Trong căn phòng đơn sơ làm bằng gỗ, phát ra âm thanh rên rỉ như khóc than của nữ tử, xen lẫn một vẻ kiều mị động lòng người.
Trương Tuyết Di một thân da thịt dính đầy dịch thủy trơn tuột nằm trên giường, ánh mắt vô hồn, bên dưới hạ thể chảy ra tinh dịch trắng đục.
Nàng lấy hai tay che đi khuôn mặt, nước mắt lặng lẽ chảy ra, bộ dáng lê hoa đái vũ khiến nam nhân nhìn vào đều đau lòng.
" Tại sao nàng lại khóc? Không phải tự nàng chui vào phòng ta hay sao? Sao lại biểu hiện như thể mình bị người khác cưỡng gian vậy? "
Dạ Khinh Ưu một bên đã tắm rửa mặc lại y phục, ánh mắt nhìn nữ tử thương tâm, tỏ ra hết sức thản nhiên.
Trương Tuyết Di chợt dừng khóc, ánh mắt mang theo tức giận nhìn hắn.
" Ngươi vô sỉ.
"
" Vô sỉ? Nàng quên à? Tự nhìn xem bộ dạng của bản thân lúc đó ra sao đi.
"
Dạ Khinh Ưu đã sớm dùng Lưu Ảnh Thạch lưu lại hình ảnh, đem nó đưa cho Trương Tuyết Di, để nàng tự nhìn rõ.
Trương Tuyết Di đón lấy, thân thể run rẩy nhìn vào bên trong hình ảnh, từng cảnh từng cảnh hiện ra, cả việc bản thân khiêu dục chủ động cầu hoan nam nhân làm nét mặt nàng tái xanh, vô lực buông tay.
Nàng không có nghi ngờ hắn làm giả, bởi lẽ khi nhìn hình ảnh, ký ức của nàng tự động ùa về, khiến nàng nhớ lại chính nàng là người chủ động tiến vào phòng hắn.
" Thế nào, sảng khoái rồi quay sang trách ta ư? "
Dạ Khinh Ưu cười nhạt, nhìn bộ dáng của Trương Tuyết Di như mất hết sức sống làm hắn khó chịu, trước đó là ai chủ động ôm hắn kêu la tỷ đệ đây? Trương Tuyết Di rất nhanh hiểu tình hình, biết rõ lần này không phải là lỗi của phía nam nhân kia, ủ rũ cúi đầu, nàng vội lấy ra y phục che đậy thân thể, cắn môi nói.
" Chuyện này chính ta cũng không rõ ràng, lúc đó đầu óc ta không được minh mẫn, không hiểu sao lại đi nhầm vào phòng ngươi.
Thật sự xin lỗi, về sau chuyện này coi như chấm dứt.
Xin đừng nhắc lại.
"
Trương Tuyết Di giọng điệu mang theo ý tứ cầu xin, nhưng Dạ Khinh Ưu lại không thèm bận tâm, hắn đã nhận định nữ tử này từ giờ là nữ nhân của mình, đương nhiên sao có thể buông tha? Hắn đi đến trước mặt nàng, đem Lưu Ảnh Thạch từ tay đoạt về, cười khẩy.
" Chấm dứt sao? Nghe thật đơn giản.
Ta nói nàng từ giờ là người của ta, hiểu chứ? "
" Ngươi nằm mơ! "
Trương Tuyết Di run lên, tỏ vẻ tức giận ngẩng cao đầu, Dạ Khinh Ưu không có nhiều lời, dùng hành động chứng minh, đem nữ tử đẩy ngã ra giường, mặc sức nàng giãy giụa thân thể.
" Nếu như không chấp thuận, vậy tốt.
Ta sẽ đem Lưu Ảnh Thạch này cho đệ đệ của nàng xem.
"
" Ngươi… "
Trương Tuyết Di nghe vậy, cảm thấy hoảng sợ, làn da nổi lên lớp da gà, gương mặt trắng bệch, nàng không dám tưởng tượng nếu như Diệp Lăng nhìn thấy hình ảnh kia sẽ như thế nào, có thể sẽ chán ghét nàng đi.
Dạ Khinh Ưu thấy uy hiếp hiệu quả, khẽ cười, xem ra trước đó hắn còn quá nhẹ nhàng rồi.
Hắn cúi đầu, hôn lên miệng nhỏ của Trương Tuyết Di, mỹ nữ yếu ớt hé miệng, tùy ý hắn đùa bỡn, nước mắt từ khóe mi không ngừng chảy ra.
Sau một hồi lâu, hôn đến miệng lưỡi tê dại, hắn mới tách môi nàng ra, kéo theo sợi bọt tuyến nối dài hai miệng.
Liếm môi, Dạ Khinh Ưu đứng dậy, nhìn mỹ nhân nói.
" Nghỉ ngơi tốt đi, ta sẽ tìm nàng sau.
"
Nói xong, hắn cũng đi ra khỏi phòng, cửa cũng tự động đóng lại, Trương Tuyết Di mơ màng nằm trên giường, không có chú ý tới lời hắn nói, mà kìm nén tâm tình bi thương khóc nấc thành tiếng.
Dạ Khinh Ưu rời khỏi phòng, muốn xem thử cái tên Diệp Lăng kia đang làm cái gì.
Hắn Thần Thức vừa hướng về phòng tên Diệp Lăng liền nhíu mày, dừng lại.
Không ngờ trong lúc sư tỷ thân yêu của Diệp Lăng đang quằn quại dưới dâm uy của Dạ Khinh Ưu, thì cái tên này lại trốn trong phòng tự sướng, tưởng tượng cảnh sư tỷ của hắn bị nam nhân khác cưỡng đoạt mà bắn ra đầy tường.
Dạ Khinh Ưu cảm thấy ác hàn, không thèm xem nữa, hắn chỉ tác động một chút tâm lý của Diệp Lăng, không ngờ cái tên này nhanh như vậy thức tỉnh nón xanh thuộc tính.
Khóe môi hắn giương lên, đã có chủ ý tiếp theo, xoay người rời đi.
Hắn tiến tới phòng của nhị nữ Hồng Mỵ và Bách Trung Thục Nghi, cũng không có ý định tầm hoan lạc nhạc.
Hắn để nhị nữ ngồi trước mặt mình, bắt đầu đem chân truyền Y Đạo của hắn chỉ dạy hai nàng.
Nhị nữ được hắn truyền cho Y Đạo hết sức vui mừng, đặc biệt Bách Trung Thục Nghi càng là không ngờ tới tình lang của nàng còn là Thần Y mà nàng hằng ngưỡng mộ, càng chuyên chú mà lắng nghe.
Truyền dạy cho nhị nữ hơn hai ngày, khiến các nàng đối với Y Đạo nâng cao thêm một bậc, hắn mới rời khỏi phòng, để hai nàng tự lĩnh ngộ.
Hắn hướng đi gặp Trương Tuyết Di, nữ tử lúc này chỉ trốn trong phòng tự nhốt bản thân, ngay cả Diệp Lăng muốn gặp nàng cũng bị nàng đuổi đi, giống như sợ hãi không dám gặp.
Dạ Khinh Ưu mỉm cười bước vào, trực tiếp đem Trương Tuyết Di dọa sợ, ánh mắt vừa bắt gặp thân ảnh của hắn, nàng theo bản năng liền né tránh, toàn thân run rẩy liên tục không ngừng.
" Thế nào, nàng nghĩ chưa thông? "
" Ngươi đừng mơ tưởng, muốn ta quy thuận.
Chi bằng để ta chết đi… "
Nói rồi, nàng như thật sự muốn tự sát, bàn tay đặt trên thiên linh cái định đem Đạo Nguyên Lực bạo tạc.
Dạ Khinh Ưu nhanh tay tóm lấy cánh tay nàng, gương mặt lạnh lẽo nói.
" Tốt lắm, còn thật không biết điều.
Muốn chết, cũng không có dễ dàng như vậy.
"
Dạ Khinh Ưu không nói hai lời, đem y phục của Trương Tuyết Di xé nát, mỹ nữ hoảng sợ muốn phản kháng nhưng thắng không được hắn khí lực, chẳng mấy chốc đã như con cừu non bị lột sạch chờ hắn làm thịt.
" Ngậm nó… "
Dạ Khinh Ưu đem côn thịt để trước mặt nàng, kề sát môi thơm, mỹ nữ giãy giụa xoay đầu né tránh, kịch liệt phản kháng.
" Ta không muốn… "
" Hay là nàng muốn ta đem đoạn Lưu Ảnh Thạch này cho Diệp Lăng xem.
"
" Đừng… Ta… "
Trương Tuyết Di nghe hắn dọa nạt, hoảng sợ tái mặt, nàng giùng giằng nhìn long đầu dữ tợn chìa ra trước mặt, hơi xoắn suýt, cuối cùng cũng nghe theo, hé miệng đem nó ngậm vào, nhu thuận bú lấy.
Dạ Khinh Ưu cảm nhận côn thịt đi vào miệng nhỏ ấm áp ẩm ướt, thỏa mãn giữ chặt đầu mỹ nữ đem nó đâm sâu vào.
Trương Tuyết Di lắc lư đầu nhỏ, mặt chôn giữa hai chân nam nhân, không dạy tự quen, đem đầu lưỡi quét khắp côn thịt như rắn nhỏ quấn quanh đầu rùa.
Dù không tình nguyện, nhưng kỹ thuật bú liếm của nàng quả thật vô cùng thành thục, chẳng mấy chốc làm nam nhân phát điên.
Hắn vội đem côn thịt rút ra, đẩy ngã nữ tử nằm úp sấp, chổng mông về phía hắn, côn thịt nhắm ngay âm huyệt đã sớm chảy nước, đâm vào.
" Tao hóa, không ngờ đã sớm ướt… "
" Không có, ta không… ô… ô… đừng đút vào… a… "
Trương Tuyết Di giãy giụa kịch liệt bờ mông, lại giống như nhún nhảy giúp hắn đâm vào càng dễ dàng.
Dạ Khinh Ưu bàn tay vịn bờ mông bạch nộn mềm mại, ra sức nhấp, đem côn thịt từng phát đâm vào hoa tâm nàng.
Tiếng dâm thủy chảy ra giữa đùi Trương Tuyết Di, chẳng mấy chốc nàng bị Dạ Khinh Ưu làm cho bên dưới chảy nước không ngừng, âm thanh rên rỉ cũng tự thân phát ra liên miên, phong nhũ đung đưa va đập vào nhau, cảnh tượng hết sức dâm mỹ.
" A… a… đừng...!dừng lại… đâm sâu quá… a… a...!ưm… "
Trương Tuyết Di hai tay bám ga giường, ánh mắt đào xuân thủy lãng ngập nước, tràn ngập khoái cảm, nàng đè nén, mím môi cố không phát ra bất cứ âm thanh xấu hổ nào.
Dạ Khinh Ưu nhìn nữ nhân tư thái dụ hoặc, ánh mắt lóe lên tinh mang, đem côn thịt rút ra, để cho Trương Tuyết Di cảm thấy bên dưới trống rỗng, không hiểu sao mất mát, vội xoay đầu, ánh mắt xen kẽ kiều dụ mê người cùng oán trách.
" Thế nào, nàng muốn sao? Thế thì tự động thân thể đi… "
Dạ Khinh Ưu nằm trên giường, hai tay gác đầu, tiếu ý nhìn nàng.
Trương Tuyết Di thấy vậy, quay đầu, trực tiếp ngó lơ, nàng tuy cảm thấy chuyện kia thoải mái nhưng bản thân không phải là đãng nữ, đương nhiên sẽ không chủ động.
Dạ Khinh Ưu thấy vậy, níu lấy cánh tay nàng, nhũ phong hiện ra trước mặt hắn, hé miệng ngậm lấy.
Ngực của Trương Tuyết Di khá bự, cảm giác sờ vào ấm áp đàn hồi, mềm dẻo như kẹo, núm vú đỏ hồng cứng rắn, bị ngậm lấy làm nữ nhân khẽ rên rỉ.
Thân thể mỹ nữ ngồi trên côn thịt, mép âm huyệt cọ sát thân dương vật, cảm nhận một dị vật nóng hổi giữa hai chân cọ tới cọ lui làm nàng cảm thấy ngứa ngáy nhưng lại cố gắng chịu đựng.
" Còn nghĩ gì nữa, nàng từ giờ là nữ nhân của ta.
Không rõ ràng sao? Chẳng lẽ ta lại không đủ tốt sao? "
Dạ Khinh Ưu thủ thỉ bên tai nàng, miệng ngậm mút vành tai mẫn cảm của nữ nhân, Trương Tuyết Di hô hấp dồn dập.
Suy nghĩ trong đầu nàng cấp tốc xoay chuyển, vội vã nghĩ lại, nàng mặc dù rất thích Diệp Lăng nhưng trải qua chuyện vừa rồi để trong lòng nàng bóng ma, khiến nàng cảm thấy tủi nhục, xấu hổ.
Mặc dù nam nhân trước mặt có phần đáng giận, nhưng sự việc cũng không phải là lỗi của hắn.
Lại nói, nếu theo khách quan thì Dạ Khinh Ưu anh tuấn hơn Diệp Lăng không biết bao nhiêu lần, bản lĩnh nam nhân phía dưới khiến nàng mê dại.
Đặc biệt lúc đó nàng vì đuổi theo Diệp Lăng mà gặp chuyện, nếu như không phải là chạm mặt Dạ Khinh Ưu mà nói, có khi nàng lại rơi vào tay nam tử thô tục nào đó, chỉ sợ số phận càng thê thảm.
Càng nghĩ, nàng càng tỉnh táo, dù sao nàng cũng là nữ tử gia giáo, trao thân lần đầu cho nam nhân này, thì đương nhiên là nữ nhân của hắn.
Nếu đã như vậy, chỉ có thể trách nàng và Diệp Lăng vô duyên.
" Diệp Lăng, xin lỗi đệ… "
Khóe mắt Trương Tuyết Di chảy ra dòng lệ nóng, như đưa ra quyết định, nàng quay sang nhìn Dạ Khinh Ưu, cắn môi nói.
" Hi vọng ngươi không nên trêu đùa ta… "
Nói rồi, nàng nâng hông, bàn tay cầm lấy côn thịt của hắn kề sát ngay âm huyệt, thân thể chợt ngồi xuống.
Côn thịt toàn bộ chèn vào bên trong âm huyệt, đâm thẳng vào tử cung, làm bụng nàng cổi cộm một đoạn.
Trương Tuyết Di ngửa cổ rên nhẹ, sau đó chủ động nhấp hông, mái tóc tán loạn, hai bầu ngực khẽ bung nẩy…
Không biết qua bao lâu, Trương Tuyết Di đã hoàn toàn trầm luân, thậm chí chủ động nghênh đón côn thịt nam nhân tiến vào cơ thể nàng.
Nàng hiện đang hai tay chống cửa, đón nhận côn thịt ra vào phía sau thân thể nàng, tạo thành âm thanh dâm dục vang vọng.
Đúng lúc này, từ bên ngoài vang lên âm thanh của Diệp Lăng làm Trương Tuyết Di giật mình hoảng sợ.
" Sư tỷ, hai ta có thể nói chuyện sao? "
" Sư đệ… ưm… tạm thời… a… a… không được… ngô… "
Trương Tuyết Di âm thanh rập rờn, kìm nén rên rỉ phát thành tiếng.
Diệp Lăng đột nhiên cảm thấy kỳ quái, hỏi.
" Sư tỷ, tỷ sao vậy? "
" Ưm… a… a… không có gì… a… chỉ là… ưm… hơi mệt… a… "
Diệp Lăng không hiểu sao nghe Trương Tuyết Di lời nói bên trong có chút dâm đãng, khiến bên dưới tiểu đệ đệ của hắn ngẩng cao đầu.
Hắn vừa hoảng sợ lại phấn khích, giống như tưởng tượng có ai đang chơi sư tỷ hắn phía sau cánh cửa, giọng điệu khô khốc phát ra, hỏi.
" Sư tỷ, thật không sao chứ? "
" Ừm… ân… a… không sao… "
Trương Tuyết Di toàn bộ thân thể ép vào thành cửa, đón nhận côn thịt nam nhân đằng sau trùng kích, khiến nàng vừa sợ vừa kích thích.
Diệp Lăng không hiểu sao thân thể cứng đờ, giống như tưởng tượng điều gì đáng sợ, làm hắn vừa tức giận vừa kích thích, nói.
" Nếu vậy sư tỷ cứ nghỉ ngơi, khi nào khỏe lại đến gặp đệ.
"
" Ưm… tốt… a… a… "
Trương Tuyết Di vừa đáp xong, thân thể cũng đạt tới cao trào, nàng mím môi cắn bật máu.
Bên dưới hạ thể, dâm thủy phun trào, đồng thời Dạ Khinh Ưu cũng đem tinh dịch nóng hổi lấp đầy tử cung nàng, khiến nàng như bị rút hết sức lực, trượt dài quỳ bệt trên đất, giữa đôi chân chảy ra dâm thủy pha lẫn tinh dịch trắng đục…