[Không hiểu liền hỏi, Lê Kiều là ai vậy? Cả ngày lên hotsearch ngồi? Khó chịu quá [nghi hoặc]]
[Đúng vậy? Ngày nào cũng thấy xuất hiện từ khóa ở hotsearch, tôi không có hứng thú với nó chút nào, chủ yếu nhấp vào muốn chửi vài câu.]
[Có người bản tính ác độc, thật sự không nói nên lời, video mấy chục triệu lượt xem đều hiển thị ở trên cùng, xem qua nó rồi vẫn hỏi, có mệt không hả?]
[Click vào video để xem, mà xem hết rồi vẫn còn chửi được nữa, khâm phục bạn.]
[? ? ? Tôi lạy. Có phải hay không nên treo thưởng cho người này một cái huy chương thể hiện lòng dũng cảm? !]
...
Ngay từ lúc bắt đầu chương trình đã bị náo thành một đoàn, không kịp mua hotsearch, từ khóa ở thanh tìm kiếm là do quần chúng ăn dưa tự mình khai phá, đơn giản chỉ có hai chữ "Lê Kiều".
Điều này khiến rất nhiều người qua đường bất mãn vì ấn nhầm vào xu hướng tìm kiếm, những người không biết nội tình mắng mỏ một hồi, mãi đến khi tổ tiết mục ra tay, đổi tiêu đề thành "Lê Kiều giải cứu đồng đội của mình khi dây cáp bungee bị đứt" cùng với đoạn băng ghi hình phát sóng trực tiếp lên trên cùng, số lượng người xem lập tức tăng vọt ngay trong đêm, những người qua đường sau đó đã vô cùng sửng sốt:
[Đây thực sự không phải là đang đóng phim chứ?]
[Ôi chúa ơi, này quá nguy hiểm và đáng sợ rồi? Các người có chắc đó không phải trò đùa không?]
[Dân làm bên hậu kỳ đây. Tôi đã tải video xuống và xem từng khung hình rồi. Đó là một video cắt ra từ buổi ghi hình trực tiếp không có bất kỳ hiệu ứng đặc biệt nào. Đây chắc chắn là những gì đã xảy ra trong thực tế.]
[Hú hồn cả nhà, chương trình gì đây? Có phải loại vì hiệu ứng của buổi biểu diễn mà không thèm quan tâm đến an nguy tính mạng con người của minh tinh không vậy?]
[Thật sự không phải, nếu tôi nói đây chỉ là một tiếc mục phụ của chương trình tuyển tú đào tạo idol các người tin không?]
[Kỳ thực tổ tiết mục rất cẩn thận đề cao vấn đề an toàn, địa điểm là công viên trong nhà, độ cao của bục nhảy cũng chỉ có mười mét, phía dưới còn có một hồ bơi... tính ra hồ bơi mới là nơi nên chịu trách nhiệm.]
[Chú ý đến mà dây an toàn vẫn có thể đứt? Không, không được, vừa thấy cảnh này là toàn thân tôi đổ mồ hôi lạnh rồi, cảm giác thay thế quá mạnh mẽ!]
[Em trai đó vẫn còn sống chứ? Rơi từ trên cao xuống, vươn tay trên không cứu đồng đội, lưng đập xuống mặt nước, gánh lấy phần lớn thương tích thay cậu bạn kia, liệu xương toàn thân có gãy hết không trời?"
[Còn sống chính là còn sống, nếu không hot search sẽ là #phát sóng trực tiếp cậu bạn nhỏ cứu người không thành còn tự rước họa vào thân, nhưng thật khó để nói cậu ấy đã phải chịu bao nhiêu vết thương...]
[Cậu bạn nhỏ rõ ràng không nên bị thương nặng như vậy, tại thời khắc sinh tử còn có thể đưa ra lựa chọn này, khóc mất, hôm nay tôi đối với bản tính con người lại có thêm chút tin tưởng rồi!]
[Đây là chương trình tuyển tú?? Bạn nhỏ bị thương còn có thể thi đấu sao, sẽ rút lui hả?]
[Không, chúng tôi từ chối! Cậu bạn nhỏ có lòng cứu người sao chúng ta không báo đáp chứ? Vả lại trong đoạn video ngắn như vậy, cũng có thể thấy dáng người cậu ấy đặc biệt đẹp, ngoại hình chắc cũng không tệ, bên 101 không phải chỉ cần có nhân khí là được làm vua rồi sao? Chúng tôi nguyện ý bỏ phiếu cho cậu ấy mỗi ngày, cho dù anh ấy chỉ còn lại cái tên ở đó, tổ chương trình không được phép đẩy anh ấy ra khỏi cuộc thi!]
...
Đám đông vô cùng phẫn nộ, kêu gào không cho Lê Kiều rút lui khỏi cuộc thi, đồng thời tìm mọi cách bỏ phiếu, không lâu sau, "làm thế nào để bỏ phiếu cho chương trình mà Lê Kiều tham gia" và "Các kênh bình chọn cho chương trình tuyển tú" lần lượt leo lên top tìm kiếm thịnh hành.
Thấy nhiệt độ chưa từng có, tổ chương trình cũng muốn bổ sung thêm củi, mua một cái hotsearch "#Lê Kiều đem show tuyển tú biến thành chương trình cực hạn vận động", không ngờ weibo chính thức vừa đăng lên đã nhanh chóng bị các fan vây quanh chiếm giữ mà bình luận:
[Vẫn còn ở đó mua hotsearch. Đi xem tuyển thủ dùm đi!]
[Kém một chút lưu lượng thôi sẽ chết phải không? Lê Kiều vẫn đang nằm trong bệnh viện sống chết chưa rõ, các người có thể hay không quan tâm anh ấy một chút????"
[Lê Kiều thế nào rồi, có thể cho tôi một khẳng định chắc chắc không? Tôi thật sự muốn khóc.]
So với những người qua đường chủ yếu là kinh ngạc và xúc động, những người xem trực tiếp chứng kiến toàn bộ quá trình thực sự như bị tra tấn đến chết. Đầu tiên họ im lặng nhìn Lê Kiều ủy khuất trong oan ức, sau đó nhìn thấy hắc thủy quân xông vào nhục mạ cậu, trước khi nhảy bungee, Lê Kiều rõ ràng nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng lại bị nhân viên địa điểm và tổ chương trình ngu ngốc gạt đi, cuối cùng gặp tai nạn, chính cậu chọn hy sinh bản thân để cứu người khác vào thời khắc sinh tử quan trọng!
Khán giả trở thành người hâm mộ qua đường, người hâm mộ qua đường trở thành người hâm mộ cuồng nhiệt, và ngay cả anti fans cũng cảm thấy xấu hổ khi nhìn vào cậu. Có thể nói điểm mấu chốt về đạo đức của họ rất thấp, nhưng họ cũng biết mình đã đi vào vùng đất trũng, lựa chọn giữa sự sống và cái chết là sự thật, nó quá nguy hiểm và quá thực tế, nhiều người nói rằng nếu chỉ tập trung vào điểm này, cả đời họ sẽ không bao giờ bôi đen Lê Kiều, nếu đám anti bọn họ nhảy ra vào lúc này, sẽ bị nói là vô nhân tính ngay tức thì không phải sao?
Siêu thoại của Lê Kiều giờ đây đã trở thành một biển nước mắt, tràn ngập những lời chúc phúc:
[Nếu lần này Kiều Kiều bình an vô sự, tín đồ nguyện ý ăn chay ba ngày!]
[Mong Kiều Kiều bình an vô sự, tôi sẽ không bao giờ uống trà sữa nữa QAQ]
[Bạn tui nhìn tin tức xong tới an ủi. 5555 Trước đó cô ấy còn nói Kiều Kiều chỉ là một cái bình hoa, tâm thuật bất chính. Bây giờ nhìn thấy anh ấy như vậy chứng tỏ tôi không nhìn sai người, anh ấy rất tốt bụng, anh ấy xứng đáng.]
[oa oa oa oa oa oa]
[...Cũng không chắc lắm, các người quên thủy quân biết Kiều Kiều sợ nước mà vẫn nã bình luận bắt cậu ấy tham gia trò chơi sao? Nhìn đi nghĩ lại, Kiều Kiều trên đường đi đã phải đối mặt quá nhiều ác ý, bao nhiêu người chất vấn, lăng mạ, đuổi đánh hắn, nhưng hắn vẫn như cũ dùng thiện ý báo đáp thế giới này.]
[Tui bởi vì nghe đồn Kiều Kiều có tình cảm với lão sư của mình mà không dám nhảy hố, hiện tại nghĩ lại, đây đều là chuyện nhỏ, chỉ cần Kiều Kiều tốt, hắn yêu ai cứ yêu, Kiều Kiều tốt như vậy, đối với người mình yêu chắc chắn nghiêm túc!]
[Chị em, chỉ có chúng ta mới có thể làm chỗ dựa cho anh ấy, lau nước mắt đi rồi quay về weibo của chương trình! Thêm weibo Kiều Kiều dưới khu bình luận, khi thấy các chị em đăng bình luận thì hãy like càng sớm càng tốt để tăng độ nổi tiếng nhé!]
...
Về phần weibo chương trình, nhìn những người hâm mộ Lê Kiều biến đau thương thành sức mạnh, sức chiến đấu tăng vọt theo cấp số nhân, họ cũng cảm thấy hơi đau đầu và... xấu hổ.
Nếu giờ ra thông báo rằng khi họ vội vàng đưa Lê Kiều đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra cho biết Lê Kiều không bị thương nặng ngoại trừ một số vết bầm tím và sốt nhẹ, thì sức khỏe của cậu còn tốt hơn người bên cạnh, cái người được cậu ấy cứu... nó có quá đáng không?
"Chủ nhân, chủ nhân, hoạt động bên siêu thoại của cậu lần đầu tiên vượt qua Diệp Du Ca kể từ khi chương trình phát sóng!!" Hệ thống đặc biệt vui vẻ, nó nhảy cẫng lên bày tỏ sự vui mừng của mình, "Cậu đã ngược rất nhiều người hâm mộ đó, người qua đường cũng nói muốn cho cậu tiền!"
Lê Kiều nhìn những dòng cảm xúc chân thành cuộn trào trong siêu thoại một hồi, trầm mặc lắc đầu nói: "Không cần bọn họ đưa tiền, chỉ cần bình chọn."
"Bất quá, dãy thi đấu 101 huy động vốn là một loại thông lệ, người hâm mộ phải liên tục đổi số bầu chọn, tiền đề là các nàng phải bỏ tiền mua đại lượng trên nền tảng của tài khoản..." Hệ thống thận trọng nói: "Có lúc chỉ cần một fan cuồng nhiệt là có thể cùng mấy trăm người qua đường so sánh, nếu chúng ta không lên tiếng, rất có thể sẽ bị bỏ lại phía sau..."
Ánh mắt Lê Kiều dừng lại thật lâu trên những dòng bình luận của fans, người chân thành lo lắng cho cậu, thậm chí còn có chút ngốc nghếch vụng về, một hồi mới nói “Nếu như mấy trăm người qua đường mới có thể bù đắp một fan, vậy thì cũng chỉ cần người qua đường nữa là đủ rồi. Cuồng nhiệt gấp trăm lần người khác, vấn đề này không phải là không giải quyết được."
Hệ thống tặc lưỡi nói: "Bình thường, cái này rất khó làm, ít nhất thì lịch sử chương trình tuyển tú của thế giới này chưa từng có người làm qua... "
Nghe vậy, Lê Kiều nhếch đôi môi vẫn còn hơi tái nhợt của mình: “Có bổn tọa ở đây, nếu chỉ dám tuân theo quy tắc có sẵn hay làm theo quy củ, vậy chuyến đi này coi như vô nghĩa.”
Hệ thống hít sâu một hơi, một lúc sau mới nắm chặt nắm tay nhỏ: "Được, về sau chúng ta cứ thổi kèn theo tiết tấu cũ, để cho mọi người không gây quỹ... Tui cũng sẽ nghĩ biện pháp khác, không thể để chủ nhân thiệt hơn người khác được!" Thấy sắc mặt Lê Kiều vẫn không ổn, nó lo lắng hỏi: "Chủ nhân, nãy tui có phải hay không làm cậu khó chịu? Còn mệt lắm sao, chúng ta đi mua một lọ thuốc chữa bách bệnh đi."
Lê Kiều cười cười, chọc vào đầu nó nói: "Không sao, chỉ là dư âm còn chưa qua đi."
Vừa rồi Lê Kiều thật sự làm cho hệ thống kinh ngạc. Những thứ nó thấy hoàn toàn phụ thuộc vào Lê Kiều, tu sĩ Trúc Cơ kỳ vốn tu luyện còn cần nhiều yếu tố, lực chiến đấu của thân thể vẫn thuộc về da thịt bình thường, hơn nữa bởi vì thân thiết với Lê Kiều nên nó có cảm tình với cậu, cho nên khi Lê Kiều rơi xuống nước, hệ thống đã rất sợ hãi, sợ Lê Kiều quên kích hoạt trận pháp bảo vệ, nó gần như lấy hết điểm cá nhân dưới đáy hộp, định mua thuốc cho Lê Kiều.
Lê Kiều vốn muốn trêu chọc nó, nhưng thấy nó gấp đến độ sắp chạy đi tìm bà nội tới nơi, liền dùng thần thức củng nó một cái, nghiêm túc nói: “Không cần mua thuốc tốt lấy lòng, chỉ cần mua thứ gì đó khiến tao tạm thời phát sốt là được."
——Cho nên cơn sốt sau khi kiểm tra ở bệnh viện là kết quả của việc Lê Kiều sử dụng buff.
Tuy nhiên, sau khi rơi từ độ cao như vậy, bệnh viện không thể đảm bảo rằng không có vết thương nào bên trong, vì vậy họ đã kiểm tra kỹ lưỡng và sắp xếp cho Lê Kiều ở lại bệnh viện một ngày.
Ông chủ công viên nước bận rộn mua hoa, mua trái cây đắt tiền, vừa lau mồ hôi vừa cười xin lỗi, cầu xin Lê Kiều thông cảm.
Lê Kiều chộp lấy hai quả cherry trong giỏ trái cây, phủi bụi rồi ném nó vào miệng, thịt quả đầy đặn, hương vị ngọt ngào sảng khoái, tâm trạng Lê Kiều lập tức tốt lên: “Hy vọng lần này ông rút được kinh nghiệm. Đừng đợi đến khi có người chết mới hối hận”.
Ông chủ nhạc viên gật đầu lia lịa sau sợ hãi còn sót lại. Vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ chấp nhận điều kiện mà đối phương đưa ra, nhưng Lê Kiều lại thản nhiên nói: "Vậy thôi. Ông về đi. Có thể đóng cửa vài ngày rồi mở lại, tránh kinh doanh bị ảnh hưởng."
Ông chủ vốn tưởng mình sẽ phải đối mặt với trăm ngàn yêu sách, không ngờ lại dễ dàng buông tha như vậy, sau khi nhận ra thì mừng rỡ cúi đầu: “Cảm ơn, cảm ơn cậu, cậu sẽ được đền đáp xứng đáng. Người tốt có phúc của người tốt!"
Lê Kiều khóe môi giật giật, một mình ăn cherry, cũng không nói gì, hệ thống lại nghi hoặc: "Chủ nhân thả ông ta đi dễ dàng vậy sao?"
“Thật ra là tôi làm đứt dây của ông ta.” Lê Kiều nhìn bóng lưng ông chủ đi xa, chậm rãi nói.
Hệ thống: "Phốc..."
“Sợi dây của ông ấy quả thực đã cũ rồi, sớm muộn gì cũng đứt, còn phải đi qua… bảy tám trăm người?” Lê Kiều cầm lấy tất cả cherry trong giỏ trái cây, trầm ngâm nói: “Tuy rằng tao sử dụng ma thuật cắt đứt dây thừng của lão, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc chờ người bình thường buộc nó vào người, sau đó thật sự xảy ra án mạng, việc tao nhúng tay vào và có một giỏ trái cây, kết quả vẫn tốt hơn nhiều, đúng không?
"Đúng." hệ thống cười đồng ý, "Ông chủ kia thật là may mắn a, chủ nhân, người làm việc tốt sẽ được phù hộ!"
“Ừ.” Bị mắng là tên phản diện xấu xa nhiều như vậy, Lê Kiều cảm thấy việc được khen là người tốt thực sự rất sảng khoái, hài lòng tiến vào trung tâm thương mại hệ thống, “Chủ nhân cũng mua cherry cho mày ăn thử, đây là hai... ừm, hai quả!"
Hệ thống:……? ?
“Ai biết trái cây của chúng mày bán đắt như vậy?” Lê Kiều ho khan một tiếng, “Ngay cả loại sản phẩm bình thườnb cũng không bán…… Độc quyền là không tốt đâu nhé.”
Hệ thống không khỏi mừng rỡ, nó cầm lấy trong tay thứ quả đỏ thẫm, gật đầu đồng ý: "Chủ nhân nói đúng, cảm ơn chủ nhân, ha ha ~"
Trước đây đừng nói đến hai quả, nó còn chưa từng dám nghĩ tới, có một ngày, ký chủ của nó sẽ nguyện ý bỏ ra điểm mua quà vặt cho nó ăn... Nó tin rằng chỉ cần cùng ký chủ vượt qua gian nan sóng gió sẽ kiếm được nhiều hơn, điểm số không bao giờ hết, chính là được thấy rất nhiều cherry miễn phí.
*
Vào lúc mười giờ tối, blog chính thức của chương trình đã đưa ra một thông báo——
"Gửi các fan và khán giả của "Idol Live 101":
Trong buổi livestream "Công viên nước đặc biệt" được tiến hành ngày hôm nay, thực tập sinh Lê Kiều và Trần Vu đã gặp phát sinh ngoài ý muốn, ngay sau đó chúng tôi đã đưa hai thực tập sinh đến bệnh viện ngay lập tức. Bệnh viện cũng đã tiến hành kiểm tra chi tiết, họ xác nhận cả hai không có vết thương nghiêm trọng nào ngoài trầy xước. Bác sĩ cho rằng Lê Kiều đã nắm bắt chính xác tư thế khi rơi xuống nước nên không bị thương, trong cái rủi có cái may.
Trong chương trình tiếp theo, chúng tôi sẽ khen ngợi hành động dũng cảm của học viên Lê Kiều, đồng thời cảm ơn sự quan tâm của mọi người và hy vọng sẽ mang đến cho các bạn những màn trình diễn tuyệt vời trong tương lai. [Hình ảnh] [Hình ảnh] "
Thông báo vừa ra, lập tức có hơn 10.000 bình luận, ngay từ đầu còn có người không tin, "Với độ cao như vậy còn ôm người rơi xuống nữa, nói không có gì là coi bọn tôi ngốc ấy à! [tức giận]"
Kết quả bọn họ xem kỹ một chút, trên hai tấm hình do tổ chương trình phát, một tấm là bản niêm phong chính thức được viết bằng văn bản, tấm còn lại là biên bản kiểm tra vừa được bệnh viện cấp, Lê Kiều thật sự không có việc gì!
Mọi người càng sẵn sàng tin vào phán đoán của chính mình, họ không thể phủ nhận hai sự thật mà họ đã tận mắt chứng kiến, khi sự kết hợp giữa nỗi buồn và niềm vui hợp nhất, họ nhất trí lựa chọn khen Lê Kiều.
[Lúc tôi vừa nhìn thấy hotsearch về việc Lê Kiều xả thân cứu đồng đội, việc đầu tiên là kính nể, sau chính là xem trọng cậu ấy.]
[Đúng đúng đúng, hy sinh bản thân vì người đã cảm động rồi, nhưng cứu người khác đồng thời có thể bảo vệ chính mình, rõ ràng là người này có dũng khí có mưu lược, Lê Kiều quá lợi hại!]
[Tôi sẽ đẩy chủ đề #Lê Kiều đem show tuyển tú biến thành chương trình cực hạn vận động, đây rõ ràng là nói về con người Lê Kiều rồi.]
[Vừa rồi xem video qua khe hở của ngón tay, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm mà thưởng thức rồi, dáng người thật là đẹp, đúng là cảnh đẹp ý vui, tôi chưa từng xem show tuyển tú bao giờ, tự nhiên muốn nhảy hố quá.]
[[Ảnh chụp màn hình] Nhìn vào vai, eo và chân này! Vưu vật nhân gian bất quá cũng chỉ có thế, nước miếng tao chảy như sông rồi [doge*]]
(*Nó là một cái meme.)
[Ô ô ô! Nhìn vào thông báo của tổ chương trình, họ nói "Tôi hy vọng sẽ mang đến cho bạn những màn trình diễn tuyệt vời trong tương lai", điều đó có nghĩa là Lê Kiều vẫn có thể đứng trên sân khấu biểu diễn? Thật tuyệt, lần này tôi nhất định sẽ xem phát sóng trực tiếp và bình chọn cho anh ấy!]
[Hướng dẫn bỏ phiếu ở cấp bảo mẫu dành cho người mới nhảy hố đã có tại đây! [Link] Bạn có thể bỏ phiếu bằng cách nhấp bàn tay nhỏ của mình vào đây, nếu bạn không bỏ phiếu, tôi không bỏ phiếu, Kiều Kiều sao có thể ra mắt!]
...
Khu bình luận trên weibo tràn đầy nhiệt huyết, sau khi xác nhận Lê Kiều vẫn bình an vô sự, đã có một đại V lớn sắp xếp lại toàn bộ quá trình xảy ra sự việc: [tóm tắt những gì đã xảy ra với Lê Kiều trên hotsearch hôm nay], và sự việc được mô tả như sau "Từ đầu Lê Kiều đã cảm thấy dây cáp nhảy bungee không an toàn và cảnh báo cho mọi người nhưng bị phớt lờ. Kết quả là dây cáp bị đứt khi anh ấy nhảy xuống cùng đồng đội của mình. Lê Kiều trong thời khắc mấu chốt đã bảo vệ đồng đội hạn chế tối đa va đập. Mọi người đều cho rằng đây là bài học mà tổ chương trình cùng địa điểm phải nhận lấy, không ngờ sau khi kiểm tra tại bệnh viện, Lê Kiều không có vấn đề gì ngoại trừ một chút trầy xước và sốt!"
"—Bản chất là khi ngươi xem thường ông chủ, còn ông chủ thì lười cãi cùng với ngươi, trực tiếp dùng sự thật vả chết ngươi, ông chủ sẽ an toàn thoát khỏi chuyện bị vả mặt"
Đại V là một KOL lão làng trong việc mô tả những chủ đề nóng hổi bằng ngôn ngữ sống động và vặn vẹo, lượt retweet nhanh chóng vượt quá 10.000 lượt, ngày càng nhiều người qua đường bắt đầu chú ý, thậm chí nhiều tờ báo lá cải trên các phương tiện truyền thông viết về sự kiện này.
Trước đây, việc Lê Kiều làm có phần liên quan đến mê tín phong kiến, chỉ lưu truyền trong giới trẻ thích lướt mạng, bắt kịp xu hướng, lần này cuối cùng nó cũng xuất hiện trên trang tin tức xã hội, và cậu cũng trở thành “Thần tượng thời đại mới dũng cảm cứu người”, những tấm gương tích cực điển hình, sức ảnh hưởng và độ nổi tiếng đã tăng lên rất nhiều.
Thậm chí có người tự xưng là đội lặn quốc gia kêu gọi đào người, Trình Hiểu Âu từ chối họ đến hói cả đầu.
"Anh có biết mình đã làm những gì không?"
Trong phòng thay quần áo quen thuộc, Diệp Du Ca vứt điện thoại sang một bên liếc nhìn người đối diện, “Lê Kiều đã nhìn thấu anh từ lâu, mỗi bước trong cái gọi là kế hoạch của anh đều do hắn ta tính toán, đem nó đã trở thành kế hoạch của hắn ta. Mọi mánh khóe anh tự hào, đều là một bước để hắn chơi lại anh, có thể nói là trực tiếp dạy dỗ, vậy mà anh vẫn còn ngu ngốc ở trò. Ở trước mặt hắn mà giấu trời lấp biển, náo càng ngày càng lớn."
"Xem hắn ta vượt qua kiểu gì đi, tất cả các kế hoạch của anh đều trở thành tài liệu để hắn ta ngược fan. Nếu tôi thực sự là anh, tôi chỉ muốn hỏi -" Diệp Du Ca nhướng đôi lông mày xinh đẹp và bối rối hỏi, "Tại sao lại có người ngu ngốc như vậy trên đời cơ chứ?"
Đường Uyển Dương khoanh tay đứng phía đối diện, bất đắc dĩ cãi lại: "Cái này, là tôi làm lộn xộn sao? Đồ của cậu không dùng được không phải là lỗi của bản thân cậu sao? Tôi đã rắc nó lên khăn tắm rồi, không phải đồ của cậu vô dụng thì Lê Kiều sớm đã.."
“Vô dụng sao?” Diệp Du Ca từ trong túi lấy ra một lọ nhỏ “thuốc nhỏ mắt”, ném tới trước mặt Đường Uyển Dương, “Tôi còn dư một ít đây, anh có muốn thử xem có không? Thử đi?"
Đường Uyển Dương vẻ mặt kinh hãi biến đổi, theo bản năng lui về phía sau, hồi lâu mới mạnh mẽ phản bác: "Hăm dọa tôi có ích lợi gì? Lúc đó không có tác dụng chính là đồ vô dụng, cậu có thể trách tôi sao? Tôi...."
"Cho nên mới nói, không thể vô dụng, nhất định là hắn lừa gạt, tráo đổi đồ vật trước mặt amh rồi" Diệp Du Ca không thèm che đậy cáu kỉnh nói: "Anh còn vui vẻ cho rằng kẻ địch đã trúng kế, ngu xuẩn."
"Không thể nào, tôi đã nhìn chằm chằm vào chiếc khăn tắm mà cậu ta cầm..."
Đường Uyển Dương thực sự muốn khẳng định một cách dứt khoát, nhưng vào lúc này, tâm trí hắn ngày càng hỗn loạn, với tất cả những mảnh vỡ lóe lên trong đầu, hắn thực sự không thể xác định được.
"Lúc này rồi, tranh luận còn có nghĩa sao?"
Diệp Du Ca khẽ hừ một tiếng, nhét lọ thuốc trở lại trong túi, vuốt đầu gối đứng dậy, nói: "Đã như vậy, sau này đừng liên lạc nữa."
"...Cậu có ý gì?!" Đường Uyển Dương sắc mặt tái nhợt, tiến lên nắm lấy cổ áo của y, "Lê Kiều nhất định biết là tôi làm, cậu tính bỏ tôi sao? Đừng quên, tôi còn có bản ghi âm cậu xúi tôi hại cậu ta."
"Anh định cho ai nghe?" Diệp Du Ca bị bóp nghẹt đến khó thở, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười, "Lê Kiều? Cho dù hắn biết tôi giúp anh, hắn cũng sẽ đối phó với thủ phạm chính là anh đầu tiên, đúng không?"
"Đăng lên mạng? Tôi quen biết tin tặc hàng đầu ở Trung Quốc, kẻ có thể khiến tài khoản của người khác biến mất trong một phút; cho dù anh đăng nó lên, tôi vẫn có thể nói đoạn ghi âm là giả, hơn nữa cậu tưởng mình đang ở sự kiện bạo lực trường trung học bình thường à, sửa tên đổi mặt là không ai biết nữa sao?"
"Tôi chỉ là người vô tội bị người khác tung tin bịa đặt thôi" Diệp Du Ca từ trong hốc mũi cười nhạo một tiếng, "Còn anh thì mất đi khả năng làm ngôi sao, bị phong sát, bộ anh xác định muốn làm thế thật sao?"
Sắc mặt Đường Uyển Dương tái nhợt, con ngươi đục ngầu không tự chủ run lên, ngón tay vô thức buông lỏng, Diệp Du Ca dễ dàng né ra, nói: "Thật ra, Lê Kiều là một người bạn rất thú vị, phải không? Hắn ta thậm chí còn sẵn sàng cứu Trần Vu, huống hồ là anh."
Khóe miệng gần như ngưng tụ ra ác ý, xoay người đẩy cửa bước ra ngoài, khi đi vào hành lang, lại trở thành thực tập sinh nổi tiếng đẹp trai, tốt bụng, nghiêm túc có chút nhút nhát kia.
Đường Uyển Dương nhìn chằm chằm vào bóng lưng y, trượt người ngồi bệt xuống đất một lúc lâu. Diệp Du Ca tính toán quá giỏi, nếu hắn không tham lam, ghen tuông và không bị cám dỗ nghe theo lời y, giết Lê Kiều. Với tư cách là bạn thân, hắn cũng có thể hưởng những thứ mà Lộ Sài Gia có thể được hưởng!
Nhưng bây giờ nhìn thấy em, cho dù hắn có hối hận đến xanh cả ruột...
Không biết ngây người hối hận bao lâu, Đường Uyển Dương từ dưới đất đứng dậy, xuất thần trở về ký túc xá, đánh răng rửa mặt. Có vẻ như hôm nay Lê Kiều không trở lại, xem ra cậu không có nhanh chóng tính báo thù như vậy, còn có thể tiếp tục mấy ngày, nói không chừng vòng thứ hai biểu hiện tốt, hắn còn có cơ hội vượt lên.
Với tất cả những tưởng tượng đó, khi Đường Uyển Dương cảm nhận được sự ẩm ướt của chiếc khăn trên mặt, từng cái một vỡ tung như những quả bóng bay hydro dưới ánh mặt trời.
“A!” Đường Uyển Dương giống như bị điện giật ném ra khăn tắm, trên đầu cùng trên mặt còn có vết nước, lưng dựa thật chắc vào tường, lớn tiếng rít gào.
Những thực tập sinh khác trong ký túc xá sửng sốt, vội vàng chạy vào, hỏi: "Đường Uyển Dương, cậu sao vậy?"
Có người đỡ Đường Uyển Dương, nghe thấy hắn liên tục lẩm bẩm một cái tên, hồi lâu mới nghe rõ: "...Diệp Du Ca? Cậu muốn tìm Diệp Du Ca sao?"
"Hắn thật sự không buông tha cho tôi, quả nhiên!" Đường Uyển Dương cắn răng một cái, nhưng khi người đang đỡ lấy hắn nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng của hắn, liền sợ hãi buông tay ra, trầm mặc lui mấy bước.
Đường Uyển Dương đứng trước gương, sờ lên khuôn mặt đang dần trở nên gớm ghiếc của mình, dở khóc dở cười. Hắm quá ngây thơ, tìm hổ lột da, cùng sous nhảy múa, mất đi giá trị sử dụng còn bị cắn lại một nhát. Hổ Sói làm gì có khả năng dễ dàng buông tha hắn.
Hắn lẩm bẩm: "Lê Kiều, tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi..."
...
"Tại sao."
Lê Kiều cùng hệ thống từ xa xem phát sóng trực tiếp, hệ thống không khỏi có chút thở dài.
Lê Kiều nhướng mày cười nhạo: "Mày đồng tình với hắn sao?"
"Không" hệ thống chán ghét từ trong không gian lấy ra một cái hộp nhỏ, "Chủ nhân đổi điểm lấy một cái khăn tắm màu trắng đồng dạng, để tui đem khăn tắm có độc này thu về. Thấy chủ nhân còn chưa tự mình động thủ, đám tiểu nhân đã tự mình giết lẫn nhau, như vậy điểm của chủ nhân có phải lãng phí rồi không?"
Nó nghiêm túc lắc đầu: "Thật đáng tiếc, thật đáng tiếc."
"..." Lê Kiều khóe miệng gần như vô hình giật giật, "Mày không cần lo cho tao, không có chuyện gì. Chỉ là cảm thấy người này, tính cách có chút nguy hiểm..."
*
Cùng lúc đó, Thẩm Phong, người vừa bước ra từ lễ trao giải Tinh Quang, đang vội vàng bắt máy bay đến Vô Tích.
“Anh, anh, em van anh!” Quản lý của anh chạy theo một đường, “Cổng bệnh viện bên kia đều có phóng viên, hotsearch Lê Kiều thích anh mới hạ nhiệt được hai ngày, giờ anh lại chủ động đếm gặp cậu ta. Nếu anh bị chụp đến, chẳng phải sẽ khiến dư luận đàm tiếu sao? Chỉ cần hiện tại là chuyện của Lê Kiều, mặc kệ suy đoán bao nhiêu thì bọn họ cũng sẽ thảo luận!"
"Lê Kiều có nhờ anh tới thăm mình không? Đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, anh gọi điện thoại chia buồn, cậu ấy nhất định sẽ hiểu!!"
Thẩm Phong hiếm khi cùng quản lý trò chuyện về những vấn đề cá nhân, và tần suất ăn cơm mỗi tháng một lần không đủ để thu hút sự chú ý của người quản lý, vì vậy y hoàn toàn không biết Thẩm Phong và Lê Kiều đã hẹn hò trong một thời gian dài.
Đang định tiếp tục thuyết phục, chợt nghe Thẩm Phong nói: "Em ấy không có hỏi đến tôi."
Quản lý dừng một chút, mở miệng: "Hả?"
“Chỉ là tôi muốn tự mình nhìn thấy em ấy.” Thẩm Phong lên xe bảo mẫu, dưới bóng tối đặc ngòm bao trùm trong xe, gương mặt tuấn tú sắc bén trở nên mâu thuẫn, “Tôi sẽ đội mũ đeo khẩu trang, cố gắng không để gây rắc rối... Tôi chỉ là nhớ em ấy rồi."
.........