Từ khi gặp mặt Dương Tầm, Vũ Ly Tuyết cảm thấy thật sự rơi vào lưới tình trong phút chốc với người đàn ông vượt trội về mọi mặt này, so với Tư Đồ Phong, nét phong độ thành đạt trở thành đòn chí mạng phá vỡ phòng tuyến vốn dĩ lỏng lẻo của cô.
Vũ Ly Tuyết hoàn toàn xác định, giây phút này cô đã thật sự rung động trước vị tổng tài trẻ tuổi lạnh lùng lại đầy cuốn hút này.
Cô bắt đầu oán trách, tại sao bản thân không thua kém bất kỳ ai như cô lại phải đi theo một tên già cỗi, xấu xí trong khi ở đây có một soái ca ngời ngời có thể thỏa mãn mọi nhu cầu vật chất lẫn tinh thần của mình.
Cô mê mẩn nhìn theo Dương Tầm, không chút bất ngờ khi nhận được ánh nhìn khinh bỉ phát ra từ Tư Đồ Phong, nhưng cô không bận tâm, cơ bản là hắn đã trở thành quá khứ, hiện tại và tương lai của cô sẽ dành hết tâm tư, tính toán, bất kể mọi thủ đoạn cũng phải có được người đàn ông trước mặt.
Sau khi nói hết những điều mình cần nói, Dương Tầm gọi đạo diễn lại, gửi thông điệp cuối cùng đến ông: "Đừng để tôi chứng kiến một tình huống thiếu chuyên nghiệp của ông thêm một lần nào nữa, nếu chuyện tương tự ngày hôm nay còn xảy ra với bộ phim này, ông sẽ không mong muốn tôi nói ra việc kế tiếp đâu, đúng không?"
"Vâng, Dương tổng, lỗi này sẽ không xảy ra nữa, tôi xin hứa danh dự!" Ông luống cuống thề thốt với anh, nụ cười trên môi cũng không còn rạng rỡ như ông hay nghĩ đến khi mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa.
Ông biết Dương Tầm là đang cảnh cáo lập trường với ông, nhưng ông biết rõ đây là một người khó tính và tinh tường, tốt hơn hết là ông nên thành thật một chút để có thể ăn cơm nghề thêm một khoảng thời gian nữa.
Sống tới từng tuổi này, khả năng quan sát phán đoán tình hình cũng tích lũy được chút đỉnh, đủ để ông có thể ung dung tồn tại trong giới giải trí đầy phức tạp này.
Biết Dương tổng sắp rời khỏi trường quay, mọi người ai cũng cung kính gập người chào thể hiện sự kính cẩn, vì trải qua chuyện hồi nãy, ai cũng biết ông chủ trẻ bản lĩnh đến cỡ nào, sự kính cẩn luôn dành cho kẻ mạnh, quy tắc đó ở đâu cũng vậy.
Khi Dương Tầm đi ngang qua chỗ Mạc Lam, anh khẽ cúi thấp người, hạ thấp giọng xuống đủ để cho hai người nghe thấy: "Khi xong việc, tôi cần gặp cô!" Nói xong, không đợi Mạc Lam phản ứng, anh một mạch đi thẳng khỏi trường quay.
Phim trường sau khi sếp tổng đi khỏi, mọi thứ lại trở về nhịp làm việc bình thường, Mạc Lam hoan hỉ trong sự chúc mừng hân hoan của những người hâm mộ mới, đạo diễn, trợ lý và ngay cả Tư Đồ Phong, Vũ Ly Tuyết cũng miễn cưỡng gửi lời chúc mừng đến cô.
* * *
Sau khi quay xong cảnh cuối cùng của ngày hôm nay, trời đã nhá nhem tối.
Chia tay mọi người, Mạc Lam theo lời chỉ dẫn của Triệu Hân đi tới văn phòng của Dương Tầm.
Cô thắc mắc không biết tại sao Dương tổng lại hẹn cô đến nói chuyện, vì cả hai đều là lần đầu mới gặp, mặc dù cô hiện tại giữ vai nữ chính, nhưng không có lý do gì để anh hẹn riêng cô cả.
Suy đi nghĩ lại vẫn không có câu trả lời, Mạc Lam thôi không giày vò bộ óc tội nghiệp của mình, bước chân nhẹ nhàng đi tới phòng làm việc của Dương tổng.
Từ xa đã thấy một chàng trai đứng đợi ở trước cửa, nhìn dáng vẻ của anh chắc là Thư ký Lâm đây rồi! Gật đầu chào anh, nhận được lời chào lại từ anh, Mạc Lam đẩy cửa bước vào và được sự tinh ý kéo khép cửa lại từ phía sau lưng cô.
"Tôi là Dương Tầm, mời cô ngồi!" Khi nhìn thấy Mạc Lam bước vào, Dương Tầm ra hiệu cho cô ngồi xuống.
Thấy cô gái có chút dè dặt không thoải mái, khác hẳn với người ở trường quay lúc vừa rồi, anh bật cười nói: "Tôi khiến cô không thoải mái à? Vẻ ngoài của tôi đáng sợ đến thế sao? Ngày đầu gặp mặt đã khiến cho Nhất Niệm dũng cảm của chúng ta sợ hãi rồi!"
Những lời bông đùa của Dương Tầm lúc này rất hữu ích, ít ra Mạc Lam lúc này đã cảm thấy Dương tổng đáng sợ trong truyền thuyết, cũng như một Dương tổng đầy nghiêm nghị khi ở trường quay khi nãy cũng không khó gần như trong tưởng tượng của bản thân.
"Không biết Dương tổng hẹn Mạc Lam đến đây là có việc gì cần căn dặn?" Cô cũng không rõ vị Tổng giám đốc này cần gặp cô là việc gì, thay vì vòng vo nói những lời sáo rỗng, cô đi nhanh vào việc chính cô quan tâm nhất lúc này.
Nhận thấy cô gái Mạc Lam này rất thẳng thắn, không tự kiêu hay õng ẹo pha trò đáp lại sau câu nói đùa bỏ ngỏ của anh, thế thì anh cũng vào thẳng vấn đề mà bản thân cần đáp án lúc này: "Xin lỗi vì câu hỏi của tôi không liên quan gì đến bộ phim, nhưng có điều tôi thật sự muốn biết..
Cô Mạc Lam và tác giả Undo Blue là quan hệ như thế nào với nhau?" Dương Tầm nói dứt lời xong, hai tay đang chắp lại với nhau khẽ siết chặt lại, anh hoàn toàn không thể ngờ bản thân lại mong mỏi, chờ đợi câu trả lời của đối phương như vậy.
* * *.