Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 355: Chiến Đấu




Vù…

Phất tay ném cho Quang Đế một ngọc giản, ngọc giản chứa Lôi Điện nồng đậm tinh thuần, ai mà tu luyện hệ lôi điện mà sở hữu một ngọc giản này, không cần nói nhiều, thực lực tăng lên khủng khiếp trong thời gian ngắn là chuyện hết sức bình thường.

~ Một đạo lôi lực chi ý đã đủ?

Lôi Đế nhíu mày hỏi lại, không phải hắn hỏi Quang Đế đã đủ chưa, mà là nói hắn đừng có tham, một đạo lôi khí là giới hạn hắn cho, đòi hỏi thêm không có đâu.

~ Haha… Không cần.

Cầm lấy ngọc giản Quang Đế cười tươi vỗ vai Lôi Đế biến mất, không hề đa tạ một câu, không phải họ thân thiết tới nỗi không cần cảm ơn là hiểu ý nhau, đều có lý do cả, như đã nói từ trước, Quang Đế biết Lôi Đế trắng trợn cướp Áo Nghĩa Tinh Thuần ở viên Thượng Phẩm Lam Tinh, lần này hắn đến đây là để uy hiếp đòi đồ bịp miệng, có qua có lại, muốn hắn dấu bí mật thì nôn hàng tốt ra.

Ngọc giản Lôi Khí không phải chỉ năng lượng Lôi Điện tinh thuần, nó còn chứa một số lượng lớn lôi điện áo nghĩa, giúp kẻ đang gặp bình cảnh dễ dàng đột phá hơn bao giờ hết.

~ Hừ…

Lôi Đế nắm chặt năm ngón tay lại tức giận, các khớp kêu lên đồng loạt, là thiên Đế nhưng lại bị uy hiếp, cảm giác này khiến hắn khó chịu ra mặt.



Oành! Oành! Oành!

Rầm Rầm Rầm…

Ở tại miền đất trung lưu, đại lục khai sơn, địa phận tiếp giáp giữa hai ranh giới Ám thần và Phong thần, nơi ranh giới đang diễn ra một cuộc chiến không hề cân sức, một tuyệt thế mỹ nữ một tay ôm ngực do trọng thương, một tay còn lại gác qua một thư sinh nhìn rất chi là ôn nhu hiền hậu, phía đối diện họ là ba trung niên rất quen thuộc.

~ Phong muội, ta thấy muội nên buông tay chịu trói thì vẫn hơn.

Thanh y trung niên thân thể vạm vỡ đi lên, ánh mắt trầm xuống toát ra vẻ nguy hiểm hết sức, đúng thế, ba bọn họ là ba quản gia Lôi, Hỏa, Mộc, bọn họ chặn giết đó là Phong và Thủy quản gia.

Không thể tin được Phong quản gia khi hóa thành nữ nhi thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt tròn trĩnh nhưng cực kỳ mê mẩn, xem ra Phong Đế nàng cũng rất ư là biết chọn chọn quản gia, ngoài thực lực cao thâm còn có một thân nhan sắc lộng lẫy.

Thủy gia bên cạnh phong độ không hề kém cạnh, khác hẳn Thủy Đế béo ú tròn trịa, Thủy quản gia không hề mất phong độ trong khoản thân hình, hắn một thân thư sinh nhưng lại bá vô cùng.

~ Câm mồm, thù này ta nhớ.

Phong quản gia nàng chợt rung lắc thân thể, đứng trên không trung hai chân đạp vân vụ, nàng tuy trọng thương nhưng không hề suy giảm chiến ý.

~ Haha… Còn sống để mà nhớ không sao nàng không nói hả?

Mộc gia lên tiếng, hắn khoác trên người một bộ lục sắc y phục, thân cao hai mét rưỡi vạm vỡ hùng hồn.

Rắc rắc…

Bốn phiến thiên địa đều bị những dây leo của Mộc gia che phủ, một thiên địa rộng lớn bị Mộc gia hắn khóa lại, vì thế hai người Phong và Thủy quản gia bọn họ không có cách nào dùng Bước Nhảy Không Gian hay những lá Độn Phù, liền bị ba đánh hai.

Hoa lạp lạp…

Bên dưới đất, không còn một chút cây cối hay đá vụn, bên dưới là dung nham, dung nham đỏ rực đốt chảy toàn bộ mọi vật chất, chính giữa dòng dung nham là Hỏa quản gia, nửa thân dưới của hắn ngập trong dung nham, hắn trồi nửa thân trên khoanh tay khinh bỉ nhìn hai người phong thủy quản gia.

Ầm Ầm…

Trên bầu trời lại càng khốn khổ, lôi điện như một cơn mưa đánh xuống không một lối thoát, từng đạo lôi điện phi thường kinh khủng, mỗi đạo lôi điện đánh xuống có thể đánh chết trăm tên Động Hư nhất cấp là chuyện đập muỗi, dễ như luộc trứng, không khí bị lôi điện ảnh hưởng khiến nó bị nhiễm điện, những tia điện từ liên tục xuất hiện trong không khí, bất quá cũng tiêu hao vô vàn năng lượng của lôi quản gia.

Ba quản gia phải đột ngột bung toàn bộ thực lực, nếu không hoàn toàn không thể làm gì được hai người Phong Thủy quản gia, cùng thực lực đẳng cấp như nhau không ai có thể làm khó ai.

~ Ca chạy đi, để ta cản bọn họ.

Phong quản gia nàng truyền âm tín hiệu cho Thủy quản gia, thường ngày cô muội muội này hay nhảy lên đầu Thủy và Ám quản gia đòi ngang hàng, nhưng lúc nguy cấp thế này nàng lại rất ngoan ngoãn, xác thực Phong quản gia là muội muội hai lão Thủy và Ám, tuy chỉ là người dưng không cùng huyết thống, nhưng sống với nhau vạn năm không có tình cũng phải có trách nhiệm.

Thủy quản gia là kẻ vô cùng lười nói, kiệm lời, nếu không phải người quen biết với hắn, nhất định sẽ nghĩ hắn khinh thường nói chuyện hoặc bị câm.

Thủy quản gia liếc qua cô muội muội xinh đẹp nơi khóe môi vẫn còn một tia máu đen, hắn nhếch mép cười khinh bỉ nhìn đám Lôi quản gia.

~ Ngươi sắp chết rồi còn cười được?

Lôi quản gia thấy Thủy quản gia cười khinh bỉ thì máy làm phẫn nộ, một kẻ không biết sống chết thế nào lại cười khinh bỉ kẻ khác, không làm người ta tức giận thì là gì.

~ Đừng mơ tưởng thoát được, ngươi và Phong muội Độ kiếp Cao Cảnh Thiên, Trung Cấp Trung Giai, bọn ta cũng thế, nhưng là các ngươi mất thế từ đầu, đừng ảo tưởng nữa.

Độ Kiếp Cao Cảnh Thiên Trung Cấp Trung giai tức Độ Kiếp Bát Cấp Trung Giai, thực lực tầm cỡ này không ai hơn ai, không phải trùng hợp mà là đều có quy luật định đoạt, các quản gia dưới trướng các Đại Đế đều có thực lực bằng nhau, bằng cả cấp lẫn giai, một khi có một người đột phá, những người khác nhất định cũng đột phá theo, đó gọi là Pháp Tắc Thiên Đạo Đồng Bộ, không quản gia nào vượt nhau thực lực, có chăng cũng chỉ là thực lực có thể vượt cấp khiêu chiến trấn áp cùng cảnh giới, chứ không thể hơn cấp được.

Thủy quản gia vẫn ôm eo muội muội phong gia bên cạnh, ánh mắt chăm chú nhìn thẳng mắt Lôi quản gia, tuy mắt hắn nhìn chằm chằm Lôi quản gia nhưng thật sự không phải thế, hắn đã kịp quét mắt bốn phía nhìn toàn bộ không gian bên trong này, ánh mắt hắn nhìn nhưng đó là ánh mắt vô hình, trong thức hải hắn mới là hắn, Thủy quản gia hắn đang phân tích những nơi yếu điểm để đột phá vòng vây kìm hãm.

Két két…

Lôi Quản gia nghiến răng ken két, biết là Thủy quản gia kiệm lời lạnh nhạt, nhưng đừng có khinh người tới mức không thèm hừ một cái, ký lùm má… Đó gọi là trắng trợn khinh nhau rồi đại hữu à.

Oành oành…

Trên trời, một đạo lôi điện giáng xuống như một cự hổ giáng lâm, rộng lớn mười trượng (33m), bổ xuống chính là trung tâm đỉnh đầy Thủy quản gia.

Grào…..

Bên dưới, lòng dung nham nóng bỏng đột nhiên xuất hiện một con đại mãng giao long, mãng giao lao từ lòng dung nham lao lên với tốc độ xé rách không gian, để lại đường đi là những đốm lửa đen do cạ sát không khí và đốt cháy.

Ào… Ào…

Thủy quản gia khuôn mặt không đổi sắc, đến nhíu lông mày hắn cũng không thèm nhíu nhẹ một cái, mặt lạnh như băng vạn năm, tay trai ôm mạnh eo Phong muội, tay phải phất nhẹ vạt áo, trước mặt xuất hiện một dòng sông thủy lực rộng gần 15 trượng ( 50m), dòng sông hình trụ dựng đứng, một đầu đâm thẳng hướng lôi điện một đầu đâm thẳng hướng giao mãng.

~ Không xong, mau thu chiêu!

Mộc quản gia kinh hãi toàn tập, hắn vội vã nạt lớn nhất có thể, nhưng đã muộn, từ lúc lôi điện tạo ra và cắm vào đầu Thủy quản gia còn chưa đến một phần mười giây.