Mãng Hoang Kỷ

Chương 1116




Bất luận một đại năng nào cũng không dám khiêu khích uy nghiêm của Hủy Diệt thần đình! Bởi vì, ở trong Dị vũ trụ này, Hủy Diệt thần đình chính là tồn tại chí cao vô thượng!

- Chúng ta muốn đi Tham Khúc Tinh.

Phong Nhất Tâm Quân mở miệng cười nói, ở trong Dị vũ trụ bình thường đều là do Phong Nhất Tâm Quân ra mặt nói chuyện với người ở bên ngoài.

- Thời không truyền tống trận đang điều chỉnh, phải nửa tháng sau mới có thể lần nữa kích phát.

Tên Tổ Thần này nói thẳng.

- Nửa tháng?

Đám người Kỷ Ninh nhìn nhau, cũng rất là bất đắc dĩ. Bởi vì quả thực Thời không truyền tống trận rất cần thường xuyên bảo vệ điều chỉnh. Nếu như một tòa Truyền Tống Trận cổ xưa không có bảo vệ, nếu như chuyện này kéo dài quá lâu sẽ dẫn tới tình trạng tự động rách nát.

Đám người Kỷ Ninh chỉ có thể tạm thời rời đi, trực tiếp xẹt qua trời cao mấy chục vạn dặm, sau đó đáp xuống bên trong một tòa sơn cốc xinh đẹp.

- Ở đây chờ thêm nửa tháng nữa a.

Phong Nhất Tâm Quân nói.

- Hủy Diệt thần đình, quả thực rất là cao minh, lại có thể hoàn toàn thống nhất toàn bộ Dị vũ trụ. Bên trong cương vực vô tận chúng ta chẳng qua cũng chỉ là một bộ phận của vũ trụ mà thôi. Thế nhưng cũng vẫn chia làm vài cỗ thế lực a.

Khánh Hoàn hoàng tử thì truyền âm cảm khái, nói:

- Cương vực vô tận chúng ta có hơn chín thành chín đều là do Đạo Minh quản lý. Thế nhưng Đạo Minh lại hoàn toàn phân tán, mỗi người đều làm chuyện của mình. Có người an nhàn tu luyện có người tranh đấu chém giết, Thời không truyền tống trận cũng là do tông phái này chưởng quản một ít, môn phái kia chưởng quản một ít.

Kỷ Ninh cũng cười.

Đích thực Đạo Minh rất là rời rạc, bất quá Kỷ Ninh lại có chút mơ hồ ưa thích Đạo Minh như vậy a.

Tự do vô vi mà trị.

- Tu Hành giả, bản năng đã truy cầu sự tự do.

Phong Nhất nói:

- Sở dĩ Mang Nhai Quốc có thể đoàn kết là bởi vì có lực áp bách cường đại của Chúa tể vĩ đại! Sở dĩ đoàn kết Vĩnh Hằng nhất tộc chính là vì nếu không đoàn kết, bọn hắn sẽ bị diệt vong! Dù sao lực lượng của Đạo Minh cũng quá khổng lồ. Bọn hắn phải đoàn kết thì mới có thể tiếp tục còn sống. Như mấy cỗ thế lực lớn đều đoàn kết, đó đều là bởi vì số lượng thưa thớt, bọn hắn muốn không đoàn kết cũng không được a.

- Dị vũ trụ này thì sao?

Hỏa Tấn hỏi.

Kỷ Ninh cũng tò mò, nói:

- Không ngờ Dị vũ trụ này lại có thể nhất thống, thật sự là không thể tưởng tượng được nổi a.

- Đúng vậy.

Năm người Kỷ Ninh cũng là thế hệ phi phàm, tương lai chỉ cần tu luyện thì cũng có thể trở thành Đạo quân nghịch thiên. Cho nên trong lòng mỗi một người đều cực kỳ kiêu ngạo, nhưng đối với thế lực có thể thống nhất toàn bộ Dị vũ trụ mà nói. Trong lòng bọn hắn vẫn cảm thấy khâm phục và rung động.

...

Năm người Kỷ Ninh cùng đợi, uống rượu tán gẫu, đương nhiên lúc nói chuyện với nhau đều là truyền âm để nói chuyện với nhau.

- Sao?

Năm người Kỷ Ninh đồng thời biến sắc.

Oanh!

Thiên địa chung quanh biến sắc, vô số làn sóng lớn mãnh liệt tuôn ra, tình cảnh giống như diệt thế vậy, trực tiếp quét về phía năm người Kỷ Ninh. Ở biên giới làn sóng lớn này có một đám Thế giới cảnh đang lướt sóng mà đứng. Trong mắt bọn hắn đều tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm vào năm người Kỷ Ninh.

- Lọt vào cướp giết rồi.

Năm người Kỷ Ninh đồng thời hiểu rõ tình cảnh của mình hiện tại.

- Tiểu đệ đến đối phó với đám người này.

Hỏa Tấn mặc một bộ trường bào màu lam, khuôn mặt âm lãnh, bình thường ở trước mặt đám người Kỷ Ninh đều hạ tư thái rất thấp. Thế nhưng đối diện với mấy tên Thế giới cảnh dám tập kích đến này lại lạnh như băng. Hắn trực tiếp vung tay lên, oanh oanh long long. Từng vòng sóng nước màu đen nhìn như bình thường tuôn ra bốn phương tám hướng, dũng mãnh lao ra bên ngoài.

Những vòng sóng nước màu đen này rất đơn giản đã có thể chặn lại những sóng biển mãnh liệt màu đen kia.

- Cái gì?

- Một trăm lẻ chín Thế giới cảnh chúng ta bố trí Khung Nhất Thần Thủy đại trận, không ngờ lại bị ngăn cản một cách đơn giản như vậy sao?

Đám Thế giới cảnh tập sát đến kia đều giật mình không thôi.

- Phá!

Hỏa Tấn hừ lạnh một tiếng, sóng biển vốn vẫn còn đang giằng co mãnh liệt lại trực tiếp lan tràn ra, toàn bộ đại trận hoàn toàn bị đánh cho tán loạn.

- Đại trấn vốn là để trói buộc, nếu như không trói buộc được thì trực tiếp giết.

Chỉ thấy có một gã Thế giới thần có đôi cánh màu vàng trực tiếp truyền âm hạ lệnh. Tuy rằng hắn đã nhìn ra tên Thế giới cảnh vừa mới xuất thủ không dễ chọc, thế nhưng bọn hắn cũng có tiền vốn để tự tin. Tăng thêm số lượng của bọn hắn lại nhiều, quả thực là không sợ hãi một chút nào.

...

Trận pháp của đám Thế giới cảnh trùng trùng điệp điệp biến đổi, quang mang mờ mịt tràn ngập, mỗi một người đều được trận pháp gia trì, trực tiếp đánh tới.

- Thật sự là muốn chết.

Khánh Hoàn hoàng tử cười cười, nụ cười lạnh như băng. Bàn tay phải trực tiếp đánh ra, lập tức biến thành lớn chừng vạn trượng, đồng thời bàn tay có kim quang đại thịnh. Bàn tay to lớn, tốc độ cũng nhanh đến mức đáng sợ, thời không ở trước mặt nó cũng phải biến ảo. Rõ ràng lúc trước khoảng cách vẫn còn đang tương đối xa, thế nhưng trong nháy mắt bàn tay màu vàng cực lớn này đã đến trước mặt.

Phốc phốc phốc ~~~~

Bàn tay màu vàng lướt qua, cả một đám Thế giới cảnh trực tiếp bị vỗ cho nát bấy.

- Là Đạo quân?

- Nhất định là Đạo quân.

- Tại sao lại có thể như vậy, rõ ràng là khí tức của Thế giới cảnh a.

- Đạo quân lại đi ngụy trang thành Thế giới cảnh.

Hầu như trong nháy mắt, có không ít Thế giới cảnh đã sợ tới mức bối rối.

Thiên Hỏa Mang Nhai thì cười nói:

- Số lượng địch đến tương đối nhiều, để ta giải quyết bọn hắn a.

Rống!

Thiên Hỏa Mang Nhai mở miệng, gầm lên giận dữ một tiếng. Sau đó lập tức có hỏa diễm nóng bỏng từ trong miệng hắn lao ra, hỏa diễm lập tức đầy trời, thiêu đốt qua bốn phương tám hướng. Phải biết rằng, tuy rằng Khánh Hoàn hoàng tử lợi hại, thế nhưng một cái tát cũng chỉ có thể chụp chết hơn mười tên Thế giới cảnh mà thôi. Thế nhưng bây giờ hỏa diễm đầy trời này lan tràn ra bốn phương tám hướng, ai cũng không trốn thoát được.

- A.

Một ít Hỗn Độn tiên nhân yếu đuối lập tức bị thiêu đốt thành tro bụi. Một ít Thế giới thần thần thông hộ thể yếu hơn một chút cũng bị đốt thành tro bụi.

- Chạy mau.

- Năm tên Thế giới cảnh này quá mạnh mẽ a.

- Chỉ sợ mỗi một người đều là tồn tại vượt qua Thế giới cảnh đỉnh phong a.

- Sao chúng ta lại xui xẻo như vậy chứ.