng nó đâm thẳng về phía Kỷ Ninh!

Trời đất xung quanh lập tức ngưng lại!

Một luồng tử khí mãnh liệt tràn ngập ra. Cây châm mang theo uy lực khủng bố đấm thẳng về phía Kỷ Ninh.

"Bạch Cốt Diệt Tiên Châm!" Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Kỷ Ninh, Ba Nhan tiên tử và Tiêu Lang đang đắc ý đều phải biến đổi sắc mặt.

Trong nháy mắt này.

Từng người đều hoảng sợ. Bọn họ đều biết được sự đáng sợ của 'Bạch Cốt Diệt Tiên Châm', lại nhìn thấy cây châm kia đang bay thẳng tới chỗ Kỷ Ninh!

"Đúng là Thiếu Viêm tộc đã phát tử sĩ ra. Hơn nữa còn là một tên Tán tiên tử sĩ. Chỉ có Địa tiên, Tán tiên thì mới có thể sử dụng Bạch Cốt Diệt Tiên Châm." Chuyên Thủy Tiểu Lâu lập tức bóp nát một đạo phù, trên người lập tức hiện lên quầng sáng màu xanh nước biển. "Bạch Cốt Diện Tiên Châm bay tới. Cho dù Kỷ Ninh có là Thần Ma luyện thể thì e là thần hồn của hắn cũng vẫn bị phá hủy."

"Chết chắc rồi, chết chắc rồi. Đó là Bạch Cốt Diệt Tiên Châm, với Tán tiên thì nó chính là sát chiêu, đa phần Tán tiên gặp nó đều phải chết, may ra có vài tên Tán tiên là có thể đỡ nổi nhưng cũng bị thương nặng. Tên Kỷ Ninh kia chết chắc rồi." Ngược lại với mọi người, Tiêu Lang có chút vui sướng khi người gặp họa. Y cũng đoán ra đây chính là tử sĩ do Thiếu Viêm tộc phái đi.

Giờ khắc này, bốn người Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Ba Nhan tiên tử, Tiêu Lang đều hiểu rằng e là Kỷ Ninh sắp xong đời rồi.

Còn về phần đám Kim Giáp cấm quân mà Kỷ Ninh dẫn theo cũng kinh hãi: "Bảo vệ công tử." Nhưng năm mươi Kim Giáp cấm vệ bọn họ muốn hình thành đại trận tới cứu Kỷ Ninh thì cũng vẫn cần một chút thời gian.

Nhưng...

Bạch Cốt Diệt Tiên Châm có tốc độ bay cực nhanh nên người khác gần như không có thời gian.

Không ai có thể cứu Kỷ Ninh, tất cả đều chỉ dựa vào bản thân Kỷ Ninh!

"Đúng là Thiếu Viêm tộc." Kỷ Ninh lập tức hiểu ra ngay, vội vàng thi triển thần thông ra.

Chỉ thấy trong nháy mắt, thần thể của Kỷ Ninh hóa lớn tạo thành một người cao lớn khôi ngô. Đồng thời trên người còn có điện chạy quanh giống như một pho tượng Kim Cương khổng lồ, ngoài ra trên người còn mọc ra bốn cánh tay, hai cái đầu.

Ba Đầu Sáu Tay.

Sáu tay của Kỷ Ninh cầm lấy ba thanh Bắc Minh kiếm và ba thanh phi kiếm thiên giai. Đây đều là những bảo vật cực tốt mà Thư Hoa tiên nhân để lại. Tất cả đều là chiến lợi phẩm của lão.

"Thủy Hỏa Liên Hỏa!" Nhờ dùng bảo vật mà Thiếu Viêm Nông để lại, Địa Hỏa và Hàn Sát của Kỷ Ninh đều đã lên tới cấp hai.

Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ quay quanh một ma thần ba đầu sáu tay.

"Trích Tinh Thủ!"

Sáu cánh tay của Kỷ Ninh cùng phát ra uy lực làm người khác phải sợ hãi.

"Vực Cảnh Đại Đạo!"

Kiếm tiên Kỷ Ninh ba đầu sáu tay cầm sáu thanh kiếm trên tay, toàn thân có sấm sét chạy quanh, khí thế ngập trời, xung quanh có hoa sen, đồng thời cả lầu lập tức biến thành đầy trời kiếm khí. Kiếm khí vô tận tràn ngập lầu các, xuyên qua mọi thứ. Sáu thanh kiếm trên tay Kỷ Ninh còn tỏa ra kiếm quang vô cùng chói mắt, tạo thành khí thế cực kỳ sắc bén.

"Chắn." Kỷ Ninh ba đầu sáu tay cầm sáu thanh tiên kiếm ngăn cản Bạch Cốt Diệt Tiên Châm