Sau một chiêu công kích nhau, Thiên Long cùng Thanh Ngọc Diệp bật ra xa hai bên, mỗi người đứng trên một tấm gỗ thuyền bể nát.
~ Grào…
Đột nhiên sóng biển bùng nổ, một tiếng rống giận kinh động biển xanh, từ mặt biển một con yêu thú nhị cấp điên phong tương đương hóa thần cửu trọng, đầu rùa thân hải li, to như một tòa tháp khổng lồ.
~ không ổn.
Thiên Long liếc âm độc cô nàng Thanh Ngọc Diệp một cái, sau đó vận khí đứng trên tấm gỗ bắt đầu thối lui, vận khí bỏ đi, chiến đấu với yêu thú không ổn, nơi đây là lãnh địa của nó, mặt nước không phải không gian chiến đấu lý tưởng.
~ hắn thật cường hãn!
Ánh mắt Thanh Ngọc Diệp nhìn Thiên Long bỏ đi trong bất lực, chiến đấu xảy ra nàng không ngờ lại thua Thiên Long, bởi nàng đã là Hóa Thần cửu trọng, Thiên Long mới có tứ trọng điên phong, để mà câu thời gian hai bên đánh nửa ngày không ai chịu thua ai, tức là nàng đã thua!
~ ta sẽ giết ngươi sớm thôi!
Hừ lạnh Thanh Ngọc Diệp ngồi lên vai sủng thú lướt sóng di chuyển, cứ đi thẳng thôi, nhất định sẽ có thuyền, nhảy lén lên đó cũng được.
Thiên Long rất nhanh đã tìm được một thuyền chuyên chở võ giả khác, nhảy lên trong âm thầm tìm một nơi yên tĩnh để chữa thương, sức phá hoại của cửu trọng Hóa Thần không phải muốn đụng là đụng, Thiên Long ăn một cái thiệt thòi không hề nhẹ.
Tới đất liền đã lấy hết Thiên Long đi 60 ngày, thời gian còn lại là ba tuần, Thiên Long lại lết xác đi tàu điện từ cảng đến hoang mạc, nơi tổ chức đại hội, theo Thiên Long đoán, chắc là mình cũng có thiệp mời đó chứ, chắc không cần phải đăng ký tham gia chiến đấu, với tên tuổi hiện tại chắc cũng đủ làm cho ban tổ chức đưa một thiệp hồng, và thiệp đó liền đã được người của Tuyết Hàn Mặc giữ, chỉ cần Thiên Long đến tham gia đại hội nữa là đủ.
…
Ở một nơi xa xôi khác,một đoàn người gồm năm mươi bạch bào áo trắng cũng đang hướng mâu quang tới đại hội, khí tức trên người ai cũng thánh thiện, quang minh, thần thái anh tuấn tiêu sái, nhưng tất cả đều là cao thủ nhất lưu, nếu họ chiến đấu nhất định thiệt hại không thể đong đếm, hơn thế lại còn có năm Động Hư điên phong cùng một Độ Kiếp nhất trọng, nếu không có gì xảy ra đây sẽ là đội hình vô địch trong hàng ức người, họ hộ tống thí sinh của mình là một bạch y nam tử anh tuấn tiêu sái, phong thái xuất trần, hơn thế thực lực cũng đã là bán Động Hư.
Đây là đoàn người từ Thần giới xuống, kẻ nào cũng có cái tôi cái cao ngạo, khí tức thượng đẳng có thể trông thấy, đội hình hoành tráng còn muốn hơn Ma giới,người ta là nữ nhi còn đi một mình, đám nam nhân này lại sợ thí sinh của mình có bất chắc đi chung bảo hộ còn muốn hơn gà ấp trứng.
~ Tiên lão tiên sinh, lần này ta nên lấy giải nhất hay không?
Nam thử bạch y vừa nói tên Ngạo Tà Vân, hắn lại thực sự rất ngạo mạn, vừa nói đã thể hiện con người hắn, hoàn toàn không coi Ma giới, Nhân giới ra gì, còn tỏ ra nhân từ như kiểu có nên bố thí cho đám hai giới kia một chút mặt mũi.
Ngạo Tà Vân, tên này năm nay mới ba mươi thôi, nhưng thực lực lại là bán Động Hư, là thiên tài vạn năm khó gặp, khi Thần giới tổ chức đại hội võ giả, nhằm chọn ra kẻ có thiên phú tốt nhất, tên này đạt được á quân sau một người, lại chỉ đứng tốp hai nhưng Thần giới đã không đắn đo mà cử hắn xuống dự đại hội, đây là cường thế ăn hiếp hai giới cùng sỉ nhục Nhân giới.
~ theo ta thì chúng ta nên xem tình hình, nếu bọn chúng ngông cuồng châu chấu đá xe thì chúng ta đành lấy tóp một!
Lão già Độ kiếp nhất trọng này là một trong những người thân cận của cha tên Ngạo Tà Vân, lão cảm thấy Ngạo Tà Vân thiếu gia nhà lão đã biết khiêm tốn như vậy lão cũng mừng thay, xem ra chuyến đi lần này sẽ giúp thiếu gia rèn luyện không ít tâm tính a…
~ tại sao đã chờ nơi đây nửa ngày mà vẫn chưa thấy phía tổ chức đưa máy bay đến?
Bọn họ khó chịu rồi đấy, đã chờ vài canh giờ nhưng không thấy mặt ai đến đưa họ đến nơi đại hội, bởi vì họ cảm thấy họ là khách quý, là rồng trong lời người thượng đẳng nên không muốn di chuyển, chỉ muốn cái gì đó gọi là phương tiện đến đưa họ đi thôi.
~ vù vù…
Vừa nói xong âm thanh chuyên cơ riêng cũng đã lộ thấy mặt, từ trên không trung, một lão già râu tóc bạc phơ nhảy từ trên máy bay xuống, độ cao trăm trượng nhưng lão đáp đất mà lá cây cũng không đung đưa như tiên hạ phàm nhẹ nhàng như lông vũ, lão quét mắt một lượt uy nghiêm làm lễ nói:
~ các vị chờ lâu, vì phía bên chúng ta đang có việc đột xuất xảy ra, nhưng cơ hồ sắp xếp cũng đâu vào đó, mời các vị đi theo ta.
~ vù vù…
Mọi người cùng nhào lên chuyên cơ, cũng có chút thông cảm cho bên tổ chức, dù sao đây cũng là đại hội với thanh thế lớn nên không tránh khỏi việc có sơ sót nhỏ.
…
~ Ù Ù…
Một nơi khác hai chiếc chuyên cơ cũng ù ù xoay vòng trên không, từ trên không trung một lão già cũng nhảy từ trời xuống, quét mắt lão già nhìn một hắc bào kỳ quái hỏi:
~ các vị đã chờ lâu, thí sinh không phải là nữ sao?
Hắc bào đi trước cũng Độ kiếp nhất trọng hai tay đan ống áo thở dài:
~ công chúa Ma giới đã đi trước, chúng ta đây là không rõ địa hình nên chờ các người đến đón thôi.
Đây là tên thân cận với Ma Vương, phụng mệnh dẫn theo năm mươi huynh đệ tới để cho có lệ, chứ nhân vật chính không biết đang nơi đâu.
~ à được mọi người cùng lên đi.
Cùng nhảy lên chuyên cơ, người của Ma giới cũng tiến bước đến hoang mạc Gobi, toàn thể võ giả giới giang hồ có thiệp hay mua thiệp đều đang tới nơi đất diễn.
Thiệp mời có hai loại, một loại mời đến dự vào chân khán giả loại còn lại là mời chiến đấu, nếu không có thiệp có thể đăng ký, nhưng nội trong thời gian có hạn, từ lúc hết hạn đăng ký đến lúc chiến đấu là hai tuần, để các cái đầu não còn phải xử lý nhiều việc khác, sắp xếp và chọn lọc theo các đẳng cấp khác nhau.
Chiến trường cũng được các cao thủ chiến đấu công kích để thử độ đàn hồi của các lá phù văn, không được cứng quá mà giòn dễ vỡ mà không được mềm quá sát thương không giữ lại hóa giải được mà bẻ móp phù văn.
Ở Ma giới có chút khác biệt, nơi đó tuy rộng lớn nhưng lại không tổ chức chiến đấu, chỉ có Nhân giới và Thần giới, ở Thần giới thì cũng sắp rồi, nhưng thường thì Ma giới và Nhân giới không đủ tiêu chuẩn để lọt vào tóp hay đại khái là không đủ nội tình, Thần giới luôn ở một cái gì đó hai giới còn lại không thể với tới.
…
~ sao giờ này lão đại còn chưa tới a…
Đám Lang Khắc Hàn đã tới từ lâu, khí tức ba động của họ tỏa ra xem ra đã đột phá Hóa Thần nhất cấp cả rồi, đúng là thiên tài, nói đột phá là đột phá, mấy tháng này họ ăn không ít thiệt thòi từ đám Tôn Thất Cấp, nhưng nay đã khác xưa, bang của Lang Khắc Hàn đang rục rịch nắm ngôi vị tóp một đệ tử nội môn.
~ chúng ta đến vị trí Hắc Long bang xem thử.
~ được.
Biết Thiên Long là bang chủ Hắc Long bang, đám Lang Khắc Hàn không chậm trễ di chuyển đến, còn cả ba tuần nữa nhưng người đến đã đông nghịt, hơn thế rất nhiều cao thủ đang ẩn nấp trong bóng tối, quảng trường chiến đấu rất rộng lớn, rộng đến biến thái, khán đài được phân ra cấp bậc, cấp bậc thượng lưu, trung lưu và hạ lưu, hạ lưu là dành cho khán giả đến xem, trung lưu là các bang các phái nhỏ lẻ cùng nhiều gia tộc lớn, và thượng lưu là nơi có tầm nhìn đẹp nhất dành cho những kẻ đức cao vọng trọng.