- Đây là kiếm thuật mạnh nhất hiện nay của ta.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
- Bối Tháp Lai Ách, Linh Tê Lĩnh Vực này của ta đã được thi triển, có bản lĩnh thì phá lĩnh vực này của ta, khi đó tự nhiên ta sẽ nhận thua.
- Ha ha, được, ngươi là người thứ hai trên Tinh Thần đảo sau tên Thiên Tinh Tử kia. Cũng chính là Thế Giới Cảnh duy nhất khiến cho ta chính thức sử dụng binh khí để đối phó với ngươi.
Bỗng nhiên sáu thanh thần kiếm ở trong tay Bối Tháp Lai Ách đều biến mất, xuất hiện hai thanh cái búa. Hai cái bùa này vừa là màu đen, vừa là màu trắng, cũng là Vĩnh hằng thần binh.
- Ta thấy trước đó ngươi thi triển ra quyền thuật huyền diệu, ta đã đoán ra được thứ ngươi am hiểu hẳn không phải là kiếm thuật. Quả nhiên ta đoán không sai, thứ ngươi am hiểu chính là chùy pháp, hóa quyền thành chùy? Đến đây đi, để xem ngươi có thể phá vỡ được Linh Tê Lĩnh Vực của ta hay không.
Kỷ Ninh cũng có tự tin tuyệt đối đối với Linh Tê Lĩnh Vực của mình, Linh Tê Lĩnh Vực này vốn dùng yếu địch mạnh, là một loại kiếm thuật phòng ngự đối phó với chiêu thức mạnh mẽ của đối phương.
Nhìn hình ảnh giao chiến đang hiện ra ở trên hư không.
- Dùng kiếm thuật công kích, dung nhập vào trong lĩnh vực phòng ngự, chỉ có ý cảnh là không thay đổi.
Một tên nam tử có vẻ tang thương, có chút chán chường cười nói:
- Bắc Minh này tuy rằng không sánh bằng được Bối Tháp Lai Ách, thế nhưng bất quá cũng rất khó có được. Đợi sau khi tiến vào Kiếm cung chúng ta, bồi dưỡng thật tốt. Nói không chừng sẽ còn phát sinh kỳ tích, tương lai có thể ganh đua cao thấp với Bối Tháp Lai Ách này a.
- Tiểu tử này đã lựa chọn Kiếm cung các ngươi rồi sao? Coi như là người của Kiếm cung các ngươi, ngươi khoa trương hắn như thế mà không cảm thấy đỏ mặt hay sao? Kiếm thuật này quả thực được coi như là không tệ, trên phương diện phòng ngự đã đạt tới tình trạng cực cao. Thế nhưng tương lai cho dù có tiếp tục tăng lên, muốn so sánh với Bối Tháp Lai Ách... Ha ha, toàn bộ Mang Nhai quốc chúng ta, mất bao lâu mới xuất hiện một tên Bối Tháp Lai Ách cơ chứ?
- Mộc Hoa Đạo Quân, ngươi cũng quá tán dương hắn rồi a.
- Mộc Hoa là người của Kiếm cung, khoa trương Kiếm cung bọn hắn cũng là chuyện rất bình thường.
- Bất quá Bắc Minh này, phòng ngự cũng không tệ lắm.
...
Đám Đại Năng nhìn qua rồi đánh giá, thế nhưng lúc này Kỷ Ninh lại đang điên cuồng giao chiến với Bối Tháp Lai Ách.
Ầm ầm ~~~
Chung quanh giống như thiên băng địa liệt, không gian hỗn loạn, gần hai đại chùy, thiên địa bị nện cho rung chuyển. Khiến cho Kỷ Ninh phải đồng thời dùng ba bốn thanh thần kiếm để ngăn cản. Bởi vì một thanh thần kiếm nhất định sẽ không có cách nào ngăn cản được đối phương.
- Tuy rằng hắn am hiểu búa, thế nhưng cái búa này lại chính là Vĩnh hằng thần binh, cho nên có lẽ hắn cũng chỉ có hai kiện này mà thôi.
Kỷ Ninh cố hết sức ngăn cản.
Quả thực là cố hết sức.
Bối Tháp Lai Ách đã thi triển ra chùy pháp mà hắn v, quang minh chính đại, hạo hạo đãng đãng! Kỷ Ninh hoàn toàn bị nghiền áp, hắn cũng chỉ có thể dựa vào Linh Tê Lĩnh Vực thi triển ra một kiếm hoàn mỹ. Mà lại không cứng đối cứng thì mới có thể gian nan chống đỡ được.
- Chùy pháp của hắn huyền diệu tới mức ngay cả ta nhìn cũng không hiểu, tuy rằng cũng có phong cách quang minh chính đại như Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng ở bên trong Tuyết Giám đồ quyển, thế nhưng rõ ràng lại còn cao minh hơn rất nhiều....
Kỷ Ninh cảm khái, nếu như so Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng chính là đứa trẻ mới tập tễnh học đi. Như vậy Bối Tháp Lai Ách đã là dũng sĩ chạy nhanh như hổ báo rồi.
May mắn mà hắn đã đem Tinh Thần thức dung nhập vào bên trong Linh Tê Lĩnh Vực. Nếu không chỉ bằng vào Linh Tê Nhất Tuyến Khiên căn bản sẽ không ngăn được đối thủ.
- Lại vẫn còn chịu đựng được sao?
Bối Tháp Lai Ách cũng thoáng giật mình, lúc này hắn mới mở miệng nói:
- Bắc Minh, ngươi nên cẩn thận.
- Ồ?
Sắc mặt Kỷ Ninh lập tức khẽ biến.
Ông ~~~~~
Bởi vì lúc này cảnh tượng chung quanh đã thay đổi.
Vốn hai người đang ở trên hải đảo, phía xa xa của hải đảo chính là hải dương vô tận, tuy nhiên bởi vì chiến đấu mà đã làm cho hải đảo bắt đầu bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ. Thế nhưng ít nhất hải dương vô tận ở phía xa cũng không có bị ảnh hưởng.
Thế nhưng lúc này Kỷ Ninh lại kinh ngạc phát hiện ra, cảnh tượng chung quanh đã thay đổi. Giương mắt nhìn qua, nó đã biến thành một cái bình nguyên rộng lớn. Biến thành núi cao nguy nga, trên đỉnh núi cao nguy nga kia còn có một tòa Thần Điện, bên trên Thần Điện phát ra hào quang ức vạn trượng, chiếu rọi bình nguyên rộng lớn này.
Kỷ Ninh và Bối Tháp Lai Ách đang giao chiến ở bên trên bình nguyên.
- Ninh nhi.
Uất Trì Tuyết, Kỷ Nhất Xuyên xuất hiện, vẻ mặt tràn ngập vui sướng nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Sư đệ.
Dư Vi cũng xuất hiện.
Một cỗ lực lượng vô hình đang làm ảnh hưởng tới hồn phách Chân linh của Kỷ Ninh, dẫn động chấp niệm ở chỗ sâu trong lòng của Kỷ Ninh. Ở trong lòng Kỷ Ninh, hắn lo lắng cho phụ mẫu, cũng lo lắng cho sư tỷ Dư Vi. Đây đều là người quan trọng nhất đối với hắn, hắn khát vọng có một ngày có thể cứu sư tỷ trở về, một nhà ba người có thể đoàn tụ với nhau.
- Phá!
Kỷ Ninh vẫn giao chiến với Bối Tháp Lai Ách như trước mà không bị ảnh hưởng một chút nào. Đồng thời miệng còn phát ra một tiếng gầm, lập tức đám người Uất Trì Tuyết, Kỷ Nhất Xuyên, Dư Vi đang nhìn Kỷ Ninh đều biến mất không còn tung tích.
- Không ngờ lại không có bị ảnh hưởng.
Bối Tháp Lai Ách có chút giật mình.
- Tâm lực Huyễn thuật rất mạnh, ồ?
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, bởi vì dưới chân hắn vẫn còn bình nguyên vô tận. Ở phía xa xa vẫn như cũ là núi cao nguy nga.
Kỷ Ninh rất rõ ràng.
Từ trận chiến hạo kiếp Tam Giới trước đó chấm dứt, tâm cảnh cua Kỷ Ninh đã có tăng lên. Khi ngộ ra Tâm Kiếm thức, Tâm lực của Kỷ Ninh đã mò tới cánh cửa tầng thứ năm, thế nhưng vẫn còn kém một chút, còn chưa mò tới được biên giới đột phát. Cho nên tuy rằng tâm lực của hắn cũng coi như không tệ, thế nhưng ở trước mặt Tâm lực Huyễn thuật của Bối Tháp Lai Ách vẫn không tính là cái gì.
Bởi vì thứ Kỷ Ninh mạnh nhất chính là hồn phách Chân Linh! Bởi vì Thanh Hoa sương mù chi lực thai nghén, cho nên đã khiến cho hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh đã có thể so sánh được với nhất bộ Đạo quân.