Tủy ằng bọn hắn không có tận mắt nhìn thấy tình cảnh chiến đấu, thế nhưng cũng có thể thông qua mạng giản vỡ nát mà đoán ra được có chuyện gì xảy ra. Cả đám sợ tới mức lập tức từ bỏ hang ổ, thi triển xuyên qua không gian để chạy trốn.
- Trong bọn họ có mấy người có thần thông hộ thể rất là lợi hại, theo lý thuyết mà nói. Coi như là gặ phải Đạo quân thì cũng chỉ bị thu vào trong một ít Pháp bảo mà thôi. Phải dùng thời gian thì mới có thể dần dần mài mòn tới chết. Thế nhưng vừa rồi có nhiều mạng giản, tất cả trong nháy mắt lại đồng thời vỡ vụn a.
- Rốt cuộc bọn hắn đã gặp cái gì cơ chứ?
- Năm tên Thế giới cảnh, chẳng lẽ bên trong bọn hắn còn có một tên đại năng âm thầm ẩn nấp?
Những người còn sống sót này âm thầm suy đoán, thế nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Mà bọn hắn căn bản cũng không dám trở về hang ổ nữa.
Từ đó, cỗ thế lực rất có uy danh này cứ như vậy tiêu tán.
******
Đám người Kỷ Ninh cảm thấy đám Thế giới cảnh bị bọn hắn giết chết có thực lực tương đối mạnh, thế nhưng cũng chỉ so với bọn hắn mà thôi. Bởi vì dù sao bọn hắn cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, bằng không mà nói. Các Thế giới cảnh bình thường rất khó có thể đối phó được với đám người này a.
Sợ liên lụy đến cái gì đó cho nên đám người Kỷ Ninh tạm thời tránh né vào trong hư không, Khánh Hoàn hoàng tử thì lặng lẽ dò xét, lại nói:
- Dùng thủ đoạn của ta, mặc dù là Đạo quân, cũng khó có thể phát hiện ra được. Trừ phi người này ở bên trên thời không nhất đạo so với ta còn mạnh hơn.
Nếu tính thời không nhất đạo tinh thuần, như vậy thành tựu của Khánh Hoàn hoàng tử so với rất nhiều nhị bộ Đạo quân tinh thông thời không nhất đạo còn lợi hại hơn một chút.
Về phần những người không tinh thông thời không nhất đạo kia, cho dù là tứ bộ Đạo quân, cũng khó có thể phát hiện ra được Khánh Hoàn hoàng tử.
Đây cũng chính là chỗ đáng sợ của thời không nhất đạo.
- Không có động tĩnh.
- Động tĩnh gì cũng không có.
- Xem ra chẳng qua chỉ là cướp giết tương đối bình thường mà thôi.
Cướp giết là chuyện tương đối thông thường. Ở trong Mang Nhai Quốc cũng có cướp giết, mặc dù là trong cương vực vô tận cũng có một ít Thế giới cảnh rất thích cướp bóc. Dù sao việc cướp giết chính là phương pháp có thể kiếm được bảo bối cực nhanh, so với tiến vào di tích Đạo quân để mạo hiểm còn nhanh hơn hơn nhiều. Cướp giết có chuẩn bị, so với việc đi mạo hiểm còn an toàn hơn nhiều.
...
Thời gian trôi qua.
Đám người Kỷ Ninh tiếp tục đi về phía trước, cũng càng thêm cẩn thận, không ngừng tiến lên, đi qua một đám cương vực.
Thế nhưng không ngờ bọn hắn lại một lần nữa gặp phải cướp giết.
Dưới sự cẩn thận cực độ, không ngờ lại liên tiếp gặp phải hai lần cướp giết, đương nhiên kết quả cũng không cần nhiều lời a. Dám cướp giết đến trên đầu đám người Kỷ Ninh, quả thực là tự mình tìm cái chết.
Ầm ầm!
Ba gã Thế giới thần, bị sóng nước vô tận quét sạch, hung hăng ngã xuống dưới đất.
Mặt đất bị rạn nứt, ba gã Thế giới thần kia đứng lên, có chút hoảng sợ nhìn năm tên Thế giới cảnh ở giữa không trung đang chậm rãi hạ xuống tới.
- Quá mạnh mẽ, thật là đáng sợ.
- Bọn hắn, bọn hắn quá mạnh mẽ a.
- Thế giới cảnh, cũng có thể mạnh như vậy hay sao?
Trong mắt ba gã Thế giới thần này tràn ngập vẻ hoảng sợ, bọn hắn không có cách nào quên được một màn xảy ra lúc trước. Một màn đáng sợ kia, mỗi một ngón tay chỉ ra đều là một gã Thế giới cảnh trực tiếp vẫn lạc. Sóng nước đáng sợ kia trực tiếp đánh chết hơn phân nửa Thế giới cảnh, thậm chí ngay cả muốn trốn cũng sẽ trực tiếp bị lôi điện đuổi giết. Cũng chỉ có ba người bọn hắn sống sót, đó là bởi vì năm người kia muốn giữ bọn hắn còn sống mà thôi.
Lần này giao thủ mới làm cho bọn hắn hiểu được, không ngờ Thế giới cảnh lại có thể lợi hại đến một bước này.
- Các ngươi có thể sống.
Khánh Hoàn hoàng tử dùng thanh âm lạnh như băng nói:
- Thế nhưng phải dựa theo lời ta nói mà làm.
- Vâng, vâng, vâng.
Ba gã Thế giới thần này liên tục gật đầu.
- Phát ra g lời thềbổn mạn, tất cả mọi chuyện xảy ra trong này hôm nay đều không thể tiết lộ ra ngoài. Mà ta hỏi các ngươi cái gì thì các ngươi phải trả lời cái đó.
Khánh Hoàn hoàng tử dùng thanh âm lạnh như băng nói một câu.
- Vâng.
Ba gã Thế giới thần này căn bản không có một chút ý niệm phản kháng nào. Ba người đều ngoan ngoãn lập lời thề bổn mạng. Bọn hắn đều mặc khải giáp màu xám, bình thường khải giáp màu xám này chính là ác mộng của các Tu Hành giả khác... Thế nhưng giờ phút này bọn hắn đều rất là cung kính, khải giáp màu xám cũng bị thu lại, co đầu rụt cổ lại. Ba người đều sợ chọc giận mấy vị trước mắt này.
- Vì cái gì mà các ngươi lại dám cướp giết chúng ta?
Khánh Hoàn hoàng tử hỏi, mấy người Kỷ Ninh ở bên cạnh cũng nhìn vào.
- Các ngươi chỉ có năm Thế giới cảnh, số lượng quá ít, rất dễ đối phó.
Một tên trong đó có chút cơ bắp, chòm râu hơi dài nói.
- Không có nguyên nhân khác? Chỉ là bởi vì chúng ta dễ đối phó cho nên mới cướp giết thôi sao?
Khánh Hoàn hoàng tử có chút nghi hoặc, ánh mắt cũng đảo qua hai người khác.
- Đúng.
- Chính là như vậy.
Ba người này đều liên tục gật đầu.
Năm người Kỷ Ninh không khỏi nhìn nhau, đây là lần tập sát thứ ba trong tháng gần đây rồi. Cần phải biết rằng, bọn hắn từ thông đạo vũ trụ, muốn một đường đi vào Cổ Vực, ước chừng cũng phải mất hơn một nghìn năm a. Nếu như mấy chục năm lại gặp phải một lần cướp giết thì cũng coi như bình thường. Thế nhưng ai ngờ trong một tháng lại liên tiếp gặp ba lượt, chuyện này rất là không bình thường a. Thế nhưng bây giờ xem ra, không ngờ chỉ là cướp giết bình thường mà thôi.
- Một tháng này chúng ta gặp ba lượt cướp giết.
Khánh Hoàn hoàng tử cau mày nói:
- Các ngươi có biết nguyên nhân hay không?
- Các ngươi không biết sao?
Tên Thế giới thần có chòm râu dài, gầy gò hỏi.
- Nói.
Hai mắt Khánh Hoàn hoàng tử sáng ngời, hai mắt đám người Kỷ Ninh cũng sáng rực.
- Là vì Cửu Thần Tinh.
Người này nói tiếp:
- Lần này Cửu Thần Tinh đã công khai quy củ tuyển nhận đệ tử.
Đám người Kỷ Ninh x nhìn nhau, Cửu Thần Tinh là một tông phái vô cùng khổng lồ a.
- Đệ tử được chọn chỉ có thể là Thế giới cảnh mà thôi.
- Đồng thời chỉ có tự tay giết chết một nghìn Thế giới cảnh thì mới có tư cách trở thành đệ tử nhập môn của Cửu Thần Tinh.