Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 552: Làm người không nên quá kiêu ngạo




Ba ngày thời gian rất nhanh đã trôi qua. Hôm nay, khi trời còn sớm tinh mơ, Giáo hoàng đã xuất hiện ở đại điện, truyền lệnh cho thị vệ đi tìm Vi Bá trưởng lão. Hai mắt hắn đỏ bừng, đầy tơ máu, tựa hồ như đã trải qua một đêm kích động không ngủ. Vừa nghĩ đến sắp có thể diệt trừ hoàn toàn Hắc ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh, sắp trở thành thế lực không ai địch nổi trên Thái Luân đại lục, hắn hưng phấn không thôi. Vì ngày này, hắn chẳng biết đã phải chịu đựng bao lâu!
" Bệ hạ!" Vi Bá mặc hắc bào tiến đến. Hai mắt hắn cũng đầy tơ máu nhưng khác với Giáo hoàng vì kích động nên không thể ngủ, hắn vì thức đêm nên hai mắt đỏ bừng. Suốt một buổi tối qua, hắn cơ hồ không có dừng lại, bận rộn chạy tới chạy lui khắp nơi.
" Vi Bá, mọi chuyện chuẩn bị thế nào rồi?" Giáo hoàng hít sâu vài hơi, cố gắng giữ tỉnh táo.
" Bệ hạ. Đại quân hộ giáo đã chuẩn bị thỏa đáng, tùy thời đều có thể xuất phát. " Vi Bá lớn tiếng trả lời, chần chờ một lát rồi nói : " Bệ hạ, vấn đề diệt trừ Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh hẳn là không lớn. Nhưng ngay cả các thế lực lớn như Bác Cách gia tộc cùng Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc cùng đồng thời diệt trừ, việc này có thể hay không……"
Khác với Giáo hoàng hào khí ngất trời, Vi Bá tuy kích động nhưng trong lòng lại có dự cảm bất an. Kế hoạch lần này của Giáo hoàng thật sự quá điên cuồng. Không chỉ huyết tẩy Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh mà ngay cả các thế lực lớn như Bác Cách gia tộc và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc cũng không buông tha, dốc hết sức mạnh của Giáo Đình ra. Vạn nhất ở nơi nào đó xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, thì sẽ phải tác chiến ở nhiều nơi, chịu sự phản kích điên cuồng của các thế lực lớn. Nếu kế hoạch thành công, thì không còn nghi ngờ gì Giáo Đình sẽ thống thị cả Thái Luân đại lục, không có thế lực nào có thể đối kháng, nói một không hai. Nhưng nếu kế hoạch thất bại thì không quả không thể tưởng tượng.
" Hừ, sợ cái gì!" Giáo hoàng hiểu được lo lắng của Vi Bá, không cho là đúng, hừ lạnh một tiếng: " Trước mặt một chi chiến đội thiên sứ mười hai cánh, tất cả thần giai cường giả trên đại lục cùng lên cũng không phải là đối thủ. Tên lão bất tử Lôi Mông cũng không ngoại lệ. Cho dù không có hộ giáo đại quân, chỉ cần mười hai tên đại thiên sứ là đủ để quét sạch hết thảy chướng ngại."
Thật vất vả mới có thể gọi về bản thể của đại thiên sứ. Có cơ hội tốt như vậy, Giáo hoàng tuyệt sẽ không bỏ qua. Nếu thời gian cho phép, hắn thậm chí còn hận không mời được thiên sứ chiến đội ra tay chinh phục cả biển rộng mênh mông. Khiến cho cả vị diện chịu sự khống chế của mình.
Quân lâm cả vị diện!
Việc này chính là giấc mộng lớn nhất của cả đời hắn!
" Bệ hạ, người khác ta còn không lo lắng. Cho dù Hắc Ám tam cự đầu không bị thương thì bọn họ có cùng tiến lên cũng không có khả năng là đối thủ của đại thiên sứ mười hai cánh. Nhưng là…." Vi Bá vẻ mặt u sầu, " Lôi Mông đại nhân là cường giả thần bí nhất trên đại lục, thực lực thâm sâu khó lương. Hắn đã tồn tại trên đại lục vượt xa cả lịch sử của Giáo Đình chúng ta. Ai cũng không biết thực lực hắn mạnh như thế nào. Vạn nhất…."
Nhìn Giáo hoàng nổi giận lạnh lùng, Vi Bá giật mình ngậm miệng, không dám nói nữa. làm trợ thủ đắc lực của Giáo hoàng, hắn rõ ràng tính cách cùng con người của Giáo Hoàng nhất.
" Đúng vậy. Tên lão bất tử Lôi Mông thực lực rất mạnh, hai người chúng ta cùng tiến lên cũng không phải là đối thủ của hắn. Nhưng là…." Nhìn Vi Bá đang lo lắng, Giáo hoàng lạnh lùng cười cười. " Nhưng hắn chỉ có một tòa Hỏa Thần sơn đến chim cũng không thèm đại tiện, không có tín đồ. Không có tín ngưỡng ủng hộ, hắn ngay cả một thần chức cường giả thấp nhất cũng không bằng. Nhiều nhất là thực lực thượng vị thần đỉnh. Lấy cái gì ra mà đối kháng với thiên sứ chiến đội của chúng ta ?
"
Bệ hạ. Vậy Lôi Mông đại nhân có thể hay không theo truyền thuyết là….."
Vi Bá vốn còn muốn nói thêm vài câu. Lo lắng Lôi Mông là một tuyệt thế cường giả như trong một cổ tịch có ghi lại. Là một cường giả đứng đầu không cần đến tín ngưỡng ủng hộ. Nhưng nhìn Giáo hoàng đang nôn nóng thì lại không dám nói tiếp. Giáo hoàng đã quyết định chuyện gì, không kẻ nào có thể ngăn cản. Trên lý thuyết, chỉ cần tất cả thánh đường trưởng lão phản đối là có thể ngăn cản Giáo hoàng điên cuồng. Nhưng nói là để cho tất cả trưởng lão cùng nhau phản đối. Trong khoảng thời gian ngắn này mà muốn triệu tập tất cả trưởng lão cũng cực kỳ khó khăn, thậm chí có thể nói hoàn toàn không có khả năng. Có trưởng lão thì sớm không hỏi thế sự, có người thì thậm chí đã thông qua cái khe không gian mà đi đến vị diện khác. Ai có thể ngăn cản Giáo hoàng khư khư cố chấp đây ?
" Vi Bá. Không cần nói nữa. Ngươi chỉ cần bảo đảm đã tu kiến truyền tống trận ở gần hạch tâm các thế lực lớn là được rồi." Giáo hoàng ý chí dâng cao, vung tay như chém đinh chặt sắt nói : " Truyền lệnh xuống, sau hai canh giờ nữa thì xuất phát, huyết tẩy Ma Thú Lĩnh."
"
Vâng, bệ hạ!" Vi Bá khom lưng hành lễ , nhanh chóng rời đi. Vào lúc này, hắn chỉ có thể cầu khẩn cho thần linh phù hộ Giáo Đình.
Dưới mệnh lệnh của Giáo hoàng, cỗ máy chiến tranh của Giáo Đình được vận chuyển với tốc độ cao, một đội kỵ sĩ thân phi trọng giáp, một đám ma pháp sư cầm ma pháp trượng trong tay. Tất cả nhanh chóng tập trung lại ở khu vực sân rộng khổng lồ của Thánh thành. Rất nhanh, những tín đồ vây xem càng ngày càng nhiều, cả tòa Thánh thành đều sôi trào lên.
" Nghe nói, bệ hạ lần này chuẩn bị diệt trừ hoàn toàn Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh?" Một tên tiểu thương nhân nhỏ giọng hỏi tên kỵ sĩ trên mặt có râu mép bên cạnh. Nói ra tin tức vừa mới nghe ngóng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"
Hắc hắc. Bọn dị giáo đồ này nên giết sạch sẽ hết đi. Tốt nhất một người cũng không chừa." Đại hồ tử siết chặt vũ khí sắc bén trong tay, nhìn đại quân uy phong lẫm lẫm trên sân. Nhiệt huyết sôi trào, hận không được tự mình thượng tràng.
"
Nghe nói, đại ma vương của Ma Thú Lĩnh so với Hắc Ám tam cự đầu của Hắc Ám hiệp hội còn lợi hại hơn. Không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa lại còn máu tanh tàn nhẫn. Vạn nhất…"
"
Xuy, sợ cái gì, nghe nói ba ngày trước có mười hai vị đại thiên sứ mười hai cánh phủ xuống Thánh thành chúng ta. Giúp chúng ta diệt trừ hoàn toàn tất cả dị giáo đồ trên Thái Luân đại lục."
"
Chính là mười hai vị đại thiên sứ mười hai cánh a. Trên đại lục còn có ai có thể là đối thủ của bọn hắn ? "
Các tín đồ đối với đại quân của Giáo Đình tràn ngập tin tưởng, nhìn đại quân hộ giáo chờ đợi sẵn sàng, ai cũng hưng phấn. Trong mắt bọn họ, đại thiên sứ mười hai cánh chính là tồn tại vô địch. Có mười hai tên đại thiên sứ mười hai cánh, Giáo Đình tất thắng không thể nghi ngờ.
Hô……….
Trong khi các tín đồ đều đã tụ tập lại nơi khoảng sân rộng, đông đến nổi nước cũng khó lọt. Thì nơi rừng rậm bên ngoài thành đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện một đầu hắc long. Trên lưng là một người mặc hắc bào. Hắc bào nhân sau một lúc bận rộn trên mặt đất thì đã thấy xuất hiện năm cái truyền tống trận. Một mảnh bạch quang hiện lên, xuất hiện vài tên cường giả sắc mặt lạnh như băng. Hô một tiếng bay lên không trung.
"Di!"
Ngẩng đầu lên nhìn đám người Lôi Mông đột nhiên xuất hiện, Giáo hoàng đang chuẩn bị ra lệnh cho đại quân xuất phát thần sắc cả kinh, không nghĩ tới vừa định xuất phát huyết tẩy Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh , đám người Hắc Ám tam cự đầu cùng Dương Lăng đã đi theo hỏa thần Lôi Mông chạy tới Thánh thành.
"
Bệ hạ, thần ma mộ tràng sắp mở ra. Thái Luân đại lục hỗn loạn lúc này đối với ai cũng không tốt." Dưới ý bảo của Lôi Mông, Hoàng kim Sư tử Ba Khắc luôn giao hảo tốt với Giáo Đình liền ra mặt, dừng một chút rồi nói tiếp: " hôm nay chúng ta đến đây chính là hy vọng song phương giảng hòa, thương thảo một cái hiệp nghị ngừng chiến."
"
Ha Ha Ha, giảng hòa ? " Giáo hoàng cười to, lập tức sắc mặt biến đổi. Nghiến chặt răng nói: " tới hôm nay mới muốn giảng hòa thì đã quá muộn rồi. Thái Luân đại lục sẽ là đại lục của Giáo Đình chúng ta, tất cả dị giáo đồ đều phải chết. Ngay cả hắn có là một thượng vị thần thì cũng phải chết."
Hiểu được mục đích đến đây của nhóm người hỏa thần Lôi Mông, Giáo hoàng kiêu ngạo ha ha cười to.
Vốn, mắt thấy đối phương đột nhiên xuất hiện, hắn còn có điểm bất an, lo lắng các thế lực lớn động thủ trước, dẫn đại quân bao vây Thánh thành. Hiểu được mục đích của đối phương khi đến đây, hơn nữa cảm ứng không có phục quân chung quanh Thánh thành, hắn liền thở dài một hơi. Thậm chí còn tỏ ra vui mừng.
Đám người Hắc Ám tam cự đầu cùng Dương Lăng đến vừa đúng lúc, miễn cho Giáo Đình đại quân phải đi giết từng người, miễn cho bọn họ khi biết được tin liền tìm cách chạy trốn. Trước mặt thiên sứ mười hai cánh chiến đội, cho dù đám người Dương Lăng có cùng tiến lên thì tuyệt đối cũng không phải là đối thủ! Cho dù là hỏa thần Lôi Mông cũng tự thân khó bảo toàn.
Hữu trì vô khủng !
Nhìn một hàng mười hai tên đại thiên sứ sau lưng Giáo hoàng, lại nhìn thần thái kiêu ngạo của hắn, Lôi Mông nhàn nhạt nói: " Bệ hạ, ngươi xác định không cần phải và không có cơ hội cho việc giảng hòa ? "
"
Hắc hắc, Lôi Mông đại nhân. Nếu ngươi nguyện ý gia nhập Giáo Đình, nguyện ý tiếp nhận thần chi tài quyết của chúng ta thì chuyện này cũng không phải là không thể thương lượng. Tối thiểu có thể cho hỏa thần sơn của ngươi lưu lại vài mạng. Ha ha ha!" Giáo hoàng cười to, oán độc trừng mắt nhìn hỏa thần Lôi Mông.
Trăm ngàn năm qua, Lôi Mông đã mấy lần can thiệp vào chuyện khuếch trương của Giáo Đình, Giáo hoàng đã sớm căm hận tên gia hỏa lão bất tử này. Trước kia thực lực không đủ nên phải nín nhịn, bây giờ đã có thiên sứ mười hai cánh làm chỗ dựa, hận không được mang hắn ra mà xé thành từng mảnh nhỏ.
Thần chi tài quyết ?
Lôi Mông trong mắt chợt lóe hàn quang. Vốn, hắn còn muốn cấp cho Giáo hoàng một cơ hội, bây giờ xem ra đã không cần thiết nữa. Đối với tên không biết trời cao đất rộng này, không hung hăng giáo huấn hắn một lần thì hắn vĩnh viễn cũng không biết cái gì gọi là muốn chết.
" Ngươi chính là hỏa thần Lôi Mông?" thiên sứ trường mười hai cánh Bác Y Kim Tư liếc nhìn một cái, xác nhận là hắn chưa thấy qua người này bao giờ, lạnh lùng nói: " Trong lịch sử của Vân trung thành chúng ta, cho tới bây giờ không có chuyện giảng hòa cùng dị giáo đồ. Trước kia không có, sau này cũng sẽ không có. Những ai muốn ngăn trở chúng ta không chế thông đạo từ Thái Luân đại lục đi đến thần ma mộ tràng, vô luận hắn có đúng là dị giáo đồ fhay không, tất cả đều có chung một kết quả. Chết!"
Vốn, Bác Y Kim Tư không nhớ ra được đã nghe qua hai chứ "
Lôi Mông" ở đâu, hắn cũng có chút bất an. Bây giờ, sao khi đã gặp mặt thì hắn đã vững tâm hơn. Theo năng lượng ba động trong cơ thể Lôi Mông, nhiều nhất là có thực lực thượng vị thần đỉnh mà thôi. Đừng nói một người, cho dù có đến mười người cũng không đủ chết.
Khống chế thông đạo từ đại lục đi đến thần ma mộ tràng ?
Vừa nghe thiên sứ mười hai cánh Bác Y Kim Tư nói vậy, sắc mặt Lôi Mông càng thêm băng lãnh. Nếu nói, vừa rồi chỉ là chuẩn bị giáo huấn cho tên Giáo hoàng kiêu ngạo thì bây giờ hắn đã chính thức động sát khí. Hắn có thể dễ dàng tha thứ cho việc Giáo Đình muốn trở thành thế lực cường đại nhất trên đại lục, nhưng hắn tuyệt không cho phép Vân Trung thành hèn hạ mang thần ma mộ tràng chiến hỏa đốt tới Thái Luân đại lục.
Ma Thú Lĩnh Chủ.