Mãng Hoang Kỷ

Chương 1218




- Không, không, Khổng Tát ta làm sao có thể chết tại đây, không có khả năng.

Khổng Tát Đạo Quân xuất ra hai kiện kỳ bảo, bất chấp đau lòng và bóp nát chúng.

Lúc bóp nát hai kiện kỳ bảo này, lực lượng bạo phát ra ngoài.

Lúc lực lượng này hàng lâm đã ảnh hưởng thời không gian chung, chúng lại đánh hẳng vào hư ảnh cự kiếm, lực lượng này nhanh chóng biến mất, bởi vì nó không cách nào thay đổi cái gì.

Lực lượng thứ hai bao phủ lên người Khổng Tát Đạo Quân, hình thành thủy cầu to lớn bao phủ Khổng Tát Đạo Quân.

Oanh!!!

Hư ảnh cự kiếm chém xuống.

Thời không đình trệ, uy năng đáng sợ đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, nó trực tiếp chém vào thủy cầu, thủy cầu bị một kiếm mang theo uy năng bá đạo và đáng sợ đánh nát, trong thủy cầu chính là Khổng Tát Đạo Quân hóa thành hắc ám, hư ảnh cự kiếm đáng sợ đánh xuống, hắn như băng tuyết gặp nắng xuân, hóa thân hắc ám căn bản không có khả năng giúp hắn.

Kiếm quang chém giết tất cả.

Hắc ám bị khu trừ và hóa thành hư vô.

Khổng Tát Đạo Quân, chết!

Xoạt!

Hư ảnh cự kiếm tiếp tục đánh thẳng về phía trước, chém qua phong cấm đại trận trước mặt, đại trận bị xé nát và tiếp tục đánh thẳng về phía trước.

Nhất phi trùng thiên, nó lao ra khỏi vĩnh hằng giới và tiếp tục đánh sâu vào trong hư không.

- Tán.

Kỷ Ninh lập tức xua tan lực lượng này.

Hư ảnh cự kiếm đáng sợ này cũng biến mất, uy năng của nó phân tán thành hàng tỉ lực lượng nhỏ hơn, lực lượng này biến mất cũng làm hư không tan vỡ và chấn động rất mạnh.

- Khổng Tát Đạo Quân.

Thân thể Kỷ Ninh hơi biến hóa, hắn giống như thuấn di và xuyên thẳng qua hư không đi tới chỗ Khổng Tát Đạo Quân tử vong, hắn nhìn một ít bảo vật đang bay tán loạn liền lắc đầu.

- Không nghĩ tới một kiếm này đánh nát cả pháp bảo trữ vật của Khổng Tát Đạo Quân, bảo vật bên trong chỉ còn lại một ít.

Kỷ Ninh vung tay lên, hắn thu các pháp bảo còn sót lại của Khổng Tát Đạo Quân vào trong tay.

Pháp bảo trữ vật của Khổng Tát Đạo Quân còn một ít, các đồ vật yếu ớt bị đánh tan, rất nhiều bên trong nổ nát, chỉ còn trữ vật động thiên cấp vĩnh hằng là bị đánh rách nhưng còn có thể chống đỡ được.

...

Thu pháp bảo còn sót lại của Khổng Tát Đạo Quân, Kỷ Ninh quay đầu nhìn ra xa, vẫn để Tư Gia Đạo Quân chạy thoát.

Trốn, cũng không coi vào đâu.

Mình có thời không luân bàn của chúa tể ban cho, đối mặt một kích này... Nói không chừng sẽ chạy thoát. Đương nhiên Kỷ Ninh cũng không dám nói nắm chắc trăm phần trăm, dù sao hắn hắn cũng không ngu đi thử.

- Bắc Minh.

Hai đạo thân ảnh từ xa bay tới.

Kỷ Ninh nhìn sang, hắn nhìn thấy Phu Nhất Đạo Quân, Thiên Phủ Đạo Quân hoảng hốt tránh ra xa cũng quay trở lại.

- Phu Nhất sư huynh.

Kỷ Ninh cũng bay tới và hành lễ.

- Đa tạ Phu Nhất sư huynh tới cứu ta.

Đạo Quân trong Mang Nhai quốc đều tương xưng huynh đệ với nhau, như Kỷ Ninh còn là Thế Giới Cảnh đã gọi Mộc Hoa cung chủ chính là Mộc Hoa sư huynh.

- Ha ha, ta không tính là cứu ngươi, là chính ngươi cứu chính mình.

Phu Nhất Đạo Quân hiếu kỳ nhìn thẳng vào thiếu niên áo trắng, hắn lần đầu tiên gặp Kỷ Ninh, trước kia nghe Phong Nhất từng nói qua.

- Bắc Minh, ngươi lúc trước thông qua Mang Nhai quốc thỉnh Đạo Quân hỗ trợ, chỉ sợ cũng là không muốn sử dụng kiện kỳ trân này ah.

- Đó là bảo vật không tầm thường.

Thiên Phủ Đạo Quân cũng cảm thán, nói:

- Uy năng thực mạnh tới đáng sợ, có thể bảo vệ tính mạng trước một kích như thế, phải có thần thông bảo vệ tính mạng đỉnh cấp.

Kỷ Ninh gật đầu.

Kỳ thật một kích này cũng không phải vô địch, như Tư Gia Đạo Quân có thể bỏ chạy, nếu có hộ thể thần thông, nếu như thân thể sánh ngang vĩnh hằng pháp bảo cực phẩm có lẽ cũng có thể gánh được! Thần thể muốn sánh ngang vĩnh hằng pháp bảo cực phẩm quá khó khăn, chỉ cần pháp môn đã vô cùng trân quý, Kỷ Ninh có chúa tể ban cho pháp môn, hiện tại hắn chỉ mới tu luyện tới vĩnh hằng pháp bảo hạ phẩm mà thôi.

- Là không nỡ nhưng không có biện pháp.

Kỷ Ninh nói ra.

- Đi một chút đi, sớm nghe Phong Nhất nói qua về ngươi, quả thật khó lường nha, đi động phủ của ta uống rượu.

Phu Nhất Đạo Quân cười nói.

- Có lẽ Mang Nhai quốc còn có đại năng khác đang chạy tới.

Kỷ Ninh hơi do dự.

Trước kia hán thông qua Mang Nhai quốc phát ra tin tức, trong một ngày có thể tới thành Thiên Mộc và địch nổi Khổng Tát, kính xin đến hỗ trợ. Nói không chừng có đại năng nào đó chạy tới. Đến lúc đó người ta chạy đến nhưng không tìm thấy mình, đó là mình không đúng.

- Chuyện này đơn giản.

Phu Nhất Đạo Quân cười cười, nói:

- Ngươi lại phát tin tức cho Mang Nhai quốc, nói trong hai ngày có thể tới thành Thiên Mộc, có thể đi động phủ Phu Nhất Đạo Quân tại thành Thiên Mộc.

- Ha ha, ngược lại là ta vụng về.

Kỷ Ninh lúc này lại phát tin tức về cho Mang Nhai quốc.

- Đi một chút đi.

Phu Nhất Đạo Quân thúc dục.

- Đi thôi!

Kỷ Ninh cũng gật đầu.

Lúc này Kỷ Ninh, Phu Nhất Đạo Quân, Thiên Phủ Đạo Quân hóa thành hào quang bay về thành Thiên Mộc.

Tại nơi xa xôi thần bí.

Tại một bí cảnh có đại thụ cao lớn phạm vi ức vạn dặm, cách đại thụ không xa có hồ nước đầy linh khí, bên cạnh hồ nước có một nam tử đội mũ cao và mặc hoàng bào màu đen, chính là Khánh Hoàn hoàng tử, mỗi lần hắn hô hấp đều hấp thu linh khí trong hồ nước vào trong cơ thể.

- Ân?

Khánh Hoàn hoàng tử cũng đạt được tin tức truyền tới, hắn tươi cười nói:

- Bắc Minh gặp phiền toái xem như đã giải quyết, thật sự là lợi hại ah, có thể giữ được tính mạng trước Khổng Tát Đạo Quân, có thể kéo dài đến khi Phu Nhất sư huynh tiến đến.

- Ta hôm nay thành Đạo Quân nhị bộ, cũng mạo hiểm và có chút gặp gỡ, có lẽ có thể giữ tính mạng trước Khổng Tát Đạo Quân nhưng không thể giao phong chính diện, ta chỉ có thể dựa vào pháp bảo, mượn nhờ thời không có thể chạy trốn.

Khánh Hoàn hoàng tử tự đắc cầm lấy một hạt giống, hạt giống này vô cùng kỳ dị, nó làm thời không chung quanh hỗn loạn.

- Có thể đi tới nơi này, ăn khổ nhiều như vậy, đạt được pháp bảo như thế cũng đáng. Hiện tại ta cần làm là nghĩ biện pháp đi ra ngoài!

Khánh Hoàn hoàng tử cũng có chút buồn rầu, nói:

- Phiến thiên địa này to như vậy, trừ ta ra lại không có sinh linh thứ hai.

...

Trong hư không hắc ám.

Trong hư không có dị thú khổng lồ gào thét, bên kia chính là Hỏa Tấn Thủy Quân.

Hỏa Tấn Thủy Quân chém giết cận thân, động tác tàn nhẫn, hai tay hóa thành thủy lưu mang theo uy thế cuồng bạo đáng sợ.