Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 389




Chương 389

Thời Ngọc Diệp nhận được tin tức của Vân Mặc Tích, lập tức đi đến hòn đảo nhỏ gặp người.

Công Tôn Thanh cũng không bị thương, chỉ là sắc mặt nhìn có chút trắng bệch, dáng vẻ giống như tinh thần đã bị tổn thương nặng.

“Dì Thanh, mấy ngày nay bà bị đưa đi đâu vậy?”

“Đừng hỏi, bà không muốn nhắc đến.”

“Sức khỏe bà không có trở ngại lớn phải không?”

“Đều lớn tuổi rồi, cho dù có trở ngại thì cũng chẳng có gì lạ.”

Giọng điệu này của Công Tôn Thanh, so với tư thế anh hùng mạnh mẽ bình thường thì thiếu đi mấy phần khí thế.

Giống như tính khí đột nhiên bị suy yếu đi.

Hiện tại nói chuyện, có mấy phần giống như bị bệnh.

Thời Ngọc Diệp quả thật không yên tâm.

“Có muốn con bắt mạch cho bà không?”

Bà ấy dừng tay lại: “Không cần đâu, bây giờ người bà không được tốt lắm, nếu như con không có chuyện gì thì quay về đi, bà muốn ngủ bù.”

Thời Ngọc Diệp nhận được lệnh đuổi khách, cũng chẳng thể làm gì khác ngoài từ bỏ.

Thời Văn Nghĩa lặng lẽ đưa con gái đến sân ngoài nhà nói chuyện.

“Con đừng can thiệp vào chuyện này của lão tổ tông nữa, dù sao con và bọn trẻ cũng không chịu bất kỳ uy hiếp, thì để lão tổ tông tự mình đi giải quyết việc của bà ấy đi.”

“Ba, rốt cuộc thì ba biết những chuyện gì? Tại sao lại không nói cho con biết?”

Thời Văn Nghĩa chán nản thở dài một hơi.

Sau khi do dự một chút, mới lẩm bẩm nói.

“Mấy tháng trước, ba mới nghe nói từ gia tộc Công Tôn bên đó, lão tổ tông nhận được lời tiên đoán của nhà họ Hạ.”

“Nhà họ Hạ?”

“Thuật bói toán phong thủy gia truyền của nhà họ Hạ, giống như gia tộc Công Tôn, đều được truyền lại từ xa xưa. Họ cũng đã từng làm quốc sư cho triều đình qua các triều đại, đến thời cận đại, họ trở thành gia tộc ở ẩn, không còn phụng sự cho người đời nữa. Người bình thường cầu xin không được lời tiên đoán vàng ngọc của người trong bộ tộc bọn họ.”

Thời Ngọc Diệp không nghĩ đến lại còn có một gia tộc ở ẩn như thế này.

“Vậy tại sao lão tổ tông đột nhiên nhận được lời tiên đoán của gia tộc bọn họ?”

“Lão tổ tông đã có quan hệ thân thiết với tổ tiên nhà bọn họ. Nhà họ Hạ đối đãi với Lão tổ tông của chúng ta như ân nhân, thề nhất định dốc hết sức mình, bảo vệ lão tổ tông một đời bình an.”

Khi nghe ba mình nói những lời này thì cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Trong chốc lát, cuối cùng cô cũng nghe trúng trọng điểm.

“Ba, ý của ba là, nhà họ Hạ tiên đoán Lão tổ tông sẽ gặp phải bất trắc?”

Thời Văn Nghĩa không bày tỏ ý kiến.

Điều này càng khiến Thời Ngọc Diệp cảm thấy hoảng sợ.