Mãng Hoang Kỷ

Chương 1402




Ba đại Chúa Tể và Tiệt Ngũ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân đều không lên tiếng.

Kỷ Ninh thấy thế đã hiểu rõ Kim Tự Đế Quân đã ra cái một cái giá rất không tệ rồi.

- Tốt.

Kỷ Ninh có chút vui mừng, nói:

- Tám vạn khỏa Thanh Ninh Quả thuộc về Kim Tự Đế Quân. Chư vị tiền bối, ta còn cần một chút bảo vật.

Giữa không trung lại ngưng kết ra một ít văn tự, chính là trân tài kỳ vật cần thiết để tu luyện hai cảnh trước môn bí thuật Phân Quang Đại Kiếm Khí mà Kiếm đạo Chúa Tể truyền cho Kỷ Ninh. Đối với Kỷ Ninh mà nói, tuy rằng thần thông hộ thể có phần quan trọng, thế nhưng mà hiển nhiên bí thuật này quan trọng hơn. Dù sao tiềm lực của chín đại bí thuật đã bị nghiền ép hết, chờ sau khi hắn trở thành Tứ bộ Đạo Quân, chín đại bí thuật rõ ràng sẽ không còn theo kịp được nữa.

Phân Quang Đại Kiếm Khí được phân làm tam trọng cảnh.

Nếu như muốn đại thành, trân tài cần thiết đối với Chúa Tể mà nói, cũng phải cố hết sức để thu thập. Kỷ Ninh phỏng đoán, có lẽ những trái cây này của mình sẽ không đủ.

Còn có một nguyên nhân khác, muốn luyện thành tam trọng cảnh, yêu cầu đối với cảnh giới Kiếm đạo rất là hà khắc. Phải có được cảnh giới kiếm đạo có thể so sánh được với Chúa Tể Kiếm đạo đã chết đi thì mới có thể luyện thành được. Cho nên chỉ cần nhị trọng cảnh đối với hắn mà nói, cũng đã đủ rồi.

- A?

- Những trân tài kỳ vật này?

Ba đại Chúa Tể, Tam đại Đế Quân ở đây đều có chút do dự.

- Ba trăm khỏa Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả cho ta, ta sẽ giúp ngươi gom góp.

Kỳ Ẩn Đế Quân trầm giọng nói.

- Không ngờ Kỳ Ẩn Đế Quân lại có thể gom góp được, rất giỏi a.

Minh Lan Chúa Tể nhẹ giọng cười:

- Hai trăm chín mươi tám trái, Bắc Minh tiểu hữu. Ta sẽ giúp ngươi gom góp.

- Chư vị tiền bối, ta nguyện ý dùng vài loại trái cây này để trao đổi.

Trước mặt Kỷ Ninh có bảy loại trái cây khác biệt đang lơ lửng, theo thứ tự là trái cây ở khối lệnh phù thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy.

- Giảo hoạt.

- Đủ giảo hoạt.

Ba đại Chúa Tể, Tam đại Đế Quân đều nở nụ cười, bọn hắn cũng đã đoán được tâm tư của Kỷ Ninh. Hiển nhiên Kỷ Ninh cũng đã hiểu rõ trái cây của lệnh phù thứ chín phỏng tay nhất, cho nên không vội vã đi đổi.

...

Cuối cùng trải qua trao đổi, Đạo Minh, Mang Nhai quốc, sinh mệnh đặc thù nhất tộc, Vĩnh Hằng tính mạng nhất tộc. Bốn phương cùng nhau gom góp những trân tài này, cầm đi hơn phân nửa trái cây của Kỷ Ninh.

Hiện tại trong tay của Kỷ Ninh chỉ còn lại trái cây thứ chín Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả, có ba trăm khỏa... Thanh Ninh Quả thứ nhất có hai vạn tám ngàn khỏa... Trái cây thứ bảy La Sa Di Kim Quả hai trăm ba mươi khỏa... Trái cây thứ sáu, Huyền Thiên Âm Quả có ba trăm mười khỏa...

- Chư vị tiền bối, bảo vật ta cần đã không sai biệt lắm rồi.

Kỷ Ninh nói:

- Ta định tiến về bảo khố của Đạo Minh tiên cung, sau đó mới lại quyết định tiếp.

- Ha ha, bảo khố của Đạo Minh tiên cung ta không thứ nào không có. Luận bảo vật, bảo khố của Đạo Minh tiên cung ta tuyệt đối là nhiều nhất a.

Kim Tự Đế Quân cười nói.

- Không trao đổi?

- Bắc Minh tiểu hữu.

Ba đại Chúa Tể và Tiệt Ngũ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân ở đây đều có chút sững sờ.

Không ngờ Kỷ Ninh lại không trao đổi, muốn đi tới Đạo Minh tiên cung?

Cần biết, hiện tại Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả trân quý nhất đang ở trong tay Kỷ Ninh, ngay cả một khỏa cũng không có lấy ra a!

- Bắc Minh.

Mang Nhai Chúa Tể thì nhìn về phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh giải thích:

- Chúa Tể, chư vị tiền bối, thần binh bổn mạng của ta muốn trưởng thành thì cũng phải thôn phệ một ít trân tài. Thế nhưng rốt cuộc là nó muốn những trân tài nào thì ta cũng không rõ ràng cho lắm. Cho nên mới chuẩn bị đi tới Đạo Minh tiên cung thử từng cái một! Một khi chọn ra trân tài cần, đương nhiên sẽ thông tri cho chư vị tiền bối. Đến lúc đó vẫn sẽ tranh đoạt công bằng như cũ.

- Thần Binh bổn mạng?

Mỗi một người ở đây đều hiểu rõ, bởi vì bọn họ cũng có Thần Binh bổn mạng.

- Việc này không nên chậm trễ, đi, đi tới Đạo Minh tiên cung ta.

Kim Tự Đế Quân cười nói. Ánh mắt quét qua chung quanh:

- Ba vị Chúa Tể, còn có hai vị Đế Quân. Các ngươi cũng có thể cùng nhau tới... Đương nhiên Đạo Minh tiên cung ta cũng sẽ tiếp đãi chư vị thật tốt a.

- Chúng ta cũng không dám tiến vào Đạo Minh tiên cung a.

- Chúng ta ở bên ngoài Đạo Minh tiên cung chờ đợi vậy.

- Đi.

Lập tức có từng đạo thân ảnh bắt đầu xuất phát.

- Bắc Minh, đi theo ta.

Kim Tự Đế Quân cười nói, đồng thời một đạo không gian chấn động cũng cuốn lấy Kỷ Ninh, trực tiếp xé rách không gian, sau đó hai người tiến vào bên trong.

Đạo Minh tiên cung, vô cùng thần bí.

Kỷ Ninh đã sớm nghe nói qua, thế nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy qua.

- Bắc Minh, đã đến rồi.

Thanh âm của Kim Tự Đế Quân vang lên.

Kỷ Ninh nhìn về phía trước, không khỏi sững sờ.

Đó là một mảnh cung điện khổng lồ đang lơ lửng ở trong hư không Hỗn Độn, tản mát ra quang mang chói mắt, khí tức khổng lồ quét ngang bốn phương tám hướng. Quang mang chói mắt khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy rung động. Ở trong ẩn chứa uy năng khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy tim đập nhanh.

Sưu sưu sưu sưu.

Ở bên cạnh Kỷ Ninh cũng liên tiếp xuất hiện từng đạo thân ảnh, chính là Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ chúa tể, Minh Lan Chúa Tể, Tiệt Ngũ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, đương nhiên bọn hắn cũng mang theo một ít thủ hạ, Cửu Trần và Tửu Thánh cũng bị mang đến.

- Bắc Minh.

Thanh âm của Cửu Trần vang lên bên tai Kỷ Ninh.

- Cửu Trần.

Kỷ Ninh nhìn về phía Cửu Trần.

- Thật sự là hổ thẹn.

Cửu Trần có chút xấu hổ:

- Chúa Tể phân phó ta, để cho ta nói với ngươi một chút, giúp đỡ một chút... Bảo ngươi đem Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả bán cho Cổ Tu Hành giả nhất tộc ta một ít.

Kỷ Ninh tươi cười, truyền âm nói:

- Yên tâm, ta đã biết.

Cửu Trần chính là hảo huynh đệ của mình, hắn đã mở miệng, trong lòng Kỷ Ninh cũng phải lưu tâm, để ý.

- Bắc Minh.

Tửu Thánh cũng truyền âm, có chút xấu hổ nói:

- Bắc Minh, Hắc Ám quốc độ ta sinh tồn gian nan. Cho nên Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả này kính xin ngươi có thể bán cho Hắc Ám quốc độ của ta một chút.

- Nếu như Hắc Ám quốc độ có thứ mà ta cần, như vậy tất cả mọi chuyện đều dễ nói.

Kỷ Ninh trả lời.

Mang Nhai Chúa Tể cũng nhìn Kỷ Ninh:

- Bắc Minh.

- Chúa Tể yên tâm, trong lòng Bắc Minh hiểu rõ.

Kỷ Ninh trả lời.