Mãng Hoang Kỷ

Chương 1722




- Có vĩnh hằng kiếm đạo chung cực của ngươi chỉ dẫn, cả hỗn độn vũ trụ của chúng ta, chúng ta dẫn đạo một ít yêu nghiệt đạp vào con đường chung cực chi đạo, cần phải sinh ra đời một gã vĩnh hằng chung cực Đế Quân! Đáng tiếc việc này cần thời gian, cần mấy trăm vạn hỗn độn kỷ, thậm chí cần thời gian dài hơn mới có thể thai nghén. Mà ta lo lắng Tây Tư tộc sẽ không cho chúng ta đầy đủ thời gian.

Đế Thạch Chí Tôn nói:

- Miễn là ngươi còn sống sẽ làm bọn chúng cố kỵ.

- Ta hiểu, ta biết rõ nên làm như thế nào.

Kỷ Ninh cười nói.

- Ta đi trước, có bất kỳ chuyện gì cứ báo với chúng ta.

Đế Thạch Chí Tôn vung tay thu sáu tên thám tử bên cạnh, lập tức cất bước và không thấy đâu nữa.

Kỷ Ninh đưa mắt nhìn hắn rời đi nhưng nội tâm đã có một ít phương án.

...

Cùng ngày.

Kỷ Ninh gặp Mang NHai chúa tể, Thiên Nhất Đế Quân.

- Mang Nhai huynh, Thiên Nhất đại ca.

Kỷ Ninh nói ra:

- Ta hợp đạo thất bại chân linh vẫn tán loạn, sợ là có dư nghiệt Tây Tư tộc tới dò thám tin tức sinh tử của ta! Cho nên trong Mang Nhai quốc Kiếm Cung có tâm đăng của ta, còn có trong Đạo Minh, còn ở Thiên Thương cung, tất cả bảo vật có thể cảm ứng sinh tử của ta đều phải hủy diệt.

- Hủy diệt?

Mang Nhai, Thiên Nhất khó hiểu.

- Hơn nữa lại làm giả một cái.

Kỷ Ninh nói:

- Giả tạo giả chính là trăm vạn hỗn độn kỷ thậm chí ngàn vạn hỗn độn kỷ cũng phải duy trì. Ta muốn làm dư nghiệt Tây Tư tộc cho rằng... Ta vẫn còn sống.

Thiên Nhất nhịn không được nói:

- Giả tạo cũng không khó, Bắc Minh ngươi chân linh tán loạn, cho dù giả duy trì trăm vạn hỗn độn kỷ, những dư nghiệt Tây Tư tộc dò xét sẽ tin ngươi còn sống?

- Thiên Nhất, tốc độ thời gian chảy giảm bớt chẳng phải được sao? Ngoại giới bình thường trăm vạn hỗn độn kỷ, khả năng Bắc Minh mới vượt qua một vạn hỗn độn kỷ.

Mang Nhai chúa tể nhìn Kỷ Ninh.

- Bắc Minh, kế tiếp ngươi định làm như thế nào?

- Bế quan tu hành a.

Kỷ Ninh nói:

- Cho nên các ngươi về sau cũng rất khó gặp lại ta.

- Chân linh tán loạn, có biện pháp phá giải sao?

Mang Nhai chúa tể có chút lo lắng.

- Biện pháp?

Kỷ Ninh mỉm cười nói.

- Có lẽ có, được rồi, không nói nhiều, ta mang Vưu Cơ, Đan Bảo rời đi.

Cùng ngày.

Kỷ Ninh mang theo Tô Vưu Cơ, Đan Bảo và Thanh Ma các tùy tùng rời khỏi Thiên Thương cung trở lại tam giới.

Tất cả bảo vật ‘mệnh tháp’ ’tâm đăng’ có thể dò xét sinh tử của Kỷ Ninh, đều bị Kỷ Ninh hủy diệt từng cái và sáng tạo ra đồ giả.

Cả hỗn độn vũ trụ có thể biết sinh tử của Kỷ Ninh chỉ có chí tôn, Nữ Oa cùng với Bồ Đề!

Ngay cả con gái Kỷ Minh Nguyệt và phụ mẫu cũng không thể dùng thủ đoạn dò xét.

...

Sau khi an bài tất cả, Kỷ Ninh liền một mình đi vào Thanh Hoa động phủ, hắn cần muốn nhờ ‘chí tôn bệ đá’ tu hành.

- Bắc Minh Đạo Quân.

Thái độ của động phủ chi linh cung kính hơn nhiều.

- Năm tháng kế thếp ta sẽ tìm hiểu pháp môn Chân Linh Bất Diệt.

Kỷ Ninh cười nói:

- Cũng quấy rầy ngươi.

- Nếu Đạo Quân có thể sáng tạo ra pháp môn nghịch chuyển chân linh tán loạn, vậy thì thực công đức vô lượng. Chẳng những Đạo Quân có thể đào thoát tử kiếp, tương lai vô số người tu hành sau đó đều được lợi. Văn minh người tu hành của chúng ta đều cường thịnh.

Động phủ chi linh cũng tràn ngập chờ mong.

Kỷ Ninh cười gật đầu, lập tức nhắm mắt lại.

Tất cả không linh.

Trên chí tôn bệ đá, thạch hỏa châu phụ trợ, Kỷ Ninh không ngừng tìm hiểu suy diễn, vô số linh quang xuất hiện, hắn không ngừng suy diễn ảo diệu của pháp môn... Tham khảo một ít dàn giáo Bất Diệt Thiên, Kỷ Ninh càng có phương hướng rõ ràng, ngẫu nhiên liền thôi diễn pháp môn Chân Linh Bất Diệt, có thể nếm thử sau đó lại phát hiện là sai.

Thời gian trôi qua...

Kỷ Ninh tìm hiểu Chân Linh Bất Diệt, ngẫu nhiên cũng xuất ra phá giải vĩnh hằng chi tâm mà Khải chí tôn lưu lại.

Hắn bế quan một ngàn sáu trăm hỗn độn kỷ.

Tạch tạch tạch ~~~

Vĩnh hằng chi tâm tầng thứ chín mươi chín cũng bị Kỷ Ninh phá giải.

Một quả cầu có bí vân ở mặt ngoài xuất hiện trước mặt Kỷ Ninh, hắn cũng đã phá giải được bí vân phức tạp nhất, lúc này cơ quan trong quả cầu hoạt động và lộ ra bên trong.

Ông

Một đạo quang mang xuất hiện ngưng tụ một thân ảnh.

Đây là người áo trắng bên cạnh thanh niên nho nhã, Kỷ Ninh liếc nhìn liền nhận ra, vị này chính là Khải chí tôn! Khải chí tôn là người nho nhã nhất trong mấy vị chí tôn, cũng có truy cầu lớn lao, hắn vẫn mưu toan sáng tạo ra thập trọng hỗn độn cấm chế.

- Tiểu hữu.

Thanh niên nho nhã áp trắng lên tiếng.

Kỷ Ninh hiểu đây là hình ảnh do Khải chí tôn lưu lại.

- Có thể phá giải chín mươi chín trọng cấm chế trong vĩnh hằng chi tâm, ngươi đã có thành tựu hỗn độn cấm chế không kém gì ta.

Thanh niên nho nhã áo trắng cười nói:

- Có thể làm được một bước này, có lẽ ngươi cũng biết văn minh người tu hành chúng ta, cả hỗn độn vũ trụ đại địch Tây Tư tộc vẫn tồn tại, vẫn lâm vào uy hiếp.

- Mà Tây Tư tộc, mặc dù chân linh tán loạn có thể khôi phục, bọn chúng có thể lần lượt hợp đạo... lực lượng của chúng càng hoàn mỹ, cho nên đản sinh chí tôn nhiều hơn chúng ta.

- Ta vẫn hi vọng sáng tạo ra, tạo ra pháp môn cùng loại, đến lúc đó số lượng chúa tể tăng nhiều, chí tôn nhiều hơn nữa... Nếu có hơn mười, hai mươi chí tôn! Như vậy chúng ta có thể dễ dàng đánh thắng trận chiến tranh này.

- Ta lưu lại cửu trọng hỗn độn cấm chế tại các hỗn độn vũ trụ, cửu trọng hỗn độn cấm chế vẫn có chỗ thiếu hụt, phải luyện thành trước Thế Giới Cảnh mới tính là thành công.

- Trên thực tế ta sớm có thể đền bù chỗ thiếu hụt như vậy. Tiểu hữu ngươi hôm nay cũng có thể dễ dàng đền bù thiếu hụt giống ta. Ta công khai cửu trọng hỗn độn cấm chế... Vẫn có chỗ thiếu hụt, cũng bởi vì trướcThế Giới Cảnh mà không tu thành, cũng không tính là thiên tài chính thức, càng không hi vọng giúp ta hoàn thiện đệ thập trọng.

- Vĩnh hằng chi tâm giữ lại cửu trọng hỗn độn cấm chế sau khi hoàn thiện! Hơn nữa còn có một ít phương hướng khác nhau về hai chủng thập trọng hỗn độn cấm chế, ta không thể hoàn thành hai phương hướng này nhưng ta cảm thấy nó có thể thành công, đây là thành tựu tích lũy lớn nhất của ta trong vô tận năm tháng. Hiện tại lưu cho ngươi, cũng hi vọng giúp ngươi.

- Trong vĩnh hằng chi tâm không chỉ như thế, nếu không thể phá giải vĩnh hằng chi tâm thì căn bản không có giá trị, nếu có thể phá giải mới có thể dùng.