Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 370: Tìm Cách Lên Bờ




Ngày thứ tám trôi qua nhanh như nước chảy theo đà, Thiên Long cực lực đào đường ăn trộm bảo vật nhà người ta vẫn chưa thấy tin tức gì.

Trong Thất Tinh Long Mạch, không gian hồ Sinh Linh Chi Tuyền rộng lớn bạt ngàn, có dạng hình tròn bán kính khoảng năm dặm, vậy là lớn lắm rồi đấy, nhưng so với diện tích không gian Thất Tinh Long Mạch cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé, chứa thêm cả ngàn lần diện tích như thế còn được.

~ Tới rồi tới rồi…. Kim Ngân Thối Hồn Tuyền không phải giống như Sinh Mệnh Chi Tuyền năm xưa ngươi từng lấy đâu, bề ngoài của nó gọi là Thạch Nhũ Kim Ngân, thứ này hoàn toàn khác Thạch Nhũ Sinh Mệnh, nó ăn mòn linh hồn kẻ đụng vào nó, vô cùng vô dụng với ngươi.

~ Và chúng ta cũng không được lấy thứ Thạch Nhũ này, nếu lấy đi sẽ gây chấn động lớn tức thời, lập tức bị phát hiện ngay, cho nên, chỉ có thể lấy mắt suối Kim Ngân, không được lấy Thạch Nhũ, cho dù là một hạt to như hạt cát.

Hắc Long cảnh báo Thiên Long, mắt suối sản sinh Linh Dịch vô tận có thể lấy, nhưng Thạch nhũ không thể lấy, nếu muốn…. Cách duy nhất chỉ có thể chờ mắt suối sản sinh ra tiếp mới được lấy, không thì quên đi.

~ ok….

Thiên Long gật đầu đồng ý, nhất định sẽ không lấy, hắn đào thêm mười trượng nữa, đất đá dưới này đã cứng lắm rồi, Thiên Long phải dùng Hỏa kiếm để đào là hiểu, xương kiếm bình thường đụng phát là gãy.

Keng keng…

Đang hừng hực khí thế đào xuống, cuối cùng cũng nghe thấy âm thanh vang vọng của bảo vật, Thiên Long khoét rộng không gian ra, phủi đi đất đá bên dưới, lộ ra một khoảng bề mặt xanh rì.

Đặt tay lên bên trên mặt thạch nhũ cảm nhận, Thiên Long giật thót bàn tay lại, sờ hơi lâu một chút thôi sẽ biết địa ngục làm sao, có một lực hút cường đại gấp mười lần thức cắn nuốt của Thiên Long, nó rút linh hồn kẻ trực tiếp sờ lên nó.

~ Căng đấy….

Thiên Long nhíu mày nhìn kỹ, trong đầu Thiên Long lập tức giả tưởng ra một bản vẽ của Thạch nhũ Kim Ngân, thứ này nó có dạng một quả bóng, trên thân quả bóng có hàng tỉ những lỗ nhỏ li ti, những lỗ nhỏ li ti đó phun ra Kim Ngân Thối Hồn Tuyền, vậy Thạch Nhũ Kim Ngân này nó bao quanh Kim Ngân Thối Hồn Tuyền như một lớp giáp kiên cố sừng sững.

Két… Két….

Lôi Ma kiếm ra, Thiên Long cắt từng khối thạch nhũ ra, mỗi viên đều vuông cạnh có kích thước bằng nhau đều một khuôn, lúc trước Thiên Long đào hầm xuống đáy bên trong Thất Tinh Long Mạch Hắc Long cũng không có nhàn rỗi, hắn đã nung chảy một số kháng thiếc loại cao cấp luyện cho Thiên Long một bộ bao tay, đeo bao tay do Hắc Long luyện không lo bị rút mất linh hồn do tác dụng Thạch Nhũ Kim Ngân.

~ Dẹp Sang một bên hết coi nào.

Bây giờ vấn đề được đặt ra, khối Thạch Nhũ Kim Ngân khi được cắt ra quá nhiều, lại xuất hiện cái khó là không có chỗ để, nếu đem vào Thất Tinh Long Mạch hay Giới chỉ đều không được, theo như Hắc Long nói thì chỉ cần biến mất một mảnh nhỏ Thạch nhũ liền sẽ xảy ra biến động không ngờ, kinh động cả hồ nguy hiểm đủ đường.

~ Hừ… Tầm này là tầm thường!

Phành…. Phành….

Từng đường quyền đường chưởng phóng ra, chất nát đất đá tạo ra một không gian to lớn, dư sức cho một đội hình đá bóng quần ẩu, đây là biện pháp liều lĩnh, làm như Thiên Long thì phải thật nhanh chóng lấy Mắt suối Kim Ngân, nếu không những liên kết các khô lâu cốt mục của ác linh bên trên sẽ đổ sập, liên kết lỏng lẻo như thế chỉ cần chấn động mạnh lập tức sẽ đổ sập chôn vùi Thiên Long bên dưới, bị chôn vùi dưới độ sâu tầm tám ngàn mét cơ hội sống là con số 0.

~ Ngươi có Ba canh giờ để lấy mắt suối!

Hắc Long cảm nhận thần thức, phía bên trên hiện tại là những ngày cuối cùng của đội quân Thi tu, khi đội quân chơi hệ Thi Tu rời khỏi vị trí sẽ có binh đoàn khác ồ ạt lao đến, với sức nặng của cả vạn tên đè lên không sập hầm mới lạ.

~ Ok Tốc độ.

Ca xát…. Ca xát…

Thiên Long hừng hực khí thế cắt đá đục khoét, lưỡng Lân chịu trách nhiệm bốc vác ra bên ngoài, công việc chỉ có thế, hiển nhiên còn phải trông cậy vào độ dày của Thạch Nhũ, dày quá thì bỏ của chạy lấy người.

~ Hắn ngỏm thật rồi ư?

Bên trên đáy hồ, Phá Bá liên tục di chuyển khắp nơi đi tìm Thiên Long, Phá Chấp cũng chia ra đi tìm một hướng khác, trên ngực bọn họ có một miếng ngọc giản tỏa ra ánh sáng nhu nhòa đục sữa tỏa ra toàn thân họ, đây là bảo bối của họ giúp cả hai di chuyển dễ dàng dưới hồ dung dịch mà không gặp trở ngại, bảo vật đương nhiên có giới hạn, nếu không họ cũng cho Thiên Long mượn một cái sài chơi.

~ Chắc là chết thật rồi, vậy đành thôi, hữu duyên gặp nhau đến vậy là cùng.

~ Nên vậy!

Phá Chấp gật đầu trịnh trọng, biết ca ca hắn luôn đặt chữ tín cùng nhiệt tình thái quá lên đầu, nhưng đối với người hợp gu thôi.

~ Tám ngày ròng rã qua đi, bên dưới này đã không còn một ác linh nào, dự là phía đầu não Thi vương Quỷ Diện Chu Chi cũng biết điều này, khoảng hai canh giờ nữa bọn chúng sẽ rời đi tiến sâu vào bên trong mật địa lăng mộ, sớm hơn dự tính một ngày, chúng ta cần nghĩ cách đi theo.

Thế bí hoàn toàn, khi xuống hồ linh dịch và đi lên nó là hai khái niệm khác bọt, khi đi lên ác linh con nào con đó bự chà bá, ít cũng cao lớn trên hai mét rưỡi, không thì cũng biến thành hệ hắc ám lơ lửng trên không, mà bọn họ thân thể con người chứ có phải tinh linh thích biến to hay nhỏ tùy thích đâu, đó là về ngoại hình, còn thứ khác nữa, Thực Lực! Hai chữ nói lên tất cả, nói chung là bọn họ không bằng một ai, khi trước chưa xuống hồ còn tuyệt sát được một vài đứa tiểu tốt, bây giờ thì hết rồi, cùng lắm solo tay đôi thì được, kêu đánh thẳng mặt ba bốn đứa thì chịu thua.

~ Huynh xem mà làm, ta thấy bây giờ ra cũng không được chứ đừng bảo đi vào tiếp.

Phá Chấp trực tiếp khoanh tay ngồi dựa vào một bộ xương khổng lồ, bọn họ bên trong lồng bảo vệ nên rất thoải mái. Phá Chấp quen được chỉ điểm thoát nạn trong nguy hiểm, bây giờ hắn cũng đã là thói quen không thể tách rời, có Phá BÁ ở đây không đến lượt hắn suy nghĩ làm gì cho nhức óc.

Bốp…

~ Ta thấy nên vầy, chúng ta nhặt mấy khúc xương này rồi lắp ráp lại một hình thù ác linh hoàn mỹ, dùng linh dịch do ta bào chế từ trước gắn kết lại những khớp rời, kiếm thêm bộ đồ phủ lên là ok!

Phá Bá vỗ trán cười hạnh phúc, lấy xương ác linh đã chết gắn lại rồi tiếp tục di chuyển cũng là một cách hay, linh dịch dùng để dính các khớp do hắn bào chế sài cũng tốt phết chứ đâu đùa.

~ haiz… Linh dịch đó sài được mọi nơi trừ trong này, vừa lôi ra sẽ bị Kim Ngân ăn mòn ngay, với lại ác linh thi cốt liên kết bằng linh hồn linh lực giúp các khớp có thể dính chặt hơn, còn dùng linh dịch gắn lại khó mà bền, cách thì rất hay nhưng cũng rất cùi.

Phá Chấp dân chơi hệ Thi tu biết, các khớp nối của thi cốt phải dùng thứ gì mới có thể hoàn mỹ, nếu không như thế khi chiến đấu các thi cốt sẽ như cành đào liễu yếu, đụng cái là bể đụng cái là vỡ, như thế còn ra cái định luật gì nữa.

~ Hừ…. Vậy thì tìm dây cột, cứ phải xoắn!

Ngày thứ tám trôi qua nhanh như nước chảy theo đà, Thiên Long cực lực đào đường ăn trộm bảo vật nhà người ta vẫn chưa thấy tin tức gì.

Trong Thất Tinh Long Mạch, không gian hồ Sinh Linh Chi Tuyền rộng lớn bạt ngàn, có dạng hình tròn bán kính khoảng năm dặm, vậy là lớn lắm rồi đấy, nhưng so với diện tích không gian Thất Tinh Long Mạch cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé, chứa thêm cả ngàn lần diện tích như thế còn được.

~ Tới rồi tới rồi…. Kim Ngân Thối Hồn Tuyền không phải giống như Sinh Mệnh Chi Tuyền năm xưa ngươi từng lấy đâu, bề ngoài của nó gọi là Thạch Nhũ Kim Ngân, thứ này hoàn toàn khác Thạch Nhũ Sinh Mệnh, nó ăn mòn linh hồn kẻ đụng vào nó, vô cùng vô dụng với ngươi.

~ Và chúng ta cũng không được lấy thứ Thạch Nhũ này, nếu lấy đi sẽ gây chấn động lớn tức thời, lập tức bị phát hiện ngay, cho nên, chỉ có thể lấy mắt suối Kim Ngân, không được lấy Thạch Nhũ, cho dù là một hạt to như hạt cát.

Hắc Long cảnh báo Thiên Long, mắt suối sản sinh Linh Dịch vô tận có thể lấy, nhưng Thạch nhũ không thể lấy, nếu muốn…. Cách duy nhất chỉ có thể chờ mắt suối sản sinh ra tiếp mới được lấy, không thì quên đi.

~ ok….

Thiên Long gật đầu đồng ý, nhất định sẽ không lấy, hắn đào thêm mười trượng nữa, đất đá dưới này đã cứng lắm rồi, Thiên Long phải dùng Hỏa kiếm để đào là hiểu, xương kiếm bình thường đụng phát là gãy.

Keng keng…

Đang hừng hực khí thế đào xuống, cuối cùng cũng nghe thấy âm thanh vang vọng của bảo vật, Thiên Long khoét rộng không gian ra, phủi đi đất đá bên dưới, lộ ra một khoảng bề mặt xanh rì.

Đặt tay lên bên trên mặt thạch nhũ cảm nhận, Thiên Long giật thót bàn tay lại, sờ hơi lâu một chút thôi sẽ biết địa ngục làm sao, có một lực hút cường đại gấp mười lần thức cắn nuốt của Thiên Long, nó rút linh hồn kẻ trực tiếp sờ lên nó.

~ Căng đấy….

Thiên Long nhíu mày nhìn kỹ, trong đầu Thiên Long lập tức giả tưởng ra một bản vẽ của Thạch nhũ Kim Ngân, thứ này nó có dạng một quả bóng, trên thân quả bóng có hàng tỉ những lỗ nhỏ li ti, những lỗ nhỏ li ti đó phun ra Kim Ngân Thối Hồn Tuyền, vậy Thạch Nhũ Kim Ngân này nó bao quanh Kim Ngân Thối Hồn Tuyền như một lớp giáp kiên cố sừng sững.

Két… Két….

Lôi Ma kiếm ra, Thiên Long cắt từng khối thạch nhũ ra, mỗi viên đều vuông cạnh có kích thước bằng nhau đều một khuôn, lúc trước Thiên Long đào hầm xuống đáy bên trong Thất Tinh Long Mạch Hắc Long cũng không có nhàn rỗi, hắn đã nung chảy một số kháng thiếc loại cao cấp luyện cho Thiên Long một bộ bao tay, đeo bao tay do Hắc Long luyện không lo bị rút mất linh hồn do tác dụng Thạch Nhũ Kim Ngân.

~ Dẹp Sang một bên hết coi nào.

Bây giờ vấn đề được đặt ra, khối Thạch Nhũ Kim Ngân khi được cắt ra quá nhiều, lại xuất hiện cái khó là không có chỗ để, nếu đem vào Thất Tinh Long Mạch hay Giới chỉ đều không được, theo như Hắc Long nói thì chỉ cần biến mất một mảnh nhỏ Thạch nhũ liền sẽ xảy ra biến động không ngờ, kinh động cả hồ nguy hiểm đủ đường.

~ Hừ… Tầm này là tầm thường!

Phành…. Phành….

Từng đường quyền đường chưởng phóng ra, chất nát đất đá tạo ra một không gian to lớn, dư sức cho một đội hình đá bóng quần ẩu, đây là biện pháp liều lĩnh, làm như Thiên Long thì phải thật nhanh chóng lấy Mắt suối Kim Ngân, nếu không những liên kết các khô lâu cốt mục của ác linh bên trên sẽ đổ sập, liên kết lỏng lẻo như thế chỉ cần chấn động mạnh lập tức sẽ đổ sập chôn vùi Thiên Long bên dưới, bị chôn vùi dưới độ sâu tầm tám ngàn mét cơ hội sống là con số 0.

~ Ngươi có Ba canh giờ để lấy mắt suối!

Hắc Long cảm nhận thần thức, phía bên trên hiện tại là những ngày cuối cùng của đội quân Thi tu, khi đội quân chơi hệ Thi Tu rời khỏi vị trí sẽ có binh đoàn khác ồ ạt lao đến, với sức nặng của cả vạn tên đè lên không sập hầm mới lạ.

~ Ok Tốc độ.

Ca xát…. Ca xát…

Thiên Long hừng hực khí thế cắt đá đục khoét, lưỡng Lân chịu trách nhiệm bốc vác ra bên ngoài, công việc chỉ có thế, hiển nhiên còn phải trông cậy vào độ dày của Thạch Nhũ, dày quá thì bỏ của chạy lấy người.

~ Hắn ngỏm thật rồi ư?

Bên trên đáy hồ, Phá Bá liên tục di chuyển khắp nơi đi tìm Thiên Long, Phá Chấp cũng chia ra đi tìm một hướng khác, trên ngực bọn họ có một miếng ngọc giản tỏa ra ánh sáng nhu nhòa đục sữa tỏa ra toàn thân họ, đây là bảo bối của họ giúp cả hai di chuyển dễ dàng dưới hồ dung dịch mà không gặp trở ngại, bảo vật đương nhiên có giới hạn, nếu không họ cũng cho Thiên Long mượn một cái sài chơi.

~ Chắc là chết thật rồi, vậy đành thôi, hữu duyên gặp nhau đến vậy là cùng.

~ Nên vậy!

Phá Chấp gật đầu trịnh trọng, biết ca ca hắn luôn đặt chữ tín cùng nhiệt tình thái quá lên đầu, nhưng đối với người hợp gu thôi.

~ Tám ngày ròng rã qua đi, bên dưới này đã không còn một ác linh nào, dự là phía đầu não Thi vương Quỷ Diện Chu Chi cũng biết điều này, khoảng hai canh giờ nữa bọn chúng sẽ rời đi tiến sâu vào bên trong mật địa lăng mộ, sớm hơn dự tính một ngày, chúng ta cần nghĩ cách đi theo.

Thế bí hoàn toàn, khi xuống hồ linh dịch và đi lên nó là hai khái niệm khác bọt, khi đi lên ác linh con nào con đó bự chà bá, ít cũng cao lớn trên hai mét rưỡi, không thì cũng biến thành hệ hắc ám lơ lửng trên không, mà bọn họ thân thể con người chứ có phải tinh linh thích biến to hay nhỏ tùy thích đâu, đó là về ngoại hình, còn thứ khác nữa, Thực Lực! Hai chữ nói lên tất cả, nói chung là bọn họ không bằng một ai, khi trước chưa xuống hồ còn tuyệt sát được một vài đứa tiểu tốt, bây giờ thì hết rồi, cùng lắm solo tay đôi thì được, kêu đánh thẳng mặt ba bốn đứa thì chịu thua.

~ Huynh xem mà làm, ta thấy bây giờ ra cũng không được chứ đừng bảo đi vào tiếp.

Phá Chấp trực tiếp khoanh tay ngồi dựa vào một bộ xương khổng lồ, bọn họ bên trong lồng bảo vệ nên rất thoải mái. Phá Chấp quen được chỉ điểm thoát nạn trong nguy hiểm, bây giờ hắn cũng đã là thói quen không thể tách rời, có Phá BÁ ở đây không đến lượt hắn suy nghĩ làm gì cho nhức óc.

Bốp…

~ Ta thấy nên vầy, chúng ta nhặt mấy khúc xương này rồi lắp ráp lại một hình thù ác linh hoàn mỹ, dùng linh dịch do ta bào chế từ trước gắn kết lại những khớp rời, kiếm thêm bộ đồ phủ lên là ok!

Phá Bá vỗ trán cười hạnh phúc, lấy xương ác linh đã chết gắn lại rồi tiếp tục di chuyển cũng là một cách hay, linh dịch dùng để dính các khớp do hắn bào chế sài cũng tốt phết chứ đâu đùa.

~ haiz… Linh dịch đó sài được mọi nơi trừ trong này, vừa lôi ra sẽ bị Kim Ngân ăn mòn ngay, với lại ác linh thi cốt liên kết bằng linh hồn linh lực giúp các khớp có thể dính chặt hơn, còn dùng linh dịch gắn lại khó mà bền, cách thì rất hay nhưng cũng rất cùi.

Phá Chấp dân chơi hệ Thi tu biết, các khớp nối của thi cốt phải dùng thứ gì mới có thể hoàn mỹ, nếu không như thế khi chiến đấu các thi cốt sẽ như cành đào liễu yếu, đụng cái là bể đụng cái là vỡ, như thế còn ra cái định luật gì nữa.

~ Hừ…. Vậy thì tìm dây cột, cứ phải xoắn!