Mai Phu Nhân Sủng Phu Hàng Ngày

Chương 202




Kẻ còn lại thì trực tiếp hơn, vừa thấy hắn liền xông tới công kích, cuối cùng cũng bị Mai Trục Vũ đánh tan.

Đi dọc đường, Mai Trục Vũ vẫn chưa hề thấy bóng dáng của con quái vật kia, chỉ có những thứ liên tục xuất hiện với dung mạo giống hệt Vũ Trinh đến quấy nhiễu tâm trí hắn.

Mai Trục Vũ gần như đã tê liệt, cho dù đều là giả, nhưng liên tục giết chết những thứ có diện mạo giống người mình yêu, cũng không phải là trải nghiệm gì vui vẻ.

Sắc mặt Mai Trục Vũ ngày càng lạnh lẽo, hắn dừng bước, như có điều suy nghĩ vỗ vỗ chiếc hộp gỗ sau lưng, nghĩ ngợi không biết tiếp theo nên làm thế nào.

Đúng lúc này, hắn lại thấy một "Vũ Trinh" xuất hiện trước mặt.

Mai Trục Vũ bất động nhìn nàng, cũng giống như trước đó,"Vũ Trinh" này cũng lao về phía hắn, roi trong tay không chút khách khí vung xuống về phía hắn.

Mai Trục Vũ vung kiếm ngăn cản, một kiếm chém tới, lại bị nàng chặn lại.

Mai Trục Vũ cũng không biết vì sao, đối diện với ánh mắt của nàng, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, cảm giác dường như không ổn.

Trong lòng do dự, kiếm trong tay cũng chần chừ.

Kỳ lạ là, roi khí thế hung hăng muốn quất lên mặt hắn cũng như không tìm được phương hướng mà rơi vào khoảng không."Vũ Trinh" kia hơi nheo mắt, bỗng nhiên thu hồi roi tiến sát lại gần, Mai Trục Vũ giật mình chuẩn bị lùi lại, đột nhiên cảm giác bàn tay "Vũ Trinh" này không nhẹ không nặng sờ tới mông của mình, sau đó vô cùng không đứng đắn mà lại quen thuộc véo một cái.

Chỉ như vậy, thân thể Mai Trục Vũ cứng đờ, chớp mắt nhìn, kiếm gỗ đào trong tay phải và lôi phù tích tụ sức mạnh chờ phát động trong tay trái đều cứng ngắc dừng lại.

Hắn dùng ánh mắt không dám tin tưởng mà do dự nhìn chằm chằm người trước mắt.

Nhưng tốc độ của Vũ Trinh lại nhanh hơn hắn, nàng ôm lấy eo hắn nhào vào trong lòng hắn, miệng cười nói: "Ôi chao, lại đúng là lang quân thật, suýt nữa thì đánh thật rồi, để ta xem có sao không nào?"

"Là... phu nhân thật ư?"

Vũ Trinh gật đầu: "Chính là ta, chẳng lẽ không tin sao?"

Mai Trục Vũ đưa tay ra sau đè lại bàn tay đang véo mông mình của nàng, có chút bất đắc dĩ: "Tin rồi, trước hết đừng như vậy đã..."

Vũ Trinh bị hắn nắm tay kéo trở về, chẳng hề cảm thấy xấu hổ chút nào, cười hì hì nhìn hắn, quan sát tỉ mỉ một hồi lâu mới cảm thán nói: "Vẫn là lang auân trâng đen nhất.

lúc trước †a dÙna thân thể lana auân.

eoi aưđna luôn cảm thấy không ổn, không có vị đó."

Rõ ràng lúc tiến vào lòng tràn đầy ngưng trọng, lúc này nghe được Vũ Trinh nói như thường, Mai Trục Vũ cũng không tự chủ được nhu hòa xuống, một tay còn cầm kiếm, một tay nắm chặt tay nàng hỏi: "Sao nàng lại ở đây, tên quái vật kia hiện giờ ở nơi nào?"

Vũ Trinh híp mắt, đánh giá bốn phía, nói: "Tên quái vật kia hiện tại đang phát điên, ta kích thích hắn điên rồi, thừa dịp hắn nổi điên làm tan đi kết giới kia, kết giới tiêu tán, ta liền đến nơi này, đoán chừng chỗ kia của hắn chính là dựa vào nơi này tồn tại, hiện tại kết giới không còn, yêu vật ở nơi đó đều loạn thất bát tao tứ tán khắp nơi, cho nên nơi này mới biến thành bộ dạng quỷ dị này, đều là một ít ma khí tàn dư sẽ nhìn trộm nội tâm người khác, giết cũng giết không hết."

Mai Trục Vũ nghe một lúc lâu không nói gì,"Bị kích thích phát điên? Kết giới cũng không còn?"

Hắn trước đây ở trong thân thể Vũ Trinh, cũng bị nhốt ở trong kết giới kia, nhưng làm thế nào cũng không thể tìm được nhược điểm của kết giới, đánh vỡ xiểng xích gông cùm, Vũ Trinh làm sao làm được?

"Nàng có thể đánh vỡ kết giới, quả nhiên lợi hại." Mai Trục Vũ thật lòng tán dương phu nhân của mình.

Vũ Trinh lại buồn bã cười một tiếng, lắc đầu: "Chính nhân quân tử các chàng, đầu óc đều không linh hoạt, ai nói ta muốn tự mình đánh vỡ kết giới này? Nói thật, ta căn bản không biết phá kết giới như thế nào, ta cũng không cần lãng phí thời gian đi tìm nhược điểm của kết giới."

Mai Trục Vũ: "... 2"

Vũ Trinh tỏ vẻ lẽ đương nhiên: "Bên trong kết giới kia ngoại trừ quái vật, chẳng phải còn rất nhiều yêu bộc sinh sống sao? Những tiểu yêu này tuy không có lực sát thương gì, nhưng bọn chúng đã sống ở đó lâu như vậy, tất nhiên là sẽ ra ngoài mua đồ.

Từ một phương diện nào đó mà nói, bọn chúng mới chính là "chìa khóa" thuận tiện nhất.

Tuy rằng ta không thể đối phó được kết giới lợi hại kia, nhưng ta có thể giải quyết được những tên yêu bộc đó.

Mặc dù nói xúi giục toàn bộ có chút khó khăn, nhưng chỉ cần xúi giục được vài tên cũng đã rất dễ dàng rồi.

Đồ vật càng lợi hại, từ bên trong đột phá càng dễ, chẳng phải sao?"

"Ngươi xem, bất luận khi nào, cũng đừng quá tự cho là đúng.

Con quái vật kia đã phạm phải sai lầm này, lần này thua là đúng rồi." Vũ Trinh hời hợt nói.