Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 607: Sa la trư biết hát




A……
Hắc giáp đại hán tên là Ai Thước Tạp lớn tiếng kêu thảm thiết, khản cả giọng. Nơi ngực huyết nhục mơ hồ, máu tuôn như suối, thần cách bị cự hán đầu bóng lưởng bóp cơ hồ đã biến hình, sắp bị bóp nát. Mặc dù kiệt lực giãy dụa, nhưng căn bản không phải là đối thủ của đối phương. Bởi vì mất máu quá nhiều, thượng thế quá nặng, giãy dụa càng lúc càng vô lực.
" Nói, ta cho ngươi một cơ hội cuối, nếu không nói đồ vật đó ở nơi nào, ta trước hết mang ngươi xé làm hai nửa, sau đó bóp nát thần cách của ngươi!" cự hán đầu bóng lưỡng tính tình tàn nhẫn, vừa nói vừa dùng hai tay nắm lấy hai chân Ai Thước Tạp, dùng sức kéo một cái. Nhất thời Ai Thước Tạp lại thét lên kêu thảm thiết, căn bộ nơi chân chảy ra máu tươi ròng ròng.
"Ai, thật là một tên đáng thương!"
" Đúng vậy, thật sự là quá đáng, chỉ vì hoài nghi người khác ăn trộm một kiện đồ vật, thế mà đã"
Nhìn một màn tàn bạo máu tanh trước mắt, đông đảo lưu lãng giả đang vây xem nhỏ giọng bàn tán. Làm lưu lãng giả đã lưu lãng nhiều năm, đại bộ phận trong bọn họ đã đi qua chẳng biết bao nhiêu địa phương, gặp đủ các loại chuyện. Nhưng hung tàn như tên cự hán đầu bóng lưởng này thì thật sự hiếm thấy.
" Hắc hắc, nghe nói, người này còn có không ít đồng bọn. Một bộ phận trốn ra khỏi doanh địa, một bộ phận vẫn còn nấp ở bên trong, nếu là nam nhân thì bước ra cho ta!" cự hán đầu bóng lưỡng hai mắt thị huyết đỏ bừng, vừa nói vừa liếc mắt nhìn mọi người. Có vài tên lưu lãng giả định liên thủ ra mặt khuyên giải, nhưng bị ánh mắt hung ác của hắn chiếu vào thì không khỏi bắt đầu chần chờ.
" Tên tiểu tử đáng thương kia, không có bất luận kẻ nào có thể cứu ngươi đâu. Ngươi cho dù có la hét lớn tiếng hơn nữa, cũng không có người đến cứu!" cự hán đầu bóng lưởng tàn nhẫn cười cười, lại dùng sức kéo một phát. Nhất thời, tên Ai Thước Tạp đã vô lực giãy dụa đau đến co quắp cả người, há to miệng ra, đau đến phát ra những thanh âm không phải tiếng người nữa.
" Đủ rồi, cho dù hắn có trộm đi đồ vật gì. Cũng không nên hành hạ như vậy, cùng lắm là dứt khoát giết hắn đi!" mắt thấy cự hán đầu bóng lưởng càng ngày càng tàn nhẫn, Tinh linh Đại Tế Tự vốn tu luyện sinh mệnh pháp tắc, tính tình thiện lương, thật sự không xem nổi nữa. Động thân đi ra, nhanh đến nỗi ngay cả Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đang đứng bên cạnh cũng không kịp ngăn cản
Tinh linh tu luyện sinh mệnh pháp tắc ?
Nhìn Tinh linh Đại Tế Tự xinh đẹp, cảm giác một chút năng lượng ba động dư thừa trong cơ thể nàng, cự hán đầu bóng lưởng trước mắt sáng ngời. Trong các lưu lãng giả, cường giả tu luyện sinh mệnh pháp tắc không nhiều lắm, tinh linh nhất tộc càng thêm hiếm thấy. Nếu mang tinh linh xinh đẹp động lòng người này trở về đưa cho thiếu gia vui vẻ, có lẽ có thể lấy công chuộc tội, bỏ đi trách nhiệm đã để long đầu giới chỉ bị lấy trộm. Cự hán đầu bóng lưởng thực lực cường đại, tính tình tàn nhẫn. Nhưng vừa nghĩ đến sự trừng phạt của gia tộc, ngay cả tên đồ tể như hắn cũng không khỏi run rẩy cả người.
Thiếu gia lần này đến, thật vất vả mới lấy được một mai long đầu giới chỉ, nhưng lại bởi sự không chu toàn của mình mà bị mất. Trách nhiệm này vô luận như thế nào cũng không thoát được. Nếu nhóm của thiếu gia đuổi theo đồng bọn của Ai Thước Tạp cũng không tìm thấy long đầu giới chỉ, vậy sẽ rất phiền toái!
" Hừ, dám trộm đồ của thiếu gia chúng ta, muốn chết cũng không dễ dàng thế đâu!" cự hán đầu bóng lưởng hừ lạnh một tiếng, tiếp theo lạnh lùng nói: " một tên trung vị thần nho nhỏ cũng dám xen vào việc của người khác, quả thực chính là muốn chết, ta hoài nghi ngươi chính là đồng bọn của tên kia! Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn đi theo ta, còn không thì sẽ giống hắn bị xé làm hai nửa!"
"Ngươi" Tinh linh Đại Tế Tự vừa sợ vừa giận. Không nghĩ tới, đối phương lại dám xúc phạm đến mức ấy.
" Hắc hắc, đi theo ta, tuyệt đối có lợi mà không có hại. Chỉ cần hầu hạ cho thiếu gia của chúng ta thoải mái sung sướng, cho dù ngươi có thật sự trộm đi kiện bảo vật nọ cũng không có việc gì; Ngược lại, chỉ cần công phu trên giường của ngươi đủ tốt, càng có thể giúp ngươi thu được chỗ tốt khó tưởng tượng nổi!" Đi về phía trước vài bước, quan sát ở cự ly gần khuôn mặt của Tinh linh Đại Tế Tự , cự hán đầu bóng lưỡng không khỏi nuốt nước miếng ừng ực. Nếu không phải vì lấy lòng thiếu gia, lấy công chuộc tội. Hắn sẽ lập tức bắt lấy đại mỹ nhân trước mắt này mang vào sâu trong rừng rậm, sướng khoái lâm li thưởng thức cảm giác phiêu phiêu dục tiên!
Quen thuộc với công phu trên giường, hầu hạ thư thư phục phục ?
Tinh linh Đại Tế Tự sắc mặt biến đổi, không nghĩ tới cự hán đầu bóng lưởng này không chỉ dám ô miệt mình là đồng bọn của hắc giáp đại hán, mà còn ngay trước mặt mọi người nói ra những lời không lọt nổi lỗ tay như vậy. Quả thực chính là dối người quá đáng. Trăm ngàn năm quá, làm một thần giai cường giả cao cao tại thượng nơi thái luân đại lục, làm tinh linh đại tế tự có thân phận siêu nhiên của tinh linh nhất tộc, cho tới bây giờ, còn chưa có ai dám ở trước mặt nàng vô lễ như vậy.

Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức bá một tiếng rút ra trường kiếm sắc bén, như tia chớp phóng tới, nghiêng người đứng chắn trước mặt Tinh linh Đại Tế Tự, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên cự hán đầu bóng lưởng đứng cách đó không xa. Một lời không nói, trên trường kiếm tỏa ra từng đoàn tầng tầng kiếm khí sắc bén, dồn sức chuẩn bị đánh ra. Phía sau, đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh nhanh chóng nhanh chóng đuổi kịp, đều giơ lên vũ khí. Mặc dù thực lực cách nhau khá xa, nhưng không có người nào lùi bước.
" Ha ha ha, hai tên trung vị thần còn chưa tính, ngay cả mấy tên gia hỏa có thực lực lĩnh vực cùng thánh vực cũng dám đi lên, quả thực chính là muốn chết!" Nhìn đám kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh đứng phía sau Tinh linh Đại Tế Tự , cự hán đầu bóng lưởng ha ha cười to. Với thực lực thượng vị thần đỉnh của hắn, đừng nói là hai trung vị thần, cho dù là mười ngươi cùng tiến lên cũng không phải là đối thủ, mấy tên chỉ có thực lực thánh vực cùng lĩnh vực càng không cần phải nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
" Ai, chuyện này, chỉ có một chút thực lực như thế mà đã xuất đầu, không phải là ngốc quá sao!"
" Đúng vậy, nếu là một đám thượng vị thần thì…"
Nhìn đám tinh linh cùng kim sắc đấu bồng võ sĩ đứng phía sau Tinh linh Đại Tế Tự , mọi người lắc đầu. Cự hán đầu bóng lưởng thực lực kinh người, ngay cả thượng vị thần bình thường cũng còn xa mới là đối thủ, cho nên mới dám cuồng ngạo như vậy. Đám người Tinh linh Đại Tế Tự cùng hắn thực lực cách nhau quá xa, cho dù có cùng tiến lên cũng không phải là đối thủ.
" Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn đi theo ta, chỗ tốt vô số, thậm chí, còn có thể tha cho đồng bọn này của ngươi một mạng, nhưng" cự hán đầu bóng lưởng dùng một chút, lạnh lùng nói:" nếu ngươi chính mình muốn chết, vậy thì đừng trách ta!"
Để tăng mạnh chấn nhiếp, cự hán đầu bóng lưởng vừa nói vừa rút cây cự phủ sắc bén trầm trọng trên lưng ra, quát lên một tiếng lớn, trên mặt đất bổ ra một đạo vết nứt thật dài. Mặc dù hắn tuyệt đối nắm chắc có thể giết chết nhóm của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức, nhưng không tới lúc vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn động thủ.
Đao thương không có mắt, nếu không cẩn thận gây ra vết thương trên khuôn mặt xinh đẹp của Tinh linh Đại Tế Tự , vậy sẽ không đạt được mục đích của chính mình. Thiếu gia thích nữ nhân, thích nữ nhân không có một chút tỳ vết nào. Nếu không cẩn thận lưu lại trên người Tinh linh Đại Tế Tự vết thương gì đó không khôi phục được, sợ ràng hậu quả so với việc làm mất long đầu giới chỉ còn nghiêm trọng hơn!
" Vị đại nhân này, nhóm chúng ta mới vừa từ bên kia Hồng hà chạy tới, không có khả năng là đồng bọn của tiểu thâu này. Đại nhân có phải là hiểu lầm hay không ?" Mắt thấy đại chiến chuẩn bị bùng nổ, hắc bào lão nhân Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư cùng Lý Tra Đức Sâm liếc nhau một cái, lập tức vừa nói vừa bước đến.
" Ồ, nhiều lưu lãng giả như vậy ?" nhìn Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư động thân đi ra, lại xem phía sau hắn là đám người Dương Lăng cùng Lý Tra Đức Sâm, cự hán đầu bóng lưỡng ngoài ý muốn cau mày, không nghĩ tới, Tinh linh Đại Tế Tự còn có một đoàn đồng bạn như vậy.
Lưu lãng giả có thực lực hạ vị thần cùng trung vị thần thì chẳng sao cả, nhưng Lý Tra Đức Sâm cùng có thực lực là thượng vị thần đỉnh lại làm cho hắn cảm giác được một cổ nguy hiểm. Cự kiếm toàn thân màu đỏ, lập tức làm hắn nhớ tới đao phong võ sỉ nổi danh đỉnh đỉnh nơi Tử vong vị diện, nhớ tới Cách Lâm gia tộc cường đại có thực lực tương đương với Hắc Ám quân vương. Ngay cả A Khuê Long thần hệ của chính mình cũng không dám khinh thường trêu chọc vào đám người này.
Uy danh của tử vong đao phong Cách Lâm gia tộc từng uy chấn sáu đại chủ vị diện như Sinh mệnh, Trật tự cùng Hỗn loạn. Ngay cả chủ thần của các đại thần hệ cũng không dám khinh địch.
Chuyện này, tựa hồ có điểm khó giải quyết!
" Tên ăn trộm đáng chết này dám lấy đi một thứ phi thường quý giá của thiếu gia chúng ta, nếu không tìm lại được, cho dù hắn chết một ngàn lần cũng không đền bù được. Bây giờ, ta hoài nghi tinh linh này là đồng bọn của hắn. Vô luận như thế nào nàng cũng phải đi theo ta một chuyến để xác định. Nếu điều tra rõ ràng, xác định nàng không liên quan gì, chúng ta tự nhiên sẽ thả nàng ra!" Cự hán đầu bóng lưởng vừa nói vừa phát ra một đạo ma pháp truyền tin, hướng nhóm của thiếu gia cầu viện.
" Hai ngày trước, một con sa la trư mà chúng ta nuôi dưỡng không thấy đâu, ta cảm giác trên người ngươi có một mùi quen thuộc. Ta hoài nghi, chính ngươi là người đã trộm đi sủng vật của chúng ta. Phải biết rằng, con sa la trư kia không phải tầm thường, không chỉ có thể ca hát mà còn có thể mở miệng mắng người. Nếu không mau trả lại, ngươi dù có chết cả ngàn lần, vạn lần cũng không đền bù được tổn thất của chúng ta. Bây giờ, vô luận như thế nào, ngươi cũng phải đi theo chúng ta một chuyến. Nếu điều tra rõ ràng, xác định chuyện này không quan hệ với ngươi, xác định ngươi không phải là con heo mà nhà chúng ta nuôi" Dương Lăng lạnh lùng cười cười, tiếp theo nói " yên tâm đi, nếu xác định ngươi không phải là tên gia hỏa bắt trộm heo đó, chúng ta tự nhiên sẽ thả ngươi ra!"
Mắt thấy cự hán đầu bóng lưởng dám láo lếu có chủ ý với Tinh linh Đại Tế Tự mà mình tôn kính, lại còn chuẩn bị mang về hầu hạ cho thiếu gia của hắn, Dương Lăng tuy mặt ngoài không biểu lộ gì, nhưng trong lòng lửa giận cao vạn trượng. Âm thầm tính toán làm thế nào để một kích trực tiếp giết chết tên gia hỏa ghê tởm này.
Tú tài gặp binh lính, có lý không nói được, đối với ác nhân, chỉ có thể dùng biện pháp của ác nhân mà đối phó! Đối phương tàn bạo, vậy chỉ có thể càng tàn bạo hơn so với hắn.
Thần ma mộ tràng khắp nơi nguy hiểm, Dương Lăng không muốn gây nên rắc rối, không muốn cùng thế lực sau lưng cự hán đầu bóng lưởng xung đột. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là để cho đối phương đạp lên đầu mình. Nước giếng không phạm nước sông, nếu đối phương chẳng biết tốt xấu, vậy hắn cũng không ngại hung hăng giáo huấn đối phương một phát, thậm chí trực tiếp giết hắn rồi nhanh chóng cao bay xa chạy
Ma Thú Lĩnh Chủ.