Ở một bên, Ngọc Sư Sư sớm đã chịu không nổi, nàng dù được Trương Tuyết Di dùng tay an ủi bất quá vẫn chưa đủ, ngược lại là dục tính càng ngày càng phát tán mạnh mẽ, làm nàng không thể chỉ thỏa mãn với việc sờ mó, muốn cái khúc thịt to dài kia của nam nhân đâm vào trong thân thể, lấp đầy sự trống rỗng của nàng.
Nàng cảm nhận được dương cương khí tức mạnh mẽ từ người Dạ Khinh Ưu, thật sâu hấp dẫn nàng, dần rời khỏi bàn tay Trương Tuyết Di, đi tới bên cạnh hắn.
Dạ Khinh Ưu cảm nhận đằng sau lưng có một đôi vú mềm mại cọ xát lưng hắn, mùi hương thiếu nữ thoang thoảng truyền vào trong mũi, Ngọc Sư Sư bàn tay thon dài mềm mại lần mò ở trên thân thể săn chắc của hắn, âm thanh thâm thúy động lòng người.
" Cho ta đi… bên dưới thật ngứa… rất khó chịu… "
Ngọc Sư Sư sau khi lướt qua từng ngóc ngách ở trên thân thể nam nhân, nàng dần chuyển hướng quỳ ngay bên cạnh Dịch Vũ Tịch.
Thấy nàng đang phun ra nuốt vào côn thịt, toát ra mùi hương nam tính mê hoặc Ngọc Sư Sư, làm nàng vươn bàn tay thon thả đoạt lấy côn thịt từ miệng Dịch Vũ Tịch, cổ họng khô khốc phát ra tiếng.
" Ta muốn… cho ta… "
Bình thường dáng vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị của Ngọc Sư Sư mọi ngày biến mất hết, bây giờ giống như một dâm nữ cùng nữ tử khác tranh giành côn thịt.
Chỉ thấy, mái tóc dài mượt mà được cột gọn giờ buông xõa trên dung nhan xinh đẹp, đôi môi đỏ hồng ướt át của Ngọc Sư Sư kề sát côn thịt, tham lam hít thở mùi hương của nó, nàng cảm giác vật này chính là thứ mà nàng cần tìm, lập tức vui mừng, há miệng đem nó ngậm mút.
" Ưm… chụt… chụt… ân… Ngô, thật lớn… "
Ngọc Sư Sư dù chưa từng tiếp xúc với côn thịt của nam nhân nhưng lại tự thông thạo như thiên phú luyện dược của nàng vậy.
Nàng hé miệng cần mẫn đem đầu lưỡi quét quanh đầu rùa hồng hào, cẩn thận chăm sóc như một đầu dược thảo quý hiếm, bàn tay nắm gốc côn thịt khẽ vuốt ve, một bên bàn tay khác thì nắm lấy hai hòn ngọc dương nhẹ nhàng nắn bóp.
Dịch Vũ Tịch bị cướp đi côn thịt, cảm thấy trống vắng, lập tức cùng Ngọc Sư Sư một bên đoạt lấy dương vật, lưỡi thơm thè ra liếm láp giữa thân côn thịt, không chút kém cạnh bú mút.
" Hít.
"
Dạ Khinh Ưu cũng không ngờ hai nữ nhân lại chủ động như vậy, thoải mái hưởng thụ hai vị đại mỹ nữ phục vụ dương vật, các nàng đều là tình nhân trong mộng của vô vàn nam nhân, giờ này lại quỳ gối dưới háng hắn phục vụ.
Nếu như để cho đám người kia biết được thì chỉ sợ sẽ ghen tị đến phát điên.
Trương Tuyết Di thấy cảnh này, không biết nói thế nào cho phải, nàng chỉ có thể than thở, thầm oán cái tên Dạ Khinh Ưu này mặc dù vô cùng tà đạo nhưng vận đào hoa không ai có thể sánh bằng.
" Thế nào, nàng cảm thấy cô đơn sao? "
Dạ Khinh Ưu thấy nàng thở dài, bàn tay vươn ra, đem thân thể mỹ nữ ôm vào trong lòng, miệng tại bên tai mỹ nữ thủ thỉ.
Trương Tuyết Di thân thể run lên, quay sang trắng mắt nhìn hắn, tức giận đáp.
" Còn chẳng phải vì ngươi… rõ ràng có thể giúp các nàng giải độc, lại lợi dụng như vậy.
Đáng mặt nam nhân sao.
"
" Đáng mặt nam nhân? Đó là cái vật gì? Ta không phải quân tử, ta là nam nhân chân chính.
Mỹ nữ đã dâng tới tận cửa, chỉ có vấn đề mới bỏ lỡ.
"
Dạ Khinh Ưu thổi một luồng nhiệt khí ở bên tai Trương Tuyết Di, giọng nói bá đạo của nam nhân làm Trương Tuyết Di có cảm giác trầm luân.
Nàng dĩ nhiên biết hắn nói không sai, nam nhân trên đời bình thường bên ngoài thích ra vẻ đạo mạo, nhưng ai biết bên trong cất chứa thứ gì?
Đứng trước mặt mỹ nữ mà không động tâm thì chẳng qua nữ nhân đó còn chưa có đủ xinh đẹp.
Dạ Khinh Ưu đồng thời cũng không có tiếp tục cùng nàng tranh luận, hắn chăm chú nhìn hai nữ nhân vì hắn phục thị côn thịt, lập tức đem các nàng kéo dậy.
Hắn lấy từ trong người một cái giường lớn, đặt xuống đất, đem hai nữ tử đẩy ngã lên phía trên, đồng loạt giơ mông về phía hắn.
Kiều đồn của Ngọc Sư Sư so với của Dịch Vũ Tịch thì phổng phao hơn nhiều, nó to tròn, trắng muốt, căng phồng như bánh bao.
Dạ Khinh Ưu bàn tay vỗ lên mông nàng, để lại từng vết lằn đỏ hồng, hắn đem thân thể nàng xoay lại, đặt nàng nằm ngửa trên giường, hai chân banh rộng, để lộ âm đạo lầy lội bày ra trước mắt.
Tiểu huyệt Ngọc Sư Sư có mép âm đạo dày hơn, đồng dạng cũng khép thật kín, phải dùng một tay banh mở hai mép môi mới có thể nhìn thấy bên trong huyệt động hồng hào.
Âm mao của Ngọc Sư Sư mọc không tính là nhiều, nhưng lại khá rậm rạp, có lẽ do nàng rất ít khi quan tâm săn sóc bên dưới, chỉ chú tâm vào Y Dược Chi Đạo.
" Thật ngứa… mau cho ta… khó chịu… "
Ngọc Sư Sư bàn tay liên tục tự chọc vào tiểu huyệt, cất tiếng rên rỉ.
Dạ Khinh Ưu không có để nàng chờ đợi lâu, côn thịt thành thạo đã phá trinh mỹ nữ, rất nhanh tước đoạt trinh tiết của Ngọc Sư Sư, làm nàng ngửa cổ rên rỉ, do đã bị dục tính ảnh hưởng nên không còn cảm thấy đau đớn.
" A… cho vào rồi… nóng quá… "
Dạ Khinh Ưu tăng tốc dùng sức đẩy hông, côn thịt từng chút tiến vào thân thể Ngọc Sư Sư, nhục bích chật hẹp khuôn sâu, để hắn có thể thuận lợi đem toàn bộ côn thịt đút vào hoa tâm mà không để dư thừa ra bên ngoài.
Bạch bạch bạch bạch bạch…
Âm thanh da thịt va đụng làm mông tròn Ngọc Sư Sư đỏ hồng, nàng đồng thời phát ra thành từng tiếng rên rỉ.
" A… thoải mái… sướng quá… thật sâu… "
" Thoải mái vậy sao? "
Dạ Khinh Ưu bàn tay nắn bóp cặp ngực cứ bung nẩy như bóng nước của Ngọc Sư Sư, vừa cười.
Ngọc Sư Sư giờ phút này không còn biết trời sao gì nữa, nàng chỉ muốn tận tình cảm nhận côn thịt chèn trong âm đạo, giải tỏa cảm giác khó chịu, bứt rứt nãy giờ.
" Thoải mái… cho nên mau dùng sức đi… a… a… đâm thật sâu… sướng… "
Dạ Khinh Ưu ánh mắt chuyển sang nhìn Dịch Vũ Tịch đang dùng bàn tay an ủi, tay hắn cũng đồng thời đặt bên dưới hạ thân nàng, chọc ra chọc vào liên tục.
Dịch Vũ Tịch được tay hắn tiến thẳng bên trong âm đạo, cảm giác càng thoải mái hơn so với nàng tự xử, bàn tay chợt giữ tay hắn, càng thúc ép hắn ra sức.
" Trương tỷ, hôn ta.
"
Dạ Khinh Ưu quay sang nhìn Trương Tuyết Di, nhẹ giọng nói.
Trương Tuyết Di nãy giờ cũng cảm thấy trong người khô nóng, nhưng nàng lại kìm nén mà không có tham gia.
Chỉ là nghe hắn lời nói, nàng tự phi một tiếng.
" Ai là Trương tỷ của ngươi? "
Dù nói vậy, nhưng nàng cũng dán môi thơm hôn lên miệng hắn, cùng hắn phối hợp.
Dạ Khinh Ưu tay ôm eo nàng, bàn tay vuốt ve mông thịt của nàng, ngón tay len lỏi dọc cúc hoa, xuống tới bên dưới chọc vào âm huyệt, móc lấy.
Trương Tuyết Di hai chân kẹp chặt, nàng có thể cảm giác được đầu ngón tay của hắn chọc vào âm đạo nàng, khiến nàng hết sức dễ chịu, bên trong âm huyệt càng khít lại, hút chặt ngón tay hắn.
Một mình đối phó tam nữ, Dạ Khinh Ưu nhanh chóng làm cho các nàng đồng loạt cao trào.
Côn thịt đâm bên trong Ngọc Sư Sư bị nàng dâm thủy làm cho ướt đẫm, hắn rút ra côn thịt, quay sang nhìn Trương Tuyết Di, cười nói.
" Trương tỷ, muốn sao.
Muốn thì gọi ta một tiếng đệ.
"
Dạ Khinh Ưu biết Trương Tuyết Di trong lòng vẫn còn vướng mắc, cho nên muốn từng bước khiến nàng khuất phục.
Trương Tuyết Di cắn môi, nàng hơi chần chừ, nhưng nghĩ lại không có lý do gì để mà từ chối, quan hệ cùng Diệp Lăng có lẽ càng không thể như trước, hiện tại trước mắt chỉ có nam nhân này là tiếp nhận nàng.
Nàng cắn đôi môi đỏ mộng, khó khăn lên tiếng.
" Đệ đệ, cho ta.
Tỷ muốn… "
Dạ Khinh Ưu thấy nàng chịu gọi hắn là đệ đệ, khẽ mỉm cười, đem nàng kéo lấy đẩy ngã ra giường, để bờ mông nàng nhếch lên, không nhiều lời mà trực tiếp đâm côn thịt vào.
Côn thịt vừa tiến vào trong thân thể, liền Trương Tuyết Di toàn thân rung mạnh, nàng giống như mất khống chế thân thể, âm huyệt co bóp mạnh mẽ.
Cảm giác khoái cảm dâng trào gợi nhớ lại cho nàng chuyện kia có bao nhiêu thoải mái.
Tư tư…
Tiếng nước lầy lội từ hạ thể Trương Tuyết Di cọ xát côn thịt đang ra vào không ngừng âm huyệt của nàng.
Dạ Khinh Ưu đâm mạnh côn thịt, đem hoa tâm mỹ nữ va đụng liên hồi, làm thân thể bên dưới run rẩy kịch liệt, dâm thủy tiết ra càng nhiều.
Cuối cùng Trương Tuyết Di cũng bị hắn làm cho thoải mái mà cao trào, môi mọng cắn chặt kìm nén phát ra tiếng, âm tinh bắn thẳng đầu rùa hắn.
Bên trong tiểu huyệt nàng tràn đầy dịch thủy, bên ngoài thì hai mép môi âm huyệt bóng loáng đầy nước.
Dạ Khinh Ưu còn chưa có bắn ra, dù sao hắn càng giao hoan thì sức chịu đựng càng mạnh, muốn đạt tới cao trào không nhanh như vậy.
Nhìn một bên Dịch Vũ Tịch đang chờ đợi hắn, Dạ Khinh Ưu liền bước lên giường, đem thân thể Dịch Vũ Tịch đè lên người Trương Tuyết Di, hai bầu ngực của các nàng đối diện nhau, núm vú cọ xát làm các nàng nhạy cảm rên rỉ ra tiếng.
Trước mắt Dạ Khinh Ưu là hai mép âm huyệt song song đặt phía trước mắt.
Côn thịt hắn chĩa thẳng, đặt giữa hạ thể hai nữ, đút vào rút ra liên tục, cọ xát âm đế làm nhị nữ càng điên cuồng run rẩy, hạ thể nóng bừng, hắn có thể cảm nhận được nhiệt lượng của hai nàng qua làn da bên ngoài.
" Ưm… a… khó chịu… mau vào… "
Dịch Vũ Tịch khó kìm nén lên tiếng, Dạ Khinh Ưu nghe vậy long đầu trực hướng ngay cửa huyệt nàng đâm vào, lập tức làm cho Dịch Vũ Tịch thoải mái, phát ra tiếng rên không ngừng.
Dạ Khinh Ưu đâm càng mạnh, càng ra sức, dữ dội đến mức Dịch Vũ Tịch không còn giữ được hình tượng cao lãnh, phát ra dâm thanh vang dội.
" A… đâm quá sâu… sẽ chết….
tử cung bị banh rộng… a… a… đừng mà… "
Trong tiếng rên thất thanh của Dịch Vũ Tịch, tử cung nàng co giật như không muốn cho côn thịt rút ra, âm tinh nóng hổi lần nữa phun trào, lần này so với trước càng dữ dội, dâm thủy nóng ấm dội lên quy đầu, kích thích hắn mau chóng bắn ra, lấp đầy hoa tâm nàng.
Dạ Khinh Ưu cảm thấy sảng khoái, đem côn thịt cứng rắn rút khỏi âm đạo trơn dính như vòi bạch tuộc, mang theo dâm thủy bôi trơn làm côn thịt ướt đẫm dính đầy dịch thủy trắng sữa.
Hắn vừa rút ra, đã có hai cái miệng nhỏ nhắn cúi đầu dưới háng hắn bú mút.
Vừa nhìn lại, hóa ra là Độc Nam Cô và Ngọc Sư Sư, hai nữ tận tình chăm sóc dương vật hắn, hai cái lưỡi trơn mềm liếm láp côn thịt, thậm chí còn chăm sóc cả hai viên tinh hoàn của hắn.
Trần Mộng Lan tại một bên dùng da thịt mát xa một bên cánh tay, bộ ngực chớm nở của nàng kẹp cánh tay hắn ở giữa, miệng thơm nàng hôn lên mặt hắn, hướng về miệng hắn thè ra lưỡi thơm liếm láp môi hắn bên ngoài.
Dạ Khinh Ưu liên tục bị tập kích, hắn lập tức đáp trả.
Trên giường lớn, một nam năm nữ điên đảo loan phụng.
...
Dưới vòm trời xanh, lại không hề có ai biết một màn mây mưa xuân sắc kịch liệt xảy ra, ngoại trừ ánh mắt mỹ lệ của Đóa Thiên Di đang chăm chú quan sát, bất chợt trong ánh mắt nàng lóe lên tia ghen ghét, nhưng rất nhanh liền biến mất, hóa thành vô tận hứng thú ngắm nhìn.
*