Mai Phu Nhân Sủng Phu Hàng Ngày

Chương 172




Mai đạo trưởng chịu đựng sự quan tâm của "tỷ tỷ", cả người vẫn còn hơi mất hồn mất vía, mỗi lần nhìn xuống bụng mình là lại sửng sốt giây lát, trông rất giống như trúng tà.

Vũ Hoàng hậu: "Hiện tại đã có thai, về sau không được thường xuyên so tài đánh nhau với người khác nữa, nghe nói ngươi thường hay đến hai trường võ kia để tỷ thí với người ta, bây giờ không thể làm như vậy nữa, săn bắn cũng tạm thời ngừng lại, trước hết phải bảo trọng thân thể cho tốt."

Mai Trục Vũ cố gắng lấy lại tỉnh thần để ứng đối với Vũ Hoàng hậu: "Vâng, ta hiểu rồi, nhất định sẽ chú ý nhiều hơn." Hắn vốn không học được khí chất ung dung tự tại như Vũ Trinh, hơn nữa tin tức đột ngột này khiến hắn vừa mừng vừa sợ, càng không nhớ ra phải che giấu trước mặt Vũ Hoàng hậu như thế nào.

Vũ Hoàng hậu dù có mù mắt cũng có thể nhận ra hôm nay muội muội có điều bất thường, bà nhíu mày đánh giá nàng một vòng, ánh mắt dần trở nên sắc bén: "Rốt cuộc ngươi làm sao vậy?"

Mai Trục Vũ: "... Thật sự không có gì đâu ạ."

Ngay khi bầu không khí trong điện càng ngày càng cổ quái, cung nhân của Mai quý phi cúi đầu bước vào, bẩm báo trước mặt Mai quý phi rằng Mai Lang trung Mai Trục Vũ ở cửa cung chuyển lời cầu kiến.

Mai quý phi có chút bất ngờ, nàng và đứa cháu này gặp mặt không nhiều, nhưng biết tính tình của hắn có phần độc đáo, rất giống nàng, cầu kiến như vậy quả thật là hiếm có.

Mai Trục Vũ với tư cách là cháu trai của Mai quý phi, lại kiêm lang quân của Vũ Trinh, hiện giờ Vũ Trinh đang ở đây, Vũ Hoàng hậu tự nhiên vung tay chuẩn y cho hắn cầu kiến.

Trong khoảng thời gian chờ Mai Trục Vũ đến, Vũ Hoàng hậu và Mai quý phi hai người ngồi một bên nhẹ giọng trò chuyện, thỉnh thoảng lại liếc nhìn "Vũ Trinh" đang trầm mặc ngồi đó.

Không chỉ Vũ Hoàng hậu cảm thấy không đúng, Mai quý phi vừa rồi tuy không lên tiếng, nhưng cũng đã quan sát kỹ "Vũ Trinh" này một hồi lâu, càng nhìn nàng càng thấy "Vũ Trinh" này không giống Vũ Trinh, ngược lại lại càng giống cháu trai nàng Mai Trục Vũ hơn.

Nói điều này với Vũ Hoàng hậu, sắc mặt Vũ Hoàng hậu cũng trở nên vi diệu.

Trải qua đoạn thời gian trước Mai quý phi biến thành mèo, hai người lúc này thoáng cái đều nhớ tới một số truyền thuyết thần thần quỷ quỷ, ánh mắt nhìn "Vũ Trinh" càng thêm quỷ dị.

Chung quy là cảm thấy nàng quá kỳ quái, trong ánh mắt Vũ Hoàng hậu còn có vài phần đề phòng.

Vạn nhất là đụng tà, có thứ gì dơ bẩn cô hồn dã quỷ, chiếm thân thể muội muội nàng thì làm sao bây giờ!

Đợi đến khi "Mai Trục Vũ" quen thuộc đường xá rộng mở đi vào điện, Vũ Hoàng hậu nhìn thoáng qua "Mai Trục Vũ", ra vẻ nói: "Hôm nay Mai Lang trung sao lại tới đây?"

Vũ Trinh nhìn thấy tỷ tỷ của mình, theo bản năng chắp tay cười phong lưu phóng khoáng nói: "Đương nhiên là nhớ..." Nói được nửa câu, nàng nhìn thấy thân thể của mình ngồi bên cạnh, thanh âm nghẹn lại, ho khan một tiếng, cứng rắn đổi hai chữ tỷ tỷ thành phu nhân.

".

Tưởng niệm phu nhân, đặc biệt tới đón nàng."

Vũ Hoàng hậu nhìn thấy nàng tiêu sái cúi đầu thì cảm thấy rất quen mắt, nhìn quen mắt khiến tay nàng ngứa ngáy, lại nghe giọng điệu không đứng đắn của nàng, còn có đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn, nào giống như là muội phu Mai Trục Vũ từng gặp qua.

Xem ra không chỉ là muội muội trúng tà, muội phu cũng trúng tà.

Nàng nhìn hai phu thê kỳ quái này, nháy mắt ra hiệu với Mai quý phi, Mai quý phi lập tức phân phó cung nhân hầu hạ chung quanh tất cả đều lui xuống, đợi đến lúc chỉ còn lại bốn người các nàng, Vũ Hoàng hậu hướng "Mai Trục Vũ" chậm rãi nói: "Vũ Trinh, ngươi rốt cuộc đang làm trò quỷ gì vậy?"

Vũ Hoàng hậu vốn chỉ thăm dò, nào ngờ câu nói này của nàng, lại thấy "Mai Trục Vũ" kia cười rộ lên, thành thật không khách khí ngồi xuống trước mặt nàng, khen: "Tỷ tỷ quả nhiên lợi hại, một phát đã nhìn ra!"

Nàng một bộ dáng làm nững, đều không gọi nương nương, đổi gọi tỷ tỷ.

Vũ Hoàng hậu bị ngữ khí không hợp với mặt của nàng nghẹn đến thiếu chút nữa thở không nổi, nhịn một chút không nhịn được, quát: "Đừng có cười đùa tí tửng như vậy với ta, chà đạp dung mạo đoan chính của Mai Lang trung!"

Vũ Trinh lại không để ý, còn ngẩng đầu cười nói với Mai Trục Vũ đang trầm mặc: "Lang quân lại không ngại đâu."

Tuy nói Mai Trục Vũ cũng không quen trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ này, nhưng hai người trao đổi thân thể, vốn đã không mấy vui vẻ, hắn cũng không muốn hạn chế Vũ Trinh nhiều, cứ để nàng tùy tâm ý của mình là được.

Mai quý phi nhìn, tổng kết một câu: "Cho nên nói, hai vợ chồng các ngươi, quả thật là trao đổi thân thể?"

Mai Trục Vũ và Vũ Trinh trước đó không hề nghĩ sẽ bị triệu vào cung, để Hoàng Hậu nhìn, vì vậy cũng không thẳng lưng rõ ràng lời thoái thác, lúc này Mai quý phi hỏi như thế, Mai Trục Vũ tự biết mình không thể bịa chuyện, bởi vậy ngậm miệng không nói toàn quyền giao cho Vũ Trinh.