Lạc Nhàn Vân vừa xử lý xong mọi chuyện, liền kéo Đoan Mộc Vô Cầu bay khỏi núi Thiên Thọ.
Tống Quy vội dẫn theo Hạ Kinh Luân đuổi theo, vì anh chỉ là tu sĩ Pháp Thân kỳ, không có sức mạnh như Đoan Mộc Vô Cầu, nên nếu ở lại Thiên Thọ phái sợ rằng sẽ bị đám người kia ăn sống nuốt tươi mất.
Đoạn Thừa Ảnh cũng muốn rời đi ngay, nhưng bị người của Thiên Thọ phái vây lại. Đám người đó thi nhau kêu gọi Đoạn Thừa Ảnh giúp họ đứng ra làm chủ, nói rằng Thiên Thọ phái hiện tại như rắn mất đầu, Lạc Nhàn Vân dựa vào thế lực của Bắc Thần phái mà bắt nạt nhóm người già yếu bọn họ, họ nhất định phải đòi lại công bằng.
Ban đầu Đoạn Thừa Ảnh còn muốn an ủi họ vài câu, nhưng nhận ra họ đang muốn ép Kiếm phái Kình Thiên ra mặt đối đầu với Bắc Thần phái, đẩy tình hình trở nên căng thẳng.
Đoạn Thừa Ảnh quá lão làng rồi, sao dễ bị mắc bẫy được. Ông lớn tiếng nói: "Kiếm phái Kình Thiên cũng có một đệ tử nhập ma là Mục Thiên Lý, ta tin tưởng Lạc Nhàn Vân, đợi khi ta bắt được Mục Thiên Lý cũng sẽ giao cho Lạc Nhàn Vân xử lý!"
Chính điện lập tức im lặng như tờ.
Không ai ngờ Đoạn Thừa Ảnh lại bỏ qua cả danh dự, thân là chưởng môn mà lại tự tay giao người trong môn phái cho trưởng lão của môn phái khác xử lý.
Đoạn Thừa Ảnh vốn định tự mình xử lý Mục Thiên Lý, nhưng tình hình thay đổi, để dập tắt sự bất mãn của Thiên Thọ phái, ông buộc phải làm vậy.
Chỉ khi giao Mục Thiên Lý cho Lạc Nhàn Vân, ông mới có thể khiến người của Thiên Thọ phái câm miệng.
Đoạn Thừa Ảnh nói: "Các môn phái Chính đạo đều có thói quen bảo vệ người của mình, ai cũng có tư lợi, ai cũng muốn giữ lấy người của mình, giao cho từng môn phái tự xử lý thì chỉ sợ chuyện sẽ càng xử càng lớn, cho đến khi không thể che giấu được nữa. Ta nghĩ muốn xử lý công bằng việc này, phải giao cho người của môn phái khác mới đúng, người của chúng ta cũng sẽ giao cho Lạc Nhàn Vân xử lý, ta không thể đứng ra làm chủ cho các ngươi."
Nói xong nhân lúc mọi người còn đang sững sờ, Đoạn Thừa Ảnh tung kiếm bay đi, đuổi theo dấu vết của Lạc Nhàn Vân và những người khác.
Lúc này Tống Quy đã theo kịp Lạc Nhàn Vân, bốn người cùng ngồi trên thuyền bay. Hạ Kinh Luân và Tống Quy ngồi ở phía trước, không có sự hiện diện rõ ràng, còn Đoan Mộc Vô Cầu và Lạc Nhàn Vân thì nắm tay nhau ngồi ở phía sau.
Đoan Mộc Vô Cầu nói với Tống Quy: "Sư điệt, đi nhanh lên, đừng để Đoạn Thừa Ảnh bắt kịp."
Hắn không muốn đối diện với người đàn ông trung niên đó nữa.
Tống Quy bất đắc dĩ nói: "Đoan Mộc sư thúc, kiếm tu luôn bay nhanh hơn chúng ta. Ông ấy còn đi một mình, chúng ta lại dùng thuyền lớn thế này, thế nào cũng bị ông ấy đuổi kịp thôi."
"Dù sao thì cũng cố gắng kéo dài thời gian." Đoan Mộc Vô Cầu nói.
Hắn phải mất rất nhiều công sức mới nắm chặt được tay sư huynh, không muốn để Đoạn Thừa Ảnh có cơ hội ngồi chen vào giữa hai người.
Tầm mắt Lạc Nhàn Vân dừng lại ở đôi tay đang nắm chặt của hai người, trong lòng thấy mình nên buông tay Đoan Mộc Vô Cầu, nhưng cơ thể không có sức, lười nhác không muốn đẩy Đoan Mộc Vô Cầu ra.
Hệ thống Cứu thế: [Rõ ràng là chủ nhân chủ động nắm tay, giờ lại đổ lỗi cho Đoan Mộc Vô Cầu không buông tay.]
Hệ thống Cứu thế nói đúng sự thật, Lạc Nhàn Vân không thể phản bác, chỉ biết im lặng.
Hệ thống Cứu thế lại nói: [Đoan Mộc Vô Cầu chả có chút chí khí nào, chủ nhân đã nổi giận đến mức này rồi hắn còn không biết hôn một cái để cảm ơn chủ nhân.]
Lạc Nhàn Vân không nhịn nổi nữa, trong lòng thầm nói: "Nếu Đoan Mộc Vô Cầu mà làm vậy, thì rốt cuộc là thưởng hay là báo thù?"
Hệ thống Cứu thế nói: [Vì chủ nhân quá khẩu thị tâm phi, hệ thống quyết định đổi cách diễn đạt. Đoan Mộc Vô Cầu đã nhận được ơn lớn như vậy từ chủ nhân, hắn nên lấy thân báo đáp ngay.]
Hệ thống Cứu thế càng nói càng quá đáng, Lạc Nhàn Vân vội chuyển chủ đề: "Hệ thống, chúng ta nói chuyện chính đi, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"
Hệ thống Cứu thế nói: [Ban đầu có việc đệ tử Sương Hoa Cung bị Ma đạo làm nhục, nhưng giờ thì không còn nữa.]
"Không còn nữa?" Lạc Nhàn Vân hơi ngạc nhiên.
Hệ thống Cứu thế nói: [Sau khi chủ nhân cứu Hạ Kinh Luân, đáng lẽ phải đưa cậu ta đến Sương Hoa Cung để tìm người thân. Mẹ của cậu ta, cựu cung chủ Sương Hoa Cung hiện đã lui về làm trưởng lão, cung chủ hiện tại là em gái song sinh của cậu ta. Dù Hạ Kinh Luân không thể ở lại Sương Hoa Cung, cũng có thể sống yên ổn ở ngôi làng gần đó đến cuối đời.]
[Sương Hoa Cung không cấm đệ tử kết hôn, nếu gặp người trong lòng khi ra ngoài, dù muốn song tu, kết đạo lữ hay về sống tại môn phái của đối phương đều được. Dù sau này ly hôn thì trở về Sương Hoa Cung, nơi đó vẫn là nhà của họ.]
Lạc Nhàn Vân nói: "Sương Hoa Cung luôn khuyến khích tình cảm của đệ tử, chỉ là các đệ tử Sương Hoa Cung thường sống trên núi tuyết quanh năm, công pháp tu luyện cũng là Hàn Băng Tâm Pháp, máu lạnh, lòng càng lạnh. Họ ít khi có cảm xúc, hiếm khi yêu đương với đệ tử nam của các môn phái khác, trái lại luôn bị đệ tử nam của các môn phái khác quấy rầy."
Hệ thống Cứu thế: [Tiêu Hoành Trụ của Tứ Tượng Sơn Trang cũng vì mưu toan xâm hại đệ tử Sương Hoa Cung nên mới bị trục xuất khỏi sư môn, sau đó gia nhập Ma đạo.]
Lạc Nhàn Vân hỏi: "Tứ Tượng Sơn Trang cũng có một trong Bảy ngôi sao cứu thế, tên Tiêu Lân, nhưng đã qua đời hơn một trăm năm trước. Có nhiệm vụ nào liên quan đến Tứ Tượng Sơn Trang không?"
Hệ thống Cứu thế đáp: [Ban đầu có, nhưng bây giờ cũng không còn nữa.]
Lạc Nhàn Vân: "Nói rõ hơn về nhiệm vụ của hai môn phái này đi."
Hệ thống Cứu thế: [Thực ra những năm gần đây Sương Hoa Cung luôn có đệ tử mất tích, một số để lại thư trước khi biến mất, nói rằng đã tìm thấy người trong lòng, muốn ở bên người ấy. Nhưng cũng có một số biến mất không để lại chút dấu vết nào.]
[Cung chủ Sương Hoa Cung luôn thắc mắc, Sương Hoa Cung không cấm đệ tử kết hôn, nếu đã có người yêu thì chỉ cần báo cáo với môn phái rồi kết đạo là được, cần gì phải biến mất không dấu vết như vậy. Mãi đến gần đây, đèn hồn của các đệ tử mất tích lần lượt tắt đi, các đệ tử đó đều chết thảm.]
[Sương Hoa Cung vẫn đang điều tra vụ việc này, phát hiện có kẻ sử dụng thuật mê hồn, khiến một số đệ tử có công lực thấp tự mình rời khỏi Sương Hoa Cung. Vì Sương Hoa Cung và Thiên Thọ phái từ lâu đã có quan hệ thông gia, cung chủ lại là con gái của Hạ Diên Niên, nên tất nhiên Sương Hoa Cung sẽ đến nhờ Hạ Diên Niên giúp đỡ điều tra.]
Hệ thống Cứu thế: [Trong lòng Hạ Diên Niên chỉ có trận pháp Thực Nguyệt Thôn Thiên, nên luôn tìm cách lảng tránh. Tuy nhiên ông ta cũng hứa khi đại sự thành công, sẽ giúp Sương Hoa Cung đòi lại công bằng.]
Hệ thống Cứu thế: [Sương Hoa Cung không hoàn toàn trông cậy vào người khác giúp đỡ, họ cũng đang tự điều tra. Dựa trên những dấu hiệu của thuật mê hồn, họ cho rằng kẻ đứng sau là người trong Ma đạo. Và sau khi điều tra, họ thực sự phát hiện ra dấu vết của Ma đạo.]
Lạc Nhàn Vân hỏi: "Chuyện này quan trọng như vậy, sao nhiệm vụ lại biến mất?"
Hệ thống Cứu thế: [Nội dung của nhiệm vụ năm là "Ngăn cản Cung chủ Sương Hoa Cung đến chất vấn Đoan Mộc Vô Cầu". Việc nhiệm vụ biến mất cho thấy trong tương lai sẽ xảy ra một số sự kiện khiến Cung chủ Sương Hoa Cung từ bỏ ý định chất vấn. Tóm lại, hiện tại không cần quan tâm nữa.]
Lạc Nhàn Vân hỏi tiếp: "Vậy chuyện này có thật là do Ma đạo gây ra không?"
Hệ thống Cứu thế: [Hệ thống không rõ sự thật cụ thể, nhưng chắc chắn có liên quan. Chính đạo thì đạo mạo, ít nhất cũng giữ được mặt mũi, dù làm điều xấu cũng biết che đậy. Còn Ma đạo thì hoàn toàn ác độc, hành động theo ý muốn, đáng sợ hơn nhiều. Những người trong Ma đạo đã gây ra vô số tội ác, trong những năm gần đây bị Đoan Mộc Vô Cầu khống chế không dám lộng hành với người thường, nên việc họ lén lút tấn công tu sĩ Chính đạo là hoàn toàn có thể.]
[Đoan Mộc Vô Cầu chỉ lo xây dựng Tiêu Dao Cốc, hoàn toàn không quan tâm đến Đào Nguyên Tông, tên bị gọi sai bao năm cũng không biết, môn phái có vài kẻ bại hoại không nghe lời là chuyện bình thường.]
Lạc Nhàn Vân: "Vậy tại sao lại phải ngăn Sương Hoa Cung chất vấn Đoan Mộc Vô Cầu? Họ nên chất vấn chứ."
Dù Lạc Nhàn Vân có bênh Đoan Mộc Vô Cầu, nhưng cũng cảm thấy Đoan Mộc Vô Cầu cần phải chịu trách nhiệm về chuyện này.
Dù không phải lỗi của hắn, dù hắn hoàn toàn không biết gì, thì cũng nên hợp tác với Sương Hoa Cung để điều tra Đào Nguyên Tông, tìm ra những kẻ làm điều ác.
Hệ thống Cứu thế: [Hệ thống chỉ có nhiệm vụ, không rõ sự thay đổi bên trong. Chủ nhân thông minh, chẳng phải tự đoán ra được đó sao?]
Lạc Nhàn Vân: "..."
Sao nghe cứ như Hệ thống Cứu thế đang giận dỗi vậy?
Chuyện này thực ra cũng dễ đoán.
Chỉ cần kết nối các nhiệm vụ trước đó của hệ thống lại, Lạc Nhàn Vân có thể suy ra tình hình cụ thể, tức là những gì xảy ra trong "kiếp trước" mà Lạc Nhàn Vân đã phỏng đoán.
Theo thứ tự, trong kiếp trước Đoan Mộc Vô Cầu diệt Bắc Thần phái, Lạc Nhàn Vân đến núi Thiên Thọ, thấy nơi đó biến thành địa ngục trần gian, rồi nhận được linh căn của Hạ Kinh Luân và toàn bộ linh mạch của núi Thiên Thọ, công lực tăng vọt.
Với tính cách của Lạc Nhàn Vân, chắc chắn sẽ hỏa táng Hạ Kinh Luân và mang di vật của cậu đến Sương Hoa Cung.
Sương Hoa Cung có người thân của Hạ Kinh Luân. Giờ Hạ Diên Niên đã chết, núi Thiên Thọ cũng không còn tồn tại, Lạc Nhàn Vân không biết nói chuyện của Hạ Kinh Luân với ai, nên chỉ có thể đến Sương Hoa Cung.
Lạc Nhàn Vân đã nhận được ơn của Hạ Kinh Luân, không thể đền đáp trực tiếp, ân tình này đành trả cho Sương Hoa Cung.
Đúng lúc này Sương Hoa Cung xảy ra chuyện, Dung Lạc Sương chắc chắn sẽ mời y cùng đi chất vấn Đoan Mộc Vô Cầu.
Dung Lạc Sương đau lòng vì cái chết của đệ tử, Lạc Nhàn Vân thì hận Đoan Mộc Vô Cầu vì đã diệt Bắc Thần phái. Nên khi gặp Đoan Mộc Vô Cầu, hai người chắc chắn không thể giữ thái độ tốt.
Đó hẳn là lần đầu tiên họ gặp nhau trong kiếp trước. Trước khi gặp mặt, đã có thù hận sâu đậm giữa hai người.
Khi Dung Lạc Sương và Lạc Nhàn Vân đến chất vấn, với tính cách của Đoan Mộc Vô Cầu, có lẽ hắn sẽ nói:
"Bắc Thần phái là do bản tôn diệt, bọn họ tự tìm đến để chết, bản tôn không diệt được à?"
"Chuyện của Sương Hoa Cung tìm bản tôn làm gì, các ngươi tự đi tìm kẻ thù mà báo thù, liên quan gì đến bản tôn?"
Đoan Mộc Vô Cầu đúng là có khả năng làm người khác tức chết. Trong kiếp trước, Lạc Nhàn Vân chưa hiểu rõ về hắn, nghe xong những lời này chắc chắn sẽ muốn ra tay.
Lạc Nhàn Vân tính toán, sau khi nhận được sức mạnh từ núi Thiên Thọ, sức mạnh của y chắc ngang bằng với Đoan Mộc Vô Cầu, nhưng Đoan Mộc Vô Cầu lại có Quan tài chôn trời. Dù có đánh đến ngươi sống ta chết, y vẫn không phải là đối thủ của Đoan Mộc Vô Cầu.
Nếu Lạc Nhàn Vân hẹn gặp Đoan Mộc Vô Cầu, chắc chắn sẽ không chết không thôi. Nhưng lúc đó có Dung Lạc Sương bên cạnh, Lạc Nhàn Vân sẽ không để cô chết, nên tình thế bất lợi sẽ khiến y phải rút lui.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên có lẽ sẽ kết thúc với cả ba người đều bị thương nặng.
Đoan Mộc Vô Cầu gây trọng thương cho cung chủ Sương Hoa Cung, từ đó trở thành kẻ thù của Sương Hoa Cung.
Giờ phút này, trong bảy môn phái lớn của Chính đạo, Đoan Mộc Vô Cầu đã diệt hai, còn lại phần lớn đều đắc tội, đủ để Lạc Nhàn Vân kêu gọi mọi người tiêu diệt Ma đạo.
Nhưng kiếp này, Lạc Nhàn Vân đã hiểu rõ Đoan Mộc Vô Cầu là người thế nào, không muốn đối đầu với hắn.
Đoan Mộc Vô Cầu có Lạc Nhàn Vân bên cạnh cũng coi như có miệng lưỡi để giải thích, dù Dung Lạc Sương có đến chất vấn, Lạc Nhàn Vân cũng có thể chứng minh rằng Đoan Mộc Vô Cầu hoàn toàn không biết gì, thậm chí có thể thuyết phục hắn giúp Sương Hoa Cung đòi lại công lý.
Vậy là nhiệm vụ năm biến mất.
Dù chỉ là suy đoán, Lạc Nhàn Vân lại thấy như mình đã tận mắt chứng kiến chuyện này xảy ra. Nghĩ đến việc trong kiếp trước y và Đoan Mộc Vô Cầu lần đầu gặp nhau đã phải đối đầu sinh tử, lòng không khỏi chua xót.
Y không tự chủ được siết chặt tay Đoan Mộc Vô Cầu hơn.
Trong khi đó, Đoan Mộc Vô Cầu lại nhận được một nhiệm vụ kỳ lạ từ Hệ thống Diệt thế.
Hệ thống Diệt thế: [Nhiệm vụ năm, rút gân lột da, luyện đan nguyên anh của mười ba tên gồm Âm Dương Quái, Tiêu Hồn Công Tử, Huyễn Sinh Lão Tổ,... và giữ lại một mạng của họ, mang mấy tên này đến Sương Hoa Cung, đánh đập trước mặt Dung Lạc Sương.]
Đây là lần đầu tiên Đoan Mộc Vô Cầu gặp phải một nhiệm vụ mà hắn không phản đối chút nào, ngoại trừ việc không hiểu tại sao lại phải vác người đi xa đến Sương Hoa Cung, nghe thấy nhiệm vụ này thôi là đã thấy hưng phấn rồi!
"Cái nhiệm vụ này liên quan gì đến diệt thế chứ?" Đoan Mộc Vô Cầu hỏi, "Mười ba tên bại hoại này, bản tôn giết chúng cũng coi như làm việc thiện tích đức, cứu rỗi thế giới mà?"
Hệ thống Diệt thế: [Nhiệm vụ này thật ra không liên quan gì đến diệt thế, nhưng liên quan đến danh tiếng của ngươi.]
Đoan Mộc Vô Cầu thấy hơi không ổn, hắn rất muốn thực hiện nhiệm vụ này, chẳng lẽ hắn đã bị tâm ma mê hoặc rồi sao!
May mà Lạc Nhàn Vân ở ngay bên cạnh, khi bối rối cứ hỏi sư huynh là được.
Đoan Mộc Vô Cầu lập tức kể lại nhiệm vụ của Hệ thống Diệt thế một cách thẳng thắn.
Lạc Nhàn Vân đang đau lòng vì Đoan Mộc Vô Cầu: "..."
Đang lúc buồn ngủ thì gặp ngay chiếu manh, Hệ thống Diệt thế liệt kê luôn danh sách những tên Ma đạo hại đệ tử Sương Hoa Cung, khỏi cần phải tra từng tên nữa!
Lạc Nhàn Vân hiền từ nói với Đoan Mộc Vô Cầu: "Quá kìm nén bản thân cũng không tốt, đôi khi cứ thuận theo ý mình mà làm thôi."
Được sư huynh đồng ý, Đoan Mộc Vô Cầu đã bắt đầu mong chờ trở về tông môn. Chợt hắn cảm thấy linh cảm, nhìn chằm chằm vào mặt Lạc Nhàn Vân.
"Ta có nói sai gì ư?" Lạc Nhàn Vân ngạc nhiên hỏi.
Đoan Mộc Vô Cầu liếm môi, tiến sát lại gần Lạc Nhàn Vân: "Sư huynh, huynh vừa mới nói, bản tôn có thể thuận theo ý mình."
Ý của Đoan Mộc Vô Cầu, toàn thế giới đều hiểu, đến cả Đoạn Thừa Ảnh cũng biết ý mà gọi hắn là "sư đệ thân thiết của Lạc Nhàn Vân".
Lạc Nhàn Vân hơi ngả người về phía sau, cố kéo giãn khoảng cách với Đoan Mộc Vô Cầu, nhưng lại bị Đoan Mộc Vô Cầu kéo vào lòng, không cho y lùi bước.
Đoan Mộc Vô Cầu nói: "Sư huynh nói ta có thể làm theo ý mình cơ mà."
Ý ngầm là "Huynh đã đồng ý rồi".
Lạc Nhàn Vân còn chưa kịp phản bác, Hệ thống Cứu thế đã nói: [Ting, nhiệm vụ mới, để Đoan Mộc Vô Cầu làm theo ý mình.]
Lạc Nhàn Vân: "..."
Nhiệm vụ này chắc chắn là Hệ thống Cứu thế vừa bịa ra.
Đúng lúc Lạc Nhàn Vân đang không biết tránh thế nào, một tia sáng rực rỡ xé toạc bầu trời, Đoạn Thừa Ảnh cưỡi phi kiếm đến bên họ.
Đoạn Thừa Ảnh thu kiếm lại, ngồi đối diện với hai người phàn nàn: "Cuối cùng cũng đuổi kịp. Tống Quy, sao lần này ngươi bay nhanh thế? Suýt nữa ta mình tưởng đi sai đường rồi."
Hệ thống Cứu thế: [Ting, nhiệm vụ sáu, giúp Đoan Mộc Vô Cầu thiêu sống Đoạn Thừa Ảnh.]