Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 387: 387: Tẩy Lễ Tiên Trì






Mặc dù Mộc Y Đạo Cảnh kết thúc, nhưng vẫn còn giai đoạn cuối cùng, mở ra Tiên Trì và tiến hành Y Hội.
Mộc Dao Tiên Trì sức hấp dẫn thu hút vô số thiên kiêu, bởi lẽ nghe nói tiên thủy bên trong tiên trì tồn tại Tẩy Lễ Tiên Trì, có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, nâng cao tuệ cốt, giúp cho các tu sĩ tu luyện càng thêm thông thuận.

Thiên tư sau khi tắm rửa trong Tiên Trì chỉ có tăng chứ không có ngoại lệ.

Vì vậy, đối với một đám thiên kiêu trẻ tuổi mà nói, đây có thể coi như một hồi cơ duyên.
Dĩ nhiên, không phải ai cũng có thể tiến vào Tiên Trì, chỉ có số ít những thiên kiêu của những Thất Cấp Thế Lực trở nên mới có thể vào.

Một đám lão bối đều dẫn theo con cháu của mình đến đây để tham gia, một phần mục đích chính là vì Tẩy Lễ Tiên Trì này.
Ngoài ra, Y Hội còn hấp dẫn vô số Y Sư, cũng là điều kiện để các thế lực lớn chèo kéo thiên tài luyện dược về thế lực của mình.

Còn có một số kẻ bởi vì tìm kiếm Y Sư có thể giúp mình chữa bệnh trong thân thể, cho nên chờ đợi sẵn tại khách phòng, chỉ đợi Mộc Y Đạo Cảnh vừa kết thúc, sẽ tìm đến một số Y Sư nhờ cứu chữa.
Đối tượng được hướng tới đông nhất dĩ nhiên là mấy vị Thần Y, trong đó có không ít Cửu Cấp Thế Lực nổi danh ra mặt, muốn gặp mặt mấy vị Thần Y này.

Mà các vị Thần Y cũng không thể không nể mặt, tiến hành cùng mấy thế lực này trao đổi.
Dạ Khinh Ưu đối với mấy thứ này đều không hứng thú, bây giờ hắn hiện tại đang ở trong phòng của Huyễn Điệp, dùng lấy một số dược thảo mới cướp được, muốn tiến hành giúp Huyễn Điệp chữa trị.
Tuy nhiên, Huyền Âm Hóa Thể quá mức phức tạp, dù dùng phương pháp mới nghĩ ra của hắn cũng không thể giải quyết hoàn toàn.

Huyễn Điệp đang trong tình trạng mơ ngủ từ từ tỉnh lại, ánh mắt dịu dàng nhìn lấy hắn, hai bàn tay trắng ngọc đem bàn tay nam nhân nắm chặt, cười nói.
" Không cần phí công đâu, thân thể của thiếp tự nhiên thiếp hiểu rõ.

Nếu đơn giản chỉ là Huyền Âm Hóa Thể thì tự thân thiếp cũng có thể giải quyết.

"
" Nàng nói vậy là có ý gì? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, lo lắng hỏi.

Huyễn Điệp thân thể ngồi dậy, đầu tựa vào ngực hắn, hương thơm nữ tử dịu nhẹ làm lòng người thoải mái, nhìn bộ dáng hiện tại tuy suy nhược nhưng tuyệt sắc dung nhan không chút phai mờ, mở ra đôi môi đỏ mộng, nhẹ nhàng đáp.
" Không sao cả, chàng chỉ cần biết tình hình của thiếp cũng không phải do Thể Chất gây ra, mà là ảnh hưởng tới từ thứ khác.


Hiện tại, tựa như còn quá sớm.

"
" Là quy tắc Đại Đạo? "
Dạ Khinh Ưu suy nghĩ, chợt hỏi.

Hắn trước đó còn không có nhận ra, nhưng sau khi tiếp xúc với nữ tử băng giá kia, thấy nàng sử dụng Băng Khí Đại Đạo, hắn ẩn ẩn có cảm giác Âm Đan trong thân thể Huyễn Điệp giống như cũng rất quen thuộc.

Mà nghe hắn nói vậy, Huyễn Điệp mày đẹp nhếch lên, hai mắt to tròn long lanh nhìn hắn.
" Chàng tự nhiên lại biết đến sự tồn tại của quy tắc Đại Đạo.

"
" Tại sao ta lại không thể biết? "
Dạ Khinh Ưu khẽ cười, bàn tay vén một bên tóc mai của Huyễn Điệp, hành động hết sức ôn nhu.

Mỹ nữ cảm thấy ngọt ngào, môi thơm hôn nhẹ lên má hắn, lại tiếp tục cúi đầu, dựa vào lồng ngực săn chắc của nam nhân.
" Không ngờ chàng tiến triển nhanh như vậy, so với những kiếp trước còn nhanh hơn.

Nếu như đã tiếp xúc rồi, thiếp cũng không ngại nói thật.

Bên trong thân thể của thiếp không chỉ bị Âm Đan do Huyền Âm Hóa Thể tạo ra, còn có ẩn giấu một tia lực lượng Tử Vong Đại Đạo.

"
" Tử Vong Đại Đạo!!? "
Nghe vậy, Dạ Khinh Ưu chợt giật mình kinh sợ, hắn không ngờ bên trong thân thể Huyễn Điệp lại có loại lực lượng đáng sợ như vậy.

Tử Vong Đại Đạo có thể coi như là một trong những Đại Đạo đứng đầu, nó được xếp vào hàng ngũ các loại Đại Đạo nguy hiểm bậc nhất Vũ Trụ.
Dạ Khinh Ưu không thể tưởng tượng được kẻ nào lại gieo loại lực lượng Tử Vong này vào trong thân thể Huyễn Điệp.

Bình thường đáng lẽ là nàng đã sớm bị Tử Vong Đại Đạo hủy diệt đến thần hồn câu diệt, vậy mà hiện tại đến nay vẫn sống, thậm chí còn có thể chống lại, điều này cũng chứng tỏ rằng nàng không hề đơn giản.

" Ân, thật ra thứ này đã quấn lấy thiếp hơn ba trăm kiếp rồi.

Có chuyển sinh vô số lần nó vẫn sẽ bám dính theo thân thể thiếp.

Mặc dù hiện tại nó đã cực độ suy yếu nhưng vẫn hết sức nguy hiểm, thiếp tùy thời đều có thể bị nó hủy diệt.

"
Huyễn Điệp giọng nói hết sức thản nhiên, nhìn không ra nàng có điểm lo sợ nào, Dạ Khinh Ưu cũng thật không ngờ tới loại tình trạng này.

Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, hỏi.
" Có cách nào giải quyết triệt để không? "
" Dĩ nhiên là được, nếu như thiếp khôi phục một chút tu vi thì có thể dùng tự thân lực lượng để bài xích nó.

"
Nghe nàng lời nói hết sức tự tin làm Dạ Khinh Ưu tâm sinh ra tò mò, rốt cuộc không rõ trên người Huyễn Điệp che giấu thứ gì.

Từ những gì nàng đã kể, có vẻ cả hắn và nàng đều luân hồi không ít lần mà chỉ có mỗi mình nàng là giữ được trí nhớ, còn hắn hiện tại thì không nhớ rõ gì cả, chỉ mới nhớ lại ký ức của một kiếp mà thôi.
" Ta sẽ dùng tất cả biện pháp để giúp nàng.

"
Dạ Khinh Ưu nói, Huyễn Điệp chỉ khẽ gật đầu, tựa đầu nhỏ vào trong ngực hắn, vẻ mặt vẫn hết sức hạnh phúc, đối với nàng hiện tại, sống chết cũng không hề quan trọng, điều quan trọng nhất chính là được ở bên cạnh nam nhân của nàng.
Biết được căn nguyên bệnh tình của Huyễn Điệp, Dạ Khinh Ưu hiểu hiện tại dù có Y Sư nào ra mặt cũng vô ích, nếu như không thể thông triệt quy tắc Đại Đạo thì không cách nào giúp được Huyễn Điệp chữa trị.
Hắn cùng Huyễn Điệp bước ra ngoài phòng, mấy nữ tu nhìn thấy hai người đều không nói gì, nhưng Dạ Khinh Ưu có thể nhìn ra được vẻ mặt sầu lo trên gương mặt đám nữ tu.

Vốn không muốn để ý nhưng khi nghĩ đến Trì Dao Tiên Tử cũng giúp đỡ hắn không ít, tiện miệng hỏi.
" Có chuyện gì sao? "
Nghe hắn hỏi vậy, một đám nữ tu hai mắt nhìn nhau, dâng lên hi vọng, đều đồng loạt hướng ánh mắt nhìn về phía hắn, nói.
" Tiểu thư hiện tại đang bị mấy thế lực kia gây sức ép.


Bọn họ muốn tiểu thư gả cho thế gia bọn hắn.

"
" Chẳng phải từ chối là được sao? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, vị nữ tu thấy vậy vội vàng giải thích.
" Điều này nếu là trước kia thì còn có thể.

Nhưng hiện tại đích thân Lục Gia ra mặt hứa hôn tiểu thư cùng với mấy vị thiếu gia kia.

Tiểu thư dù gì cũng là người của Lục Gia, nói đã rời đi gia tộc nhưng bọn họ vẫn là trưởng bối của nàng, cho nên nàng khó mà cãi lại được.

"
Nghe vậy, Dạ Khinh Ưu đã hiểu rõ ràng, cũng thật không nghĩ tới Trì Dao Tiên Tử còn là người của Thần Tiêu Lục Gia, đám người này Dạ Khinh Ưu còn chưa có tính nợ bọn chúng đây.

Nghĩ tới đây, Dạ Khinh Ưu liền phất tay, thản nhiên nói.
" Ta đã hiểu, chuyện này ta sẽ lo liệu.

"
" Nếu vậy, đa tạ công tử.

"
Đám nữ tu thấy hắn chịu ra mặt, lập tức vui vẻ, cùng hắn kính lễ.

Các nàng vốn là một đám nữ tử không có thân thích, tu vi thấp kém, thế đơn lực bạt, được Lục Thanh Nhã cưu mang trở thành người của Tiên Trì, đối với nàng hết sức biết ơn, dĩ nhiên không muốn vị tiểu thư của mình chịu cảnh bị biến thành công gả đi thông gia.
Dù rằng các nàng không rõ thân phận Dạ Khinh Ưu ra sao, nhưng chỉ dựa vào khí chất của hắn, cũng đủ để các nàng hiểu rõ nam nhân này thân phận hoàn toàn không đơn giản, còn được tiểu thư các nàng coi trọng, dĩ nhiên là người đáng tin tưởng.
Dạ Khinh Ưu mang theo Huyễn Điệp đi ngang bên trong Tiên Trì.

Dọc đường có thể thấy một đám thiên kiêu có nam có nữ chia làm hai hàng nam nữ riêng biệt được tiến vào bên trong Tiên Trì tắm rửa.

Bình thường nơi này cấm nam nhân đi vào, nhưng do diễn ra Tiên Trì Đại Hội cho nên lần này phá lệ cho nam nhân có thể tiến vào bên trong.
Nhìn ánh mắt đám nam nhân không yên phận mà nhìn ngắm xung quanh, còn có động tới điểm tay chân với đám nữ tu khiến cho các nàng không dám phản kháng, chỉ có thể né tránh, dùng lời nói chấm dứt hành vi của bọn chúng.
Dạ Khinh Ưu ở tại đây một đoạn thời gian cũng rõ bên trong còn có một cái Tiên Trì được phân làm hai nơi, dành cho nam nữ tắm riêng, chỉ là bình thường không có nam nhân tiến vào nên nơi đó thường không được sử dụng.
Khác với dòng linh tuyền hắn từng thấy ở Huyễn Điệp tắm trong đó, Tiên Trì kia chảy ra từ một loại mỏm đá chứa Mộc Linh Chi Khí dày đặc, hình thành một dòng suối riêng biệt, gọi là Tẩy Lễ Tiên Trì.

Công dụng giống như đã công bố, có thể tẩy tủy, gia tăng tư chất.

Tẩy Lễ Tiên Trì hiện tại đối với hắn không có chút tác dụng nào, cho nên hắn chưa từng ngó qua.

Hiện tại chỉ cảm thấy dẫn theo một đám nam nhân thô tục tiến vào nơi này, thật sự làm hủy hoại tiên cảnh nơi đây.
Mà giống như cảm nhận được ánh mắt của hắn, một đám thiên kiêu nam nhân đều hướng ánh mắt về phía bên này.

Khi bọn hắn vừa thấy Huyễn Điệp ở bên cạnh Dạ Khinh Ưu, lập tức bị sắc đẹp của nàng hấp dẫn, khóe miệng chảy đầy nước dãi mà ngắm nhìn, trong mắt cất chứa dục vọng khó thể kìm nén.
Huyễn Điệp tính tình tuy hiền dịu nhưng bình thường cũng rất ít tiếp xúc với nam tử, nàng cũng không thích ở cùng với nam nhân khác ngoài Dạ Khinh Ưu.

Bị người khác giới ngoài hắn nhìn, nàng lập tức nấp sau lưng Dạ Khinh Ưu, một chút cũng không muốn tiếp xúc cùng đám nam tử kia.
Bị mỹ nữ né tránh ánh mắt, làm sắc mặt đám nam nhân kia trở nên hết sức khó coi, bọn hắn dù sao cũng là thiên kiêu, được tuyển chọn hoàn toàn là nhờ tư chất cùng địa vị trong tông môn.

Hiện tại không ngờ đối diện với một nữ nhân của nữ tu lại bị coi thường, làm có kẻ không nhịn được lập tức chuyển hướng đi đến trước mặt hai người Dạ Khinh Ưu.
" Nữ nhân kia, mau ra đây cho bổn thiếu gia xem mặt.

Còn trốn cái gì.

"
Tên thiếu niên bộ dạng hống hách, ánh mắt mang theo vẻ khinh thường, không thèm chú ý đến Dạ Khinh Ưu tồn tại.

Bởi lẽ, nam nhân này thật sự quá mức tuấn mỹ, càng nhìn hắn càng cảm thấy tự ti, mà cảm giác này khiến hắn rất khó chịu, chỉ cần mỹ nữ bên cạnh đi theo, còn phần nam nhân đẹp trai này, giết đi là được.
Hắn lời nói vừa cất ra, đã cảm thấy tay chân lạnh lẽo, tứ chi bị một ngọn hắc hỏa thiêu đốt, đánh sâu vào cả linh hồn của hắn.

Thiếu niên chỉ kịp hét lên, thân thể cụt ngủn không tay không chân lăn lộn trên đất, hắc hỏa cháy trên thân thể thiêu rụi không chỉ thân thể mà còn có cả linh hồn, làm đau đớn của hắn gia tăng gấp trăm lần.
" Dùng ánh mắt đó với ta, muốn chết.

"
Giọng nói Dạ Khinh Ưu lạnh lẽo vang bên tai gã.

Lúc này, gã thiếu niên mới hiểu ra, cái nam tử trẻ tuổi đẹp trai này không hề đơn giản như vậy.

Đây là do tầm nhìn hạn hẹp cùng sự ngu xuẩn của hắn mới chọc phải người không nên chọc.
Không cho hắn kịp hối hận, Dạ Khinh Ưu xé mở không gian, lá cây xung quanh hội tụ thành một thanh kiếm, đâm xuyên qua đầu tên thiếu niên.

Hắn đem thân thể bị cắm xuyên đầu ném vào trong không gian, không rõ là nơi nào, nhưng có thể nghe thấy tiếng la hét tuyệt vọng thất thanh vang lên, làm một thiếu gia công tử đang có tâm tình ngồi xem cảm thấy lạnh sống lưng.