Một kích phải chết!
Chỉ một đao đã giết đi tên thâm uyên ác ma có thực lực thượng vị thần!
Đừng nói đám người Thi Vu Vương, ngay cả Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại tế tự nhìn Dương Lăng một tay cầm đao một tay nắm thần cách của của Ba Nhĩ, trong nháy mắt tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, thậm chí còn không thể tin đưa tay lên dụi mắt, hoài nghi có đúng hay không mình bị ảo giác. Mặc dù biết rằng thực lực của Dương Lăng đại tiến, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn lại có một trình độ kinh khủng như thế.
" Thượng vị thần. Tuyệt đối là thượng vị thần. Lĩnh chủ đại nhân tuyệt đối là thượng vị thần, thậm chí là thượng vị thần đỉnh!"
" Không thể nào, tại sao ta cảm giác ba động năng lượng trong cơ thể hắn thua xa ác ma kia. Làm sao lại có thực lực thượng vị thần đỉnh được ?"
" Ngu ngốc, ngươi nghĩ chỉ mình ngươi biết che dấu thực lực đi thôi sao. Chẳng lẽ ngươi tưởng rằng người khác thì không ?"
Tộc nhân của Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại tế tự vừa chạy vừa thỉnh thoảng quay đầu lại quan sát trận đại chiến của thâm uyên ác ma Ba Nhĩ. Khi thấy Dương Lăng một đao chém chết ác ma, bọn họ đều giật mình ngừng lại, lớn tiếng reo hò, trong mắt bọn họ, thực lực của Dương Lăng quả thực là sâu không thể dò.
"Dương Lăng . Ngươi…. Ngươi một đao giết chết ác ma Ba Nhĩ?" Tinh linh Đại tế tự không thể tin được nhìn Dương Lăng cách đó không xa, cho tới bây giờ, bọn họ vẫn còn có điểm không dám tin tưởng Dương Lăng có thực lực kinh khủng như vậy.
Giao thủ chưa được nửa canh giờ. Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức miệng phun máu tươi, thân bị thương nặng, Hải Đức Lạp bụng chảy đầy máu, còn đang thoi thóp chính mình cũng nguyên khí đại thương, hao tổn rất nhiều thần lực.
Thâm uyên ác ma Ba Nhĩ đáng sợ cở nào, cũng có thể tưởng tượng được!
Vốn, nàng còn tưởng rằng lần này lành ít dữ nhiều, khó thoát một kiếp. Không ngời, vào thời khắc cuối cùng, Dương Lăng đột nhiên bộc phát mạnh!
" May mắn mà thôi. Nếu không phải Hải Đức Lạp liều mạng kiềm chế, nếu không phải ác ma Ba Nhĩ đại ý khinh thường, ta tuyệt đối không cách nào đắc thủ!" Dương Lăng há mồm thở dốc, mang chiến hồn đao bỏ vào vỏ đao sau lưng, nhanh chóng thu hồi thần cách của ác ma Ba Nhĩ lại rồi phân phó Yêu cơ lập tức tìm cách cầm máu cho Hải Đức Lạp đang bị thương nặng.
Trong mắt người khác, thực lực của hắn sâu không thể dò, nhưng chỉ có chính hắn rõ ràng nhất mình có bao nhiêu cân lượng. Sau khi toàn lực thi triển không gian trói buộc, cắn răng bổ ra một đao, vu lực cùng tinh thần lực trong cơ thể cơ hồ cạn khô. Vạn nhất bị ác ma Ba Nhĩ phản kích, hậu quả không thể tưởng được.
Sanh tử một đường!
Nghĩ lại về ngọn lửa thương tổn phụ gia cùng linh hồn công kích thần vực của ác ma Ba Nhĩ, nghĩ đến ngay cả tảng đá cùng bị ngọn lửa màu tím của hắn hòa tan. Dương Lăng vẫn còn cảm thấy da đầu tê dại.
" Hải Đức Lạp, ngươi nhất định phải trụ lại!"
Yêu cơ bay nhanh tới, đem hết sức lực ra tìm cách cầm máu cho cửu đầu xà Hải Đức Lạp bị thương nặng. Đáng tiếc, dù đã thử mọi biện pháp những vẫn không cách nào ngăn chặn được vết quá quá lớn nơi bụng Hải Đức Lạp. Nhìn vết thương chảy đầy máu của nàng, lệ rơi đầy mặt, đám người Thi Vu Vương cùng Cự Viên Vương sắc mặt buồn bả, trong nhất thời cũng không thể tìm được biện pháp giải quyết nào. Sau khi dốc hết cả bình thuốc cầm máu do Ngả Lỵ Ti luyện chế vào, mắt thấy vẫn không cách nào cầm máu được cho Hải Đức Lạp, Dương Lăng nhất thời cũng bó tay.
Vết thương nơi bụng Hải Đức Lạp rất lớn, thậm chí có thể thấy cả xương. Nhưng trí mạng nhất là thương tổn quá kinh khủng do ngọn lửa gia tăng nơi cự hình liêm đao của ác ma Ba Nhĩ gây nên. Vùng cơ thể phụ cận vết thương đã hoàn toàn bị bỏng nặng, căn bản là không cách nào cầm máu.
" Đại nhân, ta…. Ta cầu ngài một chuyện!" Kim sắc chủ não của Hải Đức Lạp vô lực ngước lên. Nhiệt lệ cuồn cuộn đổ ra, " cửu đầu xà nhất tộc chúng ta bị bạo long hèn hạ đánh bất ngờ. Tộc nhân bị vô tình đồ sát. Ngay cả nơi sinh sống là đại chiểu trạch cũng bị chiếm lấy. Ta hy vọng, có….có một ngày sau khi trở lại ma thú vị diện, đại …. đại nhân sẽ giúp cửu đầu xà nhất tộc chúng ta báo thù. Mang thi cốt của ta mai táng ở vùng đất bên trong đại chiểu trạch."
Nhớ đến tộc nhân bị điên cuồng đồ sát, Hải Đức Lạp rơi lệ đầy mặt. Vốn, nàng chuẩn bị sau khi tới Thái Luân đại lục sẽ mở sát giới, không chừa biện pháp và thủ đoạn để nhanh chóng tiến giai lên thượng vị thần; hy vọng có một ngày sẽ quay về ma thú vị diện, đoạt lại đất đai bị chiếm mất. Không nghĩ tới, nhanh như vậy đã đi tới điểm cuối của cuộc đời.
" Hải Đức Lạp, yên tâm di, một ngày nào đó, đừng nói là đại chiểu trạch, ta sẽ mang cả ma thú vị diện biến thành gia viên của ngươi!" Nhìn Hải Đức Lạp vì xả thân cứu mình mà sắp chết, Dương Lăng trong lòng rất khó chịu. Thi triển vu ấn, chuẩn bị mang nàng thu vào vu tháp không gian. Hoàn nguyên thuật của yêu cơ cũng không có tác dụng, thuốc cầm máu của Ngả Lỵ Ti luyện chế cũng không làm nên chuyện gì, bây giờ, hy vọng duy nhất cứu lại Hải Đức Lạp ký thác vào sương trắng do vu tháp tản mát ra.
" Thần nói, sinh mệnh con người là trân quý nhất. Không cách nào cưỡng cầu, nhưng cũng không dễ dàng mất đi. Sinh mệnh chi quang!" Ngay khi Dương Lăng chuẩn bị thu Hải Đức Lạp vào trong vu tháp thì Tinh linh Đại tế tự cầm ma pháp trượng nhỏ giọng tụng niệm, lập tức tay phải vung lên, phát ra một vòng ngân quang chói mắt, ở giữa là vết thương sâu đến xương của Hải Đức Lạp. Dưới sự bao phủ của ngân quang, vết thương của Hải Đức Lạp nhanh chóng cầm máu, vùng da bị đốt cháy bởi ngọn lửa nơi cự hình liêm đao của thâm uyên ác ma Ba Nhĩ cũng nhanh chóng hồi phục. Nguồn: http://truyenfull.vn
Sinh mệnh thần thuật do Tinh linh Đại tế tự thi triển uy lực quả nhiên bất đồng. Vượt xa so với hoàn nguyên thuật. Bất quá, uy lực mặc dù kinh người nhưng cũng tiêu hao rất nhiều thần lực. Tinh linh Đại tế tự vốn đã đại thương nguyên khí. Sau khi cường hành thi triển sinh mệnh thần thuật thì sắc mặt càng thêm tái nhợt, thân thể nhoáng lên, thiếu chút nữa thì ngã ra đất. May là có Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đứng bên cạnh nhanh tay đỡ lấy nàng.
" Tế tự đại nhân, ta cám ơn!" Mắt thấy Hải Đức Lạp khởi tử hồi sinh, Dương Lăng khom lưng hướng Tinh linh Đại tế tự hành lễ đa tạ.
Có thể nói, trên Thái Luân đại lục, Tinh linh Đại tế tự là một trong số rất ít cường giả có tấm lòng lương thiện. Hắc Ám tam cự đầu mặc dù cùng mình có quan hệ tốt, nhưng đối với địch nhân thì không từ thủ đoạn. Lôi Mông làm việc gì cũng xuất phát từ lợi ích chung của Thái Luân đại lục, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì không lưu lại đường sống, như là trực tiếp đánh nát thần cách của Hải yêu vương. Chỉ có duy nhất Tinh linh Đại tế tự không màng danh lợi, tâm hồn thiện lương. Từ trước tới nay chưa người nào thấy nàng hạ sát thủ với ai bao giờ!
" Dương Lăng, chỉ là hao tổn một chút thần lực mà thôi, không cần khách khí!" Tinh linh Đại tế tự cười cười rồi nói tiếp: " đi thôi, nhanh, thần ma mộ tràng khắp nơi nguy hiểm. Mùi máu tươi rất dễ đưa tới những tên đáng sợ. Nhanh rời khỏi nơi này mau!"
" Đúng, mau rời khỏi đây, nhanh, vạn nhất để đám ác ma nghe tin chạy đến thì rất phiền toái!" Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức hành sự quyết đoán, vừa nói vừa đỡ Tinh linh Đại tế tự nhanh chóng rời đi, đuổi theo tộc nhân đang chờ đợi nơi phương xa.
Một tên thâm uyên ác ma đã đáng sợ như vậy, nếu kéo tới một đám thì sẽ như thế nào ?
Dương Lăng không dám chậm trễ, nhanh chóng mang Hải Đức Lạp đang bị thương nặng thu vào vu tháp không gian tĩnh dưỡng. Sau khi thu hồi lấy đầu lâu và cự hình liêm đao của ác ma Ba Nhĩ, liền dẫn đám ngươi Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương nhanh chóng đuổi kịp. Gặp phải một tên thâm uyên ác ma đã cửu tử nhất sinh, nếu gặp phải một đám thâm uyên ác ma thì sẽ đáng sợ đến cở nào!
Thi Vu Vương kinh nghiệm phong phú, liền dẫn Hắc Long Vương cùng Phi Long Vương có tốc độ nhanh cản ở phía sau. Vừa đi vừa xóa sạch dấu vết của mọi người lưu lại. Không lâu sau đó, đoàn người đã biến mất ở trong một cánh rừng rậm nhìn không thấy điểm cuối.
Hống……..
Đám người Dương Lăng vừa biến mất thì một bóng đen từ chân trời chạy đến, lớn tiếng rít gào. Tốc độ nhanh như thiểm điện, nháy mắt đã đi tới chiến trường. Nếu mọi người vẫn còn ở lại thì sẽ phát hiện đây là một đám thâm uyên ác ma thân mặc hỏa diễm chiến giáp, đằng đằng sát khí. Cầm đầu là một tên gia hỏa thân cao trăm thước, cầm trong tay cự hình liêm đao màu đỏ máu, khoác một ma pháp phi phong có đầy phù văn, ánh mắt như điện, sắc mặt âm lãnh, tản mát ra một cổ năng lượng ba động cuồng bạo.
" Thác Mã Tư đại nhân, chúng ta đã đến chậm!" Nhìn thi thể ác ma Ba Nhĩ cùng vết máu khắp nơi trên đất, một gã ác ma có bộ dáng như thám báo bất đắc dĩ lắc đầu sau khi đã xem xét chung quanh.
Sau khi cảm giác được ba động linh hồn dị thường của Ba Nhĩ, hắn lập tức thông báo cho đội tuần tra của Thác Mã Tư ở gần đó. Cả đám ác ma chiến đội từ khoảng cách không xa ngàn dặm nhanh chóng chạy tới, không ngờ vẫn chậm một bước. Không chỉ không kịp cứu viện Ba Nhĩ mà ngay cả hình dạng địch nhân thế nào cũng không biết!
" Một đao trí mạng. Ngay cả thần cách cũng không giữ được, lợi hại!" Khom lưng quan sát vết chém nơi cổ Ba Nhĩ, tên ác ma tên là Thác Mã Tư sắc mặt ngưng trọng.
Trong đám hộ vệ đông đảo của ác ma lĩnh chủ, thực lực của Ba Nhĩ cũng không phải là nổi bật gì, chỉ là một gã thị vệ bình thường mà thôi. Nhưng, dù nói thế nào thì hắn cũng là một thâm uyên ác ma. Đối với hỏa hệ pháp tắc lĩnh ngộ vượt xa người thường. Bị địch nhân một đao chém bay đầu, thần cách cũng bị đào ra. Bởi vậy có thể thấy được địch nhân có thực lực đáng sợ cỡ nào.
Tới cùng thì ai đã giết Ba Nhĩ ?
Nhìn thi thể của Ba Nhĩ, sắc mặt Thác Mã Tư càng ngày càng lạnh.
Sau khi ở sâu trong thần ma mộ tràng truyền ra việc phát hiện mẫu sào, rất nhiều dị vị diện cường giả đã nhanh chóng dũng mãnh kéo vào, có ý đồ nhặt lấy thần cách hoặc thần khí. Có tên lưu lãng khắp nơi lịch lãm, cũng có người tìm kiếm tung tích của mẫu sào….. Các thế lực hùng cứ ở các đại vị diện cũng vươn xúc thủ đến thần ma mộ tràng. Tình thế một mảnh hỗn loạn.
" Đi, trở về, lập tức mang chuyện này hồi báo lên lĩnh chủ đại nhân!" Trầm ngâm một lát, Thác Mã Tư nhanh chóng quyết định.
Tình thế của thần ma mộ tràng càng ngày càng hỗn loạn, dị vị diện cường giả kéo đến càng càng ngày nhiều. Vấn đề này đã không phải là chuyện mà một tên đội trưởng nho nhỏ của ác ma chiến đội như mình có thể giải quyết. Bây giờ, cũng đến lúc nên mời ác ma lĩnh chủ đại nhân tự mình ra tay.
Hướng lĩnh chủ đại nhân hồi báo ?
Nghe đội trưởng nói như vậy, đông đảo ác ma cả người chấn động. Vì để nhanh chóng khôi phục, thâm uyên ác ma lĩnh chủ đã ngủ say chẳng biết bao nhiêu ngàn năm. Trừ phi có chuyện gì cực kỳ trọng yếu, nếu không, không có kẻ nào dám quấy rầy giấc ngủ say của hắn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.