Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 320: 320: Thiên Kiêu Đến Cầu Thân






Ngồi trên cùng bên phải là Quang Chi Tử, đệ nhất thiên kiêu Đại Thần Bảng, thân phận càng là kinh người.

Thần Tử của Quang Minh Thánh Địa, thiên phú lẫn xuất thân đều hơn người.

Dung mạo hắn anh tuấn khí độ, toàn thân lan tỏa một cỗ hạo nhiên chính khí, làm lòng người dịu mát, tư thái ung dung nhã nhặn làm cho người khác khó tìm điểm bắt bẻ.
Quang Chi Tử đơn giản chính vì yêu thích Mộc Băng cho nên không bỏ lỡ cơ hội khó kiếm này.

Từ khi nhìn thấy Mộc Băng lần đầu đã làm hắn khó lòng quên được nàng, cũng vì nàng mà sinh ra tâm ma, chỉ có khi cùng nàng trở thành đạo lữ mới làm hắn mãn nguyện, dù cho phải bỏ đi thân phận Thần Tử cùng nàng sống một đời hắn cũng nguyện ý.
Đại Trưởng Lão của Tuyết Tiên Phủ chính là ủng hộ Quang Chi Tử, muốn nhờ quan hệ mà nương tựa thế lực Thánh Địa.

Ngoài ra Đại Trưởng Lão cũng cảm thấy Quang Chi Tử chính là thiên kiêu số một thế hệ hiện tại, càng cảm thấy thích hợp mà ra sức ủng hộ.
Ngồi bên dưới là đệ nhị thiên kiêu Đại Thần Bảng, Mặc Thanh Ảnh, xuất thân Âm Dương Thánh Đạo, một trong những thế lực đứng đầu Ma Giới.

Thần sắc hắn tự tin, lạnh lùng kiêu ngạo, ôm trong tay một thanh kiếm bọc vải, không nói một lời.
Tính cách của hắn học từ Mặc Hỏa Ly, xem đối phương là mục tiêu phấn đấu.

Đối với mỹ nữ thờ ơ hết thảy, chỉ muốn siêu việt tất cả, khiêu chiến thiên tài.

Tại hắn xem trong mắt, Mộc Băng có thể xứng đôi cùng hắn, liền không có do dự mà đến đây gặp nàng, làm một đôi phu thê thiên hạ vô địch.
Kế bên chính là thiên tài Long Ngạo Thiên, tuổi của hắn ở đây coi như trẻ nhất, chưa đến trăm tuổi nhưng đã là Bán Cảnh Địa Tôn, thiên hạ đệ tam thiên kiêu Đại Thần Bảng.

Xuất thân từ Long Tộc, có thể coi như một trong những thế lực mạnh mẽ nhất Tam Giới, hoành thế đi ngang, ngay cả Thánh Địa còn phải cho bọn hắn mặt mũi.
Hắn giống như không có bận tâm người xung quanh, cùng Tứ Trưởng Lão của Tuyết Tiên Phủ cười nói, giống như một đôi tình nhân, làm cho một đám thiên kiêu quái dị nhìn hắn, không biết đối phương đến đây là vì ai.
" Tuyết Nhan, nàng nói xem.


Băng tiên tử sẽ chọn ta sao? "
" Cái này khó nói, nhưng mà tin chắc với duyên phận của chàng muốn thu phục nàng cũng dễ dàng.

"
Tứ Trưởng Lão Tuyết Nhan dù hơn đối phương cả ngàn tuổi nhưng dung nhan mỹ lệ, che giấu ý cười cùng Long Ngạo Thiên đàm tiếu.

Nàng một đời phu quân, tu tâm cô đơn tịch mịch lại bị Long Ngạo Thiên vô tình nhen nhóm lửa tình, lâu ngày lại sinh tình.

Hiện tại cùng tình lang quấn quít, mặc dù không thích nhưng vẫn cổ vũ hắn đoạt lấy mỹ nữ về tay.
Long Ngạo Thiên nghe vậy khí thế hừng hực ngất trời, tự tin dâng cao.

Hắn mặc dù hứng thú lớn với mỹ phụ, cướp vợ người khác, nhưng mỹ nữ Bách Hoa Bảng cũng là mục tiêu của hắn, mặc dù hiện giờ chưa có ai nhưng tin tưởng với mị lực của bản thân, hắn sớm sẽ đem mỹ nhân rước về nhà.

Mục tiêu đầu tiên là Băng Liên Tuyết Tử lạnh lùng kiều diễm, nếu có thể thu nàng làm nữ nhân, chỉ nghĩ đến thôi mà đã cảm thấy kích thích, không thua gì chơi vợ người ta.
Dịch Vô Thần ngồi bên cạnh đối với Long Ngạo Thiên khá là bài xích, đối phương dường như còn đối với mẫu phi của phụ hoàng hắn có chút quan hệ, khiến hắn có chút nghi ngờ.

Hắn mặc dù là đệ tứ thiên kiêu Đại Thần Bảng, thân phận Hoàng Tử của Tinh Linh Hoàng Kim Gia Mã mặc dù không kém nhưng hắn tự biết bản thân khó lòng tranh đoạt lại các thế lực kia.
Bởi vì phụ hoàng muốn nối quan hệ cùng Tuyết Tiên Thánh Địa cho nên hắn mới đến đây theo nghĩa vụ.

Hắn càng là đối với Băng Liên Tuyết Tử cũng không có nhiều hứng thú như những kẻ kia, vì dù sao người hắn thích là Lam Hoàng Thiên Tiên, có hay không đạt được mỹ nữ chấp thuận cũng không quá để ý.
Ngồi cuối hàng bên trái chính là Âu Thiên Ngạo, bởi vì mấy thiên kiêu kia đều bị Dạ Khinh Ưu phế hoặc giết chết mà hắn nghiễm nhiên trở thành thiên hạ đệ ngũ thiên kiêu Đại Thần Bảng.

Mặc dù Lâm Nguyệt Hồn Điện cũng là Cửu Cấp Thế Lực đứng đầu một phương Ma Giới nhưng so sánh nội tình vẫn còn là thua xa những thế lực cự đầu kia, cho nên nhìn hắn khá lép vế.
Mà Âu Thiên Ngạo cũng không có bận tâm, mục tiêu của hắn cũng giống Dịch Vô Thần, đến đây vì thế lực muốn kết giao cùng Tuyết Tiên Thánh Địa.


Người hắn thật tâm thích là Phượng Cửu Nhi, Thánh Nữ của Phượng Yêu Tộc, dù vậy hắn đối với Mộc Băng vẫn ôm ý tưởng, nếu có thể cùng một lúc ôm cả hai mỹ nữ về làm thê tử thì chuyện này quá đỗi hạnh phúc với hắn rồi.
Ngồi đầu ở hàng bên phải là Tống Ngọc, đến từ Thiên Huyền Thiết Tông, từ sau khi Tống Thiếu Kiệt trở nên ngu ngốc, hắn tự nhiên trở thành ứng cử viên số một cho ngôi vị Tông Chủ.

Tuổi tác so với thiên kiêu Đại Thần Bảng hơi lớn một chút, nhưng tu vi đã sớm đột phá Địa Tôn Cảnh, còn từng cùng Thiên Tôn đánh ngang tay, rất được tông môn coi trọng.
Thiên Huyền Thiết Tông thế lực chỉ kém Thiên Long Môn một chút, nhưng móc nối quan hệ rất nhiều, có lực hiệu triệu với cả Ma Tu cường giả hai giới Thiên - Ma.

Gần đây lại nghe nói Thiên Long Môn bị đả kích nặng nề, Nhân Đế bị thương nghiêm trọng chưa khôi phục, tông môn càng rục rịch hành động, sớm ngày trở thành thiên hạ đệ nhất tông môn.
Tống Ngọc hết sức anh tuấn, lại hiểu biết cầm kỳ thi họa, hiểu lòng nữ nhân, hắn đến đây dĩ nhiên là vì tự tin về khả năng hiểu lòng nữ nhân của hắn.

Cộng với thiên phú và thế gia số một số hai, hỏi xem ai dám xem thường hắn?
Phía sau Tống Ngọc chính là Nhị Trưởng Lão của Tuyết Tiên Phủ ủng hộ hắn, cũng đối với hắn một dạng, ẩn chứa đầy tình ý, khiến hắn càng tự mãn không gì sánh được.
" Tống Ngọc, ngươi dám cùng ta tranh giành nữ nhân...!Có phải là tự tin thế lực bản thân đủ cứng cáp rồi không? Trước kia còn không phải khúm núm trước Thiên Long Môn bọn ta sao? "
Ngồi dưới hắn, Thiên Long Nhạc cười lạnh mỉa mai, làm nét mặt Tống Ngọc không mấy dễ chịu, lập tức nhanh chóng phản pháo.
" Chuyện trước kia còn lôi ra nói được sao? Giờ xem Thiên Long Môn các ngươi thảm hại thế nào, sợ rằng lần này không còn Nhân Đế chống lưng, các ngươi cũng chỉ có thể xem như Bát Cấp Thế Lực.

"
Thiên Long Nhạc hai mắt đỏ ngầu, lại im lặng không dám nói gì.

Vốn dĩ trước đó Thiên Long Môn là thiên hạ đệ nhất tông môn, không biết vì đắc tội kẻ nào mà trong một ngày cả tông môn bị đánh nát, người chết vô số, cường giả cũng không qua khỏi.

Chỉ còn sót lại vài nhân mạch, may mắn Nhân Đế vẫn còn sống nhưng thụ thương không nhẹ, không nói gì liền bế quan trị thương.
Hiện tại chỉ có thể do đám thiên kiêu còn sót lại chống đỡ, Thiên Long Nhạc tuổi cũng không mấy chênh lệch với Tống Ngọc, cũng là Địa Tôn, tuy lợi hại hơn chút nhưng thế lực nay đã không còn như xưa.


Hắn cũng không dám lỗ mãng đắc tội với đối phương, chỉ e rằng Thiên Long Môn còn tồn tại đến bây giờ là do các thế lực kia nể mặt Nhân Đế cho nên chưa có ra tay.

Đợi cho đến khi Nhân Đế xảy ra chuyện, chỉ sợ Thiên Long Môn tránh không khỏi kiếp nạn diệt môn.
Thiên Long Nhạc siết chặt tay, nắm chặt nắm đấm, hắn trước kia phong quang vô hạn, giờ biến thành thê thảm như vậy.

Còn không phải do nhi tử Nhân Đế hại sao? Nghe nói nhi tử Nhân Đế vì chọc giận đối phương mà gây nên vị cường giả đó phẫn nộ, hắn đối với Thiên Long Nhi hận tới thấu xương, còn không có dám đối với vị cường giả kia nổi lên sự hận thù.

Do biết bản thân còn chưa phải đối thủ của đối phương, chỉ có thể đổ lỗi do Thiên Long Nhi gây ra.
Nếu như nói những thiên kiêu kia đều có danh thế và thế lực lớn dựa lưng, thì ba vị thiên kiêu còn lại dường như thu hút sự chú ý hết thảy.

Bởi lẽ, không ai nhìn ra bọn họ xuất thân từ đâu, thiên phú như thế nào, chỉ cảm thấy nếu Tuyết Tiên Thánh Địa đã để cho bọn họ ngồi đây chắc hẳn đối phương không hề tầm thường.
Nam tử ngồi cạnh Thiên Long Nhạc mày kiếm mắt sao, mái tóc gọn gàng cắt ngang vai, khuôn mặt anh tuấn mang theo lạnh lẽo chi sắc, dù im lặng nhưng lại làm cho đám thiên kiêu trong căn phòng cảm thấy áp lực.

Đằng sau là Tam Trưởng Lão đối với hắn hết sức khách khí, tựa như sợ làm đối phương phật lòng.
Hắn gọi là Lý Quang Mục, đến từ Đế Đỉnh Tiên Vực, dù chưa ai nghe về thế lực này nhưng cảm thấy có lẽ là một thế lực ẩn cư lâu đời, có nội tình sâu dài, giờ xuất hiện có lẽ muốn vực dậy danh tiếng, tranh phong thiên hạ.

Điều này cũng bình thường, dù sao Vạn Vực Chi Tranh sắp diễn ra, có nhiều thế lực ló đời xuất hiện cũng là điều bình thường.
Lý Quang Mục khinh thường nhìn một đám thiên kiêu nhảy nhót.

Ở trong mắt hắn, đám thiên kiêu này chỉ có thể tự sướng tại Hạ Giới nhỏ bé này, không đáng để hắn liếc nhìn.

Đế Đỉnh Tiên Vực của hắn chính là truyền nhân của Tiên Nhân, có thể lật trời lấp hải, là một mảnh Đại Vực tách rời khỏi Hạ Giới, tu luyện vạn năm.
Hắn tuổi tác ngang với thế hệ Đại Thần Bảng, Tu Vi so sánh với Cảnh Giới Tu Đạo ở đây ngang với Chí Tôn Cảnh thực lực, đã có thể đi ngang Tam Giới không sợ ai.

Thậm chí người mạnh nhất Đế Đỉnh Tiên Vực có thể so sánh với Thiên Mệnh Cảnh Tam Tầng, gần nhất với Thiên Đạo.
Bởi vì Vũ Trụ thuế biến, dẫn đến Luân Hồi tan vỡ, mà người của Đế Đỉnh Tiên Vực ngày càng ít, chỉ có thể đoạt xá cơ thể sống.


Nếu không, dù sinh ra cũng không có Luân Hồi mà tiếp tục.

Trong khi Hạ Giới này mặc dù thấp kém, nhưng lại có Luân Hồi để Chuyển Sinh, khiến cho Đế Đỉnh Tiên Vực thèm tới nhỏ dãi, quyết định nắm cho được mảnh Hạ Giới này.

Nhưng vì thế lực ngại Thiên Đạo còn tồn tại cho nên chỉ có thể dùng biện pháp xâm nhập từ từ.
Mục đích tiếp cận Tuyết Tiên Thánh Địa, giao hảo cùng đối phương cũng nằm trong kế hoạch.

Tam Trưởng Lão cũng là người của Đế Đỉnh Tiên Vực, giúp hắn có cơ hội thu vào tay mỹ nữ càng thêm dễ dàng.

Dù Lý Quang Mục chưa từng gặp Băng Liên Tuyết Tử, nhưng nghe Tam Trưởng Lão kể về dung mạo nàng làm hắn cũng thèm nhỏ dãi, càng sung sướng nghĩ về cảnh tượng rước nàng, cùng nàng Tu Tiên.
Hai người còn lại, một nam tử nét mặt rét lạnh, khôi ngô tuấn tú, tóc dài như mây, thần sắc so với những người khác càng thêm lạnh lùng, nhắm mắt thờ ơ.

Ở đây ngoài Tông Chủ Tuyết Tiên Phủ thì không ai biết hắn, bởi hắn là đệ tử chân truyền duy nhất của Ma Băng Thần, Mộc Lăng Thiên, có chút quan hệ với Mộc Băng.
Ma Băng Thần - Mộc Kiêu Quân là phụ thân của Mộc Băng, còn hắn là đệ tử duy nhất của phụ thân nàng.

Mặc dù Mộc Băng đối với phụ thân ghẻ lạnh, nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhi của hắn, cho nên hắn vẫn là để tâm.

Lần này để Mộc Lăng Thiên đến đây dĩ nhiên vì ghép hôn nữ nhi với đồ đệ, đồng thời đòi lại Thần Khí - Bạch Tọa Băng Liên mà Mộc Băng đang nắm giữ.
Mộc Lăng Thiên tính tình hiếu sát, ngông nghênh giống sư phụ của hắn, tu vi càng là siêu việt tất cả, bước vào Vấn Đạo Cảnh Tam Tầng, dùng bí pháp che đậy tu vi, chỉ hiện ra là Chí Tôn Cảnh.

Hắn càng so với Lý Quang Mục tự tin hơn, theo hắn thấy Mộc Băng là nữ nhân của hắn không phải nghi ngờ, về việc nàng có đồng ý hay không chẳng phải do nàng, phụ thân nàng đã quyết định dĩ nhiên chính là như vậy.
Mà nằm ngoài đám người này, thiếu niên cuối cùng có vẻ là yếu thế hơn, hắn thực lực chỉ là Thánh Linh Lục Giai, dáng vẻ tầm thường, khuôn mặt phổ thông, y phục phai màu như bị giặt đi giặt lại nhiều lần.

Ai cũng loại hắn ra khỏi tầm mắt, sở dĩ coi thường, cũng không rõ vì sao một kẻ như hắn có thể xuất hiện tại đây.
Mục Viêm cũng không có quan tâm đến ánh mắt xung quanh nhìn lên hắn, hắn ở đây cũng không phải là vì mỹ nữ.

Dù sao trong mắt hắn, mỹ nữ đẹp cũng chỉ là cái túi da, già rồi cũng khó coi, mục tiêu thật sự của hắn là bảo khố của Băng Tiên Tuyết Địa, tranh giành mỹ nữ chỉ là tiện tay.