Ma Tôn Chỉ Muốn Làm Hoàng Hậu

Chương 20: Hạ tiểu thư




Tần Thiên Anh nhìn chằm chằm vào tay hắn, như không thể tin vào mắt mình. Quả thật là hoa văn tinh xảo vẫn còn đó, không có vết nứt nẻ nào.

Mục Thư cũng giải thích đơn giản "Ta biết chút pháp thuật, tất nhiên chuyện này chỉ giữa ta và ngươi, không được nói cho ai khác. Đến lúc thích hợp, ta sẽ giải thích. Bây giờ chưa là lúc"Hệ thống ngày nào cũng nhắc nhở hắn tuyệt đối không để lộ chuyện hắn xuyên thông. Nếu thân thế hắn từ một thế giới khác đến đây bị lộ, nhiệm vụ sẽ coi như bị thất bại. Hắn sẽ bị chuyển về thế giới cũ lập tức.

Tần Thiên Anh càng hoang mang "Lúc nào mới là thích hợp? Ngươi nói ngươi sẽ giúp ta rời khỏi đây nhưng không nói khi nào. Bây giờ giấu thân phận ngươi va mục đích ngươi giúp ta. Ngươi muốn ta tin, ngươi muốn ta đợi, nhưng ta thật không biết làm sao"


Mục Thư trấn an hắn "Làm việc lớn thì phải kiên nhẫn chứ. Ta cũng bất đắt dĩ, vốn không muốn giấu ngươi thế này. Ngươi tin hay không tuỳ ngươi, ta cũng không trách. Nhưng nhớ rõ ta có gì hại ngươi chưa? Nếu thật sự đề phòng ngươi, ta cũng không để lộ tài năng"

Tần Thiên Anh trấn định lại một chút, y hỏi "Ta vẫn không hiểu. Ngươi vừa có võ công, vừa có pháp thuật, tại sao khi nãy lại run sợ như vậy. Rốt cuộc giữa ngươi và tên kia có chuyện gì?"Nhắc đến cẩu hoàng đế, Mục Thư chỉ muốn buồn nôn. Khi phá được ký ức giấu đi của Bình Vương, hắn biết được bí mật hoàng tộc, lý do sao Bình Vương lại vặn vẹo như thế này.

Mẹ của Bình Vương thật ra là cung nữ thân cận nhất của Thái Hậu hiện giờ. Khi nàng còn là Hoàng Hậu, đây là cung nữ nàng tin tưởng nhất, hai người cùng lớn chung, từ vào cung như, cũng coi cô ấy như bạn bè hơn là cung nữ của mình. 


Thế mà cung nữ này dùng thủ đoạn gì không biết, được long ân của tiên hoàng, mang thai hoàng tử. Chuyện cung nữ và hoàng thượng mây mưa vốn là chuyện thường.

Thế nhưng Thái Hậu hay Hoàng Hậu lúc đấy lại thấy vô cùng phản bội, sau khi cung nữ đó hạ sinh Bình Vương, hai người xích mích, nàng lỡ tay đâm chết cung nữ đó.

Tiên hoàng lúc đó cũng không truy cứu, chỉ che giấu chuyện này. Vì có lỗi với mẫu thân Bình Vương, Thái Hậu nhận nuôi Bình Vương. Nhưng nàng vốn là mẫu nghi thiên hạ, lúc nóng giận gϊếŧ người như vậy thật là khiến tiên hoàng đau đầu. Nếu không phải gia tộc nàng qua hùng mạnh, tiên hoàng đã phế nàng. Thế là tiên hoàng đối xử với nàng và Thái tử lúc ấy (cẩu hoàng đế bây giờ) vô cùng lạnh nhạt có vài phấn ghét bỏ. 

Cẩu hoàng đế không trút giận được lên phụ hoàng hắn hay cung nữ đã chết, nên đem tất cả ghen ghét lên mình Bình Vương. Y lớn lên lại nhỏ bé, nhu nhược, không có mẫu thân nên cũng chịu đựng. Nhưng đến lúc tức nước vỡ bờ, khi còn là một thiếu niên mới lớn, một lần y không chịu được, đấm cẩu hoàng đế một cái. Cú đấm làm tên cẩu hoàng đế phát điên, hắn lại cưỡng h**p em trai mình. Cũng không phải du͙ƈ vọиɠ gì, chỉ là tức giận, muốn áp đảo sì nhục đối phương.


Sau đêm đó, Bình Vương hoàn toàn thay đổi. Y gần như cố ý ép bản thân quên đi chuyện này. Bản thân thì lại bắt các nam nhân khác, ép buộc phục tùng mình. Y như muốn chèn ép người khác để quên đi cảm giác bất lực đêm đó.Mục Thư sau khi biết chuyện này liền quyết định sẽ không cho cẩu hoàng đế chết dễ dàng nữa. Ma khí của hắn sẽ khiến tên kia đau đớn, sống không bằng chết ít nhất một tuần.

Nhưng hắn cũng không muốn đem chuyện ghe tởm này làm ô uế lỗ tai nam chính của mình. Hắn ngắn gọn "Chỉ là chuyện xảy ra khi ta còn nhỏ, bản năng còn sợ hắn. Bây giờ bình tĩng lại thì không sao"

Tần Thiên Anh nửa tin nửa ngờ, lẩm bẩm "Chuyện xưa khi nhỏ... À, cô vũ nữ kia"

Mục Thư "..." Bây giờ mà còn nghĩ đến cô vũ nữ kia!!!

Tần Thiên Anh thấy mặt hắn cũng hiểu được hắn suy nghĩ gì. Mặc dù không hiểu tại sao nhưng y gấp gáp giải thích, sợ hắn hiểu lầm "Ta không có ý gì hết. Ta chỉ cảm giác nàng quen quen. Bây giờ mới nhớ nàng là con gái Hạ Tướng quân, lúc nhỏ có gặp mấy lần. Không biết tại sao lại ở đây?"
Y nói như vậy nhưng không ngờ mặt Mục Thư còn khó nhìn hơn. Nàng là nữ chính thứ hai chứ ai. Theo truyện thì hậu cung của nam chính đa màu đa sắc. Nếu công chúa là xinh đẹp nhu mì thì Hạ tiểu thư này lại là anh hùng oanh liệt. Nàng vừa là nữ tướng đắt lực của nam chính vừa là ái nhân của y. Vừa đấu trên chiến trường, vừa đấu trên giường. Lúc đầu hai người quả thật không có gì nhưng khi nữ chính một chết thì nàng là người y cưới đầu tiên. 

Tần Thiên Anh thấy y ghen cũng dở khóc dở cười, y không phải gặp cứ nữ nhân là động lòng đâu. Nghĩ đến việc Hạ tướng quân giúp đỡ y lúc trước, y không thể để Hạ tiểu thư gặp nạn "Hạ tiểu thư đến đây nhất định là muốn cứu Hạ tướng quân. Việc này rất nguy hiểm, ta nhất định phải giúp nàng"

Mục Thư cũng muốn đem nàng đi càng xa càng tốt, không nói đến việc nàng quấy nhiễu nam chính của hắn, nàng có thể vào ngục và phát hiện Hạ tướng quân trong ngục kỳ lạ. Đó chỉ là con rối gỗ của hắn, cai ngục không nhận ra nhưng con gái nhất định sẽ nhận ra. 
"Ngươi thì giúp được gì? Hai người ngươi đi càng dễ bị bắt. Để ta đi"

Tần Thiên Anh biết Mục Thư không phải người phàm, nói được làm được. Nhưng y lưỡng lự, y nợ người này quá nhiều. Lúc nãy còn nghi ngờ chất vấn người ta.

Nhưng Mục Thư đã nhanh chóng dùng thuật ẩn thân, biến mất như không khí. Hắn cũng không biết Hạ tiểu thư kia ở đâu, hắn bay lên nóc nhà, chạy mãi mới phát hiện một người gần như trần trục trong bụi cây. Người này chắc là thị vệ, vậy là tiểu thư kia đã giả trang thành thị vệ. Như vậy càng khó tìm.

Hắn rút ký ức thị vệ này. Nàng trước khi đánh ngất hắn có hỏi tin tức Hạ tướng quân, tên này cũng thành thật khai vị trí lao ngục. Hắn xóa đi đoạn ký ức này, sợ sao này phiền phức. Khi hắn bay đến lao ngục, thì thấy nàng đang ẩn trong bụi cây. Hắn đánh ngất nàng rồi không ẩn thân nữa mà đường đường chính chính xách nàng về. Có thị vệ tuần tra thấy cũng giả vờ không thấy, Bình Vương đánh thuốc thị vệ đem về phòng không là chuyện mới, không bắt bản thân họ là được. 
Khi Hạ tiểu thư tỉnh dậy, thì thấy Tam Hoàng Tử và Bình Vương bên cạnh, đang vui vẻ ăn tối.