Mãng Hoang Kỷ

Chương 1447




- Vì cái gì?

Cửu Trần kinh ngạc nói:

- Bọn hắn bị ngươi làm cho sợ hay sao?

- Xem như thế đi.

Kỷ Ninh nói.

- Bắc Minh, rốt cuộc ngươi đã bắt sống bao nhiêu Khôi Lỗi Đế cấp?

Cửu Trần có chút hưng phấn và hiếu kỳ nói, Khôi Lỗi Đế cấp, đây tuyệt đối là thứ cực kỳ trân quý. Cũng chỉ ở trong Tây Tư tộc mới có thể coi như là tương đối thông thường.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

- Ngay từ đầu chỉ bắt sống được một ít, những Khôi Lỗi Đế cấp này đều rất là thông minh, thấy tình thế không ổn, không bao giờ giao thủ với ta nữa.

- Đến cùng ngươi bắt được bao nhiêu?

Cửu Trần truy vấn.

- Lúc trước sau khi ngươi tiến vào Dị Thú Động thiên, đám Khôi Lỗi Đế cấp này bắt đầu tụ tập, có trọn vẹn ba mươi hai cỗ Khôi Lỗi Đế cấp liên thủ vây công ta.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

- Chúng cũng thật sự đủ cảnh giác, nhiều cỗ như vậy cùng nhau vây công, ta cũng có chút chật vật! Bất quá ta cũng cố ý che dấu chút thực lực, dùng chúng để tôi luyện kiếm thuật của ta. Cho nên sau khi kiếm thuật của ta lại lần nữa đột phá, ta mới đột nhiên ra tay, liên tiếp bắt tám cỗ Khôi Lỗi Đế cấp, các Khôi Lỗi Đế cấp khác đều bị dọa chạy... Từ đó, chúng không bao giờ nữa tới gần ta nữa a.

- Tám cỗ? Tính cả hai cỗ lúc ngươi giúp ta, cả hai cỗ đoạt từ ba đại gia tộc, bây giờ ngươi có khoảng chừng mười hai cỗ Khôi Lỗi Đế cấp?

Cửu Trần khó có thể tin được.

- Ta mới chỉ có hai cái mà thôi!

- Hâm mộ sao?

Kỷ Ninh chế nhạo.

- Khó trách chúng cũng không dám tới gần ngươi a.

Cửu Trần lắc đầu:

- Được rồi, ta sẽ đi tìm những Khôi Lỗi kia chiến đấu, chờ cảm giác của ta không sai biệt lắm, ta sẽ tới tìm ngươi.

- Được.

Kỷ Ninh gật đầu.

Sưu.

Cửu Trần nhanh chóng bay đi ra xa, trọn vẹn bay tới một chỗ phế tích cách đó ức dặm. Thực lực của Cửu Trần, những Khôi Lỗi kia rất là rõ ràng, bọn hắn sợ Kỷ Ninh, thế nhưng lại không sợ Cửu Trần! Lập tức có ba đầu Khôi Lỗi Đế cấp xuất hiện, đi vây công Cửu Trần giáo chủ.

...

Kỷ Ninh từ phía xa nhìn thấy một màn này, chân khẽ điểm một cái, lập tức hóa thành lưu quang, trực tiếp bay về phía khu vực hạch tâm cư trú của Tây Tư tộc.

- Chính là chỗ này rồi.

Bay đến biên giới khu vực hạch tâm, Kỷ Ninh lập tức ngừng lại.

- Ngươi lại tới nữa.

- Ngươi còn dám tới xâm nhập trọng địa của Tây Tư tộc ta?

Xa xa có bốn đạo thân ảnh gầm lên, hóa thành lưu quang. Mỗi một đạo đều dùng tốc độ siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo bay tới.

Kỷ Ninh thì đứng ở đó nhìn qua, từ sau khi những Khôi Lỗi Đế cấp yếu chút kia không giao thủ với hắn nữa thì Kỷ Ninh đã bắt đầu chuyển sự quan tâm sang bốn cỗ Khôi Lỗi Đế cấp đẳng cấp Thánh Thành chi chủ này.

Năm ức năm qua đi, trước trước sau sau cũng đã giao thủ không biết bao nhiêu lần rồi.

Mỗi lần đều là ở biên giới địa phương hạch tâm, một khi cảm thấy không ổn thì hắn sẽ nhanh chóng lui ra ngoài. Chỉ cần rời khỏi khu vực hạch tâm... Như vậy các Khôi Lỗi đẳng cấp Thánh Thành chi chủ này cũng sẽ không truy sát nữa. Dù sao cũng là Khôi Lỗi, mặc dù chủ người đã chết, thế nhưng cũng sẽ vĩnh viễn tuân thủ mệnh lệnh của chủ nhân. Trừ phi chúng bị cưỡng ép luyện hóa đi theo chủ nhân mới.

- Địa phương hạch tâm cất giấu nhiều bảo vật của Tây Tư tộc, đáng tiếc bốn người bọn họ không cho ta gần, tuy rằng có thể nhìn thấy. Thế nhưng lại không thể thu tới tay được a.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

- Để cho Cửu Trần nghĩ biện pháp, cố gắng chộp nhiều Khôi Lỗi Đế cấp một ít. Đến lúc đó mang theo Cửu Trần cùng với một đoàn Khôi Lỗi Đế cấp, cùng nhau liên thủ đánh thẳng về phía địa phương hạch tâm a.

Địa phương hạch tâm của Tây Tư tộc quả thực còn sót lại một chút ít bảo vật, lúc trước cơ hồ đã bị hư hao. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, có một chút đã dần dần khôi phục lại hoàn hảo như lúc ban đầu.

Những bảo vật này, được thủ hộ.

Kỷ Ninh có chút động tâm, thế nhưng thực lực của bản thân lại không đủ, hắn cần giúp đỡ! Đáng tiếc những Khôi Lỗi Đế cấp kia căn bản không dám tới gần Kỷ Ninh, không để cho Kỷ Ninh có cơ hội, hiện tại phải dựa vào Cửu Trần... Lực uy hiếp của Cửu Trần rất nhỏ, lại có thể lần lượt dụ dỗ những Khôi Lỗi Đế cấp kia tới. Khi đó nói không chừng sẽ có thể chộp nhiều thêm được một ít Khôi Lỗi.

Trong di tích của Tây Tư tộc.

- Người gọi là Cửu Trần này so sánh với tên Bắc Minh kia còn yếu nhược hơn nhiều, mấy trăm vạn năm gần đây ngay cả một cỗ Khôi Lỗi hắn cũng không thể bắt được a.

- Như vậy mới bình thường a! Ngươi cho rằng, mỗi một Đạo Quân đều yêu nghiệt như Bắc Minh Đạo Quân hay sao?

Những Khôi Lỗi Đế cấp kia hào hứng bừng bừng chiến đấu với Cửu Trần.

Thực lực của Cửu Trần quả thực đã tiến bộ, hơn nữa tiến bộ lại còn không nhỏ! Thế nhưng đám Khôi Lỗi Đế cấp hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho Cửu Trần một mực không thể bắt được một cỗ Khôi Lỗi Đế cấp nào.

- Vô tận.

Cửu Trần giáo chủ cầm trong tay một cây trường côn, trường côn xoáy lên ngàn vạn vòng xoáy rung động, điên cuồng đánh về phía bốn cỗ Khôi Lỗi Đế cấp đang vây công hắn. Bốn cỗ Khôi Lỗi Đế cấp này có hai cỗ hóa thành vô hình, lần lượt tránh khỏi ảnh hưởng của Cửu Trần. Hai cỗ Khôi Lỗi Đế cấp khác thì chính diện cường công.

- Vô Ngân!

Cửu Trần gầm lên một tiếng, trường côn nhanh chóng tăng vọt, đồng thời cũng phẫn nộ đánh về phía một đầu Khôi Lỗi nắm đại chùy ở phía trước. Đầu Khôi Lỗi kia nhanh chóng giơ đại chùy lên trên đỉnh đầu để ngăn cản.

Phanh...

Trường côn có chút uốn lượn, giống như là trường tiên truyền lực. Đầu côn trực tiếp đập vào bên trên đôi đại chùy kia, một cỗ chấn động kỳ dị vô hình truyền tới, khuếch tán ra toàn thân đầu Khôi Lỗi này. Lập tức toàn thân đầu Khôi Lỗi kia run lên, trực tiếp lảo đảo đặt mông ngã xuống trên mặt đất.

- Thương Vũ, cẩn thận.

Một cỗ Khôi Lỗi Đế cấp khác lập tức đến hỗ trợ.

Lấy một địch bốn!

Cửu Trần không rơi xuống thế hạ phong một chút nào, song phương đánh ngươi tới ta đi, thực lực của Cửu Trần rõ ràng đã có chút phóng đại.

- Ha ha...

Cửu Trần chợt cười to, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái trận đồ, chỉ thấy trận đồ trong lòng bàn tay này nhanh chóng bay ra, trực tiếp bao phủ ra bên ngoài. Bao phủ ở trong phạm vi nghìn vạn dặm chung quanh!

- Cái gì.

- Chúng ta bị vây khốn rồi.

- Trận pháp?