Hầu hết người tụ tập trong căn phòng rộng lớn này đều là thực tập sinh kém nổi tiếng, một mặt các thực tập sinh top cao đều giấu giếm thực lực không cần Diệp Du Ca chỉ dạy, mặt khác bọn họ đều có lý do riêng về hành động của mình. Còn người có độ nổi tiếng thấp: ngoại hình trung bình, năng lực nghiệp vụ kém, không tích cực luyện tập, marketing của các công ty nhỏ không mạnh.. v.v. Dần dần, họ cùng nhau tạo thành một nhóm để an ủi, cổ vũ lẫn nhau.
Vì vậy, ngay khi Lê Kiều vừa dứt lời, lập tức nhận được ánh nhìn không mấy thân thiện từ mọi người xung quanh, Tôn Hướng Dương tức giận nói: "Cậu...cậu đang ghen tị về độ nổi tiếng và sự tín nhiệm mà Diệp Du Ca có à?"
Trang Thành cũng cau mày: "Lê Kiều? Vốn dĩ tôi muốn nói giúp cho cậu? Nhưng đừng coi mọi người ở đây là kẻ ngốc chứ? Tuy chúng tôi nhảy popping không giỏi, nhưng cũng đã luyện thử theo những gì Diệp Du Ca nói, nhưng cậu bảo nó sai? Câu nào sai, câu nào là lừa gạt mọi người?"
"Tôi không nói hắn lừa gạt."
"Nhìn xem, cậu ta thật là chua..."
“Hắn nói đều đúng.” Lê Kiều cười cười, đầu hơi ngẩng lên, lông mi bị ánh đèn mạnh mẽ trong phòng luyện tập làm cho hơi nhíu lại, “Chỉ là càng luyện tập, con đường bị đào thải càng gần mà thôi."
Hai chữ "Đào thải" này không khác gì cách cửa sinh mệnh của tất cả các thực tập sinh, khi Lê Kiều nói đến đây, mọi người đồng thời đứng thẳng dậy, đồng tử co lại như kim châm.
Cửa phòng tập không đóng chặt, ngoài hành lang có người đi ngang qua, liền nghe thấy tiếng bước chân dừng lại.
Trong phòng luyện tập, mặc dù đại đa số mọi người đều bị đánh đòn tâm lý làm cho mất cảnh giác, nhưng nhận thức lâu năm của bọn họ cũng không dễ dàng lung lay như vậy, có người vẫn khăng khăng: "Trước sau mâu thuẫn, logic không thông, cậu ở đó nói bậy bạ gì hả!”"
"Tất cả các bạn đều là thực tập sinh. Cũng đã tham gia khóa đào tạo cơ bản về urban, swag, hiphop, nhảy hiện đại..v..v Vì lý do các bạn chưa có nhiều kinh nghiệm với bộ môn popping nên nhìn thấy màn trình diễn của Diệp Du Ca trong bài kiểm tra đánh giá năng lực thu hút được rất nhiều người hâm mộ. Có phải rất ghen tị hay không?" Lê Kiều hỏi.
"...Có vấn đề gì sao?" Một thực tập sinh cười khẩy "Lúc đầu không phải cậu cũng trình diễn một đống lộn xộn trên sân khấu sao? Cậu biết gì về urban, hiphop và popping mà nói?
"Chủ nhân đã đọc hết tất cả các tin tức về vũ đạo trên thế giới đó nhá" hệ thống giận dữ, vung nắm đấm nói "Không ai am hiểu về vũ đạo hơn cậu ấy đâu!!"
“Vấn đề không nhỏ.” Lê Kiều lắc đầu cười lạnh, thay vì tranh luận với thực tập sinh có hiểu hay không, chỉ lo chính mình: “Popping mang lại cảm giác chấn động cho người nhảy, động tác máy móc, đương nhiên các vũ công popping chân chính sẽ không dùng từ máy móc để hình dung nó. Trong bộ môn này, popping chính là popping, thông qua kiểm soát thư giãn và siết chặt đột ngột của các cơ bắp trên cơ thể để tạo ra "điểm bùng nổ".
"Diệp Du Ca nói đúng. Popping cần biết cảm beat. Nếu đúng beat, các động tác sẽ rất đẹp và hấp dẫn. Nhưng điều hắn ta không nói cho các người biết là đến 90% người mới chơi popping đều không thể bắt đúng beat."
"Tất cả các điệu nhảy khác nhau đều được thực hiện bằng động tác khác nhau. Chỉ cần không phải là người điếc không nghe được nhịp điệu, thì sớm muộn gì bạn cũng có thể bắt được nhịp. Vấn đề là bắt kiểu gì? Muốn tạo ra một động tác pop đẹp mắt cần ít nhất 0.5 giây để hoàn thành, và thời gian của một nhịp nhạc là 0,8 giây—”
"Các người đang nghĩ rằnh mình có thể sử dụng 0,5 giây để chặn 0,8 giây? Không, khán giả chắc chắn sẽ nhận ra nhịp bị trễ. Nếu muốn đạt được hiệu quả, điều bạn cần làm là chặn nửa sau của 0,8 giây, tức là 0,4 giây."
"0.5 giây bị kẹt trong 0.4 giây đồng nghĩa với việc bạn phải nhanh chóng đưa ra dự đoán. Ngày thường đến trò chơi bắt bóng nước còn không kịp phản ứng, thế mà vẫn mong mấy cái điệu nhảy học tạm thời có thể dự đoán chính xác? Tôi dám cá trong số các bạn, người làm hỏng xác suất không phải 90%, mà là 100%!"
Lê Kiều mỉm cười tuyên bố kết luận của mình:
"Diệp Du Ca dựa vào sự thiếu hiểu biết của các người để dạy một phong cách vũ đạo hoàn toàn không phù hợp với nam đoàn, giải quyết một vấn đề khác biệt và làm chậm tiến độ luyện tập. Hắn ta không chỉ có được danh tiếng tốt và sự nổi tiếng mà còn có thể từ chối cho mọi người lời khuyên một cách công khai.”
"Xin lỗi, nếu gọi đó là giúp đỡ, tôi cảm thấy đi mua một lọ asen* còn tốt hơn."
(*thạch tín - có độc)
Trong phòng tập mọi người sắc mặt đều tái nhợt, trong lòng bọn họ nửa tin nửa ngờ nhưng không muốn thừa nhận, trầm mặc một lát sau, lần lượt vang lên tiếng chỉ trích: "Ha ha, cậu tưởng nói gì chúng tôi cũng sẽ tin sao?"
"Kiến thức vũ đạo tốt như vậy, vừa rồi sao lại nhảy như sợi mì thế? Đừng chỉ biết mạnh miệng nữa!"
"Popping không phù hợp với vũ đạo của nam đoàn thì sao chứ, đây là chúng tôi nhờ Diệp Du Ca dạy. Cậu đội cho Diệp Du Ca cái nồi lớn như vậy, tâm lý u ám quá rồi đó!"
"Đừng nói Diệp Du Ca, ngay cả cùng đồng đội khiêu vũ cậu cũng không làm được, có tư cách gì khuyên chúng tôi?"
...
“Tin hay không thì tùy” Lê Kiều nhướng mày, lười biếng cười nói: “Tôi cũng không có ý định đặc biệt nhắc nhở các người, nói đến đây là xong, chúng ta việc ai người nấy làm.”
"Các người không phải nói không muốn cùng tôi luyện tập sao, ha ha? Vừa vặn cũng đang mệt, đi ngủ đây, tạm biệt."
Lê Kiều dưới ánh nhìn phức tạp của tất cả thực tập sinh, bình tĩnh lướt qua phân nửa phòng tập đi tới cửa, dùng giày thể thao đẩy một cái, cửa phòng tập "cạch" một tiếng liền mở ra.
Lê Kiều tay này xoa tay kia ở trong túi áo khoác bóng chày, ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Đối phương thân thể cao gầy, mày rậm mắt đen, ánh mắt nhìn Lê Kiều cũng không có cảm thấy ngượng ngùng, ngược lại còn hào phóng gật đầu với cậu: "Xin chào. Xin lỗi, tôi đi ngang qua nghe được vài câu."
"Đây là Phương Trình Băng!" Hệ thống trong thần thức Lê Kiều nhảy nhót loạn xạ "Hắn ta và Diệp Du Ca cùng một phe, hắn sẽ tìm Diệp Du Ca cáo trạng đó!"
“Không sao.” Lê Kiều lời này không chỉ đáp lại hệ thống, cũng là đáp lại Phương Trình Băng. Cậu đóng cửa lại, bước lên hành lang, đi ngang qua Phương Trình Băng "Coi như miễn phí, lần sau nhớ đóng tiền học."
Phương Trình Băng quay đầu nhìn bóng lưng của cậu, con ngươi đen trắng rõ ràng, cửa sổ thủy tinh trong hành lang phản chiếu bóng dáng trầm tư thật lâu.
*
Để tránh sân khấu bị rò rỉ và mất đi sự bất ngờ, trừ bỏ ngày chọn bài hát thì từ đó đến lúc biểu diễn sẽ không có chuyên mục phát sóng trực tiếp, tổ chương trình sẽ thỉnh thoảng phát một số video ngắn trên weibo, đồng thời cũng sẽ kéo một nhóm thực tập sinh đi ghi hình các trò chơi nhỏ trong trường quay. Tuy nhiên, họ không được phép tiết lộ nội dung cụ thể của buổi biểu diễn. Khán giả đói ăn một ngày lại thêm một ngày, gào khóc đòi ăn, trông đợi mòn mỏi con mắt.
Trong diễn đàn, mỗi ngày có đến hàng chục nghìn fan tụ tập ở đó để nói chuyện phiếm:
[Hồi trước ngày nào cũng có live, dạo này chả có gì, giai đoạn này cũng quá gian nan rồi T.T]
[Cái show rác rưởi này đùa bỡn fan quá giỏi rồi, đầu tiên là oanh tạc bừa bãi để tôi yêu họ đến điên cuồng, sau đó lại đột ngột chia tay, khiến tôi nhớ họ như điên.]
[Nghe nói buổi ghi hình hôm nay là kiểm tra của các huấn luyện viên đó, có nhân viên nào cho tôi ăn dưa không! Khát khao của tôi là mong được nhìn thấy bạn nhỏ nào đó chuyển mình!]
Giữa tiếng than khóc và khao khát của người hâm mộ, một bình luận phóng ra: [Tôi không phải đến rồi sao.jpg]
Khi người hâm mộ nhìn thấy ID chủ sở hữu, họ ngay lập tức phấn khích: [A, a, chủ dưa! Ôm đùi xin ngài đừng rời đi, cho năm tệ đó mau nói đi!]
Rất nhiều "chủ dưa" được tổ chương trình gài vào để tung tin tức cho người hâm mộ tiện thể đem nhiệt độ khuấy động, tuy lời nói thật giả nửa vời nhưng thái độ lúc trò chuyện với họ thường rất tích cực: [Tôi đang xem tại hiện trường luôn, sẽ bắt đầu sớm thôi. Các bạn muốn nghe ai?]
Những người hâm mộ nhận thức rõ điều này, nhưng có còn hơn không, tốc độ bình luận lập tức tăng tốc:
[Diệp Du Ca, Diệp Du Ca]
[Xin hãy kể về Phương Trình Băng đi ạ]
[Diệp Du Ca, Triệu Trạch Dục, Thời Thuấn, Hàng Thịnh, Phương Trình Băng... Bất kỳ anh đẹp trai nào ở top trên tôi đều có thể! !]
[Nói chút về Lê Kiều đi chủ dưa ơi.]
[Lê Kiều +1]
[Lê Kiều+10086]
...
Chủ dưa: [ đám người Lê Kiều thuộc tổ vũ đạo được xếp biểu diễn cuối, còn chưa diễn. Tổ rap và tổ vocal đã hoàn thành phần biểu diễn của mình, C vị trong nhóm bọn họ đều nằm trong top 5 của vòng loại trước, tiết mục rất bắt mắt, được giáo viên khen ngợi.]
Fan: [Hãy giải thích chi tiết những gì bạn đang nói điii! ! Thẩm PD có khen mọi người không? QWQ]
Như chúng ta đã biết, Thẩm Phong là người nghiêm khắc và có quyền lực nhất trong số các cố vấn, vả lại với một lượng "Phong Đường*" khổng lồ như vậy thì đám fan bình thường bọn họ cũng thèm chứ. Vì lời khen ngợi có giá trị gấp trăm lần nên người hâm mộ rất mong thần tượng của mình nhận được sự ưu ái của anh ta.
(*tên fandom của Thẩm Phong)
Chủ dưa: [Triệu Trạch Dục và Thời Thuấn đều là C vị, đều nhận được killing part do lão sư biên đạo, và tất nhiên họ sẽ là người nổi bật nhất khi xuất hiện rồi. Diệp Du Ca thậm chí còn tuyệt vời hơn, anh ấy múa kiếm, phối hợp với cổ phong ca, khí chất và dáng người của anh ấy khiến mọi người choáng váng, chờ sau khi kết hợp trang phục công diễn, sân khấu nhất định sẽ nổ tung!]
[PD không nói nhiều...nhưng anh ấy cũng không khen ngợi ai, chủ yếu đặt câu hỏi + đưa ra gợi ý, mọi người đều giống nhau.]
Mặc dù những người hâm mộ có chút thất vọng vì họ không nhận được buff "Thẩm Phong khen ngợi", nhưng mô tả đầy tính khiêu khích của chủ dưa đã khiến trái tim họ dâng trào:
[Tiểu Diệp thật biết tranh đua ahh!! Tôi chưa từng nghe nói về việc em ấy biết múa kiếm trước đây, còn bao nhiêu điều kinh hỉ mà fan mẹ ta không biết đây [xoay vòng vòng]]
[Múa kiếm? ! Khí chất của Tiểu Diệp thực sự phù hợp với y phục cổ trang, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến tôi chảy nước miếng ba nghìn thước, mong chờ quá đi! !]
[Nguyễn Tranh cùng nhóm với Tiểu Diệp cũng có thể múa kiếm đúng không? Tiểu Diệp có học được gì từ anh ấy không?]
[Đúng vậy, Nguyễn Tranh cũng biểu diễn múa kiếm hả? Trong cùng một nhóm mà cả hai cùng làm thì cứ kì kì.]
Chủ dưa trả lời: [Nguyễn Tranh không biểu diễn múa kiếm, mà chỉ hát bình thường thôi.]
Người hâm mộ của Diệp Du Ca im lặng một lúc, rồi thưa thớt nói: [Ồ, chắc là người ta muốn biểu diễn trên sân khấu một cách bình thường như bao thần tượng khác.]
[Lần trước hắn đứng thứ 50, sẽ không tiến vào vòng tiếp theo được đâu, kỳ thực hắn có múa hay không cũng không quan trọng...]
Lợi dụng việc fan của Diệp Du Ca không quẹt mạnh tay, một số thế lực lại thăm dò:
[Chủ dưa, cậu có thể nói về Lê Kiều không? Không nói chuyện biểu diễn cũng được, anh ấy thường làm gì? Có quan hệ tốt với ai không?]
[Tôi là cô gái phía trên nhớ nhung điên cuồng đây. Tôi ngả bài rồi, là Lê Kiều, chủ dưa mau cứu người sắp chết khát này đi.]
[Huyết thư cầu Lê Kiều +1, tán gẫu cuộc sống đời thường cũng được!]
...
Những người hỏi Lê Kiều như nấm mọc sau mưa, lần lượt thò đầu vào, chủ dưa thấy vậy cũng tốt bụng: "Lê Kiều ngồi trong góc, thỉnh thoảng nói vài ba câu với Lộ Sài Gia từ nhóm rap và Đường Uyển Dương nhóm vocal. Bầu không khí trong nhóm của họ có vẻ khá căng thẳng, không chỉ Lê Kiều đâu, bọn họ không ai nói với ai lời nào luôn đó. Lê Kiều không phải là C vị trong nhóm, vị trí C là Trang Thành.]
Những người hỏi đến Lê Kiều sau khi nghe được câu trả lời đều sững người lại: [Ha ha, đoán được rồi, Lê Kiều không phải là người thích kết bạn.]
[Không phải là C vị sao? Vậy là không có killing part rồi, tôi cứ thấy u ám sao ý.]
[Hehe, sớm biết mà! Cậu ta vốn dĩ dựa vào hotsearch cùng lăng xê mà thượng vị, lên sân khấu kiểu gì cũng tự biến mình thành trò cười, những người xem náo nhiệt sẽ thanh tỉnh nhanh thôi~]
[Tôi cũng không ôm bất kỳ hy vọng nào về năng lực chuyên môn của cậu ấy, nhưng vẫn nghĩ C vị sẽ được giao cho người nổi tiếng nhất như mấy nhóm kia. Ngay từ đầu xếp hạng của cậu ấy đã là cao nhất rồi, và khoảng cách ngày càng lớn. Cũng tưởng sẽ nhận được C vị cơ...QAQ]
[C vị được giao cho người nổi tiếng nhất đó chỉ là một quy tắc bất thành văn! Năng lực nghiệp vụ của Trang Thành không biết mạnh hơn Lê Kiều bao nhiêu lần, Lê Kiều để cho anh ấy làm C vị mới là thức thời.]
[Đem cái sức mạnh thối nát của bạn mà tiếp tục thật thật giả giả thổi phồng lừa dối người hâm mộ nữa đi. Lê Kiều là giấu dốt nhé. Anh ấy thông minh hơn nhiều bạn fan mới nghĩ đó [nhe răng cười]]
Đám người chịu không nổi nữa xông ra chế nhạo Lê Kiều, vốn tưởng sẽ diễn ra một trận chửi nhau ầm trời, không ngờ toàn bộ khu bình luận lại rơi vào một bầu không khí "tang tóc" ——
[Lúc tôi biết đến Lê Kiều vẫn chỉ là người qua đường, lượng fan không đủ, loại onepick vote này đến giai đoạn sau sẽ rất bất lợi, không ngờ anh ấy có thể đi đến ngày hôm nay. Tôi chỉ muốn xem anh ấy đứng C vị một lần, nhưng bây giờ mọi thứ đều đổ bể rồi, dưa này ăn không ngon..]
[Tôi cứ tưởng mình là hải vương, nhưng sau khi nhìn thấy dưa này kết quả lệ rơi đầy mặt.]
[Tôi cũng vậy, tôi nghĩ mình chỉ là fan của chương trình thôi, không ngờ sau khi nghe tin Lê Kiều không lấy được C vị, mong muốn theo dõi chương trình của tôi tan tành rồi...]
[Hôm nay tôi mới biết mình là fan Kiều.]
[Chúng ta đều giống nhau, đều bị Lê Kiều hạ cổ rồi!]
[...Chết tiệt, chỗ này là nơi tụ họp của Lê Kiều sao? Màn hình tràn ngập người hâm mộ của cậu ta!]
...
Chủ dưa hốt hoảng khi thấy chiến trường đi theo lối là lạ - nhiệm vụ của họ là khuấy nước đục ngầu, như con cá trê kích động người hâm mộ, cô ấy rất vui khi thấy chương trình thành công, vì vậy nhanh chóng an ủi những fan bị kích động. Vội vàng ném ra sọt dưa lớn thuyết phục người ta ở lại:
[Mặc dù Lê Kiều không phải là
C vị, nhưng anh ấy có trạng thái rất tốt. Mặc bộ đồ thể thao được thiết kế riêng cho buổi biểu diễn, có thể thấy eo thon, chân dài, và làn da của anh ấy trắng đến mức phát sáng.]
[Sắp tới "Thanh phong vị lão" rồi, thật ra bài hát này rất nhẹ nhàng, biên đạo đã sắp xếp rất cẩn thận, C vị hay không cũng không chênh lệch lớn, nhưng ở giữa lại có thêm một đoạn nhảy solo...khụ khụ! ]
[Bọn họ lên sân khấu rồi! Là vàng sẽ luôn tỏa sáng, bạn phải tin vào Lê Kiều, anh ấy thực sự]
Sau hai phút.
Fan:? ? ?
[Chị chủ dưa đâu rồi?]
[Tại sao cô lại ngừng nói giữa chừng vậy hả, cố tình dử mồi hả ?]
[Thật ra thì, tôi đang vò đầu bứt tai, hận không thể chui qua màn hình lắc lắc ả, ngươi có bản lĩnh phát tin tức, thì cũng phải có bản lĩnh nói cho hết nháaa]
...
Các fan trên diễn đàn vô cùng lo lắng, chủ dưa phụ trách công bố tin tức là nhân viên nhỏ của tổ chương trình, lúc này người ta đang ngồi trong góc, ngơ ngác nhìn tình huống trước mặt, quên mất quả dưa mình còn bổ chưa xong.
Các thành viên trong nhóm thanh phong vị lão bị Lê Kiều bác bỏ một hồi, bao nhiêu sự tức giận cùng oán khí kết hợp lại tạo ra một sợi dây liên kết kì lạ, bọn họ dành cả ngày trong phòng tập và ngâm mình suốt đêm cũng không trở về kí túc xá. Luyện đến nhuần nhuyễn, trong lòng thầm thề hôm nay sẽ đánh Lê Kiều không chừa một tấc nào, để Lê Kiều bị giáo sư nghiêm khắc phê bình trước mặt mọi người!
Khi đoạn nhạc dạo đầu vang lên, các thành viên cúi đầu đứng vào vị trí của mình, hít một hơi thật sâu. Vũ đạo được biên của phần đầu là tư thế cúi người giữ yên thân thể, sau đó âm nhạc sẽ vang lên, mọi người lần lượt di chuyển theo tứ tự, giống như một bức họa cổ xưa đang dần thức tỉnh.
Tôn Hướng Dương là người đầu tiên thực hiện vũ đạo, khi đến vị trí đã thầm tính trong lòng, hắn đưa tay tạo động tác một cách chuẩn xác và uyển chuyển.
Hắn một bên thực hiện từng động tác kế tiếp, một bên cố gắng khắc chế bản thân liếc nhìn Lê Kiều ——
Thứ tự bọn họ sắp xếp cho Lê Kiều là thứ ba, bị kẹt ở giữa, không có khởi sắc lúc bắt đầu cũng không có ấn tượng sâu sắc về sau, Lê Kiều luyện tập không nhiều, động tác khẳng định không có gì đặc biệt, thậm chí còn gượng gạo và đơ cứng.
Và nếu Lê Kiều càng lúng túng, cứng nhắc, càng có thể giúp đỡ những người còn lại trở nên nổi bật. Trải qua rất nhiều chương trình tuyển tú, từ lâu đã có một chân lý được truyền bá trong dân gian rằng "Hiệu ứng Thu Hương* vĩnh viễn là thần", cho dù họ không quá xuất sắc về mặt vũ đạo, nhưng chỉ cần họ chọn đúng tài liệu tham khảo, họ sẽ tự khắc trở thành "Thu Hương"!
(* 秋香 - một nhân vật trong dân gian, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, thông thạo thơ văn, yêu thích nghệ thuật thư pháp và hội họa, tương truyền bà là vợ của Đường Bá Hổ "Tứ đại kỳ tài nước Nam" của sông Dương Tử”)
Hắn có thự tự lên sân khấu tốt hơn, luyện tập cũng nỗ lực hơn Lê Kiều, nền tảng vũ đạo tốt hơn..
Tôn Hướng Dương đè nén niềm vui trong lòng, đếm nhịp, sờ vai đội viên thứ hai, khi nhìn thấy ánh mắt đối phương cũng lộ ra tia vui mừng, không khỏi ngầm cong khóe miệng.
"Thẩm PD" huấn luyện viên vũ đạo Bành Ngao ngồi cạnh Thẩm Phong ngó qua, khen ngợi, "Nhóm này không tồi, động tác chính xác, tư thế cũng rất thoải mái. Thoạt nhìn đã biết là luyện rất nhiều lần. Thật đáng tiếc khi bọn họ thuộc top sau."
Thẩm Phong cười liếc hắn một cái, nói: "Lê Kiều xếp hạng cũng không tính là thấp."
"... Hắn?" Bành Ngao không cảm thấy có gì không ổn, dùng sức khịt mũi. Hắn là huấn luyện viên vũ đạo đã cùng nguyên chủ ở sân khấu đầu tiên sảy ra tranh chấp, nảy sinh chán ghét đối với Lê Kiều đã lâu. Uống xong nước trong bình giữ nhiệt, liền nói "Cậu ta nói gì cũng không nghe. Gặp chuyện gì thì đổ lỗi cho người khác. Nhảy ra được cái gì tốt? Cũng không có tài năng gì. Trông như voi uống nước, đười ươi đánh chó lên trời…”
Trong khi họ nói chuyện, lời bài hát đã vang lên "cánh buồm ung dung xuôi về phương nam", cũng là lúc Lê Kiều "tỉnh giấc".
Lúc đầu cậu nằm yên, cần cổ thon dài, eo lưng, hai chân cho đến mắt cá chân kéo dài thành một đường thẳng xinh đẹp. Đột nhiên đầu ngón tay phải run lên, trong không khí bụi mù giăng kín lúc này tựa hồ trở nên cực kỳ trong trẻo, phiêu đãng mà lướt ngang bầu trời.
Bành Ngao bưng bình giữ nhiệt trong tay, cả động tác uống nước cũng quên, ánh mắt gần như nhìn thẳng, đồng tử khó tin nổi mà run rẩy.
"Voi uống nước, đười ươi đánh chó?" Thẩm Phong nói "Hửm?"
“...hự, khụ khụ!!” Bành Ngao đột nhiên bị sặc, ho khan một tiếng.
...