Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 672: Song phi yến




Từ Vị diện thông đạo nơi Bắc Bộ Băng Xuyên đến Ma Thú Lĩnh cách nhau cả mười vạn tám ngàn dặm, đường đi xa xôi. Nếu mọi người trực tiếp bay về, ít nhất cũng mất hai ba ngày thời gian, nhưng, có kim bằng tốc độ kinh người, tình huống lại khác.
Không tới nửa canh giờ, mọi người đã về tới Ma Thú Lĩnh!
Qua nửa năm thời gian, cả tòa lãnh địa xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, từ Tát Lôi Nặc cảng khẩu đến Duy Sâm trấn, một tòa kiến trúc được xây dựng nên, hình thành các thôn trấn to nhỏ. Nhất là Duy Sâm trấn, trung tâm chính trị và kinh tế của Ma Thú Lĩnh, quy mô càng tăng lên hơn chục lần, từ một trấn nhỏ hẻo lảnh đã biến thành một tòa thành thị cực lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dọc theo đường đi, xe ngựa đông đúc, tùy ý có thể thấy được di dân từ khắp mọi nơi đi đến, tùy ý có thể thấy được dong binh, thợ săn cùng mạo hiểm giả đang vui sướng hơn hở. Có nhân loại ăn mặc chỉnh tề, có bán thú nhân phong trần bụi bặm, thậm chí còn có hải tộc ở nơi khác hiếm thấy.
Trên đường, có người đi bộ, có người cưỡi ngựa cao to, trang sức hào hoa, xe ngựa được chế tác tinh mỹ cũng tùy ý có thể thấy được. Thân xe được chế tác từ cực phẩm tử đàn mộc, xa viên được chế tác từ tinh cương, bên trên có khắc gia tộc huy chương vinh diệu, hơn nữa còn có đông đảo tùy tùng thị vệ cùng người hầu, tất cả hiển lộ ra thân phận của chủ nhân.
Tại các địa phương khác, khi gặp phải cảnh tắc đường, rất nhiều quý tộc không nhịn được đều lợi dụng đặc quyền mạnh mẽ tạo ra một lối đi. Nhưng vô luận là thương nhân phú khả địch quốc hay là công tước cao cao tại thượng, lúc này cũng không dám phóng túng làm loạn.
Không vì cái khác, chỉ riêng điều này đã làm cho Ma Thú Lĩnh độc nhất vô nhị, như mặt trời giữa trưa!
Sau khi phá hủy Giáo đình cũng như tiếp nhận phạm vi thế lực và tư nguyên của đối phương, Ma Thú Lĩnh có được nguồn tư nguyên vô cùng phong phú, lãnh thổ rộng lớn, dân cư khổng lồ, quân đội cường đại cùng ma thú quân đoàn thị huyết cuồng bạo, trở thành thế lực cường đại nhất ở Thái luân đại lục.
Cho dù là quý tộc kiêu ngạo, đi tới Ma Thú Lĩnh cũng không dám làm càn!
Ở trên trời cao nhìn một chút tình huống của ma thú lãnh địa, Dương Lăng phân phó kim bằng trực tiếp bay vào trong Duy Sâm tòa thành, phân phó Thi Vu Vương thông tri cho đám người Cổ Đức cùng A Tư Na Ma việc mình đã trở về rồi lập tức đi đến biệt viện của mình.
Cửa sổ sáng bóng. Trên mặt đất không nhiễm một hạt bụi, nhìn bộ dáng, tựa hồ mỗi ngày đều có người quét dọn. Trong góc phòng có để vài cây vạn niên thanh xanh tươi bốn mùa, thân màu xanh biếc bừng bừng sinh cơ, khiến cho không khí bên trong phòng tựa hồ cũng tươi mới thêm vài phần.
" Tác Phỉ Á, Vưu Na hay là tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti?" sờ cửa sổ sạch bóng, Dương Lăng cười cười, rốt cuộc cũng có được cảm giác chính thức về đến nhà.
Trong biệt viện có cấm chế thủ hộ, ngoại trừ ba người Tác Phỉ Á, Vưu Na cùng Ngả Lỵ Ti ra, người khác căn bản là không thể tiến vào. Vốn , mắt thấy ba nàng người nào cũng bận rộn. Hoặc là tu luyện hoặc là xử lý chánh vụ của lãnh địa, Dương Lăng còn đang chuẩn bị xem xét thuê một tỳ nữ chuyên môn. Không nghĩ tới lại bị ba người nhất trí phản đối.
" Dương đại ca, Dương đại ca…." tinh linh mỹ nữ Tác Phỉ Á tựa như trận gió vừa la lên vừa chạy tới, hưng phấn không thôi. Sau khi biết tin Dương Lăng trở về, nàng liền bỏ hết mọi công tác, không để ý ánh mắt kỳ quái của mọi người một mạch chạy đến.
Chiếc váy cổ thấp trắng tinh cùng làn da trắng nõn nhẵn nhụi như bổ sung cho nhau phát ra ánh sáng. Có lẽ do vội vàng chạy tới, mái tóc dài có chút rối loạn, trên trán có vài giọt mồ hôi. Có lẽ là do tu luyện mà thành, cả người thoạt nhìn khí chất càng thêm phiêu dật. Bất quá, vẫn không che được một tia tiều tụy nơi khóe mắt, cũng không biết là do quá mệt nhọc hay là vì nhớ nhung quá độ.
"Tác Phỉ Á, đến đây, hôn một cái nào!" Dương Lăng ôm lấy cái eo nhỏ của Tác Phỉ Ác, tại trên đôi môi đỏ mọng của nàng dùng sức hôn một cái. Nghe thấy mùi thơm đã lâu mới gặp trên người nàng, bàn tay to theo tiềm thức tác quái trên dưới, đặt lên một tòa cao phong rất co dãn. " Tác Phỉ Á. Không nghĩ tới chỉ một đoạn thời gian không gặp, tiểu yêu tinh của ta lại càng thêm mê người!"
" Đáng ghét. Mau buông ra nào, Vưu Na ty tỷ cũng sắp vào rồi!" nghe được một chút tiếng bước chân rõ ràng ngoài sân, Tác Phỉ Ác đỏ bừng mặt cười, vừa nói vừa nắm lấy bàn tay không thành thật của Dương Lăng . Ngoài miệng tuy nói không muốn, nhưng trong lòng lại ngọt ngào như ăn mật ong.
" Dương đại ca…"
Vưu Na bước nhanh vào, hốc mắt ửng đỏ, đôi mắt to trong veo bao phủ một tầng hơi nước, Ngả Lỵ Ti ở phía sau cũng không ngoại lệ. Muốn nói nhưng không nên lời, mấy giọt lệ đảo quanh nơi hốc mắt, sau khi biết được tin tức Dương Lăng trở về, các nàng đều nhanh chóng chạy tới đây.
" Chỉ mới nửa năm không gặp, sao ai cũng mềm yếu nước mắt ngắn dài thế này!" Dương Lăng dùng sức ôm lấy Vưu Na, hôn nhẹ lên trán nàng một cái. Bởi vì có tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti ở đây nên cũng không dám làm ra động tác gì quá phận.
"Dương đại ca, lần này đi đến thần ma mộ tràng có thu được thần cách cùng thần khí gì hay không?" nhìn Vưu Na đang tựa trong lòng Dương Lăng , trong mắt Ngả Lỵ Ti hiện lên một tia hâm mộ, rồi lập tức điều chỉnh lại tâm tình, làm bộ như không có gì. Nhìn bộ dáng, có vẻ qua nửa năm này đã thành thục lên không ít.
" Thần khí thì cũng có nhưng thật sự rất ít, bất quá…" Dương Lăng cười cười , tiếp theo nói: " thần cách lại có rất nhiều, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, các nàng có bản lãnh thì một ngày ăn một viên cũng không thành vấn đề. Đi thôi, tới nghị sự thính gặp mặt bọn Cổ Đức rồi cùng nhau thương lượng kế hoạch tiếp theo. Tới buổi tối, chúng ta sẽ cùng nhau giao lưu một tí!"
" Giao giao giao, giao cái đầu ngươi!" Tác Phỉ Á đỏ bừng mặt cười, ngầm véo Dương Lăng một cái. Ngả Lỵ Ti chưa hiểu chuyện nên không rõ ý tứ trong lời Dương Lăng , nhưng nàng lúc trước từng bị hành hạ chết đi sống lại nên cũng hiểu được Dương Lăng đang có ý niệm gì trong đầu.
" Hắc hắc,người nào cũng có phần, ai cũng không thể chạy!"
Dương Lăng cười cười, trái ôm phải ấp, từ từ đi đến phòng nghị sự. Biệt viện nho nhỏ cho hắn một cảm giác ấm áp, cảm giác được một sự buông lỏng và ấm ám trước đó chưa từng có, cái loại cảm giác này tựa hồ so với việc tu luyện tăng lên ba cấp còn khiến người ta nhớ nhung hơn.
Sau khi biết được tin Dương Lăng trở về, Cổ Đức cùng A Tư Na Ma các đại tướng nhanh chóng thông qua truyền tống trận từ các nơi chạy về, rất nhanh, thượng tầng của Ma Thú Lĩnh đã cùng tụ tập một chỗ. Sau khi hướng Dương Lăng khom người hành lễ, liền theo thứ tự ngồi xuống hai bên.
" Đại nhân, tính cả bên trong vùng đất mà chúng ta khống chế, Ma Thú Lĩnh chúng ta bây giờ có khoảng hơn một ức dân cư. Nửa năm qua, sự phát triển của lãnh địa tiến nhanh theo từng ngày, quy mô càng lúc càng to lớn, các loại tư nguyên như quáng mạch, tinh mạch cùng cảng khẩu đều gia tăng." Cổ Đức dẫn đầu giao cho Áo Lan Đa một quyển sổ dày, tên kia nhanh chóng đưa đến trước mặt Dương Lăng .
" Tốt, rất tốt!" Dương Lăng lật lật xem qua một chút, hài lòng gật đầu. Dưới sự cố gắng của mọi người, Ma Thú Lĩnh đã phát triển vượt xa so với dự đoán của hắn.
" Đại nhân, đây là bản đồ về sự triển khai binh lực của chúng ta hiện nay!"
" Đại nhân, đây là những trang bị đầu tiên mà ma thú binh công tràng chúng ta nghiên cứu chế tạo thành công!"
Đám người A Tư Na Ma cùng Ngả Luân đại sư đều hướng Dương Lăng trình lên từng đống báo cáo, so với nửa năm trước, vô luận là lãnh địa khống chế hay là tư nguyên nắm trong tay, Ma Thú Lĩnh đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vô luận là Cổ Đức tinh tường lão luyện hay là A Tư Na Ma trí dũng song toàn đều vì sự phát triển của lãnh địa mà bỏ ra rất nhiều tâm huyết, mang phiến thổ địa này biến thành gia viên chính thức của mình.
" Tốt, rất tốt. Cám ơn mọi người đã vì sự phát triển của lãnh địa mà nỗ lực cố gắng. Lần này đi đến thần ma mộ tràng, chúng ta đã thu được rất nhiều tư nguyên quý giá, trong đó có cả rất nhiều thần cách. Đợi lát nữa, các vị có thể đến gặp La Đức Lý Cách Tư, tự mình chọn ra thần cách thích hợp. Ta hy vọng những người đang ngồi ở đây, ai cũng sẽ tiến giai lên thần giai!" Dương Lăng vẻ mặt tươi cười, sau khi lật lật báo cáo trong tay, càng lúc càng vừa lòng.
Mỗi người một viên thần cách ?
Mọi người khiếp sợ qua đi liền bắt đầu sôi trào, kích động không thôi. Trăm vạn năm qua, thần giai trên thái luân đại lục ít đến mức có thể đếm được. Tiến vào thần ma mộ tràng để tìm kiếm thần cách, cơ hồ trở thành giấc mộng của mỗi cường giả. Đáng tiếc, người có tư cách tiến vào thần ma mộ tràng rất ít, may mắn lấy được thần cách rồi thuận lợi luyện hóa tiến giai lên thần giai lại càng hiếm hơn. Ai cũng không nghĩ tới, Dương Lăng có thể một lần thu được rất nhiều thần cách. Vô luận là Cổ Đức hay là A Tư Na Ma, tất cả đều không nghĩ tới chính mình cũng cũng có thể luyện hóa thần cách, trực tiếp tiến giai lên thần giai !
" Thần giai, cũng không phải là đỉnh núi của việc tu luyện, chỉ là một sự khởi đầu mới mà thôi!" nhìn mọi người kích động, Dương Lăng cười cười, tiếp theo nói: " Kế tiếp, ta sẽ bế quan tu luyện một đoạn thời gian, có lẽ là vài năm, có lẽ là mấy trăm năm. Các vị sau khi nuốt vào thần cách, ngoại trừ tận dụng thời gian tu luyện còn phải từng bước làm tăng lên thực lực toàn diện của Ma Thú Lĩnh chúng ta. Những chuyện cụ thể, các ngươi trước tiên thương lượng với đám người La Đức Lý Cách Tư và Áo Phỉ Lợi Á, ba ngày sau đưa lại cho ta bản kế hoạch."
Phất tay triệu Thi Vu Vương ra, sau khi tại bên tai hắn nhỏ giọng phân phó vài câu, Dương Lăng mang theo Tác Phỉ Á cùng Vưu Na nhanh chóng rời đi. Ngả Lỵ Ti vốn định theo sau, nhưng do dự một lát đành dừng lại cước bộ, thở dài sâu kín rồi lặng lẽ rời đi, một mình lẳng lặng ngơ ngẩn trong ma pháp thí nghiệm tháp.
" Tác Phỉ Á, đóng cửa lại nào. Nếu không, để bọn thị vệ bên ngoài nghe thấy được tiếng ca tuyệt vời của tiểu mỹ nhân chúng ta, vậy thì đừng trách ta!" Dương Lăng trái ôm phải ấp vẫn chưa phát giác ra cảm giác mất mát của Ngả Lỵ Ti, vừa vào cửa liền dùng sức vỗ một cái lên kiều đồn của tinh linh mỹ nữ.
" Ngươi đi mà tự ca lấy, ai thèm hát cho ngươi!" Tác Phỉ Á đỏ bừng mặt cười, bất quá, ngoài miệng tuy nói vậy nhưng hai tay vẫn theo tiềm thức đóng lại cửa lớn. Trong lòng vừa thẹn thùng đồng thời lại mang theo một tia ngọt ngào cùng một tia hy vọng khó diễn tả.
" Song phi yến a, Tác Phỉ Ác, nếu nàng không muốn, vậy ở một bên nghe Vưu Na xướng cũng tốt. Đến lúc đó, đừng trách ta thiên vị nhé!" Dương Lăng cười cười, một tay một người, ôm lấy Tác Phỉ Ác cùng Vưu Na hai người đi thẳng đến giường lớn nơi phòng ngủ.
" Dương đại ca, không nên, bây giờ đang là ban ngày, không muốn…."
" Buông ta ra, không muốn, ân…."
Mặc dù trong lòng đã rất ăn ý, nhưng vô luận là Tác Phỉ Á hay là Vưu Na, tất cả đều xấu hổ khi cùng Dương Lăng làm cái kia, nhất là giữa ban ngày ban mặt thế này. Dưới sự không chuẩn bị, vừa thẹn lại vừa vội. Nhưng Dương Lăng căn bản là không để cho các nàng có cơ hội do dự, rất nhanh đã như trực đảo hoàng long, bị phiên hồng lãng, cộng độ vu sơn hoan ái.
Ma Thú Lĩnh Chủ.