- Chết đi.
Ngân sắc giả hùng tráng lấy ra một kỳ bảo toàn thân màu xanh đậm có hình bầu dục, bên trên có từng đường vân.
- Chết ở dưới bảo vật của Tây Tư tộc, Bắc Minh Đạo Quân, ngươi đáng để kiêu ngạo rồi.
Ngân sắc giả nhỏ gầy thì xuất ra một lá cờ phong cách cổ xưa, lá cờ này màu đỏ, ở bên trên có đồ án dị thú tà dị.
- Chết.
Ngân sắc giả tóc bạc thì lấy ra một cái chai màu đen.
Kỷ Ninh lập tức cảm nhận tim mình đập nhanh.
- Không tốt.
- Ra.
Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện một đóa liên hoa màu trắng, hoa sen lập tức tách ra. Kỷ Ninh đứng ở trung tâm hoa sen, hoa sen tách ra thành từng mảnh rồi xoay tròn ở chung quanh. Mà trung tâm, cánh hoa tầng thứ nhất ở bên cạnh nhụy hoa thì khép lại toàn bộ. Xuyên qua cánh hoa hơi mờ, Kỷ Ninh cũng có thể nhìn rõ tình huống ở bên ngoài.
Cần biết, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ chia cắt vô số bảo vật mà Tửu Thánh tích góp từng tí một. Đồng thời còn có vô số bảo vật của Tuế Mộng giáo chủ, Sửu Vương cùng với bảo vật của các Đạo Quân đẳng cấp thứ hai. Một ít bảo vật không có tác dụng quá lớn đều để lại cho tam giới, cũng cho đám người Tô Vưu Cơ, Đan Bảo. Thế nhưng thứ đối với chính mình có chỗ trọng dụng, đương nhiên Kỷ Ninh sẽ tùy thân mang theo.
Kiện bảo vật này chính là một trong ba loại kỳ bảo hộ thân cao cấp nhất trong tay Kỷ Ninh hiện tại.
Ông…
Trong tay Ngân sắc giả hùng tráng, đường vân trên kỳ bảo màu xanh đậm hình bầu dục kia bắt đầu phát sáng lên, phát ra thanh âm chói tai, đồng thời cũng có một đạo sóng âm màu lam nhạt mơ hồ từ mũi của kỳ bảo hình bầu dục này bắn về phía Kỷ Ninh.
Sóng âm màu lam nhạt nhẹ nhõm xuyên qua hoa sen màu trắng. Hoa sen màu trắng không có phát ra nổi được một tia tác dụng phòng ngự nào cả.
Kỷ Ninh xuất kiếm, cũng không có đụng chạm được vào sóng âm màu lam nhạt này.
Ông.
Sóng âm xuyên qua thần thể, trực tiếp trùng kích tại vào bên trên hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh. Có Thanh Hoa Vụ Khí chi lực che chở hồn phách Chân Linh, tuy rằng hơi khẽ chấn động, thế nhưng bất quá lại không bị một chút thương tổn nào, trực tiếp bị cưỡng ép chống cự.
- Công kích thật là quỷ dị, vậy mà trực tiếp công kích lên trên hồn phách Chân Linh?
Kỷ Ninh âm thầm khiếp sợ, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào phía trước.
Sưu sưu...
Thủ đọa của hai gã Ngân sắc giả ở phía xa xa cũng bạo phát.
Cái chai màu đen kia vỡ ra, có một đạo hỏa diễm màu đen bay ra, nhanh chóng dính lên bên trên hoa sen màu trắng, phát ra tiếng vang sưu sưu. Hoa sen màu trắng bắt đầu rung động lắc lư, toàn bộ hoa sen màu trắng cũng bắt đầu xoay tròn, từng mảnh cánh hoa không ngừng lưu chuyển. Một mảnh cánh hoa bị hỏa diễm màu đen dính vào bắt đầu rung động lắc lư, thế nhưng lại được uy năng từ các cánh hoa khác truyền lại, cho nên vẫn có thể cố gắng chống lại.
Rốt cục hỏa diễm màu đen đã tiêu hao hầu như không còn, hoa sen màu trắng cũng hoàn toàn ảm đạm, lung lay sắp đổ.
Đồ án dị thú bên trên lá cờ màu đỏ phong cách cổ xưa kia giờ phút này lại phát ra tiếng gào thét, oanh... một đầu dị thú đỏ như máu từ đó bay ra, mà lá cờ kia cũng hóa thành tro bụi, bị chôn vùi. Trong đôi mắt dị thú màu đỏ kia có huyết quang đỏ như đỏ, tràn ngập sát ý vô tận, giống như nó đại biểu cho giết chóc, trực tiếp xông về phía hoa sen màu trắng.
Phanh.... Hoa sen màu trắng vẫn xoay tròn như trước, cố gắng ngăn cản, thế nhưng vẫn trở nên rách nát. Sau khi dị thú màu đỏ như máu đụng nát hoa sen lại lập tức lao thẳng tới Kỷ Ninh.
- Hừ.
Kỷ Ninh lại không có cảm giác được uy hiếp quá mạnh mẽ, hắn trực tiếp xuất kiếm ngăn cản.
Phanh...
Tiếng nổ đáng sợ vang vọng.
Móng vuốt sắc bén của dị thú màu đỏ như máu lần lượt tập kích, Kỷ Ninh thì lần lượt xuất kiếm ngăn cản, kiếm thuật phòng ngự cường đại khiến cho Kỷ Ninh có thể chống đỡ được.
Chúa Tể giáp y thì không ngừng giảm bớt lực trùng kíhc.
Ngao.... dị thú màu đỏ như máu càng lúc càng mờ nhạt, biến thành màu đỏ, màu đỏ nhạt, rốt cục nó không cam lòng ngửa đầu gào thét một tiếng, sau đó cũng hoàn toàn tiêu tán.
Kỷ Ninh rơi xuống trên mặt đất, khóe miệng có tơ máu, nhìn về phía ba gã Ngân sắc giả đang tràn ngập vẻ kinh hãi ở phía xa xa.
- Đến a, lại đến đây.
Kỷ Ninh quát khẽ:
- Xem bảo vật của các ngươi nhiều hay là bảo vật của ta nhiều.
Nói xong Kỷ Ninh phất tay một cái, trước người lập tức xuất hiện từng kiện từng kiện kỳ vật nổi lơ lửng, từng kiện từng kiện đều tản mát ra uy năng tràn ngập.
- Cái này, cái này...
Ba gã Ngân sắc giả nhìn nhau.
Đánh, đánh không chết.
Dùng bảo vật, thế nhưng Bắc Minh Đạo Quân cũng có bảo vật, lại có rất nhiều a. Bảo vật của bọn hắn là từ chỗ bí ẩn gian nan mà có được, đều là thứ còn sót lại của Tây Tư tộc, rất ít rất ít. Dùng một kiện là thiếu một kiện.
- Làm sao bây giờ?
Ba gã Ngân sắc giả đều có chút mờ rồi, bọn hắn phát hiện ra, bọn hắn đối với tên Bắc Minh Đạo Quân này không có bất kỳ thủ đoạn nào cả.
- Khặc khặc, luận bảo vật, huynh đệ chúng ta còn nhiều lắm!
Cửu Trần Giáo chủ hóa thành sóng nước ngập trời cũng hiện ra nửa người trên, trước người hắn cũng xuất hiện từng kiện từng kiện kỳ bảo có uy năng rất lớn. Trong phương thế giới này, các Đạo Quân không có kỳ bảo gì, thế nhưng hắn và Kỷ Ninh đều là người từ Cương vực vô tận đến a, kỳ bảo cũng có không ít.
- Cái gì.
Ba gã Ngân sắc giả cũng nhìn thấy từng kiện từng kiện kỳ bảo đang lơ lửng ở chung quanh Cửu Trần Giáo chủ ở phía xa xa. Bọn hắn cũng cảm giác được những kỳ bảo kia đang phát ra uy năng đáng sợ.
- Ngay cả tên thực lực yếu hơn nhất đạo Đạo Quân này cũng có nhiều bảo vật như vậy hay sao?
- Bọn hắn lấy đâu ra nhiều bảo vật như vậy, chỗ bí ẩn không phải đã bị ba đại gia tộc chúng ta độc chiếm hay sao? Phương thế giới này chúng ta đã sớm dò xét qua mấy lần, cũng chỉ có chỗ bí mới mơ hồ ẩn chứa rất nhiều bảo vật. Nơi khác có lẽ sẽ không có bảo vật. Hai gã Đạo Quân này rốt cuộc lấy đâu ra nhiều bảo vật như vậy chứ?
Ba gã Ngân sắc giả này đều vô cùng lo lắng nhìn nhau.
- Tất cả lui ra.
Ngân sắc giả hùng tráng mở miệng.
Sưu, sưu.
Dây thừng năm màu, dây thừng ba màu cũng bắt đầu thối lui, hội tụ lại chỗ ba gã Ngân sắc giả.
Mà Cửu Trần Giáo chủ cũng mang theo ba cỗ khôi lỗi, cũng bay đến bên cạnh Kỷ Ninh.