~ thu…
Hút Xà Tinh Đầu Người lại khi đã bất tỉnh do tuột độ đau đớn, cùng với bị lồng Ma Khí hành cho như chó chết, Thiên Long há miệng ngậm cổ Xà Tinh Đầu Người, một trảo cắp Hư Huyễn bay đi nơi cuối chân trời.
~ AAA… Ta được nhìn thấy Thần Long chiến đấu.
~ Đây sẽ là một tin tức cực độ trọng đại.
~ ngươi ghi lại được cảnh chiến đấu chưa?
~ đương nhiên là có, ngọc giản lưu lại khoảng khắc bằng tiền cả gia tài ta, không ngờ nay đã phát huy công dụng tuyệt đối, ta sẽ kiếm được bội tiền a.
~ không thể tin được…
…
Mọi người hoàn toàn ngơ ngác sau trận chiến, Long Lân hai thứ này không ngờ lại có thật, Thần thú sơ khai của trời đất tưởng chúng đã tuyệt chủng hoặc phi thăng đi hết rồi, không ai nghĩ lại còn ba đầu, đây sẽ là một tin tức chấn động giới giang hồ toàn thế giới.
~ phịch…
Thiên Long hóa người lao rầm vào một cái động, thả lưỡng Lân ra canh gác, một tay Thiên Long đặt lên người Xà Tinh Đầu Người bắt đầu cắn nuốt, cực độ may mắn cho Thiên Long là khi trước hút được ba thành Hắc Ma, trải qua trận chiến vừa rồi toàn bộ dùng sạch, nhìn vào Hắc Ma giờ sạch bóng không còn một tia Ma Khí, Thiên Long thì chỉ còn lại một chút trong đan điền chỉ đủ sống, nhưng không sao, thu đi để lại lá vàng, Xà đi để lại muôn vàn Ma khí!
~ há há…
Thấy Thiên Long từ Long hóa lại hình người Hư Huyễn vẫn chưa chấp nhận nổi sự thật Thiên Long là đó lại là một đầu Thần Thú, nàng còn rất nhiều cảm xúc cùng câu hỏi, nhưng chưa kịp nghĩ đã bị lưỡng Lân quấn quanh chân như chó con, hai cặp mắt to đùng muốn chiếm hết cả cái mặt, không ngờ ở dạng nhỏ trông lưỡng Lân lại cực kỳ đáng yêu, tuy nhìn đáng sợ nhưng lại đáng yêu như mấy con chó mặt xệ a…
Hư Huyễn ngồi xuống bế lưỡng Lân lên cưng như cưng trứng, nghĩ lại cảnh chiến đấu vừa rồi Hư Huyễn bất giác bẹo nhẹ Hắc Lân, quả thực vừa rồi cả hai đứa nó liều mạng thật, hơn nữa da dày thịt béo, bị đánh bị đập nhừ tử mà vẫn nhảy lên cắn xé đối thủ, quá kinh hãi.
~ các ngươi ăn gì nào? À à ở đây ta có hai viên dược cao cấp, ăn thử coi có ngon không!
Hư Huyễn như bảo mẫu, nựng lưỡng Lân còn muốn hơn Thiên Long nựng nàng, ném cho nhị Lân mỗi đứa một viên dược trị thương, lưỡng Lân nhai rộp rộp chảy cả nước miếng, xong xuôi cả hai vẫy đuôi hướng Hư Huyễn mở cặp mắt to mong chờ điều gì đó.
~ oa… haha… dễ thương quá, cho hôn miếng nào…
Hư Huyễn thấy độ đáng yêu của cặp Lân này hết chịu đựng nổi, nàng quyết định rồi, từ giờ trở đi Lưỡng Lân là của nàng…
~ Phù…
Thiên Long thở ra một ngụm khí trọc sau hai ngày cắn nuốt Xà Tinh Đầu Người, Đột Phá Hóa Thần Tứ cấp sơ giai, Ma khí bên trong Hắc Ma đầy lên hẳn sáu thành, Thiên Long cảm thấy lần này vô cùng có lời, bất quá cũng không vui mấy cho lắm, nếu như hai cái tuyệt kỹ của Hắc và Kim Lân có thể tốn ít ít lại Ma khí một chút thì lại ngon quá, như vậy có thể giữ được tỉnh táo hơn một tý, vừa cắn nuốt vừa chữa thương vừa có thể kiểm tra xem nơi đây có nguy hiểm gì không.
~ Thiên Long… Thiên Long… cho… cho ta… hai cái này… của ta!
Hư Huyễn thấy Thiên Long tỉnh dậy, nàng liền hí hửng chạy lại ôm tay Thiên Long chỉ vào hai đầu Hắc Kim Lân, mấy ngày nay chơi không chán luôn á, quá dễ thương luôn.
~ không được!
Thiên Long một đầu hắc tuyến, ở nhà hai mụ vợ cũng đã thèm cặp Lân chảy cả nước miếng, vứt hết liêm sỉ để ôm mỗi đứa một đầu đi ngủ, nay Hư Huyễn cũng không quan tâm cái thứ gì tên mặt mũi, vứt hết bộ dáng lạnh lùng, để hòng chiếm đoạt tài sản người khác!
~ hai ngươi lại đây!
Thiên Long vẫy vẫy tay gọi hai đầu Lân lại, lưỡng Lân rụt rè chậm như sên, chúng đi còn muốn chậm gấp ba lần rùa, thấy hai đầu Lân nằm rạp trước mặt, Thiên Long lấy trong giới chỉ ra một thanh cương kiếm.
~ Boong…
~ Boong…
Cầm cương kiếm gõ vào đầu Lưỡng Lân boong boong, tức giận hỏi tội:
~ biết tội chưa?
~ Bựm…
~ Hựm…
Hai đầu Lân ngẩng đầu, cặp mắt to tròn long lanh, bên trong có nồng đậm ngây thơ, chúng ư ử rên nhẹ như mèo, ôi chao nó dễ thương, Hư Huyễn bất bình phẫn nộ đứng trước mặt Lưỡng Lân dang tay ra mắng:
~ ngươi không được đánh nó, ngươi mà đánh tiếp, ta… ta… ta cắn chết ngươi!
Ừm, Hư Huyễn nhớ không nhầm thì mình đánh không lại Thiên Long, không sao được nàng cuống quá nói bừa luôn, Thiên Long thở phì phò:
~ nàng không tránh ta đánh cả nàng!
Cảm giác Lưỡng Lân đang dúi dúi đầu vào kiều đồn mình, Hư Huyễn một thân bảo mẫu sáng chói, nàng ưỡn ngực cao giọng:
~ ngươi dám đánh ta?
~ nàng…
Thiên Long thở còn muốn hơn cả bò, tại sao hai đầu Lân nó nhìn như hai cái đại sát thần, vào mắt chúng nữ nó lại hóa sủng vật? Vô lý hư cấu!
~ hai đầu Lân này không thể cách xa ta 50 dặm, nếu ngoài khoảng cách chúng sẽ biến về tay ta thôi.
~ về thôi…
~ Vù Vù…
Lưỡng Lân thấy Thiên Long tha lỗi liền vui vẻ nhảy về tọa trấn, chúng cũng cần ngủ một giấc để tiết kiệm và phục hồi thương thế, da tuy dày thịt tuy béo nhưng nội thương vẫn có.
~ Thiên Long chàng là Long tộc hả?
Hư Huyễn ôm cánh tay Thiên Long hỏi nhỏ, bây giờ nàng thấy hình xăm nơi tay Thiên Long rất đẹp, rất hoành tráng, Hư Huyễn nhớ ra việc Thiên Long hóa Rồng vội hỏi.
~ nàng nghĩ sao thì là vậy, có thấy sợ không?
Thiên Long vuốt tóc cô nàng nói vu vơ.
~ sợ, rất sợ luôn!
~ nào hôn miếng đỡ sợ!
~ không cho!
~ vậy cho sờ tý, cho ta chút tiện nghi có được không?
~ chắc là một chút không?
~ chắc chắn, chỉ một chút…
~ ưm…
Rồi xong! Hư Huyễn xác định, đã có một chút sẽ có thêm một chút, Thiên Long tay trái vê nắn cặp nhũ hoa cao vút của Hư Huyễn, đợi cho Hư Huyễn như lạc vào chốn thần tiên lại đưa tay xuống nơi cấm địa, Hư Huyễn phản đối yếu ớt, một thân thực lực vậy mà bây giờ đi đâu hết, này thì không cho hôn, Thiên Long hôn tất, hôn cả vài tuần trà, trong thời gian đó Hư Huyễn đã bị Thiên Long rước lên vu sơn trời cao.
~ Phập…
~ a…
Khúc côn th*t Thiên Long đâm ngập cán, Hư Huyễn đau đớn hét nhẹ, nhưng rất nhanh đã không còn tiếng rên đau đớn nào nữa, thay vào đó là tiếng rên vạn chữ như một.
Thiên Long chỉ có thể than vãn sung sướng, Hư Huyễn điện nước quá đầy đủ, có khi còn quá dư dả, sau hai ngày lên mây cùng nhau, Hư Huyễn chỉ có bất lực nhắm mắt cả người giật nhẹ, Thiên Long ôm thân thể lõa lồ mềm như bún vào lòng nâng niu, nói thật Thiên Long có thể thịt Hư Huyễn bất cứ lúc nào trước đây, nhưng vì không muốn đám Lang Khắc Hàn suy nghĩ này nọ xấu về Hư Huyễn cùng với Hư Huyễn sẽ xấu hổ khi nhìn mọi người, cho nên Thiên Long cố kìm nén, bây giờ thì khác rồi, một nam một nữ ở cùng một động, Thiên Long lại là một tay lão luyện trong làng dụ gái, đã thế Hư Huyễn còn chơi dại cho chiếm một chút xíu xíu tiện nghi, cô nương à chơi ngu lần đầu thôi lần sau nhớ rút kinh nghiệm.
~ hựm hựm…
Hư Huyễn lấy lại tinh thần vô lực đấm ngực Thiên Long, vậy mà cả ngày trời không thèm mặc đồ vào cho nàng, lâu lâu buồn buồn vẫn cứ tay chân sờ mó làm nàng chịu không nổi.
~ khi trước ta tắm ngươi rình tổng cộng chín lần!
Hư Huyễn dỗi nhẹ trong lòng, Thiên Long nghe vậy mặt đỏ phừng phừng, nhưng cũng rất nhanh là hết, Thiên Long ghé tai cô nàng hỏi nhỏ:
~ tiếp nha!
Hư Huyễn hoảng sợ vội xua tay:
~ không được, không được, ta đã không thể chịu nổi nữa, nếu tiếp tục thêm một thời gian nữa nơi đó của ta sẽ đau rát!
~ haha… vẫn được một thời gian nữa à, vậy khi nào đau rất kêu ta…
~ a.. Không… ư ư…
Hư Huyễn hối hận rớt nước mắt, vậy là lại bị Thiên Long kiệu lên trời một ngày một đêm nữa, nàng thực sự không thể không thể làm gì hơn ngoài việc cắn răng chịu đựng, cho Thiên Long thoải mái luôn, miễn sao sau này đừng có đi gái gú khác, nàng chịu được hết, nhưng miễn đừng có đi gái.
,