Ù ù….
.
Lại một đợt không gian ba động truyền đến, Thiên Long cùng mọi người là chán lắm rồi, ai lại đến gõ cửa trận pháp nữa đây? Gõ hoài gõ lắm, Thiên Long tính không đóng cửa trận pháp luôn, có điều nghĩ đến bên ngoài người ta soi hắn như soi vật chất hiếm, đành chấp nhận cất công một tý.
Triệt đi phong ấn, đi vào là hai nam một nữa, nam phong độ ngời ngợi anh tuấn tiêu sái nữ nhu mì nhè nhẹ khí chất nữ nước, ba người này đem đến cho Thiên Long cảm giác không tranh với đời không màng thế sự, nhưng lại là một cái kiêu ngạo bất tuân thiên tài.
~ Thiên huynh, lần đầu diện kiến!
Ba người thấy Thiên Long hai má hồng hồng ánh mắt mê man trong lòng đều âm thầm bội phục, bên ngoài là đang bàn tán xử lý hắn ra sao, người trong cuộc như hắn lại ở nơi này chè chén rượu bia, đây rõ ràng là không xem những người kia là vật để trong mắt.
~ Ba vị là?
Thiên Long chắp tay lại, hắn cũng đã đoán ra ai rồi, khí thế loại này rất dễ nhận ra.
~ chúng ta là tinh anh hạch tâm dưới trướng Ám Phong Thủy tam Đế, chúng ta là người trẻ tuổi trong tộc đến nơi này tranh phong, Ta Ám Trường Đông, Đệ Đệ Thủy Tài, muội muội Phong Nguyệt Phượng.
Ám Trường Đông hướng Thiên Long cười thản nhiên, hắn giới thiệu sơ lược một lần, khi trước hắn đã được Ám Đế nói Thiên Long làm người rất được, muốn hắn đến làm quen kết giao, mà trong lòng hắn cũng bội phục Thiên Long hết lòng, những sự việc Thiên Long làm ra không cái nào nhỏ, đã lâu muốn gặp nay khi vừa bốc thăm chiến đấu xong xuôi, làm hết thủ tục Ám Trường Đông liền dẫn hai huynh muội qua bên này bái phỏng Thiên Long.
~ nếu đã có quan hệ vô hình ta cũng không khách sáo, ngồi xuống đây chúng ta nói chuyện.
Thiên Long dẫn ba người qua bàn nhậu, giới thiệu huynh Đệ Họ Phá cho ba người mới đến, đừng khinh thường hai vái huynh đệ này, tên Phá Bá kia đa mưu túc trí hắn luôn ẩn dật làm một người bình thường, nhưng đến khi quan trọng Thiên Long đều hỏi ý kiến hắn rồi mới ra quyết sách.
Ngồi vào bàn, bị Thiên Long ép cho vài li rượu mới có không khí hòa hoãn, tất nhiên chủ đề bàn đến là nữ nhân bí Ẩn Lục Linh Cơ, sau đó là các tuyệt kỹ và cách khắc chế đám thiên tài chuẩn bị ra sân, thời gian ra sân còn một lúc, đủ để mọi người bàn bạc một chút chuyện.
~ Thiên huynh, người của Thánh Mẫu đưa cho huynh một món đồ.
Đang phút giây vui vẻ, Ám Trường Đông quay qua Thiên Long nói nhỏ, làm cho Thiên Long có chút bất ngờ, Thánh Mẫu nữ nhân này có dụng ý gì đây? Đều âm thầm làm việc gì nữa?
Ám Trường Đông lấy ra một cái bát quái đĩa ném to bằng lòng bàn tay, trong mắt hắn xoẹt qua một tia ước ao cùng tò mò, thứ đồ này rất quý, trong tông môn cũng là hạch tâm đệ tử mới được xài một chút thời gian.
~ đây là thời gian trận bàn, ở bên ngoài 1 ngày bên trong là một trăm ngày.
Thứ đồ này ta cũng là đánh đấm rất khổ mới được một mảnh, ngươi cư nhiên không làm gì cũng được một mảnh.
Thiên Long nghe đến bên ngoài một ngày bên trong trăm ngày tim hắn nhảy dựng lên, vậy không phải nói thời gian trận bàn này bên trong nội bộ bị bẻ cong không gian thời gian thời không chi lực còn gì? Ở Thiên Trọng vực vẫn có người có thể sáng tạo ra món đồ này? Quả thật không thể hình dung nổi.
~ 100 ngày có chút hơi ít, ta nghe nói Thánh Mẫu còn hai miếng trận bàn một cái 1 năm và một cái mười năm, sau này ngươi đi đến giới diện cao hơn có cả thời gian trận bàn trăm năm, ngàn năm, vạn năm, trăm vạn năm gì đó, bất quá những thứ đó chúng ta hiện tại không cầu tới.
Rất có thể Lục Linh Cơ cũng là dùng thứ đồ chơi này đột phá nhanh như vậy, hoặc thiên phú nàng nghịch thiên.
Ám Trường Đông thở dài, thời gian nó chính là thứ ảo diệu vô cùng, bao hàm áo nghĩa phức tạp của quá khứ, hiện tại tương lai, phải hiểu được luân hồi đại đạo rất nhiều rất nhiều, sau này rất có thể Thiên Trọng vực sẽ có thể có nhiều thời gian trận bàn, bởi vì Thánh Mẫu có thể nắm giữ Thiên Trọng vực, nàng không cần hiểu những thứ áo nghĩa cao thâm nào khác, trong giới diện của nàng, nàng thích tạo cái gì liền tạo, nàng thích sáng chế thứ gì liền sáng chế, thời gian trận bàn chắc Thánh Mẫu cũng có thể tạo ra không ít, bất quá đó là tương lai hơi xa, nhưng cho Thánh Mẫu một chút thời gian nàng nhất định làm được, khi đó thời gian trận bàn sẽ không còn khan hiếm nữa, có thể đi mua ở các sạp hàng hoặc cao thâm thời gian có thể đi đấu giá hội.
Thiên Long phát hiện kinh người một sự tình, Phong Nguyệt Phượng, nữ nhân nhu mì ít nói này là con gái của Phong quản gia Phong Tuyết Hàn, phụ thân là Ám Lưu thủ Ám quản gia, ám quản gia một đời oanh oanh liệt liệt không nghĩ đến ở cái độ tuổi xế chiều vẫn có một đứa con gái phụng dưỡng, Phong Nguyệt Phượng xinh đẹp khả ái, đôi mắt có thần linh động mâu quang, bất quá hơi ít nói, không phải ít nói vì lạnh lùng như Thanh Ngọc Diệp, nàng ít nói cảm giác như thẹn thùng của thiếu nữ.
~ Rượu này thật ngon, Thiên huynh, loại đồ này còn nhiều không?
Thủy tài chép chép miệng cảm thán, thứ rượu này uống vào lập tức có một loại dược lực đánh thẳng vào linh hồn, một loại mê mang ập đến khiến hắn cảm giác hắn như người phàm thưởng rượu tiên, cơn say dập dờn ùa đến lại ào đi.
~ Còn còn….
Đủ uống hắc hắc….
.
Thiên Long nhìn nhìn mọi người cười hắc hắc, ánh mắt không có chút thiện ý tý nào, đây là tinh linh tửu do tinh linh tự tay cất lên, độ ngon thì không cần bàn cãi, thứ quả Túy Thiên Mộng đại thụ sinh ra Thiên Long ăn không ít đau khổ bởi thứ này, Túy Thiên Mộng quả ăn rất ngon, là trái cây Tinh Linh nữ hoàng cùng Tiểu Nữu nữu thích ăn vô cùng, họ cảm giác ăn thứ quả này là thứ ngon nhất trên đời, Thiên Long thì khác, hắn ăn một quả ngu li bì vài ngày.
Tiểu nữu nữu đem bên người không ít Túy Thiên tửu, được làm từ Túy Thiên Mộng Quả cùng hơn một ngàn loại dược tài khác, có thể ở tinh linh sâm lâm không thiếu linh dược, tinh linh là loài câu thông dược tài rất tốt, ở nơi đó Thiên Long đã từng thấy hàng trăm đầu hóa hình linh dược chạy nhảy tung tăng, Thiên Long cũng đem hạt của Túy Thiên Mộng quả đem trồng thành một mảnh rừng nhỏ, có sự hỗ trợ của Thái m Hàn Thủy rất nhanh cây sẽ đơm hoa kết trái mà thôi, Tiểu Nữu nữu ăn Túy Thiên Mộng quả rất nhiều, nàng nhả hạt ra cho Thiên Long trồng, thứ quả này đối với nàng có chỗ to lớn lợi ích.
Thiên Long lấy Tinh Linh tửu ra đãi khách là hiểu hắn xa hoa ra sao, nếu để cho đám người bên ngoài biết Thiên Long còn bậc này bảo bối khẳng định ghen tị đến chết.
~ ta nói cho các ngươi biết các ngươi đừng nói cho ai biết, thứ này là rượu của Tinh Linh, ta chiếm được ở một lần cơ duyên, số lượng có hạn.
Thiên Long mới là không nói hắn có thể tự ủ rượu loại linh nhưỡng này không nên khoe khoang, uống một ngụm thôi đã cảm giác chân khí trong cơ thể rạo rực nhảy nhót, uống không cẩn thận rứa dễ bị nghiện, uống nhiều còn có thể đột phá nữa là.
Ba người Ám huynh đệ là hít một hơi khiếp sợ, bọn họ trước đã nghe nói qua thứ tửu này, bọn họ tận mắt thấy Thiên Long pha thêm một đống nước trắng vào, nếu không họ cơ bản không thể uống xong một chén mà còn ý thức, họ đánh chết đều không nghĩ Thiên Long còn bậc này bảo bối, ai cũng nhìn Thiên Long với loại ánh mắt sùng bái, Thanh Ngọc Diệp cũng là không có kinh ngạc, chỉ có Liễu Liên Nhi là lâu lâu nhấp một ngụm nhỏ, hai má ngọc nàng cũng đã đỏ như phấn hoa.
Thanh Ngọc Diệp dưới hạ giới biết Thiên Long có quan hệ với Tinh Linh sâm lâm, với thế lực của nàng muốn thông tin gì đều có thể tìm tới, chút tiểu xảo che dấu của Thiên Long khó lòng qua được ải nàng.