Mãi Mãi Yêu Nàng Vương Phi Của Ta

Chương 7: Trận đấu giành " vòng ngọc"(2)




_Nếu hai vị đã đồng ý thì tại hạ xin được ra đề...đề là...-ông chủ Tuyết chỉ tay về phía chiếc vòng_...vẽ chiếc vòng Lưu Ly này_Được thôi-Hai người cùng nhau trả lời

_Người đâu chuẩn bị bàn ghế

Một đám người chạy vô, người bưng ghế, người khiêng bàn, người chuẩn bị giấy, mực đen, mực màu...

_mời hai vị-Ông chủ Tuyết chỉ tay về hai cái bàn được đặt đối diện nhau_Thời gian thi đấu của hai vị là hai nén nhan...ở đây có hai chiếc hộp nếu người nào thích bức tranh của vị cô nương này thì lấy thẻ trúc bỏ vào hộp thứ nhất, người nào thích bức tranh của Tứ vương gia thì lấy thẻ trúc bỏ vào hộp thứ hai

_Có phải ai cũng có thể bỏ thẻ trúc vào hộp không

_Phải đó ông chủ

_Có phải ai cũng có thể...

Các câu hỏi của mọi người làm cho không khí của cửa tiệm nhộn nhịp thu hút càng lúc càng nhiều khách bên ngoài

_Đúng vậy mọi người có mặt trong cử tiệm hôm nay đều có quyền bỏ thẻ trúc

"Ông chủ này cũng lợi hại thật, để mình và hắn cùng nhau thi đấu còn để những người khách có mặt ngày hôm nay tự mình bỏ thẻ trúc vừa có thể quản bá cho trang sức của cửa tiệm vừa không mắc lòng kẻ quyền thế...ha ha, thật quá thông minh rồi có một ông chủ biết làm ăn như vậy nên cửa tiệm này làm ăn phát đat như bây giờ cũng chẳng có gì là lạ"

_Tiểu thư người có chắc là thắng được Tứ vương gia không vậy?-Giọng nói của YY đã kéo Như Yên ra khỏi vòng suy ghĩ của mình về với thực tại

_Chưa thử sao biết được

_Thời gian thi đấu của hai vị là hai nén nhan...được rồi bây giờ chính thức bắt đầu cuộc thi

Tứ vương gia đã bắt đầu họa những đường đầu tiên lên trên tờ giấy trắng còn Như Yên....sau một hồi nhìn đi nhìn lại chiếc vòng, cô nương nhà ta nở một nụ cười nhẹ rồi bắt đầu...vẽ, vẽ

Một nén nhan đã tàn...

Nén nhan thứ hai tàn luôn...

_Thời gian đã hết xin mời hai vị dừng bút-Ông chủ Tuyết lên tiếng _Người đâu treo hai bức tranh lên...mời mọi người đánh giá và bỏ thẻ trúc

_Ây da bức tranh của Tứ vương gia hình như hơn tiểu thư một bậc rồi, màu sắc như ngọc thật, đường nét sắc sảo tuy là bức tranh của tiểu thư vẽ rất chi tiết nhưng hình như vẫn thiếu cái gì đó...tiểu thư chúng ta thua mất thôi

_Hừm...em đó, bình tĩnh xíu đi, ta không lo em gấp cái gì chứ với lại...

_Với lại gì vậy tiểu thư?

_Một lát nữa em sẽ biết thôi

_Mọi người đã bỏ thẻ xong rồi, bắt đầu kiểm thẻ

Một khắc sau (15 phút)

_Kết quả đã có... hơn năm mươi thẻ trúc có trong chiếc hộp thứ nhất và...hơn trăm thẻ trúc có trong chiếc hộp thứ hai...vậy người chiến thắng là...

_KHOAN ĐÃ-Giọng của mọt nữ tử vang lên cắt ngang lời nói của ông chủ. Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía giọng nói đó...là người đã đấu với vương gia để giành vòng ngọc-Liễu Như Yên nhà ta

_Không biết cô nương có ý kiến gì, Thắng thua đã được quyết định bằng thẻ trúc chính cô nương đã đồng ý ngay từ đầu rồi mà-Ông chủ Tuyết

_Bức tranh này, mọi người chưa thấy hết-Như Yên vừa lấy tay chỉ về phía bức tranh của mình

_Bức tranh của cô nương ai ai nhìn vào thì cũng là bức tranh họa Lưu Ly nằm trên dóa hoa sen thôi mà

Nếu muốn thấy điều huyền diệu nằm trong bức tranh này, xin ông chủ cho người đóng hết tất cả các cửa làm cho của tiệm này tối lại

_Để làm gì?

_Ông chủ cứ làm theo đảm bảo...ông chủ không mất mát xíu nào đâu

_Được, tại hạ tin cô... người đâu làm theo những gì vị cô nương này nói

Một tóm nô tài chạy vào đóng từng cánh cửa lại, cửa tiệm ngày một tối dần và...

_Mọi người nhìn bức tranh kìa

_Đúng rồi hình...hình như vòng ngọc trong bức tranh nó phát sáng

_Nhìn kìa không những chiếc vong nó phát sáng mà cả hoa sen còn nổi ra khỏi bức tranh rất giống thật

_Phải đó

_Phải đó

_Vậy chúng ta bỏ lại thẻ trúc đi

_Đúng đúng ta thích bức tranh của vị cô nương này hơn

...........

Vậy là các vị khách có mặt trong cửa tiệm kéo nhau ùn ùn lên lấy thẻ trúc từ chiếc hộp thứ hai bỏ qua chiếc hộp thứ nhất

Y Y không tin vào mắt mình nữa cứ lấy tay dụi đi dụi lại "Là thật hả ta tiểu thư nhà mình trước kia vẽ một bức tranh còn chưa vẽ được huống hồ...vẽ được bức tranh đã là kì tích.....bức tranh như thế này thì...quả thật là CỰC PHẨM RỒI!"

Không chỉ Y Y đâu đó trong của tiệm còn có một người vừa nhìn Như Yên vừa cười đầy THÍCH-THÚ