Kỷ Ninh đã phát hiện, lúc trước hắn nếm thử tới gần nhưng không bị ba vị đại năng này trở ngại, hắn hiểu nếu mình tới gần thêm một chút sẽ phải tham gia khảo nghiệm.
- Bọn họ lưu rất nhiều bảo vật.
Kỷ Ninh âm thầm cảm thán.
Lúc này đưa mắt nhìn.
Vị đứng đầu mạnh nhất chống thanh cự kiếm vô quyết trọng ý, Kỷ Ninh cảm giác chuôi kiếm này là một thanh vũ trụ chi bảo! Thần kiếm phía sau hai vị đại năng phía sau hơi kém hơn một chút, bọn họ còn có các bảo vật khác, đều đặt bên cạnh thi thể.
Vị đại năng mạnh nhất đặt tới mười hai kiện.
...
Ba mươi lăm thi thể, tổng cộng có ba vị đại năng kiếm đạo.
Kỷ Ninh không có vội vã đi tới, hắn tiếp tục quan sát các đại năng khác, thậm chí quan sát dấu vết chêến đấu của bọn họ, bởi vì hán quan sát ẩn ẩn có chút cảm ngộ.
Vù vù vù ~~
Đây là khe núi, trong khe núi có cuồng phong gào thét, trong đó càng mang theo ý cảnh thần bí cổ xư.a
- Phong.
Kỷ Ninh đứng ở trung tâm khe núi, hắn từ từ nhắm mắt trải nghiệm tất cả.
...
Đây là thế giới hỗn loạn, thời không thác loạn, Kỷ Ninh tiến vào bên trong, nơi này là dấu vết các đại năng chiến đấu lưu lại, thực sự không phải phải thế giới khảo nghiệm, mức độ nguy hiểm cũng không tính cao.
Kỷ Ninh hành tẩu trong thời không thác loạn, tránh né những nơi đáng sợ không thể cảm ngộ được.
- Đây là thời không sao?
Kỷ Ninh nhẹ giọng nói nhỏ.
...
Vù vù vù.
Hỏa diễm hừng hực, vị đại năng kia đang ngồi đó, trăm vạn dặm chung quanh hắn là hỏa diễm.
Nơi này dẫn động lực lượng tự nhiên bên ngoài hình thành hỏa diễm, dù sao vị i năng kia đã sớm chết, chỉ có vĩnh hằng đạo đang hấp dẫn hỏa diễm.
Kỷ Ninh đi vào trong ngọn lửa.
Hỏa diễm càng gần đại năng kia, uy lực hỏa diễm càng ngày càng mạnh, hành tẩu trong ngọn lửa là có thể cảm nhận được vĩnh hằng hỏa đạo đang bốc cháy mãnh liệt, cẩn thận nhận thức và Kỷ Ninh hiểu ra nhiều.
- Hỏa...
Kỷ Ninh thì thào tự nói.
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh một mình một người hành tẩu ở trong nội vực, quan dấu vết chiến tranh và dấu vết đại đạo của các đại năng.
Kỳ thật trong quan sát, Kỷ Ninh phát hiện nơi này khoảng chừng ba mươi chín loại dấu vết đạo! Cần biết mặc dù kiếm đạo đại năng đạt tới Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không có đạo tương thông với nhau, thành tựu vĩnh hằng chi đạo cũng có khác nhau. Cho nên dấu vết đạo của bọn họ cũng khác nhau, phân biệt rõ dấu vết và chủng loại không khó.
- Ba mươi chín người?
- Chết đi ba mươi lăm người, trong đó có ba mươi lăm dấu vết đạo, có bốn dấu vết đạo không có người ở đây.
Kỷ Ninh đồng thời hoảng sợ, bởi vì hắn phát hiện:
- Ba vị đứng đầu có đạo vô cùng mênh mông, có được uy lực không thể tưởng tượng nổi. Nhưng trong đó có một dấu vết đạo có mặt khắp nơi, nhìn như bình bình đạm đạm... Ta quan sát hơn ba trăm năm mới phát hiện điểm đáng sợ của nó.
Dấu vết đạo này có lẽ thuộc về hỗn độn đạo.
Nhìn như bình thường, nếu chính thức nhận biết sẽ phát hiện dấu vết đạo này hoàn toàn vượt qua ba vị đứng đầu khác.
- Trong trận chiến tranh lúc trước còn có một tồn tại còn mạnh hơn ba vị đứng đầu.
Kỷ Ninh khiếp sợ, ba đại đứng đầu theo Kỷ Ninh cảm ứng mạnh ngang chúa tể vĩ đại, cho dù chênh lệch không nhiều lắm. Nhưng vị còn lại Kỷ Ninh cảm ứng vậy mà đã siêu việt chúa tể vĩ đại.
- Núi cao có núi cao hơn.
- Vũ trụ khởi nguyên chi địa lúc trước xảy ra cái gì?
Kỷ Ninh hơi thổn thức, ánh mắt của hắn lóe sáng.
- Nhưng với ta mà nói đây là một phần đại lễ.
...
Hắn không ngừng cảm ứng dấu vết đạo, đặc biệt là dấu vết hỗn độn đạo của tồn tại mạnh nhất kia, Kỷ Ninh càng tốn hao không ít tâm tư, hắn khi thỉ ngủ trên núi, khi thì khoanh chân bên dòng suối lắng nghe tiếng nước chảy, khi thì hành tẩu trong băng thiên tuyết địa, khi thì thì rong chơi trong hồ nước... Đảo mắt đã qua sáu ngàn tám trăm chín mươi ba năm.
- Có một loại kiếm.
- Nó, quỷ dị khó lường.
- Nó, tung tích khó tìm.
- Nó, thời gian xuất hiện chính là thời điểm địch nhân mất mạng.
Kỷ Ninh tươi cười, trong tay xuất hiện một thanh Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, Kỷ Ninh cất bước huy kiếm.
Hô.
Tâậm chí kiếm của Kỷ Ninh hư không tiêu thất, vô tung vô ảnh.
Không có xuyên tâấu qua không gian, không có dấu vết bí pháp khác, cứ như vậy, Kỷ Ninh lại biến mất.
- PHỐC.
Cách xa ngoài ngàn trượng, Kỷ Ninh lại xuất hiện, kiếm của hắn bổ về phía trước.
- Dạng kiếm thuật gì mới có thể gọi là tung tích khó tìm? Căn bản không nhìn thấy. Căn bản không phát hiện ra, kiếm như vậy mới khó ngăn cản nhất.
Kỷ Ninh tươi cười, ánh mắt của hắn nhìn lên thi thể các đại năng cổ xưa, lúc này cung kính hành đại lễ:
- Cảm tạ chư vị tiền bối, rốt cuộc ta đã ngộ ra vô ảnh chi đạo.
Minh Nguyệt kiếm thuật chi vô ảnh thức.
Kỷ Ninh thi triển kiếm thuật này, kiếm sẽ lợi dụng đạo không nơi nào không có, ví dụ như trong gió sẽ có sức gió làm tốc độ kiếm tăng nhiều. Trong ánh sáng, có thể lợi dụng lực lượng ánh sáng, trong không gian cũng có thể lợi dụng lực lượng không gian chấn động.
Bởi vì lợi dụng các loại lực lượng của đạo cho nên kiếm của Kỷ Ninh quỷ dị khó lường. Tốc độ biến hóa bất định, uy lực cũng thật lớn.
Thế nhưng mà ——
Một thức này không đạt tới cấp độ của âm dương kiếm ý, tích huyết kiếm ý.
Cho đến khi vào thế giới nội vực, quan sát phần đông dấu vết đạo của các đại năng vĩnh hằng lưu lại, đặc biệt nhìn thấy dấu vết hỗn độn đạo đã làm Kỷ Ninh bừng tỉnh.
- Cái gì gọi là vô ảnh? Không phải lợi dụng vạn vật, mà là hóa thân vạn vật chân chính.
- Một thanh kiếm không thể nào chính thức biến mất.
- Chỉ có hóa thân vạn vật mới có thể làm địch nhân không cách nào phát hiện ra.
- Kiếm, trong gió, có thể hóa thành một đám gió.
- Kiếm, trong ánh sáng, có thể hóa thành một luồng ánh sáng.
- Kiếm, trong không gian, có thể hóa thành một đám không gian chấn động.
- Mặc kệ ở nơi nào, bất kể là ở đâu, vũ trụ bổn nguyên đều có thể ảnh hưởng. Chỉ cần kiếm của ta dung nhập vào tất cả, tự nhiên vô ảnh vô hình.
Kỷ Ninh đã hiểu ra Vô Ảnh Kiếm ý mà mình truy cầu, cho nên hắn ngây ngốc ở nơi này sáu ngàn tám trăm chín mươi ba năm, đắm chìm trong dấu vết đạo khắp nơi và ngộ kiếm.
...
Thân thể Kỷ Ninh như pháp bảo, hắn như thanh kiếm dung nhập vào vạn vật.
Sau khi hắn hoàn toàn dung nhập vào chung quanh, tốc độ kiếm của hắn nhanh tới mức quỷ dị.