Sâm lâm thụ yêu một mảnh yên tĩnh, tựa hồ chỉ có Thanh Quân cùng Dĩ
Mạch hai người. Nơi này quái không nhiều, hơn nữa xuất hiện rất chậm,
thích hợp cho một người luyện. Thanh Quân sau khi tổ đội nhàn nhã đứng
một bên, đợi thụ yêu hiện ra nhiều nhiều mới dùng một chiêu giết sạch
chúng nó. Cấp bậc hắn rất cao, không lấy bớt kinh nghiệm của Dĩ Mạch.
Nhưng cảm giác yên tĩnh quá mức này làm cho người ta cảm thấy kỳ dị,
nhóc con Dĩ Mạch bắt đầu tìm chủ đề để nói.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Hồ Ly sư phó để hồng danh đi giết người sẽ không bị bạo trang bị?”
Thanh Quân: “Muốn giết nó không dễ, hơn nữa nó không phải Bạch Cốt, đánh không lại còn biết chạy.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Nếu như vậy càng nháo càng lớn, cuối cùng sẽ trở thành bang chiến sao?”
Thanh Quân: “Sẽ không. Không có bang phái nào muốn dẫm lên con đường trước kia của Thánh Điện.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “-_-!!!”
Cái tên Thánh Điện Dĩ Mạch từng nghe qua. Nó là bang phái có sớm thực lực nhất, từng độc chiếm hai thành thị bình thường. Sau đó vì chuyện
tranh giành boss mà cùng người của Tọa Yên Thiên Hạ phát sinh tranh
chấp, sáu người cùng nhau luân bạch lão bà của Cõng Quan Tài Khiêu Vũ –
Bạch Nguyệt Quang. Sau bị bang chúng của Tọa Yên Thiên Hạ vô quy tắc
giết hại một tuần, bang chủ Thánh Kỵ sĩ bị luân trở lại cấp 30 trực tiếp bán acc, gia tộc cũng theo đó giải tán.
Kỳ thực nói tóm lại, Tọa Yên Thiên Hạ vẫn là một bang phái quản lý
nghiêm cẩn, cơ bản không có người dám đến gây chuyện, cũng không có ai
giết hại tân thủ. Giống như tên Bạch Cốt lấy PK làm giải trí cũng luôn
chọn những người đồng cấp hoặc cao cấp bậc cao hơn hắn. Bang chủ Quan
Tài đại thần uy vọng rất cao, cũng để bang chúng tự do không ước thúc.
Hơn nữa hắn có đại danh bao che khuyết điểm, trong ngoài phân biệt rõ
ràng, tuyệt không để bang nhân bị người ta ăn hiếp.
Thanh Quân: “Muội muốn đi xem sao?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Vẫn là không cần….Muội sợ bị ngộ sát.”
Thanh Quân: “Nếu chỉ có thế thì không cần lo lắng, có ta ở đây.”
Dĩ Mạch ngẩn ngơ.
Thanh Quân: “Bất quá hôm nay không có gì thú vị xem đâu, trừ bỏ Đếm
Con Kiến gì đó, tất cả những tên còn lại đều bị hạ sát không thương
tiếc.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “….Bỗng nhiên nhớ lại sáng nay muội cũng suýt bị giết hại.”
Tạm dừng một chút, Thanh Quân nói: “Sau này sẽ không.”
Dĩ Mạch chợt thấy kinh dị, đại thần, ý nghĩa trong lời nói của ngài dễ khiến cho người ta hiểu sai a…..
Mạch Thượng Sắc Vi: “Ách, gia nhập Tọa Yên Thiên Hạ, lại bái Hồ Ly làm sư phụ, muội thấy an toàn của bản thân rất được đảm bảo.”
Thanh Quân: “Ta ở bên muội không cho muội cảm giác an toàn sao?
Mạch Thượng Sắc Vi: “….Đương nhiên không phải, đại thần ở bên muội, toàn bộ sâm lâm thụ yêu đều rạng rỡ ánh sáng…”
Người nào đó ngàn lần vạn lần bỏ qua nguyên tắc không vỗ mông ngựa mà đi nịnh hót.
Thanh Quân: “Muội có thể không đánh mà thắng, làm toàn bộ thụ yêu ghê tởm đến chết.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Hắc hắc. Vừa rồi đại thần có chuyện gì muốn sai phái muội…”
Thanh Quân: “Trước khi tìm được cách xưng hô tốt hơn, muội bảo ta Thanh Quân nghe hay hơn, Tiểu Mạch.”
Dĩ Mạch giật mình, trong hiện thực có nhiều bằng hữu
thân mật kêu nàng Tiểu Mạch, mà trong trò chơi mội người đều gọi nàng
Sắc Vi. Nghe hắn gọi như vậy, lại có một cảm giác thân thiết. nhưng, cái gì kêu là ‘trước khi tìm được cách xưng hô tốt hơn?’
Mạch Thượng Sắc Vi: “….Được”
Thanh Quân: “Thấy trên mạng có một nhiệm vụ kêu là ‘Ngàn năm chờ đợi’, cần hai người khác phái hoàn thành. Muội có hứng thú
không?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Ôi chao! Nhưng cấp bậc muội thấp như vầy, khẳng định là cản trở…”
Thanh Quân: “Không sao, nghe nói nhiệm vụ này sẽ mở ra ‘luân hồi chi cảnh’, có thể nhìn thấy quá khứ của ba nhân vật chính.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Nói như vậy có thể nhìn thấy bộ dạng Ma Tôn sống lại?”
Thanh Quân: “Ân. Vì nhiệm vụ này ngẫu nhiên sinh thành,
cho nên người biết nhiệm vụ này rất ít. Hơn nữa từ trước đến giờ chưa
từng thấy ai hoàn thành bản sao kia, nghe nói nhiệm vụ rất khó, lại tốn
nhiều thời gian, cho nên đều bỏ dở giữa chừng.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Chúng ta phải làm sao mới nhận được nhiệm vụ ‘Ngàn năm chờ đợi’?”
Thanh Quân: “Ta có quyển trục nhiệm vụ.”
Dĩ Mạch toát mồ hôi. Nguyên lại đại thần không chỉ có
trang bị hảo, tài sản nhiều, cấp bậc cao, sủng vật trâu, mà vận khí cũng tốt lắm nha.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Khi nào bắt đầu làm nhiệm vụ?”
Thanh Quân: “Tối mai muội có rảnh không?”
Dĩ Mạch đang muốn trả lời, lại thế [Thế giới] liên tục hiện ra ba hàng chữ.
[Thế giới] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21:00 chính là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải
Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cảm ơn.
[Thế giới] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21:00 chính là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải
Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cảm ơn.
[Thế giới] Phong Quá Vô Ngân: Đêm mai 21:00 chính là hôn lễ của ta cùng Hoàng Hôn Uyển Nhi, hoan nghênh mọi người đến Sóc Hải
Thành dự lễ, chúc phúc cho chúng ta, cảm ơn.
[Thế giới] Hoàng Hôn Mật Đường: Càn Khôn đệ nhất mỹ nhân Uyển Nhi rốt cuộc phải lập gia đình, chờ mong….
[Thế giới] Hoàng Hôn Nữu Nữu: Phong Quá Vô Ngân, tiện
nghi cho ngươi. Uyển Nhi gả qua, toàn bộ Hoàng Hôn gia tộc đều theo làm
sính lễ.
[Thế giới] Nhìn Mỹ Nữ Chảy Nước Miếng: Hoàng Hôn Uyển Nhi phải lập gia đình….omg, lòng ta tan nát.
[Thế giới] Zabura: Đừng gả cho tiểu tử kia, gả cho ta thật tốt.
[Thế giới] Cô Hồn Dã Quỷ: Mỹ nữ đều là danh hoa có chủ, còn mình ta cô đơn hát tình ca, rống rống…
[Thế giới] Gió Thổi PP Lạnh: Điều kiện thứ nhất: nữ.
Điều kiện thứ hai: sống. Chỉ cần phù hợp hai điều kiện này, đến ta ôm ấp đi….
……….
Thế giới vì thế lại ồn ào.
Dĩ Mạch than nhẹ một tiếng, ngón tay cứng ngắc đánh chữ: “Ngày mai có người mời muội tham gia hôn lễ.”
Thanh Quân: “Muội muốn đi?” Hắn đoán được nàng cùng
Huyễn Thế có quan hệ. việc đuổi giết sáng sớm càng khiến qua hệ của hai
người thêm phần khó hiểu.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Muội không biết có nên đi hay không?”
Thanh Quân: “Muội thích Phong Quá Vô Ngân?”
Dĩ Mạch Thẩm mặc. Đại thần nha, huynh có thể không sác
bén thế không. Vấn đề này nàng cũng đã nghĩ qua. Giống như một cây kem
đang ở trước mắt, lại bị người ta đoạt mất, còn ở trước mặt nàng diễu võ giương oai liếm hai cái. Tuy chỉ là một cái kem, nhưng cảm giác thật
khó chịu. Dĩ Mạch cho tới bây giờ vẫn không phải là quân tử hiền đức lễ
độ, nàng bất quá chỉ là tiểu nữ tử ham ôn nhu, cho nên trong lòng không
thoải mái cũng là chuyện dễ hiểu.
Nàng nghĩ nghĩ, thẳng thắn đáp: “Chưa nói thích, nhưng tuyệt đối không thể thật lòng chúc phúc.”
Lúc này nam nhân ngồi trước máy tính khóe miệng hơi cong lên. Không thích. Đáp án này hắn thực vừa lòng.
Thanh Quân: “Đã biết.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “[⊙__⊙]”
Đại thần, rốt cuộc huynh đã biết cái gì a… Ngay tại thời điểm nàng còn đang ngơ ngẩn, chợt thấy bạch y nam tử trước mặt nói một
câu.
“Đêm mai ta đi cùng muội.”
Thời điểm nhìn thấy những lời này, quanh người Mạch
Thượng Sắc Vi cùng lúc được bao phủ bởi một mảnh kim quang, thẳng hướng
tận trời.
Tiểu Sắc Vi đồng học hoa hoa lệ lệ lên cấp 80.
Nàng thay trang bị cấp 80, vẫn như cũ là hắc tiểu cường. Vũ khí Hồ Ly sư phụ đưa cho nàng là đồ hắn để acc phụ bày bán – Thất
Tinh thần khí ‘Đoạn Tuyết’, đó là một cây lam sắc băng phiến, trên thân
phiến có trạm hai bông hoa tuyết, khi sử dụng phát ra những tiếng đinh
đinh đang đang dễ nghe. Bởi mang tiếng là Thất Tinh thần khí, cho nên vũ khí này đủ dùng đến cấp 100 không cần đổi.
Nàng triệu hồi Tiểu Hắc, vật nhỏ kia ở bên chân nàng lười biếng cuộn thành hình tròn lăn qua lăn lại.
“…Tên này thật vui mừng.” Dĩ Mạch nhìn hai chữ ‘Vượng Tài’ trên đầu cục cưng, bị thẩm mỹ của nhóm đại thần đả kích sâu sắc.
Thanh Quân: “Phật Di Lặc đặt, ta lười sửa.”
Dĩ Mạch nghĩ nghĩ, rốt cuộc lấy một cái tên rất hay ‘Lôi Người Chết Không Đền Mạng’ cùng acc phụ của sư phó ‘Quý Người Chết
Không Đền Mạng’ giống như hai huynh đệ.
Đại thần Thẩm mặc một lát, nói với vẻ tán dương: “Có sư phụ như vậy tất có đồ nhi như thế.”
Dĩ Mạch cười ngây ngô hai tiếng, hỏi: “Nhiệm vụ ngàn năm chờ đợi kia phải làm trong bao lâu?”
Thanh Quân: “Một khi nhận nhiệm vụ sẽ bị truyền tống đến bản sao, trước khi chưa hoàn thành không thể rời khỏi đó. Thời hạn
nhiều nhất là 72 giờ.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “[⊙__⊙]” 3 ngày? Lâu như vậy?”
Thanh Quân: “Ta hỏi qua GM, hắn nói bản sao này chú
trọng phối hợp, có khả năng hoàn thành trong 5 giờ. Hơn nữa hoàn thành
càng sớm, phần thưởng càng nhiều.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Lúc làm nhiệm vụ có thể logout không?”
Thanh Quân: “Có thể. Lúc logout không tính thời gian.”
Dĩ Mạch do dự một hồi, vẫn là không nhịn được nói ra:
“Huynh vì sao lại tìm muội làm nhiệm vụ nay, ách, muội muốn nói, nữ
ngoạn gia cấp bậc cao hơn muội có rất nhiều.” Hơn nữa lấy năng lực
triệu hồi của đại thần huynh, chỉ sợ danh sách báo danh dài dằng dặc đi. Nàng lặng lẽ nói thầm.
Đối phương vân đạm phong khinh đáp: “Công phu chạy trốn của muội không tệ.”
-_-!!!! Thì ra đại thần xem trọng tiểu cường thần công
của nàng sao….. Dĩ Mạch đang oán thầ, bát ngờ Thanh Quân đang triệu gọi
kỳ lân bổ sung một câu.
“Hơn nữa – so với nữ nhân khác, ta đối với muội có hứng thú.”
Một đạo thiên lôi, Mạch Thượng Sắc Vi tiêu.