Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 569: Ngân hoàn phúc xà




Nghe được tiếng rít gào của đại đội Thâm uyên ác ma ở phía sau, mọi người cắn răng chạy như điên, quyết đoán ẩn vào mênh mông rừng rậm. Gặp một tên Thâm uyên ác ma đã kinh khủng như vậy, nếu gặp phải một đám thì sẽ thế nào ?
Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại tế tự hai thần giai cường giả cũng lo lắng không thôi, đám thánh vực cùng lĩnh vực cường giả theo sau càng không cần phải nói. Nghĩ đến cự hình liêm đao đáng sợ của Thâm uyên ác ma cùng ngọn lửa cao tận trời, thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Dưới sự hoảng sợ chạy như điên, e sợ đại đội ác ma ở phía sau đuổi tới, dưới sự suất lĩnh của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức nhanh chóng rời xa chiến trường.
Bên trong rừng cây cối sinh sôi nảy nở, địa hình cao thấp nhấp nhô, cố hết sức chạy nhưng cũng gặp chuyện đang sợ nhất. Chẳng biết vì sao, bên trọng rừng trọng lực dị thường, càng đi vào trong, thân thể lại càng trầm trọng. Đừng nói võ sĩ có thực lực thánh giai, ngay cả Yêu cơ chỉ còn một bước là tiến giai lên thần thú cũng lâm vào tình trạng kiệt sức, càng chạy càng chậm.
" Khoa Nhĩ Khắc, chờ một chút, chờ ta với!" Sau hai canh giờ liên tục chạy như điên, một gã kim sắc đấu bồng võ sĩ chỉ có thực lực thánh vực đã kiệt sức, thở ra như sấm, thật sự theo không kịp đội ngũ đang đi tới rất nhanh.
" Bác Ni Phí Tư, đi, đi mau, không muốn chết thì ráng mà đuổi kịp!" Tên võ sĩ tên là Khoa Nhĩ Khắc quay đầu lại thúc dục huynh đệ phía sau mau đi nhanh, khẩn trương không thôi.
Thực lực của Thâm uyên ác ma thật là đáng sợ, ai cũng không biết phạm vi thần thức dò xét của bọn họ có xa lắm không, vạn nhất bị bọn họ phát hiện hành tung, tuyệt đối là tử lộ. Mặc dù biết Bác Ni Phí Tư đã kiệt sức, đáng tiếc, hắn cũng chỉ có thực lực lĩnh vực sơ kỳ. Thân mình cũng đã mỏi mệt đến nỗi thở ra như sấm, cho dù muốn giúp Bác Ni Phí Tư một tay cũng có lòng mà không có sức.
" Khoa Nhĩ Khắc huynh đệ, ta không được rồi. Ta thật sự theo không kịp!" Bác Ni Phí Tư vừa nói vừa đặt mong ngồi xuống, dựa vào một cây đại thụ che trời mà há mồm thở dốc. Từ sau khi tiến giai lên thánh giai, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chật vật như vậy, như thế nào cũng không nghĩ tới lại có một ngày mình vì bỏ chạy mệt quá đến bất động.
Phiến rừng rậm này thật sự cổ quái, cành lá rậm rạp mặt trời cũng không xuyên qua được, ánh sáng u ám, cho dù là một gã lĩnh vực cường giả ũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy cảnh vật trong phạm vi mười bước. Càng đi vào trong, thân thể lại càng trầm trọng, tựa như đang mang trên lưng một khối cự thạch càng ngày càng nặng, khổ không chịu nổi. Chạy càng nhanh, thể lực tiêu hao càng kinh người.
" Bác Ni Phí Tư huynh đệ, kiên trì, nhất định phải kiên trì. Đi, nhanh nào." Mắt thấy Bác Ni Phí Tư từ nhỏ cùng nhau lớn lên với mình thật sự mệt đến không đi nổi nữa, Khoa Nhĩ Khắc bất đắc dĩ, vừa nói vừa bước lui lại vài bước, chuẩn bị giúp huynh đệ một tay. Mặc dù hắn cũng đã rất mệt chỉ còn một hơi, nhưng vô luận như thế nào cũng không thể mang Bác Ni Phí Tư một người bỏ lại chỗ này.

Ngay khi Khoa Nhĩ Khắc đi trở lại, chuẩn bị đưa tay kéo Bác Ni Phí Tư đứng lên thì một việc ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra!
Một con phúc xà cả người đen trắng, dài khoảng 5 thước, từ trên ngọn cây phóng xuống. Trong chớp mắt đã đánh tới đỉnh đầu Bác Ni Phí Tư. Tê một tiếng, mở ra cái miệng to đầy máu. Cái miệng cực độ bành trướng, trong nháy mắt đã to gấp đôi so với thân hình. Dùng thế sét đánh không kịp bưng tai cắn vào đầu của Bác Ni Phí Tư, lớn tiếng tê khiếu, ý đồ trực tiếp mang bữa mang cả bữa điểm tâm nuốt vào.
Miệng lớn gấp đôi so với thân hình!
Nhìn một màn kinh khủng đó, Khoa Nhĩ Khắc giật mình trợn mắt há hốc mồm. Như thế nào cũng không nghĩ tới thiên để thượng cư nhiên còn có một con độc xà kinh khủng như vậy!
" A, cứu mạng, cứu mạng a" Bác Ni Phí Tư cực lực giãy dụa, bất đắc dĩ, dưới tình trạng kiệt sức căn bản không phải là đối thủ của phúc xà, nhanh chóng bị nuốt vào. Trong nháy mắt chỉ còn hai cái chân lộ ra bên ngoài, một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong bụng phúc xà truyền ra.
" Ngân hoàn phúc xà ? Đáng chết, sao lại có một con to như vậy!" Quay đầu lại thấy một màn kinh khủng đó, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức vừa sợ vừa giận, bá một tiếng rút ra bội kiếm, giống như trận gió đánh tới!

Kiếm khí sắc bén nhanh chóng khiến cho ngân hoàn phúc xà cảnh giác, đáng tiếc, tốc độ của Kiếm Thần thực sự quá nhanh. Không đợi nó kịp lui lại thì trường kiếm sắc bén của Kiếm Thần đã hung hăng đâm vào bụng nó, trực tiếp cắt nó ra thành hai nửa.
Kiếm Thần tốc độ rất nhanh, đáng tiếc vẫn chậm một bước !
Từ phần vai trở lên của Bác Ni Phí Tư đã dung hợp lại thành một khối. Mũi, miệng cùng lỗ tai, ngũ quan tất cả đều không thể phân biệt. Thậm chỉ ngay cả xương sọ cũng lộ ra. Tại chỗ mất mạng, chỉ có tứ chỉ vẫn còn đang co quắp. Đừng nói hoàn nguyên thuật bình thường, cho dù là sinh mệnh chi quang do Tinh linh Đại tế tự thi triển cũng vô pháp cứu lấy một mạng của hắn. Trong nháy mắt huyết nhục đã bị thối rữa, không cách nào tưởng tượng hủ thực tính nơi dạ dày ngân hoàng phúc xà đáng sợ cở nào.
Nguy hiểm ,không chỗ nào không có!
Chứng kiến một màn kinh người đó, mọi người dựng hết tóc gáy, ngay cả Dương Lăng rốt cuộc cũng kiến thức được sự đáng sợ của thần ma mộ tràng. Một con phúc xà trong nháy mắt đã giết chết một gã thánh vực cường giả, nếu đi sâu thêm vào trong, ai cũng không biết được sẽ còn gặp phải loại quái vật nguy hiểm gì !
Trọng lực dị thường, rừng cây tựa như một con cự mãng, lạnh lùng hướng về mọi người mở ra cái miệng to đầy máu!
Làm sao bây giờ ?
Tiếp tục chạy về phía trước, ai cũng không biết sẽ còn gặp phải loại quái vật gì. Quay lui lại phía sau, nói không chừng lại gặp phải đại đội Thâm uyên ác ma, làm sao bây giờ ?
Chúng nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong nhất thời cũng không biết làm thế nào thì tốt.
" Dương Lăng, phía trước có một cái hồ nhỏ. Không bằng, chúng ta ở lại chỗ này tĩnh dưỡng vài ngày, ngươi thấy thế nào?" Sau khi thông qua thần thức cường đại phát hiện phía trước có một cái hồ nhỏ, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại tế tự ăn ý liếc nhau một cái, lập tức mở miệng trưng cầu ý kiến của Dương Lăng.
Cùng Thâm uyên ác ma đánh một trận, mặc dù may mắn chiến thắng, nhưng cũng phải trả giá thật lớn. Cửu đầu xà vương Hải Đức Lạp thoi thóp suýt chết, Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại tế tự cũng bị thương nặng. Tứ đại thần giai cường giả, ngoại trừ Dương Lăng, tất cả đều nguyên khí đại thương. Vô luận là đi tới hay là quay lui, tất cả đều có thể gặp phải những nguy hiểm đáng sợ, không bằng trước tiên tìm một chỗ trú rồi bắt đầu chữa thương. Nguồn: http://truyenfull.vn
" Không có vấn đề, đi nào!" Dương Lăng đồng ý với đề nghị của Kiếm Thần, dẫn đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đi tới cái hồ nhỏ. Nhưng càng đi tới phía trước, hắn lại càng cảm giác rừng rậm này có gì đó không đúng, trong lòng luôn có một cổ dự cảm không tốt. Không biết tình huống phía trước, tùy tiện chạy vào sâu trong rừng tuyệt đối không phải là một lựa chọn sáng suốt.
Gặp rừng không vào !
Sau khi bước vào thần ma mộ tràng, Dương Lăng luôn có cảm giác tựa hồ như có vật gì đó đang kêu gọi chính mình, nhưng đồng thời cũng mơ hồ có cảm giác không nên đi. Sau khi chứng kiến kim sắc đấu bồng võ sĩ Bác Ni Phí Tư ngộ nạn, càng thêm phải cẩn thận, bây giờ muốn rút lui ra ngoài đã không còn kịp nữa rồi, chỉ có thể trước tiên trú lại chỗ này.
" Dương Lăng , thần ma mộ tràng khắp nơi nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận!" Sau khi hít thở vài hơi, Tinh linh Đại tế tự nhanh chóng đuổi theo Dương Lăng, nhỏ giọng phân phó vài câu, lo lắng không nguôi.
Chính mình cùng Kiếm Thần đều bị thương nặng, cho dù có sinh mệnh nước suối thì trong khoảng thời gian ngắn cũng khó nhanh chóng khôi phục, sự an toàn của đoàn người đặt hết vào người Dương Lăng. Nếu thần giai cường giả Dương Lăng này cũng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ sợ không có một người nào có khả năng vượt qua nửa năm thời gian, vĩnh viễn vô pháp quay về Thái Luân đại lục.
" Đúng a, khắp nơi nguy hiểm. Tòa rừng rậm này thực sự quá cổ quái, trọng lực so với bên ngoài lớn hơn vài lần, chẳng biết tới cùng có chuyện gì xảy ra?" Dương Lăng nhíu mày, trọng lực dị thường làm cho hắn hoài nghi có đúng hay không là đã vô tình đi vào một tòa thượng cổ ma pháp trận cổ quái.
" Trọng lực ở thần ma mộ tràng phi thường hỗn loạn, có nơi di chuyển nhẹ nhàng như bay, có nơi lại trọng lực trầm trọng, đi vài bước cũng khó khăn." Sau khi phân phó tộc nhân mai táng kim sắc đấu bồng võ sĩ Bác Ni Phí Tư xong, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức nhanh chóng đuổi kịp nhóm của Dương Lăng , " bất quá, sự đáng sợ chính thức là ở bên trong thần ma mộ tràng với các loại ác ma du đãng, cường lực ma thú cùng vong linh sinh vật, nhất định phải cẩn thận
Các loại ác ma, chẳng lẽ, thần ma mộ tràng không phải chỉ có một chủng loại Thâm uyên ác ma ?
Dương Lăng một trận nhức đầu, đối phó với Thâm uyên ác ma đã khó khăn như vậy, nếu còn có một đám ác ma khác cũng mạnh như nó thì phải làm thế nào ?
" Thật lâu trước kia, ta có xem qua một quyển cổ tịch. Trong đó nói rằng thần ma mộ tràng ngoại trừ các loại ác ma, ma thú cùng vong linh thì còn có rất nhiều người tiềm tu, chẳng biết là thật hay giả?" Thi Vu Vương nghi hoặc nhìn Kiếm Thần.
Vô luận tại bất cứ vị diện nào, thần ma mộ tràng đều khoác một tầng diện sa thần bí, vong linh vị diện cũng không ngoại lệ. Năm đó, trong khi dẫn vong linh đại quân công hạ một tòa thành của hắc ám kỵ sĩ, Thi Vu Vương ở bên trong tìm được không ít cổ tịch. Trong đó có một quyển cổ tịch nhắc đến thần ma mộ tràng. Đáng tiếc chỉ là đơn giản nói sơ qua một chút.
" Thần ma mộ tràng rất phức tạp, so với chúng tưởng tượng của chúng ta còn phức tạp hơn nhiều!" Nhìn rừng rậm mênh mông, Tinh linh Đại tế tự lắc đầu, tiếp theo nói: " theo truyền thuyết, ở sâu trong thần ma mộ tràng không chỉ có ác ma cường đại, còn có rất nhiều tiềm tu giả có thực lực đáng sợ. Thậm chí còn có lưu lãng giả đến từ các vị diện khác!"
Cho dù đã tới thần ma mộ tràng nhiều lần, nhưng đối với tình huống cụ thể ở đây , Tinh linh Đại tế tự cũng không rõ ràng lắm, chỉ là thông qua một ít cổ tịch mà biết được đại khái tình huống mà thôi. Cả Thái Luân đại lục, có lẽ chỉ có Lôi Mông là đối với tình huống ở nơi này tương đối quen thuộc.
"
Không đúng, nếu tình huống ở thần ma mộ tràng phức tạp như vậy, có nhiều ác ma cùng tiềm tu giả như thế, vậy, sợ rằng tất cả thần cách và thần khí đều bị bọn họ lấy hết rồi. Đâu đến lượt chúng ta đến lấy ?" Dương Lăng nghi hoặc tầng tầng, càng ngày càng không rõ tới cùng có chuyện gì xảy ra ở thần ma mộ tràng.
Ngay cả Thâm uyên ác ma Ba Nhĩ cũng tham lam thần cách của mình, từ đó có thể thấy rằng thần cách đối với ác ma có tác dụng rất lớn. Nếu khắp nơi bên trong thần ma mộ tràng đều là ác ma đáng sợ như thế, vậy, trải qua cả ngàn vạn năm, sợ rằng cả toà thần ma mộ tràng đều bị bọn họ đào xới qua một lần rồi. Cho dù thần cách có nhiều thì cũng sớm bị lấy hết, đâu còn đến lượt nhóm mình?
Ma Thú Lĩnh Chủ.